Mà ở trung tâm đại điện có một nam tử bóng lưng rộng lớn đang đứng.
Nam tử này mặc trường bào màu xanh đưa lưng về phía tiểu bạch hồ, tiểu bạch hồ nhìn thấy bóng lưng này lập tức hưng phấn kêu anh anh anh, sau đó tứ chi di chuyển lao nhanh về phía đó.
Giống như ý thức được có người đi vào đại điện, cũng giống như phát hiện ra tiếng chân chạy như điên của tiểu bạch hồ.
Chỉ thấy nam tử trung niên kia quay người lại nhếch miệng nở cụ cười nhìn tiểu bạch hồ đang chạy như điên tới.
Tiến lên một bước đưa tay ôm tiểu bạch hồ nhảy lên vào trong ngực.
“Tuyết nhi ngoan, con cuối cùng cũng trở về, biết cha lo lắng cho con thế nào không?”
Nam tử trung niên đánh giá tiếu bạch hồ giống như đang kiểm ra xem nó có bị thương hay không.
“Chi chi chi…”
Tiểu bạch hồ thấy thế mặt đầy áy náy quơ quơ chân trước như đang biểu đạt ý xin lỗi.
“Anh anh anh…”
“Cha hiểu, bây giờ không biết Sương nhi ở đâu nhưng chắc chắc không rơi vào trong tay những yêu quái trong Vạn Sơn Yêu, bây giờ chắc nó đang rất an toàn.
”
Nam tử thanh y thấy vậy mới mở miệng nói: “Cha sẽ điều tra rõ ràng mau chóng tìm được Sương nhi.
”
Nói tới đây nam tử thanh y dựng thẳng lông mày, sắc mặt tái xanh vô cùng khó coi phẫn nộ quát: “Tên yêu quái Vạn Yêu Sơn kia thật quá ngông cuồng lại dám ra tay với tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ Thanh Khâu ta.
”
“Cho dù chuyện này có kết quả ra sao, vi phụ cũng tuyệt đối không bỏ qua, nhất định phải để cho Vạn Yêu Sơn trả giá xứng đáng!”
Kha Tuyết ở trong ngực phụ thân vẫn lo lắng cho an toàn của muội muội.
Nghĩ nghĩ, Kha Tuyết vung vẩy chân trước, chi chi nói con muốn ra ngoài tìm tung tích của muội muội.
“Không được!”
Nam tử thanh y lập tức kiên quyết cự tuyệt, “Con khó khăn lắm mới trở về được, lại đi nữa nếu như bị yêu quái Vạn Yêu Sơn kia phát hiện, con bảo phụ thân phải làm sao đây?”
“Cho dù như thế nào ta cũng không để con đi ra ngoài.
” Nói tới đây nam tử thanh y biết Kha Tuyết lo lắng cho an toàn của muội muội mình ngữ khí cũng hòa hoãn lại.
“Nhưng mà Tuyết nhi con yêu tâm, ta sẽ dẫn người đi tìm Sương nhi, cho dù như thế nào, phải trả giá ra sao cũng phải đưa Sương nhi về.
”
Kha Tuyết thấy phụ thân kiên quyết như thế, xem ra là muốn để phụ thân đồng ý cho mình ra ngoài là chuyện không thể nào.
Tức giận hừ một cái quay người nhảy ra khỏi ngực hắn chạy ra khỏi đại điện.
Nhìn thấy Kha Tuyết rời đi nam tử trung niên lắc đầu thở dài.
Hai tỷ muội này từ khi sinh ra đã như hình với bóng rất thân thiết.
Bây giờ Sương nhi không rõ tung tích, chắc chắn Tuyết nhi vô cùng lo lắng, điểm này hắn có thể hiểu được.
Nhưng mà cũng phải hiểu cho tấm lòng cha.
Không muốn để nữ nhi của mình lại chạy đến đầm rồng hang hổ một lần nữa, chỉ cần Kha Tuyết vừa đi ra ngoài chắc chắc sẽ bị yêu quái Vạn Yêu Sơn phát hiện sau đó bao vây truy đuổi muốn bắt Kha Tuyết đi.
Nghĩ nghĩ, Kha Thiên Tung khoát tay kêu: “Thẩm Như Ảnh.
”
Lập tức có tiếng bước chân vang lên bên ngoài điện, chỉ thấy lão phụ thân lúc đầu hộ tống Kha Tuyết đi tới trước đại điện đang nắm trượng dài đi đến.
“Lão nô tham kiến tộc chủ.
”
Thẩm Như Ảnh bước vào đại điện liền chắp tay chào.
“Cảnh giới tu hành của Tuyết nhi đã bị kéo xuống rất nhiều, trong khoảng thời gian này ngươi phải đốc thúc Tuyết nhi tu luyện thật tốt, đây là Thiên Hồ hóa hình đại pháp, lúc nào Tuyết nhi biết luyện hóa thành hình người mới có thể xuất quan.
”
Kha Thiên Tung nhìn Thẩm Như Ảnh ánh mắt lập lòe vẻ mặt do dự sau đó mới lên tiếng.
“Lão nô đã hiểu.
”
Thẩm Như Ảnh nghe vậy chắp tay đáp.
Sau đó vội vàng cất kỹ Thiên Hồ hóa hình đại pháp Kha Thiên Tung đưa cho.
Đây chính là thần thông từ thời thượng cổ truyền lại chuyên dùng cho Hồ tộc tu luyện hóa thành hình người.
Những tên Yêu tộc tự xưng là vô cùng cường đại không người địch lại ngoài kia, vốn không có được truyền thừa lâu đời như vậy.
Thậm chí còn không biết tổ tông mình là ai.
Cho nên Hồ tộc Thanh Khâu vốn không thèm dinh líu cùng một chỗ tới những tên yêu quái ngoài kia.
Đây chính là lý do làm Vạn Yêu Sơn với những thế lực Yêu Tộc khác sinh lòng bất mãn với Hồ Tộc Thanh Khâu.
Thậm chí muốn lôi kéo, uy hiếp Hồ Tộc Thanh Khâu cùng phát động chiến tranh với nhân loại.
Muốn trở thành bá chủ thế giới này.
Mà lần này Vạn Yêu Sơn ra tay với Kha Sương và Kha Tuyết không cần nghĩ Kha Thiên Tung cũng biết là yêu quái Vạn Yêu Sơn muốn lấy đó để uy hiếp hắn!
“Nhưng mà tiểu thư trời sinh tính tình hiếu động, hơn nữa Sương nhi tiểu thư còn chưa trở về, lão nô sợ tiểu thư sẽ không nghe theo phân phó của tộc chủ chăm chỉ tu luyện…”
Thẩm Như Ảnh liếc nhìn Kha Thiên Tung do dự nói.
“Vậy thì coi trừng tiểu thư, nếu như lần này còn để cho tiểu thư vụng trộm đi ra ngoài, bản tọa sẽ hỏi tội ngươi.
”
Kha Thiên Tung vung tay không nhịn được quát lên.
Thẩm Như Ảnh nghe vậy không dám nói nhiều vội vàng chắp tay đáp.
Lúc này Kha Thiên Tung mới gật đầu hài lòng, cho Thẩm Như Ảnh rời đi.
Thẩm Như Ảnh ra khỏi đại điện lập tức sau người đi coi trừng Kha Tuyết.
Không thể để nàng chạy ra khỏi Thanh Khâu.
Sau khi phân phó xong mới đi thẳng tới bên cạnh đầu sông lớn.
Tiểu bạch hồ đang đứng trên một tảng đá lớn trên bờ.
“Tiểu thư, tộc chủ đã ra lệnh sau khi người tu luyện đến cảnh giới Phân Thần, tu luyện xong bí pháp Thiên Hồ Hòa Hình đại pháp của bản tộc, hóa thành hình người mới có thể rời khỏi Thanh Khâu.
”
Thẩm Như Ảnh nhìn thấy tiểu bạch hồ tiến lên nói.
“Tiểu thư, bây giờ theo lão nô trở về tu luyện đi.
”
Nói xong hắn tiến lên bế tiểu hồ ly đi tới trong một tòa đại điện.
Thẩm Như Ảnh đặt tiểu bạch hồ vào trong đại điện để Thiên Hồ Hóa Hình đại pháp ở bên cạnh nó sau đó đẩy cửa đi ra khỏi đại điện.
Cửa đại điện bị đóng thật chặt, bên trong một màu đen kịt.
Đến lúc này, tiểu bạch hồ vẫn luôn không có bất kỳ động tác gì mới mở hai mắt đen như mực ra nhìn về phía cửa đại điện.
Cửa đã bị đóng chặt, như vậy làm sao ra ngoài.
Cho dù thật sự trộm đi ra ngoài thì phải đi đâu tìm muội muội đây?
Mà lúc này, trong thành Kiến Dương.
Tô Tiểu Bạch và Kha Sương đang đi dạo đường phố trong thành.
Đối với người vừa mới hòa thành hình người như Kha Sương nhìn tất cả mọi thứ đều rất hiếu kỳ, nháy nháy đôi mắt đen nhánh, liên tục liếc nhìn xung quanh.
“Đây là cái gì?”
Nhìn thấy đồ chơi làm bằng đường, mứt quả đều lôi kéo ống tay áo Tô Tiểu Bạch, vẻ mặt tò mò hỏi liên tục.
Tô Tiểu Bạch nhếch mày, thản nhiên giải thích: “Là một loại đồ ăn, giống như đồ ăn vặt.
”
Kha Sương nghe vậy càng hiếu kỳ hơn nhao nhao muốn thử muốn nhấm nháp một chút.
“Ta muốn ăn, một chuối mứt quả đỏ rực nhìn ăn rất ngon.
”
Nói xong nàng liền tiến lên túm lấy một cây trong gian hàng mứt quả, dưới dáng vẻ trợn mắt há mồm của chủ quán trực tiếp cắn một miếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...