Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính

Edit:An Minh Tuệ.

______________________

Giang Niệm đã sớm nghĩ đến sẽ một màn này do Kỷ Á Linh làm ra, Giang Niệm đời trước thật sự là bị cô ta thuyết phục, không chỉ bởi vì Kỷ Á Linh nói rất đúng, cũng bởi vì cô ta so với Giang Niệm hiểu rõ hơn những sự việc trên con đường diễn viên mà Triệu Hằng gặp phải, cũng tỷ như công ty cùng người đại diện đều hi vọng việc Triệu Hằng có thể cùng Giang Niệm chia tay, Triệu Hằng từ chối đề nghị này, tự nhiên cũng không nói với Giang Niệm.

Cho nên Giang Niệm cũng không rõ ràng công ty cùng người đại diện của Triệu Hằng đều phản đối hắn nói chuyện yêu thương, bây giờ bị Kỷ Á Linh nói ra, thậm chí còn nói cô trở thành chướng ngại vật của Triệu Hằng, tự nhiên trong lòng sẽ tâm hoảng ý loạn, sợ hãi lo lắng.

Bất quá Kỷ Á Linh rất cẩn thận không nói ra, nhưng những lời nói đấy sẽ làm người ta suy nghĩ, tỷ như Triệu Hằng hai mươi hai tuổi tốt nghiệp đại học, đến nay xuất đạo cũng có thời gian sáu, bảy năm, nhưng những năm gần đây hắn mười phần cố gắng, kỹ thuật diễn đã không tệ, hết lần này tới lần khác trong tay hắn cũng không có cái tài nguyên tốt gì, mặc dù diễn qua một chút nhân vật nam chính, nhưng cũng chỉ là một đoàn làm phim hơi tốt một chút, tối đa một chút cũng chính là nhân vật nam thứ hơi sáng chói.

Giải trí Tinh tú cũng không phải là một công ty nhỏ, ngược lại còn bồi dưỡng được mấy cái Thị Hậu Thị Đế, Triệu Hằng đứng bên trong mấy diễn viên mới, các phương diện tư chất của hắn đều đứng hàng đầu, bây giờ lại còn không có trở thành người được trọng điểm bồi dưỡng...

Là bởi vì hắn không đủ nghe lời? Chọc giận người ra quyết định?

“Chị Kỷ, lời này của chị là có ý gì? Em không biết rõ.”

Kỷ Á Linh thở dài bất đắc dĩ, khổ sở nói: “Chị là muốn cho em biết, A Hằng vì em làm rất nhiều, cũng đã mất đi rất nhiều, em ấy là thật lòng thích em, nhưng đồng dạng, em ấy cũng yêu tha thiết sự nghiệp của mình, em không biết, kỳ thật có thật nhiều đạo diễn nhìn trúng em ấy, nhưng lại bởi vì một vài nguyên nhân mà bỏ lỡ, không thì lại do chính là công ty bên kia...”

Giang Niệm càng nghe mặt càng thay đổi, nhịn không được nói: “Chị Kỷ, chị là muốn nói chị có lỗi với Triệu Hằng, bởi vì năng lực làm việc của chị không đủ, mới không có thể giúp Triệu Hằng đem ‘Đạo diễn đều hài lòng anh ấy để diễn những nhân vật kia’ giữ lại sao?”

Kỷ Á Linh ngây ngốc một chút: “... Không, ý của chị là, công ty bởi vì A Hằng không nghe lời, cho nên mới để em ấy bỏ lỡ không ít cơ hội.”

Giang Niệm trầm mặc một lát, nói: “Chị Kỷ, Triệu Hằng ở Tinh tú mấy năm này một mực rất cố gắng, một năm trôi qua gần như đều không có chút nào nghỉ ngơi, có đôi khi liền tết xuân cũng là ở đoàn làm phim trải qua, coi như anh ấy có việc xin phép nghỉ cũng không hề làm chậm trễ công việc hay xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, đó cũng là điều bình thường. Em không biết, nếu như cái này đều tính là không nghe lời thì cái gì là nghe lời? Nếu như cũng bởi vì lý do này khiến Triệu Hằng mất đi cơ hội vốn dĩ thuộc về anh ấy, kia rốt cuộc là công ty, hay là người đại diện năng lực không đủ, để nghệ sỹ dưới tay mình không thể đạt được phát triển?”

Giang Niệm xem như thấy rõ, Kỷ Á Linh nghĩ muốn làm người tốt, liền đem nồi hướng công ty ném, muốn trở thành một người vô tội nhất kia. Nếu nói thật, lúc này Triệu Hằng vẫn chỉ là một diễn viên có chút người xem nho nhỏ mà thôi, đời tư của hắn căn bản là không có người muốn đi đào, đương nhiên liền sẽ không có phóng viên theo dõi hắn để vạch trần xem bạn gái hắn là ai, ai có công sức kia để ý hắn a? Nếu mà thật sự có đi chăng nữa, thì có thể ảnh hưởng được cái gì?

Tinh tú có lẽ bởi vì chuyện Triệu Hằng có bạn gái nên bất mãn, nhưng cũng qua mấy năm, biểu hiện của Triệu Hằng rõ như ban ngày, ai còn sẽ đào việc này mãi mà không thả? Những cái được gọi là cơ hội không lấy được, người đại diện chẳng lẽ liền không có trách nhiệm sao? Tài nguyên của nghệ sĩ phần lớn đều là người đại diện tranh thủ đến, người đại diện để cho cơ hội sắp tới tay đều bay ra ngoài, cái này chẳng lẽ còn có thể trách một người bạn gái như cô sao?

Lại nói, Triệu Hằng diễn bộ phim «điệp người » sau đó liền nổi tiếng kia, còn thật sự không phải do Kỷ Á Linh lấy được, kia là do đạo diễn người ta coi trọng hắn, để hắn đi thử kính, càng thử càng thấy thích hợp, đạo diễn cùng sản xuất xuất hai bên nói chuyện mấy lần, công ty cũng ra chút lực, dù sao cũng là đạo diễn lớn, cơ hội này đương nhiên có thể cầm lấy liền tóm chặt, mục đích cuối cùng của công ty không phải là vì kiếm tiền sao? Một diễn viên đang hot còn giá trị gấp nhiều lần nhiều diễn viên bình thường. Lúc ấy mới quyết định xuống.

Kỷ Á Linh ở trong đó đóng vai một nhân vật, đúng là có cũng được mà không có cũng không sao. Bây giờ lại còn đem lý do mà Triệu Hằng không nổi tiếng được, không nhận được kịch bản tốt vứt lên đầu cô?

Giang Niệm đương nhiên sẽ không nhận.


Coi như trở thành người hám làm giàu cũng phải làm oanh oanh liệt liệt, nghiêm túc, không nhận những việc mình không làm.

Kỷ Á Linh còn không biết tài ăn nói của Giang Niệm lại tốt như vậy, đầu óc còn linh hoạt, mấy câu liền đem cô ta chắn đến không lời nào để nói, chẳng lẽ cô ta có thể thừa nhận là do năng lực cô ta không đủ mới nâng một người mà mãi không nổi tiếng sao?

“Giang Niệm, năng lực của chị như thế nào A Hằng rõ ràng, công ty cũng rõ ràng, cái này không cần em đến chất vấn. Nhưng là em không thể phủ nhận, bởi vì em, A Hằng nhiều lần cùng đoàn làm phim xin phép nghỉ, cái này đã đối với sắp xếp công việc của em ấy tạo thành ảnh hưởng, còn gây cho nhân viên đoàn làm phim bất mãn, truyền ra sẽ còn nói Triệu Hằng không chuyên nghiệp.”

“Chị Kỷ, chị có phải hay không đối với em có cái gì bất mãn?”

“Tại sao nói như thế? Chị đối với em không có gì bất mãn, chỉ là nếu như em ảnh hưởng đến A Hằng, cái này tóm lại là không tốt. Cho nên chị cũng chỉ là muốn nói cho em một câu mà thôi, em cũng không muốn A Hằng có cái gì không tốt, đúng không?”

Giang Niệm nhẹ gật đầu: “Em đương nhiên sẽ không hi vọng Triệu Hằng có cái gì không tốt.”

Kỳ thật Kỷ Á Linh nói cũng đúng, mấy năm này mấy lần cô sinh bệnh, vô luận Triệu Hằng ở nơi nào, chỉ cần hắn biết rồi đều sẽ chạy đến chăm sóc cô, hắn đối với cô rất tốt, mấy năm như một ngày liền chưa từng thay đổi, cái này hoặc nhiều hoặc ít sẽ ảnh hưởng đến công việc của hắn.

Kỷ Á Linh nói: “Em rõ ràng là tốt rồi, chị không có ác ý gì, em cũng đừng hiểu lầm.”

Giang Niệm: “Chị Kỷ, nghe chị nói kiểu này, em cũng có nỗi nghi hoặc. Hôm nay chị đến tìm em nói những lời này, hẳn là rất xem trọng Triệu Hằng, anh ấy có thiên phú, là người ăn chén cơm này mà ông trời sinh ra, chỉ là không có gặp được kịch bản tốt cùng thời cơ tốt mà thôi, huống chi còn cố gắng như vậy, ở phương diện kỹ thuật diễn cùng phân tích kịch bản hẳn là cũng rất giỏi, cũng sẽ không có chuyện không có việc gì mà lại làm cho đoàn làm phim gây phiền toái, đúng không?”

Kỷ Á Linh chậm rãi cười nói: “Đương nhiên, cũng là bởi vì A Hằng là nhân tài khó được, cho nên chị mới hi vọng em có thể vì em ấy mà cân nhắc nhiều hơn.”

Giang Niệm sắc mặt nghiêm một chút, nói: “Anh ấy đã tốt như vậy, bình thường chuyên nghiệp lại nghiêm túc cũng không có chỗ nào có thể bắt bẻ, mà chị thân là người đại diện của Triệu Hằng, cũng bởi vì anh ấy có việc mà xin phép nghỉ một ngày, liền để đạo diễn cùng đoàn làm phim đối với anh ấy sinh lòng bất mãn, còn để bên ngoài nói anh ấy là đùa nghịch không nghiêm túc, không chuyên nghiệp? Chị thân là người đại diện, liền ngay cả cái cơ bản nhất là xử lý mâu thuẫn đều không làm được sao?”

Kỷ Á Linh: “...”

Nụ cười của cô ta cứng đờ, siết chặt lòng bàn tay, hài hòa trên mặt liền muốn duy trì không được, cô ta không ngờ tới một cái Giang Niệm cư nhiên như thế khó chơi! Khiến cho cô ta không có lời nào để nói, không nói việc đoàn làm phim đối với Triệu Hằng cũng không có cái gì bất mãn, cho dù có, cái kia khẳng định là do cô ta không điều tiết tốt bên trong, dù sao Triệu Hằng ở đoàn làm phim biểu hiện rõ như ban ngày!

Giang Niệm bất đắc dĩ cười cười: “Chị Kỷ, nếu như chị ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, có tư cách gì nói mình là một người đại diện có năng lực? Thật xin lỗi, em cũng không có ác ý gì, chị đừng hiểu lầm, chỉ là muốn nói một câu giúp chị tỉnh ra.”

Hiển nhiên, cô đem tất cả những lời nói kia của Kỷ Á Linh từ đầu đến cuối trả lại cho cô ta.

Kỷ Á Linh nắm chặt nắm đấm, tức giận không thôi: “Em cái gì cũng đều không hiểu, dựa vào cái gì nói với chị như vậy! Em cho rằng em là ai?!”

Giang Niệm nở nụ cười, nói: “Chị Kỷ, lời này của chị là có ý tứ gì? Em nói cái gì, chẳng lẽ em nói không phải sự thật?”


Kỷ Á Linh sắc mặt trầm xuống, ngay tại thời điểm cô ta muốn nổi lên, đột nhiên nên cạnh liền có mấy thiếu niên đang cười toe toét đi đến, nhìn ăn mặc liền biết là con em nhà giàu, dù sao trên cổ tay chính là Vacheron Constantin kiểu mới nhất năm nay, đặc biệt là một người trong đó cô ta còn có chút quen mắt?

Liền ngay cả Giang Niệm nhìn thấy bọn họ cũng có chút ngoài ý muốn, bọn họ làm sao tìm được chỗ này?

Tất Lỗi trước một bước mở miệng: “Chị Kỷ, đã lâu không gặp, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được chị, thật sự là đúng dịp a.”

Kỷ Á Linh nhớ lại, người này là Tất Lỗi, là em ruột của Tất Tranh, Tất Tranh là nhà đầu tư mới nổi mấy năm này, nhiều tiền lại hào phóng, không ít người đều muốn bám vào quan hệ với Tất gia, dù sao trong vòng có tiền chính là đại gia. Kỷ Á Linh cố gắng đem một hơi nén trở về, lại cười nói: “Nguyên lai là cậu Tất, mọi người là cùng nhau đi chơi phải không? Nếu như muốn, chị có thể để người ta mang các cậu đến đoàn làm phim nhìn một chút.”

Tất Lỗi khoát khoát tay: “Không có xem hay không xem, chúng em là đến tìm người.”

Trần Hâm kéo ghế ngồi qua một bên, mà Trịnh Kỳ đã sớm tự phát tự giác ngồi vào bên người Giang Niệm, hắn nhìn kỹ Giang Niệm một chút, phát hiện cảm xúc của cô rất tốt, yên tĩnh lạnh nhạt, ôn ôn nhu nhu.

Không hổ là đại tỷ của hắn, võ có thể động thủ văn có thể động miệng!

Tất Lỗi ngồi ở bên cạnh Kỷ Á Linh, “Hai người vừa rồi đang nói cái gì a?”

Kỷ Á Linh kinh ngạc một chút, mới vừa nói hắn đều nghe được? Bất quá đây chính là một thằng nhóc con, lông tóc cũng còn không có dài đủ đâu, phía sau không có Tất Tranh thì cũng chẳng phải là cái gì: “Không nói gì, chính là nói một chút chuyện riêng với nhau thôi.”

Trịnh Kỳ rốt cục phát một cái ánh mắt cho Kỷ Á Linh: “Cũng không tính là chuyện riêng tư gì, dù sao người một mực bị chị ghét bỏ cũng là Đại tỷ của tôi.”

Trần Hâm gật gật đầu, “Kỳ nói rất đúng.”

Tất Lỗi thấy bộ dáng của Kỷ Á Linh mờ mịt kinh ngạc, cười nói: “Chị Kỷ, chị thật lợi hại, quanh co lòng vòng bắt nạt Đại tỷ của chúng em không nói, còn muốn Đại tỷ cùng Đại ca chia tay, rõ ràng là vấn đề của mấy người còn vứt lên trên người Đại tỷ của chúng em. Em rất bội phục chị, nếu không chị dạy em một chút, em cũng theo chị học học thôi, đến cùng là làm sao có thể quăng nồi* mà quăng đến tự nhiên như thế?”

*Quăng nồi là ngôn ngữ mạng ở Trung Quốc ý gần giống với câu "ăn ốc đổ vỏ". Chỉ việc mình không làm nhưng vẫn phải chịu trách nhiệm chịu hậu quả.

Trần Hâm nói: “Có thể là bởi vì da mặt dày, cậu có thể đắp thêm nhiều lớp là được.”

Tất Lỗi cho Trần Hâm một đánh: “Cậu cút. Tớ đang hỏi chị Kỷ!”

Kỷ Á Linh trong lòng lộp bộp một cái, cũng không phải bởi vì lời nói của Tất Lỗi, mà là mấy đứa này nói gần nói xa đều để lộ ra là cùng Giang Niệm quan hệ rất thân, Đại tỷ? Không đúng, Giang Niệm làm sao có thể nhận biết những người này! Cô ta nở nụ cười: “Mọi người có thể là nghe lầm, chị không có nói Giang Niệm cùng A Hằng chia tay, càng không có ý nghĩ bắt nạt Giang Niệm, Giang Niệm, em nói có đúng không?”


Giang Niệm trừng mắt lên: “Chị là không có nói rõ, chỉ là để cho em biết khó mà lui mà thôi.”

Kỷ Á Linh: “...”

“Chị Kỷ, chị cũng đừng giấu diếm, em là thật lòng hướng chị học hỏi! Chị không biết, mỗi lần em cùng anh em đòi tiền đều muốn liều mạng, nhưng là bởi vì da mặt không đủ dày, mỗi lần liền chỉ có thể xin được chút chút, chị dạy em một chút?”

“... Cậu Tất nói cái gì chị nghe không hiểu, chị còn có việc, liền đi trước.”

“Ai nha chị Kỷ! Đừng đi a!”

...

...

Kỷ Á Linh đi rất chật vật, bước chân hốt hoảng, trên mặt vẫn còn mang theo một loại “Chị vì tốt cho em em lại không hiểu chị” mỉm cười, có thể trong nội tâm cô ta lại hoảng cực kì, cô ta đều không rõ, Giang Niệm làm sao lại cùng đám thiếu gia kia quen biết? Nhìn bộ dáng còn bảo vệ cô như thế, còn gọi cô là Đại tỷ?

Cô ta biết rất rõ, biết Tất Tranh rất bảo vệ đứa em trai Tất Lỗi này, đương nhiên cũng biết không ít người trèo không được lên Tất Tranh liền đi tìm Tất Lỗi, mà mấy người cùng chơi với Tất Lỗi, một người là Trần Gia một người là Trịnh gia, Trần Gia cũng là thương nhân, Trịnh gia liền lợi hại hơn rất nhiều, trong nhà là làm bất động sản khai phát, cả nước đều xếp hàng đầu, mặc dù trong nhà không có tiến vào giới giải trí, nhưng người ta là giàu nứt đố đổ vách, quan hệ được với một trong những người này đều là rất tốt a. Nhưng bọn họ thế mà cùng Giang Niệm quen biết?!

Rõ ràng đời trước không phải như vậy! Đời trước Giang Niệm mặc dù do dự, nhưng cuối cùng cô vẫn là cùng Triệu Hằng chia tay, nhưng là lần này thái độ của cô lại cường ngạnh, ăn nói cao minh, cơ hồ cùng đời trước tưởng như hai người! Chẳng lẽ Giang Niệm giống như cô ta? Không, không có khả năng...

Kỷ Á Linh khó thở, kém chút cầm điện thoại di động bóp gãy!

Rốt cục Kỷ Á Linh cũng bình phục lại tâm tình, nhưng cô ta đối với Giang Niệm khó chịu lại so với trước đó còn sâu hơn, huống chi mất mặt lớn như vậy, mục đích còn không có đạt được, sao có thể không khó chịu?

Cô ta trở lại studio, Triệu Hằng bên kia đã làm xong hóa trang, đang nghe đạo diễn giảng về cảnh quay tiếp theo, bởi vì hắn sớm đã đem lời thoại học thuộc, cho nên ttong lúc diễn rất là thuận lợi, ở trong thời tiết nóng bức khiến người ta dễ khó chịu này, không thể nghi ngờ Triệu Hằng chính là đối tượng hợp tác khiến cho người ta cả thể xác tinh thần đều vui vẻ. Coi như hắn mới xin nghỉ, nhưng cũng đúng là không người nào đối với hắn có bất mãn, mà khi hắn về đoàn làm phim vào lúc ban đêm liền mua cho toàn nhân viên đoàn làm phim đồ uống cùng hoa quả.

Triệu Hằng EQ cao, lại cố gắng, kỹ thuật diễn không sai, cho nên tương lai hắn mới có thể một bước lên mây, bằng vào « điệp người » một lần là nổi tiếng, đó là việc sẽ xảy ra mà không thể ngăn cản, phim truyền hình kịch bản phim, phát ngôn, tiết mục giải trí bay tán loạn mà đến, mà hắn xác thực cũng không có khiến người ta thất vọng, địa vị càng ngày càng cao, cũng càng ngày càng nổi tiếng...

Phần diễn của Triệu Hằng đã tạm thời kết thúc, hắn trở lại một bên nghỉ ngơi.

Hắn mặc áo bào màu trắng, khí chất nổi bật, khi đi lại nhìn giống như một công tử từ thời cổ đại bước đến, phong lưu đa tình.

Kỷ Á Linh sửa sang lại cảm xúc, cười đi qua. Đưa cho hắn một bình nước khoáng: “A Hằng, thế nào?”

Triệu Hằng tiếp nhận nước để qua một bên, ân một tiếng thản nhiên nói: “Đều rất tốt.”

Kỷ Á Linh cười nói: “Kỳ thật vừa rồi chị có việc trở về khách sạn, không nghĩ tới gặp phải Giang Niệm.”

Triệu Hằng nhìn xem kịch bản không có trả lời. Kỷ Á Linh phối hợp lại nói: “Chị nhìn cô ấy giống như mới rời giường không được một lúc, đang ăn cơm đâu, cùng mấy người đều không tầm thường ngồi cùng một bàn, đều là con em nhà giàu ở Đế Đô, xem ra rất quen, chị nhìn một người trong đó giống như là người thân của một nhà đầu tư nào đó? Không nghĩ tới bạn của Giang Niệm thật nhiều, những người này đều biết.”


...

Giang Niệm ăn một trận cơm trưa này còn thật náo nhiệt, cô nghiêm túc đem cơm ăn, nhìn nhìn ba người Trịnh Kỳ cùng Tất Lỗi, Trần Hâm, Kỷ Á Linh vừa đi, ba người này ngược lại là thông minh không ít, lại dùng loại ánh mắt nhìn thấy bánh bao thịt nhìn cô.

“Các em sao lại tới đây?”

Trịnh Kỳ lập tức nói: “Chúng em tới bái Đại tỷ a! Cũng đã qua một đêm, chị đã suy nghĩ kỹ a?”

Tất Lỗi cùng Trần Hâm liếc nhau, nhún vai, thật ra cũng không bài xích cái gì, dù sao giá trị vũ lực của Giang Niệm rất tốt, xem xét cũng không phải là một cô gái dễ bị bắt nạt, ngược lại mắng người đến có lý có cứ, bọn họ ngược lại bội phục cô hơn!

Giang Niệm lau bờ môi, cười một tiếng: “Muốn làm đàn em của chị thật không đơn giản, các em biết phải làm đàn em như thế nào sao?”

Trịnh Kỳ suy nghĩ một chút, đây không phải rất đơn giản sao: “Chính là nghe Đại tỷ, Đại tỷ nói cái gì là cái gì, chỉ chỗ nào đánh chỗ nào, Đại tỷ chính là người lớn nhất!”

Trần Hâm: “... Giống như là lưu manh ở đầu đường? Lưu manh lớn mang theo lưu manh nhỏ.”

Tất Lỗi hứ hắn một tiếng: “Cái gì lưu manh, nói êm tai... Chính là trợ giúp thêm sức mạnh! Đại tỷ có sức mạnh trời sinh, chúng ta chính là trợ giúp thêm sức mạnh!”

Giang Niệm: “...”

... Trợ giúp thêm sức mạnh là cái quỷ gì?

Cô ho khan một cái, “Các em đều nói sai.”

Trịnh Kỳ ngạc nhiên nói: “... Đó là cái gì?”

Giang Niệm thần bí đến gần rồi chút, ngón cái cùng ngón trỏ chồng ra một cái: “Muốn nhập nhóm, trước tiên có phải là cần phải hiếu kính một chút?”

Trịnh Kỳ: “...!”

Trần Hâm: “...!!”

Tất Lỗi: “...!!!”

Quả nhiên là chị lớn được trời sinh sức mạnh, tuyệt không già mồm làm ra vẻ còn rất tiêu sái đâu!

Đây chính là con đường hám làm giàu không sai, còn một chút tìm được ba người, khẳng định không ai lợi hại hơn cô!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui