Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Edit: An Minh Tuệ.

_____________________

Thẩm Minh xuất hiện đều vượt qua dự liệu của tất cả mọi người.

Liền ngay cả giáo viên phụ đạo đều kinh ngạc đến tim đập rộn lên, không ngậm miệng được, chớ đừng nói đến đám người Lý Mỹ, bọn họ thậm chí hoài nghi là mình đang nằm mơ, hoặc là vừa rồi thời điểm đánh nhau bị làm hỏng đầu, mới có thể sinh ra ảo giác.

... Thẩm Minh? Bạn trai của Giang Niệm làm sao có thể là đại danh đỉnh đỉnh Thẩm Minh? Kể cả là Thẩm Minh đi nữa, hắn tại sao lại có thể vì một cái nho nhỏ Giang Niệm tự hạ thấp địa vị của mình để xuất hiện ở đây?

Lý Mỹ quả thực không dám tin vào hai mắt của mình!

Lý Mỹ nhìn xem Thẩm Minh, cô ta đã từng chỉ ở dưới đài, cách cả một đám người xa xa nhìn qua hắn, nghe qua hắn diễn thuyết.

Không giống với những người phú nhị đại khác, hắn từ nhỏ là thiên tài, từ nhỏ đã có mục tiêu chính xác, tuổi còn trẻ đã trở thành một đại nhân vật để người khác không thể khinh thường, cô ta có muốn tới gần một bước cũng không thể.

Lý Mỹ đến bây giờ còn nhớ kỹ lúc đó Thẩm Minh ở trên sân khấu là như thế nào nói chuyện vui vẻ, một thân Phong Hoa. Dù chỉ là một bên sườn mặt, cũng tuấn lãng Vô Song.

Chính là có mười người Tiết Hạo cũng không thể cùng hắn đánh đồng! Kia là người mà cô ta có nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bạn trai Giang Niệm thế nào lại là hắn?

Đây là không có khả năng!

Lý Mỹ trong lòng phi thường kinh hãi, nhịn không được nhìn giáo viên phụ đạo, lại nhìn về phía Giang Niệm, cô ngược lại là thần sắc tự nhiên cũng không có chút nào hoảng hốt, nhìn đến bộ dáng này cũng đều làm người ta sinh khí, Lâm Hiểu Nguyệt bên cạnh còn dương dương đắc ý hướng Lý Mỹ cười, cười cô ta không biết tự lượng sức mình hay là cười cô ta không biết tốt xấu?

Lý Mỹ nắm chặt nắm đấm, lúc này lại một chữ cũng không nói ra được.

Thẩm Minh nói:

“Em cùng Niệm Niệm kết giao được một khoảng thời gian rồi, bởi vì Niệm Niệm không muốn quá phiền phức cho nên một mực không có công khai, không nghĩ tới việc này lại cho Niệm Niệm mang đến nhiều như vậy phiền phức, còn bị người khác chỉ trích nhục mạ, nhận ủy khuất lớn như vậy.”

Hắn nhìn về phía Giang Niệm, ánh mắt đen nhìn thấy trên cái trán của cô bị thương cùng khóe miệng dừng lại chốc lát, sắc mặt lạnh lùng.

Giang Niệm hậu tri hậu giác sờ lên khóe miệng, đụng phải vết thương lại nhẹ nhàng nhíu lông mày, Thẩm Minh chạy tới trước mặt cô, nâng cái cằm của cô nhìn vết thương trên mặt.

Hắn thân thể thon dài mà cao lớn, khi đứng gần trong lúc vô hình mang đến một cỗ áp lực, Lâm Hiểu Nguyệt đứng bên cạnh Giang Niệm đều không tự chủ được hướng bên cạnh lùi hai bước.

Giang Niệm nháy con mắt nhìn qua hắn nói:

“Không có việc gì, chỉ là có chút đau.”


Thẩm Minh trên đường tới trường học đã nghe Từ Siêu nói lại đại khái, nếu như không phải có người cố ý tìm phiền toái, cũng sẽ không náo tới nơi này. Thẩm Minh vốn là người mười phần bao che khuyết điểm, huống chi Giang Niệm vẫn là bạn gái của hắn.

Hắn ừ một tiếng, con mắt nhắm lại.

Mặc dù không nói gì, không có làm cái gì, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn Lý Mỹ một chút, nhưng chính là để Lý Mỹ run lên trong lòng, phía sau lưng phát lạnh.

Thẩm Minh quyết không phải là người mà cô ta có thể trêu chọc được.

Giáo viên phụ đạo xem xét bầu không khí không đúng, hoà giải nói:

“Hiện tại hiểu lầm đã được gỡ bỏ, vậy chuyện này cũng coi là bỏ qua, về sau cũng đừng có ở bên ngoài nói lung tung. Lý Mỹ các em trở về viết bản kiểm điểm, sau đó hướng Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt xin lỗi, việc này là lỗi của các em, về sau không muốn bị giáo huấn, cũng đừng làm chuyện gì sai nữa.”

Mấy người Lý Mỹ cúi đầu nói:

“Vâng.”

Lúc này, bọn họ sớm đã mất đi phách lối trước đó, đừng nói là một câu giải thích cũng không dám nói.

Giáo viên phụ đạo lại nói:

“Đương nhiên Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt các em cũng có lỗi, không nên cùng bạn học động thủ, có cái gì không giải quyết được hẳn là đến tìm giáo viên, bằng không thì có lý cũng muốn biến thành không để ý tới, còn để cho mình bị thương.”

Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt cũng ngoan ngoãn lên tiếng.

Chuyện này hẳn là liền không sai biệt lắm kết thúc.

Giáo viên phụ đạo trong lòng ngầm ngầm nhẹ nhàng thở ra.

Thẩm Minh lại đột nhiên mở miệng, nghiêm túc nói:

“Thầy Trịnh, em nhìn Niệm Niệm bị thương có chút nặng, em nghĩ mang cô ấy đi bệnh viện kiểm tra.”

... Có chút nặng? Không phải liền là trầy da sao? Đi bệnh viện kiểm tra??

Lâm Hiểu Nguyệt kém chút cười ra tiếng, cô lúc đầu toàn thân đều đau, hiện tại là chỗ nào cũng không đau, chỉ cảm thấy thể xác cùng tinh thần đều thoải mái. Mấy người Lý Mỹ đều trợn mắt nhìn qua, lại phối thêm một bộ dáng người đầy chật vật, giờ phút này xem ra còn có chút đáng thương.

Thẩm Minh nói đến quá nghiêm túc, giáo viên phụ đạo đều kém chút coi là Giang Niệm là thật sự bị trọng thương, hắn nhìn Giang Niệm đang êm đẹp đứng kia, mơ mơ màng màng gật đầu nói:

“Được rồi, vậy liền đi kiểm tra đi, kiểm tra một chút chúng ta đều yên tâm.”

Chuyện này vốn chính là Giang Niệm bị ủy khuất, hắn còn có thể ngăn không cho?


Thẩm Minh thản nhiên ừm một tiếng:

“Về phần lần này hung thủ phỉ báng đả thương người, em sẽ giao cho luật sư xử lý, em nghĩ bọn họ hẳn là vì lời nói của mình phụ trách.”

Giáo viên phụ đạo giật mình, trông thấy Thẩm Minh trên mặt đều không có biến hóa, lại xem xét mấy người Lý Mỹ trên trán mồ hôi lạnh ứa ra, rõ ràng là bị dọa cho phát sợ:

“Thẩm tiên sinh, thầy nghĩ Lý Mỹ bọn họ hiện tại đã biết sai rồi, trường học cũng sẽ xử phạt mấy người này, nếu không nể tình là vi phạm lần đầu, liền tha thứ bọn họ lần này?”

Từ Siêu lại cười nói:

“Thầy Trịnh, mấy người Lý Mỹ khi sự việc vừa lúc bị phát tán ra ngay tại diễn đàn trường đã nói qua nhiều lời khó nghe cùng vũ nhục Giang tiểu thư, thậm chí là từ không thành có, về sau sự việc được giải thích bọn họ không chỉ không có tỉnh lại tự thấy mình làm sai, ngược lại còn ngay trước mặt vũ nhục tung tin đồn nhảm trong quan hệ của Giang tiểu thư cùng Thẩm tổng, thậm chí còn động thủ làm người khác bị thương... Tôi nghĩ trước khi Thẩm tổng xuất hiện, Lý Mỹ bọn họ hẳn là không có chút nào hối hận. Chúng ta không muốn đem sự tình huyên náo quá khó nhìn, có thể đã làm sai việc gì, nên phải có trừng phạt, chúng ta hết thảy đều dựa vào luật pháp đi, để cho pháp luật định đoạt, rất công bằng, đúng không?”

Chuyện này tính không được.

Giáo viên phụ đạo không lời nào để nói, Lý Mỹ sắc mặt càng là khó coi, cô ta cắn môi mặt lộ vẻ khuất nhục, rốt cục nhịn không được nhỏ giọng nói ra:

"Bạn trai của Giang Niệm là Thẩm Minh, chính cô ta là người che giấu không nói, nếu như trước đó cô ta nói chuyện này ra, cũng sẽ không náo đến bây giờ...”

Giang Niệm kỳ quái liếc nhìn Lý Mỹ một cái:

“Tôi nói nha.”

“Cậu nói cái gì rồi?!”

“Tôi nói, nếu như cậu biết bạn trai tôi là ai sẽ ghen ghét chết tôi. Cậu tính là gì? Thật sự không có tư cách để anh ấy tới gặp cậu, còn chỉ là để chứng minh cậu ác ý phỏng đoán. Mấy cậu tự hỏi lòng mình, cậu có tư cách sao?”

“...”

Lý Mỹ hơi há ra môi, bị chắn đến á khẩu không trả lời được. Cô ta xác thực không có tư cách, Thẩm Minh là ai, dựa vào cái gì tới gặp cô ta chỉ là một cái nho nhỏ nữ sinh viên?

Giang Niệm không muốn lại cùng Lý Mỹ quá nhiều liên lụy, cô nhìn xem Thẩm Minh yếu đuối nói:

“Làm sao bây giờ, em cảm thấy trên người giống như cũng bắt đầu đau, có phải hay không là bị nội thương?”

Lâm Hiểu Nguyệt cũng gật đầu phụ họa điểm:

“ Tớ cũng đau quá, bọn họ bốn người đánh chúng ta hai người, chúng ta quả là đã chịu thật lớn tổn thương, quá mức!”


Giang Niệm ừ gật đầu, thật sự quá mức!

Giáo viên phụ đạo:... Kịch của các em cũng thật nhiều. 【 mỉm cười 】

Thẩm Minh sờ lên đầu Giang Niệm, có chút khom người tại ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người ôm ngang cô lên, nhanh chân đi ra ngoài. Giang Niệm tựa ở bả vai người đàn ông, quay đầu cùng giáo viên phụ đạo nói: “Thầy, em trở về sẽ bổ sung giấy xin phép nghỉ.”

Khóe miệng của giáo viên phụ đạo giật một cái, bất đắc dĩ phất phất tay.

Lý Mỹ nhìn bóng lưng lạnh lùng của Thẩm Minh cùng với khuân mặt tươi cười ghê tởm kia của Giang Niệm, nắm đấm đều siết chặt, trong lòng lại cực kỳ hối hận, nếu như sớm biết bạn trai Giang Niệm là Thẩm Minh, mọi việc cũng sẽ không náo tới hôm nay.

Bên này Lý Mỹ biết vậy chẳng làm, còn phải đối mặt với đoàn đội luật sư mà Từ Siêu mang đến, đương nhiên cũng không lâu lắm, chuyện bạn trai thần bí của Giang Niệm xuất hiện ở trường học liền truyền ra, mặc dù thân phận của hắn tựa hồ y nguyên đều rất mơ hồ, rất nhiều người đi hỏi mấy người Lý Mỹ cũng ở văn phòng phòng tất cả đều ngậm miệng không nói, một bộ dáng giữ kín như bưng, liền đối với bạn trai thần bí của Giang Niệm càng thêm tò mò, chỉ nói hắn không chỉ có là người giàu ba đời, còn có quyền cao chức trọng, tuỳ tiện không được trêu chọc.

Lần này vì Giang Niệm, Trương luật sư gửi mấy phần văn kiện đến trường học, trừ lúc trước có tham dự đánh nhau bốn người Lý Mỹ, còn có những người đã ở trên trang trường dùng ngôn luận, bình luận để vũ nhục Giang Niệm, thẳng đến lúc luật sư gửi văn kiện đến tay từng người, người bên cạnh đại khái đều không cách nào tưởng tượng được, bình thường nhìn đều là người thành thật thế mà lại nói ra những lời kia...

Mà một bên khác, Giang Niệm còn đang ở với Thẩm Minh, sau khi lên xe cô liền vui vẻ ở má của Thẩm Minh hôn một cái.

Thẩm Minh sờ sờ gò má: “...”

Hắn cười: “Bị thương còn vui vẻ như vậy?”

Giang Niệm ừ gật đầu, đương nhiên vui vẻ, bản thân là nữ chính rốt cục cũng được hưởng thụ một chút đãi ngộ của nữ chính, đây đối với người gặp vô số lần khó khăn như cô mà nói không thể nghi ngờ là loại cổ vũ.

“Anh đã đến đây, em liền thật là vui vẻ.”

Thẩm Minh lấy ra hộp thuốc y tế, cầm bông ngoáy tai có dính thuốc nhẹ nhàng thoa thuốc cho Giang Niệm, hắn nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tím xanh một mảnh, bởi vì đau khuôn mặt nhỏ đều nhăn thành một đoàn, trong lòng liền nhịn không được sinh ra một luồng lệ khí:

“Thật xin lỗi, anh tới chậm.”

Giang Niệm nói: “Không muộn không muộn, anh đến vừa vặn, còn đặc biệt đẹp trai!”

Vừa vặn xuất hiện ngay tại thời điểm Lý Mỹ phách lối, Thẩm Minh vừa xuất hiện, Lý Mỹ cả kinh, cái cằm đều kém chút rơi trên mặt đất!

Thẩm Minh xoa xoa đầu cô, cất hộp thuốc y tế đi, ôm cô vào trong ngực, thanh âm trầm thấp:

“Lần sau đừng lỗ mãng, có cái gì đều có thể nói cho anh, anh đến xử lý.”

“Đây không phải là tình huống đặc biệt, đặc thù có thể xử lý, chuyện đột nhiên xảy ra, em cũng đợi không được anh.”

“Vậy cũng không thể để cho mình bị thương.”

Giang Niệm nghĩ nói các cô hai người đối với bốn người có thể thành dạng này đã rất khá, cũng chưa ăn thiệt thòi lớn, hai bên đều có bị thương, có thể vừa nghĩ tới chỉ có thể là vì sự việc này mà cô bị mất đi thiết lập bản thân là nữ chính mảnh mai...

Cô tranh thủ thời gian tựa ở trên người Thẩm Minh, nói:

“Được rồi, em đã biết.”

Thẩm Minh: “...”


Cuối cùng Giang Niệm thật đúng là đi bệnh viện kiểm tra, chụp hình để lưu làm chứng, cô đương nhiên là không có gì đáng ngại, bị thương ngoài da mà thôi, nghĩ đến không được cái tác dụng gì.

Bị giày vò như thế, không sai biệt lắm cũng đến lúc ăn cơm tối, Thẩm Minh trước mang cô đi ăn cơm, sau đó chuẩn bị đưa cô về trường học, trong lúc đó Từ Siêu làm xong việc trở về, nói trường học bên kia đã xử lý mọi việc không sai biệt lắm.

Giang Niệm nói: “Thẩm Minh, anh thật sự muốn tố cáo bọn họ?”

Thẩm Minh trừng mắt lên, thanh lãnh đạm mạc:

“Trên đời này, mỗi người đều phải vì sai lầm của mình phụ trách, coi như chỉ là bồi thường một khoản tiền, đó cũng là bọn họ nên chịu trừng phạt.”

Giang Niệm nhìn xem hắn, mím môi cười, gật đầu một cái nói được.

Sau bữa ăn Thẩm Minh đưa Giang Niệm về trường học, xe con xa hoa màu đen dừng ở dưới lầu ký túc xá, hắn hôn một chút lên môi cô, bởi vì khóe miệng cô có tổn thương, hắn chỉ có thể nhẹ nhàng đụng đụng, trong hơi thở lẫn nhau còn có thể nghe đến một trận mùi vị của nước thuốc, hắn khắc chế buông cô ra, ngón cái giai đi cánh môi ướt át của cô:

“Lên đi, có chuyện tìm anh.”

Giang Niệm mấp máy môi nóng hổi:

“Được.”

Giang Niệm vừa xuống xe, cũng cảm giác được chung quanh như có như không dò xét, cô cũng không để ý, tâm tình vui vẻ hướng trên lầu chạy, bất quá vừa đi được mấy bước, đột nhiên nghe được sau lưng truyền đến trùng điệp thanh âm đóng cửa xe, còn có bên tai nhỏ giọng kinh hô.

Giang niệm kinh ngạc quay đầu, trông thấy người đàn ông một thân màu đen đứng ở trước xe, một tay cắm ở trong túi quần, một tay cầm điếu thuốc, tại lờ mờ dưới bóng cây cũng chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng không rõ ràng lắm, nhưng cũng có thể nhìn ra hắn khí chất xuất chúng, phong thái tuyệt tuyệt.

Giang Niệm sửng sốt một chút, cô dừng bước lại.

Thẩm Minh đứng tại chỗ xa xa trông thấy cô, phất phất tay, ra hiệu cô lên lầu.

Quả nhiên là nam chính, đơn giản một hành động đều là khí tràng.

Từ hôm nay trở đi, đại khái sẽ không ai nói Giang Niệm là bị một ông già bụng bia bao nuôi.

Chiêu này của hắn vừa nhanh vừa độc, lôi lệ phong hành, đã nói rõ hết thảy.

Giang Niệm trở lại phòng ngủ, lại tiếp nhận một cái âm thanh khác nha, Lâm Hiểu Nguyệt giương lấy khuân mặt tím xanh nói:

“Tớ có thể nhìn thấy, Thẩm lão bản tự mình đem cậu đưa đến dưới lầu, lúc hắn xuống xe, tớ đều nghe thấy cửa sổ sát vách người la thét lên! Mặc dù không thấy rõ ràng mặt, không nhận ra được là ai, nhưng nhìn cái kia thân hình cũng không phải là mấy chục tuổi ông già được chứ?”

Giang Niệm có chút sầu lo:

“Xem ra sau này tớ trừ phải chịu đựng người khác đố kỵ mỹ mạo của tớ cùng sự thông minh, còn muốn chịu đựng bọn họ ghen ghét tớ có cái bạn trai siêu cấp có tiền còn đẹp trai!”

Lâm Hiểu Nguyệt: “...” Cậu là ma quỷ sao???

Mặc dù đánh một trận, náo loạn chút chuyện, nhưng tâm tình của cô một mực rất tốt, cũng chính là lúc này, cô lại một lần nhận được điện thoại của Diêu Thục Cầm nữ sĩ gọi tới.

“Cháu cân nhắc như thế nào? Nhưng bác nhìn biểu hiện gần nhất của cháu, giống như cũng không có đem lời bác nói trước đó để ở trong lòng. "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui