Nghĩ tới đây, Hoa Vân Phi nhếch miệng lên, nở một nụ cười đắc ý, sau đó cất bước đi thẳng đến chỗ hai nữ.
Hai tỷ muội Kha Tuyết và Kha Sương đang ôm hai cánh tay trái phải của Tô Tiểu Bạch.
Đi dạo hết một lượt những quán nhỏ hai bên đường, sức chú ý của Kha Sương đã bị hấp dẫn bởi cửa hàng bốn phía.
"Sao không thấy được quán rượu nào cả, đi cả buổi trời, ta đói tới bụng cũng hóp lại rồi.
"
Nàng chép miệng, liếc nhìn Kha Sương, tội nghiệp nói.
Nhưng Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết cũng không có đáp lại.
Người tu hành, từ khi bước vào cảnh giới Phân Thần thì đã có thể tích cốc.
Mỗi ngày tu luyện, phun ra nuốt vào những linh lực tinh thuần cũng đã bù được lượng tiêu hao của cơ thể.
Mặc dù đồ ăn ngon nhưng ẩn chứa không ít tạp chất trong đó, đối với người tu hành thì nó còn là chướng ngại trong tăng cảnh giới lên.
Mà bây giờ Kha Sương đã đến Độ Kiếp đỉnh phong, nàng cũng đã là một trong những người mạnh nhất trong thế giới này rồi, còn đói gì nữa?
Chỉ vì nàng muốn ăn ngon, tìm cớ cho mình mà thôi.
"Tướng công, nếu không chúng ta tìm một chỗ ăn cơm trước, cơm nước xong xuôi rồi mới xem xem có gì vui không, được không?”
Thấy hai người không để ý mình, Kha Sương chu mỏ một cái, sau đó mắt sáng lên, cười lấy lòng, đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch, nói nhỏ vào tai hắn.
Đúng như hai người dự liệu, Kha Sương chỉ muốn ăn đồ ăn ngon, nghe vậy Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết liếc nhau, đồng loạt lắc đầu.
Thấy thế Kha Sương hơi gấp, sợ Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết sẽ từ chối đề nghị của nàng, vội vàng ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch lắc lắc, làm nũng nói.
"Tướng công, ta biết ngươi tốt nhất, ngươi sẽ dẫn Sương Nhi đi ăn đồ ngon đúng không, đúng không!" Kha Sương hai mắt tỏa sáng, tội nghiệp nhìn Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch thấy thế thì không khỏi lắc đầu.
Mặc dù Kha Sương đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong nhưng vẫn đơn thuần hoạt bát như trước đó, chính là đồ tham ăn.
Nhưng mà giờ cũng đang rãnh rỗi, Tô Tiểu Bạch chuẩn bị gật đầu đồng ý.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên.
"Ha ha, vị cô nương này muốn thưởng thức mỹ thực? Ta biết trong Thanh Dương Thôn này có một quán rượu rất nổi tiếng, hay là ta dẫn cô nương đi thử?"
Nghe nói như vậy, hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết nghi ngờ, quay đầu nhìn lại…
Thì thấy một nam tử mặc một bộ trường bào màu xanh đang nở nụ cười đứng trước mặt các nàng, mà sau lưng nam tử này còn có hơn mười người đi theo.
"Nếu như vị cô nương này muốn thưởng thức mỹ thực thì ta rất sẵn lòng mời cô nương!”
Hoa Vân Phi nhếch miệng lên, nở một nụ cười mà hắn tự cho là ấm áp, nói.
Hoa Vân Phi có vẻ ngoài không tệ, thân hình cao lớn, mày kiếm mắt sáng, không biết có bao nhiêu nữ đệ tử trong Diệu Hoa Môn có hảo cảm với hắn.
Cho nên hắn vô cùng tự tin, chắc chắn hai nàng này sẽ không từ chối lời mời của mình.
Nhưng chuyện tiếp theo lại vượt qua dự tính của hắn.
Chỉ thấy hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết nhìn hắn một cái, sau đó không thèm để ý tới Hoa Vân Phi nữa mà ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch, cất bước đi tới phía trước.
Giống như Hoa Vân Phi là không khí.
Hành động này khiến sắc mặt Hoa Vân Phi đại biến!
Cho dù ở bất kỳ chỗ nào thì mọi người cũng vì thân phận đệ tử thân truyền của Hoa Vân Phi hắn mà không dám làm lơ hắn.
Nhưng hai nàng này lại xem hắn như không khí!
Hành động này khiến Hoa Vân Phi cực kỳ tức giận.
Nhưng nhớ lại nhiệm vụ mà trưởng lão giao cho hắn, Hoa Vân Phi cố nén lửa giận trong lòng, hét lớn một tiếng.
"Dừng lại!"
Vừa dứt lời, hắn vọt lên trước hai bước, đứng trước mặt Kha Sương và Kha Tuyết, ngăn ba người Tô Tiểu Bạch lại.
"Ta chính là đệ tử thân truyền của Diệu Hoa Môn, Hoa Vân Phi, mấy người này là sư đệ của ta.
”
Hoa Vân Phi miễn cưỡng nở nụ cười tươi, sau đó có chút đắc ý khoát tay nói.
"Ta thấy hai vị cô nương thiên phú bất phàm, ta muốn dẫn hai vị cô nương vào Diệu Hoa Môn, bước lên con đường tu hành!”
Diệu Hoa Môn là một trong những tông môn đỉnh cao của Vĩnh Quốc, thực lực cực kỳ mạnh mẽ!
Có thể nói là thiên hạ không ai không biết, không người không hay.
Mà có thể trở thành đệ tử thân truyền của Diệu Hoa Môn thì cả thân phận lẫn thực lực đều không thể coi thường được.
Nói xong những lời này, Hoa Vân Phi lẳng lặng đứng tại chỗ, chờ hai tỷ muội kích động mừng rỡ đồng ý.
"Diệu Hoa Môn?"
"Chưa nghe nói tới! "
Hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết nghe vậy thì sững sờ, vẻ mặt mờ mịt nhớ lại một chút, sau đó mở miệng nói.
Vừa dứt lời, sắc mặt đám người Hoa Vân Phi thay đổi!
"Vị cô nương này, ta thấy ngươi thiên phú bất phàm cho nên muốn dẫn ngươi vào tông môn tu luyện, vốn là có ý tốt nhưng ngươi lại sỉ nhục Diệu Hoa Môn ta!"
Sắc mặt Hoa Vân Phi khó coi, đưa tay chỉ vào Kha Tuyết nói.
"Hôm nay ta sẽ bắt hai vị lại, dẫn tới đại điện tông môn thỉnh tội.
"
Kha Sương và Kha Tuyết nghe nói như thế thì cũng ngẩn ngơ, mình chỉ nói lời thật lòng, đúng là hai tỷ muội nàng chưa từng nghe nói tới Diệu Hoa Môn gì gì đó! sao tự nhiên lại biến thành sỉ nhục Diệu Hoa Môn rồi?
Nhưng Hoa Vân Phi đâu có thèm để ý tới hai tỷ muội đang ngẩn ngơ, hắn đi lên một bước, đưa tay chụp thẳng vào bả vai Kha Tuyết.
Những gì mới nói chỉ là Hoa Vân Phi mượn cớ, một cái cớ để có thể danh chính ngôn thuận dẫn hai người đi!
Chỉ cần đưa hai nàng này vào tông môn, giao cho vị trưởng lão đó thì nhiệm vụ của hắn liền hoàn thành.
Sau này cho dù trời có sập xuống thì cũng có vị trưởng lão đó đỡ lên.
Huống chi, Hoa Vân Phi cũng không cho rằng hai nữ tử không có chút linh lực cảnh giới này sẽ gây ra phiên toái gì.
Muốn bắt thì bắt.
Nhưng khi Hoa Vân Phi chuẩn bị bắt Kha Tuyết trước, sau đó thuận thế bắt luôn Kha Sương thì.
Một trảo mà hắn cho rằng không thể tránh khỏi đó, khi tới gần bả vai của Kha Tuyết một tấc thì giống như là đụng vào một bức tường vô hình, ngăn hắn lại!
Trong lòng Hoa Vân Phi chấn động, trong mắt tràn đầy vẻ khó hiểu.
"Có chuyện gì thế?"
Vội vàng lùi lại, Hoa Vân Phi nhìn chằm chằm bốn phía nhưng lại không phát hiện bất thường gì.
"Gặp quỷ!"
Sắc mặt Hoa Vân Phi tái xanh, rất là không cam lòng, lại thêm hắn phát hiện ra Kha Tuyết và Kha Sương vẫn mặt mũi mờ mịt, hoàn toàn không giống như là các nàng ra tay thì mắt sáng lên, lại vọt tới.
Lần này, trên bàn tay Hoa Vân Phi tỏa ra kim quang nhàn nhạt, chụp thẳng vào bả vai Kha Tuyết.
Oanh!
Sau một khắc, một luồng lực lượng khổng lồ đột nhiên bộc phát ra từ trên người Kha Tuyết.
Cảm nhận được luồng lực lượng kinh khủng này, sắc mặt Hoa Vân Phi lập tức đại biến, muốn nhanh chóng tốn đi nhưng hắn đã xuất thủ, hoàn toàn không có cơ hội né tránh.
Trong nháy mắt, hắn bị luồng lực lượng bạo phát ra đánh trúng, bay vèo ra ngoài!
Hắn cảm thấy mình như bị một ngọn núi lớn đập mạnh vào, lực lượng mmm xuyên vào ngũ tạng lục phủ trong nháy mắt, Hoa Vân Phi không chịu nổi lực lượng kinh khủng như vậy xung kích.
Phun ra một ngụm máu tươi trên không trung!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...