Mà lúc này, cách thành Kiến Dương hơn trăm dặm, có một ngọn núi hoang toàn thân tối đen như mực, hoang vu đến cực điểm, liếc mắt nhìn một cái đã không nhìn thấy dược dấu vết của sự sống.
Toàn bộ đất đai ở nơi này đều mang một màu đỏ sậm, như thể dùng máu tươi để tưới lên.
Trên ngọn núi, yêu khí nồng nặc ngút trời, bầu trời ở nơi này cũng bị nhuộm thành một màu tím đen.
Cũng ngay lúc này, chỉ nhìn thấy phía xa đột nhiên có bốn, năm bóng người vụt tới.
Bốn năm người này hành tẩu vội vàng, như thể phía sau có truy binh gì đó đang đuổi theo bọn họ.
Năm người không ngừng vút đi, hoàn toàn không dám nghỉ ngơi dù chỉ một chút, rất nhanh đã lên phía trên ngọn núi hoang này.
“Kẻ nào lại dám tự tiện xông vào Vạn Yêu sơn?”
Năm người vừa đến, đã có một tiếng rống giận dữ vang lên.
Chỉ nhìn thấy một đám yêu quái hình thù kỳ dị, xông ra từ khắp bốn phương tám hướng ở ngọn núi, tay cầm đủ loại binh khí khác nhau, nhìn vào năm người trên trời đó.
“Hóa ra là Trư tướng quân, ta là Phiên Bì Thử, dưới trưởng Hổ đầu lĩnh, chúng ta theo Hổ đầu lĩnh đi mai phục ở thành Kiến Dương, là làm việc cho Thị Huyết Ma Bức lão tổ, chúng ta có chuyện quan trọng cần báo cáo với lão tổ, xin hãy thông báo một tiếng!” Một người đàn ông có dáng người thấp bé đi lên trước, vội vàng chắp tay, mở miệng nói.
“Hóa ra là vậy, các ngươi đợi trước đi, ta sẽ đi thông báo!”
Đám yêu quái phía dưới nghe vậy, nhao nhao nhìn về phía người đàn ông có dáng người to béo dẫn đầu.
Người đàn ông đó cũng gật đầu, sau khi nói một tiếng, thì xoay người đi lên Vạn Yêu sơn.
Rất nhanh, không để đám người Phiên Bì Thử phải đợi lâu, đã nhìn thấy tên béo được gọi là Trư tướng quân đó đi ra, hô lớn với mấy người bọn họ.
“Lão tổ đợi các ngươi ở trên núi.”
“Cảm ơn!”
Phiên Bì Thử nghe vậy, trên gương mặt mừng rỡ, nhưng rất nhanh, sắc mặt của hắn ta đã ảm đảm hẳn đi, dường như nghĩ đến chuyện gì đó.
Hắn ta dẫn theo bốn người bên cạnh đi thẳng lên Vạn Yêu sơn.
Chẳng mấy chốc, mấy người này đã tới đỉnh núi Vạn Yêu sơn.
Nơi này lại càng hoang vu hơn, chỉ có một hang động khổng lộ này.
Trong hang động, âm thanh quỷ dị không ngừng lan rộng ra theo tiếng gió.
Hang sâu không thấy đáy, điều này khiến sắc mặt của đám người Phiên Bì Thử thay đổi.
Mà sau khi mấy người đưa mắt nhìn nhau xong, mới nhịn xuống cơn sợ hãi trong lòng, cất bước đi vào trong hang động.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Vừa tiến vào hang động, mấy người đã cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, đầu óc choáng váng, không thể nhìn rõ thứ ở trước mặt.
Đợi khi bọn họ lấy lại bình tĩnh thì bên tai đã vang lên một giọng nói già nua.
“Hổ Siêu Quần đâu rồi? Sao chỉ có mấy người các ngươi trở về, còn con tiểu bạch hồ mà bản tọa cần đó đâu?”
Giọng nói già nua đó vội vàng mở miệng hỏi khi nhìn thấy mấy người.
Mấy người nghe thế, vội vàng lắc đầu, rồi ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy đám người bên mình đang đứng trong một tòa cung điện rộng lớn.
Bộ dáng của cung điện này vô cùng cổ xưa, nhưng khắp nơi đều tràn ngập một mùi vị mục nát.
Mà ở phía trên cùng của tàn cung điện u tối này, chính là một lão giả đang ngồi trên ghế chủ tọa, nhìn mấy người bọn họ.
Trong lòng đám người Phiên Bì Thử run lên, biết đây chính là Thị Huyết Ma Bức lão tổ, Độ Kiếp đỉnh cao!
Nếu không phải vì những năm tháng sinh tồn đó thực sự quá dài lâu, khiến cơ thể đã không thể nào chịu được sự bào mòn của linh lực mênh mông, thì chỉ sợ hiện giờ vị Thị Huyết Ma Bức này, không chỉ có thể phát huy ra được thực lực của Độ Kiếp hậu kỳ thôi đâu.
Mà là Yêu vương Độ Kiếp đỉnh cấp mạnh mẽ nhất trên thế giới này!
“Bẩm báo lão tổ, thuộc hạ Phiên Bì Thử đi theo Hổ Siêu Quần tới bao vây tiểu bạch hồ, nhưng lại không ngờ hai con tiểu bạch hồ đó tách ra chạy trốn, thuộc hạ và lão đại Hổ Siêu Quần đã đuổi bắt một con trong số đó.”
Phiên Bì Thử không dám chậm trễ, vội vàng mở miệng giải thích.
“Mà con hồ ly đó lại được một người thợ săn mang vào thành Kiến Dương! Đám người thuộc hạ đã lẻn vào thành Kiến Dương, rồi lại phát hiện ra có một người thanh niên đã mua tiểu bạch hồ đi mất.
Lão đại Hổ Siêu Quần mới dẫn đám tiểu nhân bám theo người trẻ tuổi đó, sau đó bởi vì muốn cướp tiểu bạch hồ, mà bị ba vị cường giả Độ Kiếp đuổi tới, giết chết lão đại Hổ Siêu Quần rồi ạ…”
Nói đến đây, đám người Phiên Bì Thử đều cúi đầu với vẻ mặt khẩn trương, không dám nhìn lão yêu quái trên ghế chủ vị đó nữa.
“Thuộc hạ… thuộc hạ vẫn chưa thể bắt được con tiểu bạch hồ đó, xin lão tổ trách tội!”
Nói xong, đám người Phiên Bì Thử hoang mang quỳ trên mặt đất, đợi chờ Thị Huyết Ma Bức lão tổ mở miệng trong sự sợ hãi.
“Phế vật! Toàn là một đám phế vật!”
Nhưng ngay sau đó, lão tổ tông giận tím mặt, tản ra một đường sóng dao động linh lực vô cùng lớn!
Sóng linh lực khủng khiếp giống như núi sập đất lở, trực tiếp tràn ra khắp bốn phương một cách điên cuồng!
Làn sóng linh lực đáng sợ đó giống như muốn nhấm chìm tất cả…
Đám người Phiên Bì Thử thấy thế, sắc mặt đều thay đổi, vội vàng ngẩng đầu, đôi mắt trợn tròn, kêu lên kinh hãi.
“Không! Lão tổ tha mạng!”
“Xin lão tổ tha mạng!”
Mấy người vội vàng kêu to xin tha!
“Một đám phế vật, hai con hồ ly vẫn chưa hóa hình, mà các ngươi cũng không bắt được, bản tọa cần các ngươi còn có ích gì, tất cả đi chết đi cho bản tọa!”
Giọng nói của Thị Huyết Ma Bức lạnh lùng, ẩn chứa sát khí vô tận, linh lực điên cuồng giống như trời sập, trực tiếp cắn lên cơ thể của đám người Phiên Bì Thử đó!
Trong nháy mắt, đám người này giống như bị sét đánh trúng, phụt một tiếng, phun ra máu tươi điên cuồng, hiển nhiên đã bị thương nặng!
Soạt!
Nguồn dao động linh lực đó đang trào ra bên ngoài một cách điên cuồng, đột nhiên vung tay vào đúng lúc này.
Giống như một cây cung đã kéo đến cực điểm, cuốn theo đám người Phiên Bì Thử, tới thẳng trước mặt Thị Huyết Ma Bức.
Lúc này, đám người Phiên Bì Thử thân mạng trọng thương, vẻ mặt sợ hãi, sắc mặt tái nhợt, cả người đau đớn đến cực điểm, hai mắt trừng to, nhìn vào Thị Huyết Ma Bức đó.
Cho đến tận hiện tại, đám người Phiên Bì Thử mới nhìn rõ gương mặt thật sự của hắn ta.
Làn da già nua, trên gương mặt toàn là nếp nhăn, cả người trên dưới tràn đầy mùi vị thối nát hủ bại.
“Cầu xin lão tổ… cầu xin lão tổ tha mạng…”
“Lão tổ tha mạng…”
Mấy người Phiên Bì Thử kêu lên sợ hãi.
“Hừ!”
Thị Huyết Ma Bức thì lại cười lạnh một tiếng, đám người Phiên Bì Thử chỉ cảm giác được một nguồn sức mạnh điên cuồng trào tới, toàn bộ linh lực và máu khắp cả người đều bị nguồn sức mạnh này phong tỏa, và xông vào trong cơ thể, sau đó Thị Huyết Ma Bức mở miệng, cắn nuốt tất cả những thứ này vào trong cơ thể.
Sau khi nuốt chửng linh lực và máu của những người này, lúc này cơ thể già nua của Thị Huyết Ma Bức, dường như đã trẻ lại một chút.
Bộp!
Bộp!
Bộp!
Cơ thể khô quắt của đám người Phiên Bì Thử rơi xuống mặt đất, phát ra những tiếng vang bộp bộp.
“Đúng là một đám phế vật, chỉ hai con tiểu hồ ly cũng bắt không xong!”
Thị Huyết Ma Bức thở dài một hơi, trong đôi mắt đục ngầu tràn đầy vẻ dữ tợn.
“Lại còn để một con trong số đó chạy vào địa bàn của con người, lẽ nào nhất định muốn bản tọa phải tự mình ra tay chắc?”
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Thị Huyết Ma Bức lại càng khó coi hơn.
Nhưng nghĩ đến vết tích mà khóa Cửu Vĩ Thiên Hồ trong lời đồn tồn tại ở Thanh Khâu đó….
Đó chính truyền thừa quý giá nhất của Yêu tộc!
Chỉ cần có thể có được một chút lợi ích từ trong đó, Thị Huyết Ma Bức thậm chí còn cảm thấy, nếu như có thể vớt được đủ lợi ích, thì bản thân mình không chỉ có thể khôi phục lại thế lực Độ Kiếp đỉnh cao thôi đâu….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...