Thôi Trường Phong vọt thẳng lên trời, lập tức hóa thành một đạo trường hồng nhanh chóng thoát khỏi chiến trường, lúc này Thiên Ảnh Ma Quân và Huyết Hà Lão Tổ chuẩn bị đuổi theo chém giết Thôi Trường Phong, giết chết cái gai trong mắt này.
Nhưng đúng lúc này, một cảnh tượng mà bọn họ không hề ngờ tới xuất hiện, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vô số hào quang, chính là Tô Tiểu Bạch xuất thủ, lúc này Minh Hà Lão Tổ đã bị Tô Tiểu Bạch đánh về trạng thái bình thường.
Tô Tiểu Bạch cũng thôi không tiếp tục tấn công Minh Hà Lão Tổ nữa, vội vàng duỗi tay hướng lên bầu trời, năng lượng tự nhiên mênh mông che kín bầu trời, ngăn cản thế công của Thiên Ảnh Ma Quân và Huyết Hà Lão Tổ.
Thấy cảnh này, Thôi Trường Phong cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nãy giờ hắn vẫn luôn đề phòng hai vị cường giả ma đạo đó tập kích, nếu lần này hắn bị hai người đó đuổi kịp thì elaf sẽ bị ma khí mênh mông đánh cho chia năm xẻ bảy.
Bây giờ hai người này đã hận Thôi Trường Phong đến tận xương tủy, lần này tấn công Diệu Hoa Môn, có thể nói là tổn thất nặng nề, bây giờ Diệu Hoa Môn bố trí thủ sơn đại trận, khó mà tiến công.
Nếu không thể chém giết được Thôi Trường Phong, chuyện này truyền ra thì ba đại cường giả này cũng không còn mặt mũi nào mà lăn lộn trên giang hồ nữa.
Sợ là bọn họ sẽ trở thành trò cười của Tu Chân giới.
Nhưng mà lúc này, năng lượng tự nhiên tạo thành hào quang trên bầu trời giống như một tấm màn trời ngăn cách Thôi Trường Phong và hai cường giả ma đạo đó.
Bây giờ, Huyết Hà Lão Tổ đã hao tổn một lượng lớn khí huyết, đã là nỏ mạnh hết đà, e là rất khó để bắt được Thôi Trường Phong, huống chi bình chướng do năng lượng tự nhiên tạo thành này cũng rất khó mà đánh vỡ nó được.
Trên gương mặt khô quắt của Thiên Ảnh Ma Quân lộ ra một tia tàn nhẫn, biết hành động lần này e là phải thất bại.
Mà lúc này, Minh Hà Lão Tổ chật vật từ dưới đất bò dậy, đầu Minh Hà Lão Tổ đã bị đánh đến biến dạng, nếu không phải gia hỏa này có tu vi cao thâm, thực lực thâm hậu thì e là đã bị Tô Tiểu Bạch đánh chết, nhưng cho dù hắn không chết thì cũng đã bị thương tới bản nguyên.
Thậm chí lúc này Minh Hà Lão Tổ muốn câu thông hai thanh ma đao của mình cũng cực kỳ khó khăn, Minh Hà Lão Tổ vội móc ra một viên đan dược phục dụng, toàn thân hóa thành một đạo trường hồng màu xanh, lập tức bay khỏi nơi đây, xé rách bình chướng do đại trận thủ sơn tạo ra, đào thoát ra ngoài.
Thiên Ảnh Ma Quân và Huyết Hà Lão Tổ không ngờ lão gia hỏa này lại không màng đạo nghĩa, muốn chạy trốn mà cũng không nói trước với bọn họ một tiếng nào, im lặng chạy trốn, rõ ràng là muốn cho hai người bọn họ đoạn hậu…
"Cái tên khốn kiếp này!"
Huyết Hà Lão Tổ cắn răng một cái, trong lòng thầm mắng nhưng bây giờ bọn họ cũng biết tình huống rất là nguy cấp, nếu như bọn họ còn không rút lui thì chính là đồ ngu, mặc dù bây giờ đám người Thôi Trường Phong cũng đã là nỏ mạnh hết đà nhưng nếu còn đánh tiếp nữa thì kết cục cũng chỉ có thể là lưỡng bại câu thương.
Huyết Hà Lão Tổ khi cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, liếc nhìn Thiên Ảnh Ma Quân một cái, hai người chia nhau hóa thành hai đạo quang ảnh, xé rách bình chướng của đại trận, chạy ra ngoài.
Tô Tiểu Bạch nở nụ cười lạnh: "Bây giờ còn muốn chạy sao!"
Tô Tiểu Bạch giậm chân một cái, nhặt hai thanh ma đao trên đất lên, ném lên trên bầu trời, hai thanh ma đao hóa thành hai đạo quang ảnh màu đen, bỗng nhiên đánh vào sau lưng Huyết Hà Lão Tổ và Thiên Ảnh Ma Quân.
Ma huyết màu tím vẩy khắp bầu trời, một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, hiển nhiên là hai vị ma đạo cự kình đã bị đòn công kích này đánh cho bị thương không nhẹ, thậm chí ngay cả ma thể thiên chuy bách luyện cũng bị tổn thương nghiêm trọng.
Tô Tiểu Bạch vẫy tay một cái, thu hồi hai thanh ma đao, tinh thần phấn chấn, chuẩn bị thừa thắng xông lên nhưng lại Thôi Trường Phong ngăn lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...