"Đợi lão hủ bắt được ngươi xong, cướp được tiên khí, sau đó lại túm con ả này đến Thanh Khâu!" Thị Huyết Ma Bức vô cùng kích động, bật cười và nói: "Đến lúc đó mở di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ ra, có được bảo bối trong di tích rồi, thì Thị Huyết Ma Bức ta có thể trở về làm đỉnh cấp!"
Lúc này, Thị Huyết Ma Bức coi tiên khí trong tay của Tô Tiểu Bạch và cả Kha Sương đó trở thành vật trong bàn tay mình.
Vừa dứt lời, hắn ta đã không hề nương tay, trực tiếp gầm lên một tiếng giận dữ.
Chỉ nhìn thấy tia sáng đỏ như máu bùng lên từ trên cơ thể của hắn ta, giống như biển mau đột nhiên giáng thế, trực tiếp ngưng tụ thành hư ảnh một con dơi khổng lò trên người hắn ta!
Hư ảnh con dơi này đáng sợ đến cực điểm, ẩn chứa sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ, cùng với mùi tanh nồng của Thị Huyết Ma Bức.
Hai con dơi to phóng thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.
Hai con dơi to này, con nào cũng có thực lực của một cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, vậy mà Thị Huyết Ma Bức lại dựa vào bản thể của mình, hóa thành hai cường giả Độ Kiếp hậu kỳ!
"Không hổ là lão già sống từ thời thượng cổ đến tận bây giờ, chiêu này thật sự không ngờ đến đấy!"
Vương Đống thấy thế, lập tức hít ngược một ngụm khí lạnh, nói với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Thiên Sơn lão nhân, nếu ngươi và Thị Huyết Ma Bức đánh nhau, đột nhiên gặp phải loại tình huống này, thì ngươi sẽ làm thế nào?"
Thiên Sơn lão nhân đang hồi hộp xem trận chiến, nghe vậy, không tự chủ được mà cười khổ một tiếng, đáp: "Còn có thể làm gì được nữa? Chạy chứ gì nữa! Thế này tương đương với kêu lão hủ dùng sức của một người đi đối đầu với hai cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, lại còn là loại lão Yêu vương như Thị Huyết Ma Bức nữa chứ! thật không có một chút phần thắng nào.
"
Thiên Sơn lão nhân vừa dứt lời, Vương Đống cũng cười khổ, xem ra hắn ta cũng giống như Thiên Sơn lão nhân rồi.
"Nếu như có thể bắt sống được lão dơi già này là tốt nhất, lão ta biết quá nhiều bí mật, và quá nhiều bí pháp thần thông.
"
Triệu Thiên ở một bên cũng thở dài không thôi, liên tục lắc đầu: "Nhưng mà không thể bắt sống được!"
"Tiểu Tử đó thua chắc rồi, hai cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, không phải là người mà hắn có thể dựa vào tiên khí thì có thể chiến thắng được.
"
Lúc này, Thiên Sơn lão nhân tiếp lời: "Chuẩn bị chút đi, đợi Thị Huyết Ma Bức chống lại tiên khí bị thương nặng, giết chết tiểu tử đó, rồi cướp cô gái kia, thì chúng ta trực tiếp nhảy ra!"
Triệu Thiên và Vương Đống đồng thười gật đầu!
Ba người nhìn vào chiến trường phía trước với vẻ khẩn trương.
Nhưng một màn sau đó lại khiến ba người vô cùng kinh ngạc!
Chỉ nhìn thấy Tô Tiểu Bạch tiện tay vung một cái, thanh trường kiếm cổ xưa đó lại đột nhiên tỏa ra ánh sáng dữ dội, giống như mặt trời to lớn giáng xuống, uy áp tất cả, thần uy rực rỡ như thể hủy thiên diệt địa.
Mà lúc này, kiếm quang đó bất chợt bùng phát, dùng tốc độ vượt xa sự tưởng tượng của tất cả mọi người, trực tiếp chém về phía hư ảnh đó của Thị Huyết Ma Bức!
Trong lòng Thị Huyết Ma Bức cả kinh, không hề nghĩ ngợi mà lập tức ra lệnh cho hư ảnh xông lên, chặn một đường kiếm quang này!
Sau đó hắn ta mặc kệ hư ảnh phía sau, tốc độ chợt tăng nhanh, xông thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.
"Tiểu tử, bây giờ tiên khí đó của ngươi đã bị hư ảnh của bản tọa chặn rồi, bản tọa xem ngươi còn có bản lĩnh gì ngăn cản được bản tọa nữa.
"
Thị Huyết Ma Bức cười một tiếng dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu, tràn đầy sát khí, chỉ muốn dùng tốc độ nhaanh nhất trực tiếp giết chết Tô Tiểu Bạch, tránh cho sau đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Nhưng Tô Tiểu Bạch lại nằm ngoài dự đoán của hắn ta, thấy hắn ta xông tới giết, vậy mà lại không có ý định chạy trốn, chỉ đứng nguyên tại chỗ, lẳng lặng nhìn hắn ta đang xông tới.
"Ngông cuồng, vậy mà còn không thèm chạy!" Thị Huyết Ma Bức nhướn mày, cười lạnh bảo.
"Tại sao ta phải chạy?"
Nghe vậy, Tô Tiểu Bạch nhếch khóe miệng, cười một cách thản nhiên, hắn cúi đầu, duỗi tay vuốt ve mái tóc dài đen nhánh và mềm mại của Kha Sương.
Kha Sương dựa vào trong lòng hắn với vẻ mặt thoải mái.
"Người phải chạy hẳn là ngươi mới đúng.
"
Ngay sau đó, Tô Tiểu Bạch đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt hơi híp lại, tản ra những tia sáng nguy hiểm, giọng nói của hắn bình tĩnh, nhưng lại khiến Thị Huyết Ma Bức đang lao tới cảm giác được nguy hiểm khủng khiếp, như thể bản thân mình đang đối mặt với một con mãnh thú thời thượng cổ, có thể bị hắn giết chết ngay lập tức!
Tiềm thức trong lòng Thị Huyết Ma Bức kêu hắn ta mau chạy đi, bằng không chắc chắn sẽ chết, nhưng hắn ta lại không cam lòng từ bỏ di tích Cửu Vỹ Thiên Hồ một cách dễ như trở bàn tay như vậy, còn cả tiên khí có uy lực to lớn, khiến người nóng mắt đó nữa!
Phải biết rằng cho dù là Thị Huyết Ma Bức, một lão yêu quái sống từ thời thượng cổ cho đến tận bây giờ, cũng chưa từng có một kiện tiên khí!
Từ đó có thể biết được, tiên khí quý giá đến đâu.
"Tiểu tử, hôm nay bản tọa có liều mình đến bị thương nặng, cũng phải giết chết ngươi!"
Nghĩ đến đây, Thị Huyết Ma Bức lập tức hạ quyết tâm, gầm lên một tiếng giận dữ, cơ thể lại bắt đầu sản ra làn sóng dao động mãnh liệt, linh lực trong cơ thể trào ra một cách điên cuồng.
Tia sáng màu đỏ như máu không ngừng xoay quanh người hắn ta, những đường sóng càng khủng khiếp hơn trước, không ngừng giải phóng ra từ trong cơ thể của hắn ta!
"Ồ! Lão dơi già đang muốn liều mạng đây mà, vậy mà lại bắt đầu nghịch chuyển công pháp, mong chờ có thể giết chết kẻ địch với loại cách thức tự bạo này!"
"Xem ra lão dơi già cũng biết, trong tay tiểu tử này không có khả năng chỉ có một kiện tiên khí! Thế này cũng tốt thôi, lão dơi già và Tô Tiểu Bạch cứ đôi bên tương tàn đi!"
"Tiểu tử đó chết chắc rồi, loại yêu quái không tiếc tự đốt công pháp cũng phải ra tay như lão dơi già này, chắc chắn đã nổi lên sát tâm rồi!"
Đám người Triệu Thiên trốn ở trong bóng tối nhìn thấy một màn này, đôi mắt lập tức trợn tròn, sợ hãi than với vẻ vô cùng khiếp sợ.
Ầm!
Tiếng nổ mãnh liệt vang lên phía sau lão dơi già, khỏi cần quay đầu thì thần thức đã tản ra khắp bốn phía cũng sớm thăm dò được, hư ảnh Độ Kiếp hậu kỳ đó đã trực tiếp bị tiên kiếm đó chém trúng!
Kiếm ý sắc bén và khủng khiếp cuồn cuộn ngất trời, đường hư ảnh đó ngay cả một chút cơ hội phản kháng cũng không có.
Trong khoảnh khắc đã bị chém chết!
Phát hiện ra chuyện này, lão dơi già hít ngược một ngụm khí lạnh, cả người từ trên xuống dưới bùng lên biển lửa vô tận, biển lửa dâng lên, lao thẳng về phía Tô Tiểu Bạch!
Biển lửa hừng hực đỏ như máu che lấp cả mặt trời bốc cháy lên, ngay cả không khí cũng bắt đầu sinh ra những đường gợn sóng.
Cơ thể của lão dơi già ở trong biển lửa, lao thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.
"Tiểu tử, có thể chết trong tay của bản tọa, cũng xem như là vinh hạnh của ngươi!"
Lão dơi già cảm thấy Tô Tiểu Bạch chắc chắn sẽ chết không nghì ngờ gì nữa, nên lập tức rống to một cách điên cuồng!
Nhưng Tô Tiểu Bạch thì lại chỉ cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường: "Chỉ thế mà cũng muốn giết được ta sao? Mơ mộng hãi huyền!"
Vừa dứt lời, một ngọn núi ngũ sắc vọt thẳng lên trời, trong nháy mắt đã không ngừng lan rộng ra giữa không trung.
Thị Huyết Ma Bức chỉ cảm giác được một đường hư ảnh khổng lồ lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu mình.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn, lại phát hiện ra một ngọn núi ngũ sắc to lớn, che lấp cả bầu trời và ánh dương, tản ra khí tức khủng khiếp.
Thị Huyết Ma Bức lập tức cả kinh trong lòng!
Hai kiện tiên khí!
"Chẳng trách tiểu tử này bình tĩnh như vậy, kiêu ngạo như vậy, là bởi vì trong tay hắn có hai kiện tiên khí!"
Thị Huyết Ma Bức vô cùng khiếp sợ, chẳng thèm nghĩ ngợi mà vội vàng chạy trốn!
Tiên khí ở đây, hắn ta cũng không có cách nào đột phá được sự ngăn trở của tiên khí trong khoảng thời gian ngắn được, mà lỡ như tiên kiếm phía sau đó chém tới đây, lấy một địch hai, hắn ta chắc chắn sẽ tiêu đời ở nơi này!
Cho nên nhất định phải chạy đã!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...