"Ngươi...!Ta chỉ yêu ngươi, nhưng khi đó nữ nhân đó là con gái của Bắc Hoang Vương, nếu ta muốn trở thành tông chủ Diệu Hoa Môn thì nhất định phải nhờ vả nàng...!Cho nên..."
Thôi Trường Phong cúi đầu, chăm chú nhìn Lâm Tiên Nhi, muốn giải thích nữa nhưng thấy Lâm Tiên Nhi trong ngực chậm rãi lắc đầu.
"Đủ rồi...!Như vậy.
.
.
Đã đủ..."
Lâm Tiên Nhi nhoẻn miệng cười, có mấy phần dáng vẻ phong hoa tuyệt thế lúc trẻ của nàng, nhưng mới nói được một nửa thì im bặt.
"Tiên Nhi!"
Tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang vọng trên không trung, tiếng rống giận dữ của Thôi Trường Phong vang vọng trong Diệu Hoa Môn!
Rất nhiều đệ tử Diệu Hoa Môn không biết gì cả, khi nghe được tiếng rống giận dữ này thì nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Thậm chí không ít trưởng lão cũng chú ý đến Thôi Trường Phong bi phẫn đan xen trên bầu trời.
Nhưng khi những trưởng lão này nhìn thấy Thôi Trường Phong ôm thi thể Lâm Tiên Nhi trong ngực thì lập tức bừng tỉnh đại ngộ, biết chuyện gì đang xảy ra.
Bên trên bầu trời, Thôi Trường Phong bi phẫn đan xen, ôm Lâm Tiên Nhi trong ngực, chậm rãi đáp xuống.
Hơn mười vị trưởng lão nhìn thấy thì vội xông tới.
Đầu tiên là nhìn thoáng qua Lâm Tiên Nhi nằm ở trong ngực Thôi Trường Phong, xác định Lâm Tiên Nhi chết, trong mắt mọi người lóe lên một tia mừng rỡ.
Hết cách rồi, từ khi Lâm Tiên Nhi bị vết thương đại đạo thì tính tình đại biến, cực kỳ âm trầm, thậm chí những trưởng lão này đã phát hiện ra Lâm Tiên Nhi sát hại môn hạ đệ tử từ lâu.
Muốn nghiêm trị Lâm Tiên Nhi nhưng Thôi Trường Phong lại cực lực bảo hộ Lâm Tiên Nhi.
Nên mới khiến cho Lâm Tiên Nhi còn tồn tại được trong Diệu Hoa Môn cho tới bây giờ.
Khi thấy Lâm Tiên Nhi chết, những người này thở phào nhẹ nhõm, không có cái tai hoạ này thì là một chuyện tốt đối với Diệu Hoa Môn.
Nghĩ tới đây, đám người ngẩng đầu nhìn Thôi Trường Phong, thấy Thôi Trường Phong cực kỳ bi thương.
"Tông chủ nén bi thương."
"Bớt đau buồn đi."
"Lâm trưởng lão chết...!Ai..."
Đám người chần chờ, mở miệng khuyên lơn.
Thôi Trường Phong bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ thẫm, tràn đầy sát khí.
"Bản tọa sẽ báo thù cho Lâm Tiên Nhi! Dám giết trưởng lão Diệu Hoa Môn ta, cho dù là ai thì cũng phải trả giá thật lớn!"
Rất nhiều trưởng lão cũng gật đầu.
Cho dù Lâm Tiên Nhi làm cái gì đi nữa thì nàng vẫn là trưởng lão Diệu Hoa Môn.
Mặc dù những trưởng lão đang có mặt ở đây cũng muốn trừng trị Lâm Tiên Nhi từ lâu...
Nhưng bây giờ Lâm Tiên Nhi chết trong tay người ngoài, nếu chuyện này truyền ra ngoài, trưởng lão tông môn còn không làm gì cả.
Người ta sẽ tưởng rằng Diệu Hoa Môn dễ khi dễ.
Thấy những trưởng lão này gật đầu, Thôi Trường Phong chậm rãi để Lâm Tiên Nhi dưới đất, ánh mắt thâm trầm nhìn thoáng qua một cái, sau đó vung tay lên.
Một luồng hỏa diễm vô danh xuất hiện, trong nháy mắt đốt cháy thi thể Lâm Tiên Nhi.
Không lâu sau, thi thể này hóa thành một đống tro bụi.
Thôi Trường Phong tiện tay vung lên, tro cốt Lâm Tiên Nhi rơi vào trong tay hắn, ngưng tụ thành một viên nhỏ.
Rất nhiều trưởng lão mờ mịt nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng không mở miệng nói chuyện.
"Lâm Tiên Nhi bị trọng thương ở trong Thanh Dương Thôn, hẳn là người vẫn còn ở đó, tất cả trưởng lão, theo bản tọa đi Thanh Dương Thôn, đánh giết tặc tử đó!"
Trước khi Lâm Tiên Nhi chết, Thôi Trường Phong cũng thấy rõ vết thương của nàng, cũng biết là ai giết Lâm Tiên Nhi.
Cho nên bây giờ, Thôi Trường Phong quyết định lập tức ra tay, muốn trấn áp ba người Tô Tiểu Bạch, chôn theo Lâm Tiên Nhi.
Rất nhiều trưởng lão cũng nhao nhao gật đầu.
Khi đám người chuẩn bị xuất phát thì một tiếng nổ vang lên ở phương xa!
Thôi Trường Phong và rất nhiều trưởng lão phát hiện ra tiếng nổ này thì sắc mặt đại biến, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại.
Thấy ở chỗ xa xa, một luồng ma khí màu đen phóng lên tận trời, trong nháy mắt nhuộm bầu trời nơi đó thành màu đen!
"Đây là...!Ma khí!"
"Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ có thông đạo Ma Vực mở ra hay sao?"
"Hít! Các yêu ma trong Ma Vực muốn tiến công Diệu Hoa Môn!"
"Thông đạo Ma Vực mở ra, lần này phiền phức lớn rồi!"
Rất nhiều trưởng lão thấy cảnh này thì hít một hơi khí lạnh, mặt mũi tràn đầy chấn kinh và sợ hãi!
Trong Ma Vực có vô số yêu ma, nếu thông đạo giữa Ma Vực và nhân gian mở ra thì vô số yêu ma trong Ma Vực có thể vọt vào nhân gian.
Đến lúc đó thiên hạ đại loạn!
Giờ này khắc này, chuyện Diệu Hoa Môn cần phải làm là mau chóng trấn áp thông đạo đột nhiên xuất hiện này.
Nếu không đợi đến lúc vô số yêu ma lao ra, muốn trấn áp cái thông đạo đó thì khó như lên trời.
"Tông chủ, bây giờ phải nhanh dẫn người đến trấn áp cái thông đạo Ma Vực đó!"
"Lập tức truyền lệnh xuống, gọi đệ tử mau đi thông báo cho những tông môn khác và triều đình!"
"Liên hệ những tông môn khác, mau chóng chạy đến trấn áp!"
"Tông chủ, không thể chần chờ, chờ một hồi nữa thì phiền phức lớn!"
Rất nhiều trưởng lão thấy Thôi Trường Phong chần chờ thì lo lắng, cười khổ nói.
Thôi Trường Phong nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ thẫm, bây giờ là thời khắc tông môn nguy cơ tồn vong, nếu để mặc thông đạo Ma Vực đó thì e là không chỉ có Diệu Hoa Môn bị hủy bởi những ma đầu đó mà ngay cả tất cả bách tính nơi này cũng sẽ chết thảm! Nhưng, nếu bây giờ không nhanh chóng chạy tới Thanh Dương Thôn, báo thù cho Lâm Tiên Nhi thì e là tặc tử giết Lâm Tiên Nhi đó sẽ chạy trốn…”
Trời đất bao la, muốn đi tìm hắn thì khó như lên trời! Một bên là tông môn, một bên là đại thù của Lâm Tiên Nhi.
Thôi Trường Phong đang do dự, nhưng thấy rất nhiều trưởng lão lo lắng khẩn trương, Thôi Trường Phong nghiến răng nghiến lợi, bỗng nhiên mở miệng gằn từng chữ một: "Lập tức truyền lệnh xuống, tất cả trưởng lão đệ tử tông môn đi trấn áp thông đạo Ma Vực đó!"
"Vâng, ta đi thông báo cho môn hạ đệ tử!"
Có trưởng lão nghe vậy thì lĩnh mệnh đi.
Lúc này, Thôi Trường Phong mới tiếp tục phân phó: "Tranh thủ phái đệ tử thông báo cho môn phái khác, lập tức tăng viện!"
"Rõ!"
Lại một vị trưởng lão lĩnh mệnh mà đi.
"Những trưởng lão còn lại theo bản tọa đi!"
Thôi Trường Phong nhìn mười hai vị trưởng lão còn lại, vung tay lên, trực tiếp dẫn theo những người này bay đến chỗ ma khí nổ tung.
Không chỉ có đám người Diệu Hoa Môn đã nhận ra ma khí nổ tung đó, ngay cả không ít bách tính trong Thanh Dương Thôn cũng phát hiện ra cảnh tượng cực kỳ kinh khủng đó!
Rất nhiều bách tính vẻ mặt mờ mịt, kinh ngạc, không biết là có chuyện gì xảy ra.
"Tình.
.
.
tình huống như thế nào? Đó là vật gì?"
"Chẳng lẽ cháy rồi?"
"Không hẳn, phải có thế lửa lớn như thế nào mới có khói đặc mãnh liệt như vậy?"
"Đúng đó, không thấy lửa mà thấy khói..."
Đang lúc đám người mờ mịt bàn tán thì đột nhiên một tiếng kêu to tràn đây hoảng sợ vang lên trong đám người.
"Cái đó là...!là thông đạo Ma Vực mở ra, thả ra ma khí!"
"Cái gì! Thông đạo Ma Vực mở ra!"
"Các ngươi xem, có mấy chục đạo hào quang từ Diệu Hoa Môn bay ra ngoài!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...