Nghe nói như thế, Diệp Thần mặt mũi vẫn tràn đầy thống khổ nhưng lại cắn răng không chịu mở miệng nói chuyện.
"Còn không nói!"
Lâm Tiên Nhi thấy Diệp Thần chỉ kêu thảm nhưng hoàn toàn không nói thì sắc mặt lạnh lẽo, lại dùng sức mạnh hơn!
Răng rắc một tiếng.
Chỉ nghe một tiếng vỡ vụn vang lên, Diệp Thần bỗng nhiên quát to một tiếng!
Mồ hôi lạnh chảy ròng trên trán, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch không chút máu.
Mà bên bả vai bị Lâm Tiên Nhi nắm lấy, cánh tay bên đó thõng xuống, không có một chút cảm giác, chỉ có đau đớn kịch liệt.
Cánh tay gãy.
"Tiểu tử thúi, như vậy mà còn không nói, được!"
Lâm Tiên Nhi trừng mắt nhìn Diệp Thần, cười lạnh nói: "Xem như ngươi có cốt khí, tuy nhiên đừng tưởng rằng như vậy thì bản tọa sẽ bỏ qua cho ngươi!"
"Nếu bọn họ chạy, để lại ngươi cũng đủ dùng!"
Nói tới đây, Lâm Tiên Nhi nắm lấy Diệp Thần, bỗng nhiên bay lên không!
Diệp Thần bị đau đớn kịch liệt khiến cho thần chí không rõ, lại bị Lâm Tiên Nhi trấn áp, linh lực cảnh giới trong thân thể biến mất sạch.
Hoàn toàn không thể áp chế vết thương, chỉ có thể nhịn đau đớn kịch liệt từ vết thương truyền tới!
Lúc này, Diệp Thần hoàn toàn hiểu được câu nói trước đó của Tô Tiểu Bạch, nắm đấm lớn mới là đạo lí!
Cũng cuối cùng cảm nhận được, cảm giác bó tay hết cách khi bị cảnh giới lớn nghiền ép!
Bây giờ, Diệp Thần đã tuyệt vọng, hi vọng duy nhất trong lòng chính là sư phụ có thể chạy đến, cứu vớt hắn!
"Tướng công, có chuyện gì vậy?" Đang dạo phố, Kha Sương đột nhiên phát hiện Tô Tiểu Bạch dừng bước, quay đầu nhìn về phía xa, sau đó tò mò hỏi.
"Diệp Thần xảy ra chuyện.
" Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói.
"A? Tiểu thần sao vậy?"
Kha Sương nghe vậy thì sững sờ, sau đó vội vàng gặn hỏi.
Diệp Thần là đệ tử đầu tiên của Tô Tiểu Bạch, cũng tương đương với đồ đệ của hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết, hai tỷ muội rất chăm sóc cho Diệp Thần.
Khi Kha Sương gặn hỏi, Kha Tuyết cũng quay đầu nhìn lại, tỏ vẻ muốn hỏi.
"Không có vấn đề gì lớn, lần này cũng là một loại ma luyện.
"
Tô Tiểu Bạch cảm nhận được ánh mắt của hai tỷ muội, nhếch miệng lên an ủi.
"Chim non luôn được bảo hộ dưới cánh hùng ưng thì vĩnh viễn không thể giương cánh bay lượn.
"
Thấy Tô Tiểu Bạch nói như vậy, Kha Sương và Kha Tuyết biết tình huống không khẩn cấp lắm, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Bây giờ tướng công càng ngày càng ra dáng sư phụ!”
Kha Sương thấy vẻ mặt thành thật của Tô Tiểu Bạch thì không nhịn được bật cười, sau đó dựa vào ngực Tô Tiểu Bạch nói.
"Không sai, tướng công suy nghĩ rất chu đáo!”
Kha Tuyết nghe vậy cũng liên tục gật đầu, vô cùng tán đồng nói: "Xem ra để tướng công thu nhân đứa bé đó làm đồ đệ là một lựa chọn vô cùng chính xác!"
Tô Tiểu Bạch nghe vậy thì nhếch miệng mỉm cười, cũng không nói chuyện.
"Tướng công, có phải là cái lão yêu bà buổi sáng không?" Thấy thế, Kha Tuyết suy nghĩ một chút, sau đó thì liên tưởng ngay đến trưởng lão Diệu Hoa Môn Lâm Tiên Nhi đã từng đến quán rượu vào buổi sáng.
Lúc ấy Kha Tuyết và Kha Sương đều tập trung đối phó mỹ thực trên bàn, hoàn toàn không có để ý tới Lâm Tiên Nhi xông vào quán rượu lúc đó.
"Tuyết Nhi thật thông minh, không sai, chính là lão thái bà đó.
"
Tô Tiểu Bạch nghe vậy thì nhếch miệng lên mỉm cười nói.
"Lão thái bà đó vốn đã để ý tới tỷ muội ngươi, đi mà quay lại là muốn thừa cơ bắt hết các ngươi đi, vừa lúc đụng phải Diệp Thần tu luyện ở quán rượu! "
Tô Tiểu Bạch cũng không nói hết lời nhưng Kha Tuyết và Kha Sương đã hiểu được mục đích của Lâm Tiên Nhi.
"Quá ghê tởm!"
"Lão thái bà đó thật là âm hiểm!"
Kha Sương và Kha Tuyết nghe vậy thì lập tức mở miệng mắng.
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết đi dạo ở trong Thanh Dương Thôn, đi tới chỗ nào thì cũng sẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người trong Thanh Dương Thôn!
Khi tất cả mọi người nhìn thấy Kha Sương và Kha Tuyết thì sẽ không tự chủ được mà sợ hãi thán phục.
Tại sao trên thế giới này lại có nữ nhân mỹ lệ như thế.
Mà lúc này, không ít người đều chú ý tới ba người Kha Sương, Kha Tuyết và Tô Tiểu Bạch.
"Ai, không biết rốt cuộc nam tử đó là ai, lại có hai nữ tử xinh đẹp như thiên tiên đi theo!"
"Không chừng chính là đệ tử thân truyền của đại môn phái hoặc là có bối cảnh lớn, nếu không thì sao lại có hai nữ tử đẹp như vậy đi theo!"
"Ai, nếu như ta có thể có nữ nhân đẹp như vậy ở bên cạnh thì tốt biết bao!"
"Đừng có nằm mộng, thành thành thật thật làm việc, làm không xong việc thì đừng mong lấy được tiền công hôm nay!”
Bốn phía, không ít người đều đang bàn tán sôi nổi, ánh mắt tràn đầy hâm mộ nhìn Tô Tiểu Bạch.
"Cũng gần được rồi, bây giờ Diệp Thần cũng ăn đau khổ, biết được tầm quan trọng của thực lực và cảnh giới, nên động thủ.
"
Đúng vào lúc này, Tô Tiểu Bạch lại nhắm hai mắt lại, lạnh nhạt mở miệng nói.
"Nếu còn chờ thêm nữa thì e là Diệp Thần sẽ chết trong tay lão thái bà đó!"
"Vậy tướng công, chúng ta mau đi về đi! Tướng công phải nhanh một chút, không thì đồ đệ duy nhất sẽ chết ở trong tay lão thái bà đó!" Kha Sương và Kha Tuyết nghe vậy thì vội nói.
Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái, ôm hai tỷ muội, sau đó hai chân nhún một cái, hóa thành một đạo ánh sáng lung linh bay thẳng đến quán rượu! Bách tính vây xem xung quanh, khi nhìn thấy Tô Tiểu Bạch ôm hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết thì trừng to hai mắt, trong mắt tràn đầy hâm mộ!
Nhưng khi Tô Tiểu Bạch ôm hai tỷ muội hóa thành một vệt kim quang, nhanh chóng biến mất trên không trung!
Thì tất cả những người nhìn thấy cảnh này đều ngẩn ngơ!
Trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt mờ mịt và chấn kinh!
"Tiên! Tiên nhân! hóa ra người đó lại là tiên nhân!"
"Nếu là tiên nhân thì tất cả đều có thể giải thích được!"
"Hít! Không ngờ đời này ta cũng có thể nhìn thấy tiên nhân!"
"Tiên nhân, ta gặp được tiên nhân rồi.
"
Sau một khắc, tiếng hoan hô kích động lẫn tiếng bàn tán sôi nổi vang lên, tất cả mọi người chấn kinh và không dám tin.
Nhưng Tô Tiểu Bạch cũng không chú ý tới những bách tính đang có mặt ở đây chấn kinh và kích động, mà trực tiếp ôm hai tỷ muội Kha Tuyết và Kha Sương hóa thành một đạo quang mang màu vàng xẹt qua không trung, trong chốc lát thì đã bay tới trên không trung của quán rượu mà mọi người đang ở!
Mà đúng vào lúc này, một đạo hắc sắc quang mang đột nhiên bay lên không, từ trong quán rượu dưới chân ba người vọt lên.
Cực kỳ trùng hợp là đường đi của đạo hào quang màu đen đó đúng lúc bị ba người Tô Tiểu Bạch ngăn lại!
Vốn đang muốn thừa dịp cơ hội tốt này, bắt lấy tiểu tử thúi này đem về Diệu Hoa Môn trước, sau đó mình có thể dùng thiên phú của hắn để chữa trị vết thương đại đạo.
Cho dù không thể hoàn toàn chữa khỏi được vết thương đại đạo nhưng cũng có thể chữa trị được một phần đồng thời ngăn không cho nó diễn biến nặng hơn.
Như vậy thì ít nhất thực lực của Lâm Tiên Nhi cũng có thể khôi phục lại Độ Kiếp trung kỳ hoặc hậu kỳ.
Lần sau, gặp được hai nữ nhân đó thì cho dù có cao nhân đang âm thầm bảo vệ thì.
Lâm Tiên Nhi tự tin mình có thể cướp hai nữ nhân đó đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...