Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Lúc này Tô Tiểu Bạch và Thôi Trường Phong liếc nhau một cái, hai người đều cảm nhận được ý chí chiến đấu dày đặc từ trong mắt đối phương, mà lúc này, hai bên đều hiểu ý nghĩ trong lòng đối phương, lúc này Thôi Trường Phong phóng lên tận trời, vọt tới một hướng mà giết.
Mà lúc này Tô Tiểu Bạch cũng vọt theo Thôi Trường Phong, bọn họ đã chuẩn bị liều chết đánh một trận, bởi vì bọn họ biết một khi bị những ma thú này vây quanh thì bọn họ không còn đường chạy nữa, cho nên hai vị cường giả muốn chọn một hướng để giết ra ngoài, một khi Diệu Hoa Môn bị công hãm thì bọn họ có thể mang người phá vây từ hướng này.
Mặc dù chạy trốn thì không vinh quang gì mấy nhưng núi xanh còn đó thì lo gì thiếu củi đun, nếu bọn họ ở lại liều chết thì cho dù còn sống thì cũng sẽ chết rất nhiều người, như vậy cũng là tổn thất cực lớn đối với Diệu Hoa Môn.
Thậm chí chưởng môn Thôi Trường Phong này còn nghĩ, nếu như truyền thừa bị đoạn tuyệt thì thà để cho môn phái bị hủy diệt còn hơn.
Dù sao môn phái bị hủy diệt thì chỉ là một môn phái biến mất, nhưng chỉ cần bọn họ vẫn còn thì sớm muộn gì cũng có thể thành lập môn phái lên nữa, nhưng nếu như bọn họ chết thì cho dù giữ lại những kiến trúc đó thì cũng không có tác dụng gì, chuyện này Thôi Trường Phong cũng hiểu.
Lúc này Thôi Trường Phong cầm lợi kiếm trong tay nhanh chóng giết qua hướng đông, đối diện hắn chính là vô số ma thú lít nha lít nhít, từ xa nhìn qua thì giống như là vô số con kiến.
Nhưng đợi đến khi Thôi Trường Phong đến gần thì phát hiện ra đám ma thú đó đều cao chừng hơn một mét, thầm chí còn có ma thú lớn chừng một ngọn núi nhỏ.
Cho dù là Tô Tiểu Bạch trải qua nhiều trận đại chiến thì cũng bị dọa đến hít một hơi khí lạnh, nhưng Tô Tiểu Bạch biết nếu lúc này bọn họ e sợ thì sẽ chết rất thảm.
Lúc này, Tô Tiểu Bạch tinh thần phấn chấn, cầm hai thanh ma đao trong tay, hai thanh ma đao này hắn lấy được từ Minh Hà Lão Tổ.
Tô Tiểu Bạch cười lạnh: "Ngay cả Minh Hà Lão Tổ cũng bị ta đánh cho thảm như con chó, thiếu chút nữa bị ta xử lý, ta còn sợ đám ma thú các ngươi hay sao!"
Nói xong thì hóa thành một đạo trường hồng, đột nhiên vọt vào trong bầy ma thú, lúc này toàn thân Tô Tiểu Bạch tỏa hào quang lấp lánh, một luồng năng lượng tự nhiên đáng sợ bành trướng trên người hắn…
Lúc này, đột nhiên Tô Tiểu Bạch cầm trường đao trong tay quất về phía trước, năng lượng tự nhiên đáng sợ hóa thành một đạo năng lượng quang nhận, nhanh chóng quét ngang qua, mấy chục con ma thú phía trước bị giết chết.
Huyết dịch của ma thú phun trào như mưa, có huyết dịch của ma thú có tình ăn mòn khi rơi xuống đất thì bốc lên từng đợt khói trắng.
Lúc này Thôi Trường Phong ngửa mặt lên trời thét dài, một luồng hỏa diễm quỷ dị bốc cháy lên, lúc này Thôi Trường Phong gào thét vọt tới, trường kiếm trong tay đỏ như máu.
Hiển nhiên lúc này Thôi Trường Phong đã vận dụng bí pháp nào đó, được bí pháp đó gia trì, Thôi Trường Phong cưỡng ép tăng chiến lực của mình lên, nhưng cái giá phải trả chắc chắn sẽ là bị tổn thương tới bản nguyên.
Nhưng bây giờ không phải là lúc so đo nhiều như vậy, nếu như còn không liều mạng thì chỉ sợ tất cả bọn họ đều phải chết, không những bọn họ chết mà Diệu Hoa Môn cũng gánh không nổi, liều mạng hay không thì cuối cùng cũng sẽ thất bại, vậy tại sao không chịu tử chiến một lần chứ?
Thôi Trường Phong gầm lên một tiếng: "Giết!"
Một luồng chiến ý đáng sợ phóng lên tận trời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...