Nhìn dáng vẻ dữ tợn điên cuồng giống như là ác ma của lão phụ nhân trước mắt, Hoa Vân Phi chỉ cảm thấy thân thể run rẩy, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Hơn mười tên đệ tử Diệu Hoa Môn lại bị lão phụ nhân trước mắt này thôn phệ như vậy!
Không sót lại được chút dấu vết nào.
Thậm chí giờ khắc này, Hoa Vân Phi bắt đầu hoài nghi, lão yêu quái trước mặt này lại loại người gì!
Rốt cuộc nàng có phải là trưởng lão Diệu Hoa Môn hay không, hay là đã bị một yêu ma thay thế trà trộn vào?
"Còn lo lắng cái gì, không mau dẫn đường đi, muốn bản tọa thôn phệ ngươi đúng không?"
Thấy Hoa Vân Phi sững sờ tại chỗ, ánh mắt lấp lóe không biết suy nghĩ cái gì, lão phụ nhân ngồi trên chủ vị cười một tiếng dữ tợn nói.
Nàng cũng không quan tâm Hoa Vân Phi đang nghĩ cái gì, trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì cũng là hổ giấy, có thể tiện tay đánh nát!
"Vâng...!Vâng..."
Lúc này Hoa Vân Phi nghe vậy thì nhanh chóng lấy lại tinh thần, vâng vâng dạ dạ, trên trán đổ mồ hôi lạnh như mưa.
Không dám chần chờ và chậm trễ, vội vàng đi trước dẫn đường.
"Mời trưởng lão theo đệ, đệ tử dẫn ngài đi tìm hai nữ tử đó.”
Lão phụ nhân nghe vậy thì vô cùng hài lòng gật đầu một cái, nếu bắt được người có thiên tư trác tuyệt thì có thể hoàn toàn thay đổi tình trạng bây giờ!
Không cần phải sống cuộc sống người không ra người, quỷ không ra quỷ như thế!
Lão phụ nhân đật đầu, chuẩn bị cất bước đi, sau một khắc, bước chân bỗng nhiên dừng lại, giống như là nhận ra cái gì, ngẩn đầu nhìn lên trên cung điện.
"Hoa Vân Phi, ngươi ra bên ngoài chờ bản tọa." Hoa Vân Phi đang chú ý cẩn thận, muốn dẫn lão phụ nhân này đi bắt hai tỷ muội đó lại trước, nhưng sau một khắc, lão phụ nhân nói.
Mặc dù khó hiểu nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chắp tay đáp: "Vâng."
Sau đó Hoa Vân Phi quay người đi ra khỏi đại điện.
Hoa Vân Phi vừa mới rời khỏi đại điện thì một thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở bên trong đại điện này.
Người này mặc trường bào, tiên phong đạo cốt, mang đến cho người ta cảm giác như hắn là lãnh tụ chính đạo.
Lúc này, người này quét mắt nhìn quanh đại điện, sau đó đưa mắt nhìn lão phụ nhân đang ngồi trên chủ vị.
Nếu là Hoa Vân Phi còn ở lại trong đại điện này, nhìn thấy nam tử này thì sẽ khiếp sợ kinh ngạc.
Bởi vì người này chính là môn chủ Diệu Hoa Môn, Thôi Trường Phong!
"Tiên Nhi, đã qua nhiều năm rồi, ngươi cũng nên buông bỏ chuyện trước đây.”
Lúc này, môn chủ Diệu Hoa Môn Thôi Trường Phong ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Tiên Nhi đang ngồi bên trên chủ vị, miệng không ngừng nhúc nhích, cuối cùng mở miệng nói.
"Ha ha!"
Tiếng cười khàn khàn từ trong miệng lão phụ nhân vang lên, chỉ thấy nàng hai mắt âm trầm, trong mắt tràn đầy hận ý, nhìn chòng chọc vào Thôi Trường Phong.
"Nếu không phải ngươi, nếu không phải ngươi thì sao ta lại biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ như thế này! Sao ta có thể buông bỏ được, sẽ có một ngày ta sẽ cho ngươi biết, cái giá lớn khi phản bội Lâm Tiên Nhi ta là gì!"
Trong mắt Thôi Trường Phong chợt có áy náy lóe lên, sau đó thở dài một tiếng, không ngừng lắc đầu.
"Lúc trước...!Lúc trước đúng là ta phụ ngươi...!nhưng đã nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngươi còn chưa buông bỏ được sao?”
"Hừ, lúc đó ta mù nên mới tin tưởng ngươi sẽ thật lòng với ta, không thay lòng, sẽ ở bên ta cả đời, nhưng ngươi thì sao!" Lâm Tiên Nhi dữ tợn gầm thét, mặt mũi tràn đầy vẻ bạo ngược.
Giống như yêu ma!
"Ngươi không chỉ dung túng tiện nhân đó giết tam sư huynh mà còn hủy đan điền của ta! Nếu không phải ta nhập ma đạo thì ta đã chết từ lâu rồi!”
Giọng điệu thê lương, tràn đầy vô tận oán hận!
Nhìn Lâm Tiên Nhi tóc dài bay múa, dung mạo tiều tụy, nếp nhăn giật giật, dáng vẻ điên cuồng bạo ngược như là yêu ma, Thôi Trường Phong không tự chủ hồi tưởng lại dung mạo xinh đẹp động lòng người của Lâm Tiên Nhi trước đó!
"Ài! Nếu ngươi khăng khăng hận ta, vậy thì hận ta đi, nhưng đừng có làm liên lụy tới những người vô tội khác."
Thôi Trường Phong thở dài một tiếng, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu nói.
"Đồ ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa, khi ngươi làm tổn thương ta ngươi có từng nghĩ tới cảm nhận của ta không? Bây giờ lại chạy tới đây nói mấy chuyện này với ta?”
Lâm Tiên Nhi nghe được mấy câu này thì càng thêm táo bạo, điên cuồng, không ngừng gầm thét.
"Thôi Trường Phong, ngươi thật dối trá, ta không chỉ muốn liên luỵ tới người vô tội mà sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày ta giết ngươi!"
Tiếng rống điên cuồng giận dữ, tràn đầy hận ý từ trong miệng Lâm Tiên Nhi phát ra.
Nhìn Lâm Tiên Nhi rơi vào điên cuồng, bên trong đại điện này cũng tụ tập vô tận sương mù, giống như sau một khắc thì sẽ phát động một kích lôi đình, trấn áp Thôi Trường Phong.
Thôi Trường Phong ánh mắt lấp lóe, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài, sau đó bất đắc dĩ quay người bỏ đi.
Sau khi Thôi Trường Phong bỏ đi thì một tiếng cười khiến cho người ta sợ hãi vang lên trong đại điện.
Là Lâm Tiên Nhi đã rơi vào trong điên cuồng đó, khóe miệng vỡ ra, không ngừng phát ra tiếng cười thê lương.
Bên ngoài đại điện, Hoa Vân Phi không biết chuyện gì đã xảy ra trong đại điện.
Hắn còn đang hồi hộp chờ đợi.
Cuối cùng, một tiếng két két vang lên ở sau lưng hắn.
Đại môn của đại điện từ từ mở ra.
Một lão phụ nhân lưng còng chống quải trượng từ trong đại điện đi ra.
Nhìn thấy lão phụ nhân, hai mắt Hoa Vân Phi lập tức tỏa sáng, vội vàng đi lên chắp tay nói: "Lâm trưởng lão, bây giờ chúng ta xuất phát được chưa?”
"Dẫn đường đi, bớt nói nhảm lại." Lâm Tiên Nhi liếc Hoa Vân Phi, lạnh lùng nói.
Hoa Vân Phi bị ánh mắt tràn đầy sát khí đó hù cho thân thể run rẩy, thiếu chút nữa liền không nhịn được quay đầu chạy trốn.
Nhưng Hoa Vân Phi biết, cho dù mình muốn chạy thì cũng không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của lão yêu quái này được, vội vàng đi trước dẫn đường.
Trong lúc hai người hóa thành một đạo ánh sáng phóng tới Thanh Dương Thôn thì một thân ảnh đứng trên đỉnh mây nhìn về hướng hai người rời đi!
Không lâu sau, hai người đi Thanh Dương Thôn mà Hoa Vân Phi đã gặp hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết.
Bách tính trong Thanh Dương Thôn vẫn như thường ngày, vô cùng náo nhiệt.
Lâm Tiên Nhi dẫn Hoa Vân Phi, dừng ở trên không Thanh Dương Thôn, sau đó trực tiếp khuếch tán thần thức ra, quan sát Thanh Dương Thôn, nhưng nàng hoàn toàn không phát hiện ra hai nữ tử thiên tư trác tuyệt mà Hoa Vân Phi nói tới, không khỏi nhíu mày.
"Trưởng lão, đệ tử khẳng định mình nhìn thấy hai nử tử phù hợp yêu cầu của ngài ở trong Thanh Dương Thôn này, mấy người Trương Khôn cũng thấy được, chắc chắn những người đó vẫn còn ở trong Thanh Dương Thôn này.”
Hoa Vân Phi cuống lên, nếu dính thêm một tội danh lừa gạt trưởng lão nữa thì sợ là không tới lượt hắn bị dẫn tới Diệu Hoa Môn nghiêm trị thì đã bị lão yêu quái trước mắt này thôn phệ.
Nghĩ Hoa Vân Phi cũng không dám lừa gạt mình, Lâm Tiên Nhi nhíu mày, không ngừng quan sát Thanh Dương Thôn, muốn tìm ra hai tỷ muội Kha Tuyết và Kha Sương.
Hoa Vân Phi cũng vẻ mặt khẩn trương, hai mắt không ngừng quan sát trong Thanh Dương Thôn, muốn tìm được ba người Tô Tiểu Bạch.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...