Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện
Dưới ánh mắt tuyệt vọng của lão hổ, kiếm quang kia bắn mạnh đến đâm vào trong đầu của hắn.
Phanh!
Một tiếng nổ, dưới đạo kiếm quang này lão hổ bị giết chết đến cặn cũng không còn.
“Cao Trường Thắng bang chủ, sao người cũng ở đây?”
Sau khi ba người giết chết lão hổ xong mới nhìn về phía Cao Trường Thắng khí thế hung hăng vội vã đi đến.
“Chẳng lẽ Cao bang chủ cũng là vì tiểu lão hổ này tới sao?”
Tên nam tử trung niên vẫn luôn không nói chuyện đột nhiên mở miệng cười nói.
“Tham kiến Triệu Thiên thành chủ.
”
Cao Trường Thắng nhìn thấy nam tử này vội vàng chắp tay hành lễ, sau đó lại hành lễ với hai người khác nói.
“Bái kiến Thiên Sơn lão nhân và Bạo Liệt Kiếm Vương Đống tiên sinh.
”
Hai người cười gật đầu xem như đáp lại.
“Tại hạ cũng không phải tới vì con hổ yêu này.
”
Lúc này Cao Trường Thắng mới nhìn Triệu Thiên thành chủ, cười lạnh một cái nhìn chằm chằm vào Tô Tiểu Bạch.
“Cao Thịnh con ta chết.
”
Cao Trường Thắng vừa nói ra lời này, bao người lập tức biến sắc.
Cao Thịnh chết rồi?
Ai giết?
Xảy ra chuyện gì?
Vì sao ba người bọn họ không nghe được bất kỳ tiếng gió gì?
“Vừa hôm nay, con ta bị tên tặc tử này giết.
”
Dưới ánh mắt nghi hoặc của ba người, Cao Trường Thắng đột nhiên đưa tay ra chỉ vào Tô Tiểu Bạch đang đứng ở gần đó.
Ba người nghe vậy lập tức giật nảy mình.
Kẻ sát nhân lại còn ở đây?
Vội vàng xoay người lại nhìn.
“Tiểu tử, hôm nay bổn tọa nhất định phải giết ngươi, báo thù cho hài nhi đã chết của ta, cho dù là Thiên Vương lão tử tới cũng không cứu được ngươi.
”
Cao Trường Thắng gầm thét, hai mắt đỏ ngầu lửa giận cuồn cuộn trong lòng.
Ba người Triệu Thiên với Thiên Sơn lão nhân lại không nói lời nào.
Mặc dù Cao Thịnh đúng là một bá chủ một phương, hoành hành bá đạo, không kiêng nể gì ở trong thành Kiến Dương.
Khi nam bá nữ là chuyện thường xuyên.
Thậm chí làm cho trong thành Kiến Dương luôn không được yên tĩnh.
Triệu Thiên với Thiên Sơn lão nhân đã muốn dạy dỗ Cao Thịnh từ lâu rồi.
Nhưng mà Hồn Giang Bang cũng không đơn giản.
Để ba người phải nhịn xuống không động thủ, mặc cho Cao Thịnh phách lối đến bây giờ đương nhiên trong đó cũng có nguyên do.
Tỷ tỷ của Cao Thịnh cũng chính là nữ nhi của Cao Trường Thắng là Vương phi của Hoài Dương Vương Vĩnh quốc.
Cũng chính vì vậy Cao Trường Thắng mới có thể dựa vào cảnh giới Pháp Tướng sáng lập ra Hồn Giang Bang một bang phái lớn trong thành Kiến Dương.
Nếu như không phải vì như thế thì đám người Triệu Thiên đã động thủ dạy dỗ Cao Thịnh từ sớm rồi.
Bây giờ, có người thay bọn họ giết Cao Thịnh, giúp cho thành Kiến Dương khôi phục lại yên bình, mặc dù trong lòng hai người thấy vô cùng hài lòng.
Nhưng lại không thể biểu hiện ra ngoài.
Chỉ đứng tại chỗ chuẩn bị lúc Cao Trương Thắng giết tên tiểu tử gan to bằng trời kia đi ra an ủi một trận.
Cao Trường Thắng hét lên đánh thẳng về phía Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch nhíu mày, không còn kiên nhẫn đi dây dưa với Cao Trường Thắng.
Lúc này tiện tay vung lên.
Một ngọn núi cao lớn ngũ sắc từ trên không hạ xuống.
Ngọn núi này tới quá nhanh giống như đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả mọi người ở đây đều phải khiếp sợ.
Đám người Triệu Thiên lại càng kinh ngạc, bọn họ thân là Độ Kiếp hậu kỳ lại không phát hiện ra ngọn núi ngũ sắc này xuất hiện từ lúc nào.
Ba người liếc nhau cùng thấy được khiếp sợ trong mắt đối phương.
Phanh!
Ngọn núi ngũ sắc kia hạ xuống, lực như vạn cân, mang theo sức mạnh làm cho người ta không thể chống lại tầng tầng đập vào người Cao Trường Thắng đang không kịp né tránh.
Cao Trường Thắng trợn trừng hai mắt, khong lúc hoảng sợ vội vàng nắm chặt trường đao liên tục vung lên chém ra từng ánh đao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...