Ở trong thành Kiến Dương này, những người dân bình thường không quyền không thế đó, có lẽ sẽ sợ một tay được gọi là ác bá thành Kiến Dương như ngươi, nhưng ở trong mắt của Tô Tiểu Bạch, cho dù là thành chủ thành Kiến Dương tới đây, thì cũng chẳng qua chỉ là một con kiến thuận tay có thể nghiền chết.
Nhưng Cao Thành không biết, hắn ta nghe thấy tiếng chửi đầy tức giận của Tô Tiểu Bạch thì lập tức sững sờ!
Hắn ta hoành hành ngang ngược ở thành Kiến Dương thành thói, và không có người nào dám chọc vào hắn ta, cũng đã sớm thành thói rồi.
Ở trong thành Kiến Dương, ai dám đắc tội với Cao Thành?
Nhưng hiện giờ, một tiểu tử thối chẳng biết từ đâu chui ra đó, lại tức giận chửi mình với vẻ mặt lạnh lùng, với vẻ mặt đầy khinh thường đó.
Điều này khiến Cao Thành lập tức nổi cơn thịnh nộ, sắc mặt đỏ gay, tiến lên chỉ vào Tô Tiểu Bạch rồi chửi: “Được lắm! Ngươi là ngươi đầu tiên ở thành Kiến Dương dám chửi người của ta, ta thấy ngươi thật sự muốn tự tìm đường chết đây mà!”
Cao Thành tức không chịu được, lập tức vung tay, gầm lên một tiếng: “Đánh cho ta, đánh mạnh vào, đánh cho chết thì thôi!”
Ngay lập tức, hơn mười tay tùy tùng vạm vỡ phía sau hắn ta, xông lên trước với nụ cười lạnh đầy dữ tợn, trực tiếp bao vây Tô Tiểu Bạch lại, bộ dáng định ra tay với hắn.
Loại cảnh tượng này khiến cho Kha Sương vô cùng kinh sợ, ai có thể ngờ được trong thành trì của con người lại có loại chuyện này xảy ra cơ chứ.
Cao Thành này thực sự quá ngông cuồng, hắn ta hoành hành ngang ngược như vậy, mà không có người nào quản hắn ta hay sao?
Cho dù là ở Thanh Khâu, trong bộ tộc Cửu Vỹ Hồ, cũng chưa bao giờ từng xuất hiện loại người giống như Cao Thành, nếu ỷ thế lầm bậy trong tộc, tộc chủ và những trưởng lão đó sẽ trực tiếp dùng gậy đánh chết hắn ta.
Kha Sương vô cùng kinh ngạc, không nhịn được mà mở miệng nói: “Ngươi… ngươi ngông cuồng như vậy, lẽ nào trong thành Kiến Dương này không có vương pháp hay sao?”
“Vương pháp?”
Thấy cơ thể của nàng run lên, trừng mắt nhìn mình với vẻ mặt khó coi, ánh mắt của Cao Thành lại nóng như lửa, hắn ta quan sát cơ thể mềm mại động nhân đó của Kha Sương từ trên xuống dưới, sau đó cười một tiếng nham hiểm, bảo: “Ta nói cho ngươi biết, ở trong thành Kiến Dương này, bản công tử chính là vương pháp, lời nói của bản công tử chính là pháp luật hữu hiệu nhất! Ở trong thành Kiến Dương này, không một ai dám đắc tội với bản công tử, cho dù là thành chủ đại nhân, cũng chắc chắn không làm gì được ta!”
Vẻ mặt của Cao Thành ngông cuồng, hắn ta cười ầm lên một cách điên cuồng đến cực điểm, nói: “Bây giờ ngươi đã biết, ngươi từ chối bản công tử thì tổn thất lớn cỡ nào chưa? Có phải lúc này đang hối hận rồi hay không? Chỉ cần ngươi rời khỏi tiểu tử thối đó, lao vào trong lòng của bản công tử, thì bản công tử đảm bảo, những lời nói trước đó vẫn có hiệu quả như cũ!”
Cao Thành lại càng điên cuồng hơn, vừa cười to vừa nói với Kha Sương…
“Nằm mơ đi!”
Kha Sương tức đến sắc mặt càng thêm khó coi, nàng ôm cánh tay của Tô Tiểu Bạch, nếu không phải không dám ra tay trong thành Kiến Dương, sợ lộ ra yêu khí khiến cường giả tu hành ở thành Kiến Dương phát hiện ra, thì hiện tại nàng dám đảm bảo, sẽ cho thằng cha này một quyền.
Lần đầu tiên, Kha Sương phát hiện ra, vậy mà lại có loại người đáng ghét đến như vậy!
“Được!”
Cao Thành nghe vậy thì cười một tiếng dữ tợn, trên gương mặt tràn đầy vẻ hung dữ, hắn ta vung tay, nói: “Được lắm, bản công tử thích loại phụ nữ mạnh bạo như ngươi, đợi bản công tử giết tiểu tử thối này, rồi xem ngươi ở trên giường, liệu có mạnh bạo như bây giờ hay không? Lên cho ta, đánh mạnh vào! Trực tiếp đánh chết tiểu tử đó cho ta!”
Đám đàn ông cường tráng đó đã chuẩn bị xong rồi, thấy Cao Thành định đánh chết tiểu tử này, những tùy tùng đó nhao nhao xông lên.
Kha Sương thấy thế, lập tức không nhịn được mà định tiến lên ra tay với những người đàn ông đó, rồi dạy cho Cao Thành một bài học!
Dù sao thì chuyện này cũng xem như do bản thân mình khơi ra, cho dù hậu quả thế nào, không ra tay dạy dỗ một trận cho ra trò, thì cơn giận trong lòng nàng không có cách nào tiêu tan.
Nhưng nàng vừa định ra tay, thì lại bị Tô Tiểu Bạch kéo lại.
Nàng quay đầu, liếc mắt nhìn hắn với vẻ nghi ngờ và khó hiểu, chỉ nhìn thấy ánh mắt của hắn bình tĩnh, mở miệng nói một cách thản nhiên: “Ngươi ở bên cạnh chờ đi.”
Giọng nói vừa mới dứt, Tô Tiểu Bạch đã sải bước tiến lên, trực tiếp đối diện với hơn mười người đàn ông cường tráng đó.
Kha Sương ngây người ra tại chỗ, một lúc sau mới lấy lại bình tĩnh, đôi mắt lấp lánh nhìn vào bóng người của Tô Tiểu Bạch, trong lòng lại càng cảm thấy Tô Tiểu Bạch chính là người đàn ông định mệnh của mình, tướng công!
Nhưng nhìn thấy Tô Tiểu Bạch cất bước tiến lên, Cao Thành lại cười lạnh một tiếng: “Tiểu tử thối, ngươi thật sự cho rằng mình có thể là đối thủ của đám tùy tùng của bản công tử sao? Nực cười!”
Cao Thành chửi với vẻ mặt khinh thường: “Những tùy tùng này đều là người lão luyện bậc nhất, những tu hành giả bình thường vừa mới tu luyện, đều không phải là đối thủ của bọn họ! Bản công tử muốn nhìn xem, lát nữa ngươi sẽ bị đánh đến mặt mũi bầm dập, quỳ xuống xin tha thế nào!”
Hắn ta đã thấy quen cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân, cuối cùng anh hùng bị đánh như chó ăn cứt, không ngừng xin tha.
Cao Thành thậm chí đã nghĩ xong cách rồi, đợi sau khi hành hung Tô Tiểu Bạch xong, thì sẽ sỉ nhục hắn như thế nào.
Những nắm đấm ào ào vọt tới, một người đàn ông dẫn đầu vung thẳng một quyền vào mặt của Tô Tiểu Bạch!
Một quyền này thế lớn sức nặng, có đủ khí lực, hoàn toàn không nghĩ Tô Tiểu Bạch sẽ tránh được.
Mà nếu như một quyền này đánh trúng, chắc chắn có thể mở cả một xưởng nhuộm trên gương mặt hắn!
Nhưng ngay sau đó, chỉ nhìn thấy Tô Tiểu Bạch đang bước tới đó, lại nghiêng đầu một cái, nhẹ nhàng tránh được một quyền này!
Ngay khi người đàn ông vạm vỡ đó mang vẻ mặt ngạc nhiên và khó tin, thì hắn lại nhấc chân đá một cái, sút thẳng vào bụng của người đàn ông đó.
Một tiếng bốp vang lên.
Gã đàn ông đó lập tức bay ngược ra sau, đụng vào bức tường của một cửa tiệm ven đường!
Cửa tiệm đó vì lực xung kích to lớn sinh ra từ cú va chạm của gã đàn ông, mà bắt đầu rung chuyển.
Mọi người kinh hãi quay người, lại phát hiện ra gã đàn ông đó đã chết ngay tại trận, từ thi thể chảy ra một vũng máu.
Đám người vây xem đều hít ngược một ngụm khí lạnh, nhìn về phía Tô Tiểu Bạch với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Ôi! Người này… người này lại lợi hại đến vậy ư!”
“Vậy mà một quyền… chỉ một quyền đã đánh bại gã đàn ông đó!”
“Trời ơi! Xem ra lần này, Cao Thành gặp phải tay khó chơi rồi, người trẻ tuổi này chỉ sợ sẽ không giơ tay chịu trói đơn giản như vậy đâu!”
Dân chúng vây xem nhìn thấy một màn này, đều bắt đầu bàn luận, thậm chí ngay cả trong ánh mắt nhìn về phía Cao Thành cũng nhiều thêm vào phần nghiềm ngẫm.
“Còn ngây người ra đó làm gì! Đánh cho ta, đánh chết hắn!”
Cao Thành hơi sững sờ, cũng không ngờ một đấm của Tô Tiểu Bạch, lại có thể dễ dàng giải quyết được một tên tùy tùng, lúc này, hắn ta cuối cùng cũng hiểu được, Tô Tiểu Bạch không phải là một người đơn giản, bấy giờ, hắn ta thẹn quá hóa giận mà hô lớn.
“Giết!”
“Cùng nhau lên, cẩn thận một chút!”
“Chúng ta đông người, mà hắn chỉ có một thôi, cùng nhau xông lên!
Đám đàn công cường tráng nghe thấy tiếng rống giận của Cao Thành, lúc này cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh, vội vàng hét to.
Lần này mấy người này đã thông minh hơn, không còn lên từng người một nữa, mà là trực tiếp lên cùng một lúc, ý muốn hy sinh mấy người bị thương nặng để đổi lấy Tô Tiểu Bạch!
Nhưng tiếc là, chiếc lược của bọn họ lại dùng sai chỗ.
Nếu là người bình thường, hoặc là người có chút thân thủ mà nói, thì thủ đoạn này còn có khả năng dùng được.
Nhưng những người này lại không biết, người đối diện với bọn họ là ai!
Tô Tiểu Bạch nhìn thấy những tùy tùng này xông tới, trên khóe miệng hiện ra một nụ cười lạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...