Edit: Cám ( Truyện chỉ được đăng tải chính thức tại Wattpad Tracy_vitieubao)
.
Công Nghi Thiên Hành gật gật đầu: "Hắn hình như có chút lo lắng."
Cố Tá nhíu mày: "Hắn lo cái gì chứ?"
Thù nhà đã báo, còn có thể lập tức đến mộ Nhân Vương tìm cơ duyên, thấy thế nào cũng không có gì phải sầu lo.
Công Nghi Thiên Hành cũng có chút suy nghĩ: "Nếu nói hiện giờ thứ có thể khiến hắn lo lắng, thì chỉ có Lăng cô nương thôi."
Cố Tá khó hiểu: "Chẳng lẽ là hắn không hy vọng Lăng cô nương cùng Thiên Dương thân cận sao?"
Ngẫm lại cũng không đúng a, Công Nghi Thiên Dương dù không đến mức kinh tài tuyệt diễm giống như đại ca, nhưng cũng tuyệt đối là một thiếu niên tuổi trẻ tuấn kiệt, hơn nữa Kình Vân Tông tài nguyên phong phú, hẳn là sẽ rất nhanh có thể đột phá Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn, một bước lên trời. Về sau tiền đồ tất nhiên vô lượng.
Người như vậy, tuy không quá vượt trội, nhưng cũng không thể nói không xứng với Lăng cô nương.
Công Nghi Thiên Hành nói: "Nếu ta đoán không sai, vấn đề hẳn là trên người Lăng cô nương."
Cố Tá nghĩ nghĩ: "Lăng cô nương có gì đó không ổn ư?"
Công Nghi Thiên Hành nói: "Chờ tìm được cơ hội, A Tá xem mạch cho Lăng cô nương thử xem, biết đâu có thể tìm ra chút manh mối."
Cố Tá thấy cũng thấy có lý.
Lăng cô nương là thân nhân duy nhất của Lăng công tử, bề ngoài thoạt nhìn rất tốt, như vậy nguyên nhân khiến cho Lăng công tử lo lắng chỉ có thể liên quan thân thể nàng mà thôi. Không nói cái khác, chỉ riêng việc giữa nàng cùng Thiên Dương ái tình chớm nở, Cố Tá cũng sẽ hảo hảo chẩn bệnh, làm rõ khúc mắc trong lòng Lăng công tử.
Sau khi quyết định, Cố Tá cũng không suy nghĩ chuyện này nữa, tiếp tục luyện đan của mình.
Tộc độ bay của hoang cầm cực nhanh, lộ trình ngàn dặm xa xôi, cho dù đã cố tình thả chậm tốc độ, cũng chỉ mất hai ba canh giờ đã tới phụ cận Tước Ảnh thành.
Tước Ảnh thành cũng là một tòa thành lớn, lại liền kề Đan Vân thành, cho nên có rất nhiều Võ giả tụ tập ở đây. Lại có rất nhiều thương nhân từ Đan Vân thành đem đan dược cùng dược liệu tốt nhất đến đây buôn bán, đồng thời đây cũng là nơi tích tụ sinh ý tiền tài, đem tòa thành phát triển đến cực kì phồn vinh.
Muốn vào thành, phải nộp phí.
Cố Tá có chút tò mò, rất nhiều thành trì trước đó đều không có lệ này, rốt cuộc nguyên do là gì?
Công Nghi Thiên Hành giải thích cho hắn: "Nơi này chính là địa giới Khanh Thương Quốc, phàm là muốn đi vào các thành trì của quốc gia này, đều phải nộp phí."
Khi nói chuyện, Công Nghi Thiên Dương đã biến mình thành tùy tùng sai vặt, đem phí vào thành của năm người giao ra.
Mọi người vừa vào, Cố Tá liền hỏi: "Vậy còn Đan Vân thành?"
Công Nghi Thiên Hành nói: "Đan Vân thành không thuộc về Khanh Thương Quốc, nó tuy tiếp cận Tước Ảnh thành, kì thật lại là tồn tại độc lập, thành chủ Đan Vân thành đại đại tương truyền, xem như là một loại thế lực khác."
Cố Tá đã hiểu: "Đan Vân thành là do nhất tộc Tân thị đứng đầu, liên kết rất nhiều Luyện dược sư cùng tồn tại."
Công Nghi Thiên Hành gật đầu: "Đúng là như thế."
Sau khi vào thành, bọn họ đi vào một đường lớn.
Bọn họ còn phải nghỉ lại chỗ này một đoạn thời gian, chuyện đầu tiên cần làm chính là phải tìm một khách điếm vừa thoải mái lại đủ an toàn vào ở.
Hảo Vận là khách điếm lớn nhất Tước Ảnh thành, nghe nói lão bản cùng thành chủ Tước Ảnh thành có chút quan hệ, thành chủ Tước Ảnh thành lại có quan hệ với thượng tầng Khanh Thương quốc, tính an toàn hẳn là tốt nhất. Chỉ là giá cả có chút cao, nhưng chỉ cần bớt việc, cũng rất đáng giá.
Cố Tá trầm mặc.
Kỳ thật cũng không phải có chút mắc... Mà là quá mắc.
Một phòng thượng đẳng tốt nhất một ngày đều mất mười kim! Mười kim lận đó!
Nhiêu đó tựa hồ cũng mua không được bao nhiêu dược liệu, nhưng dược liệu được liệt vào món hàng xa xỉ đó! Mà chỗ này, bất quả chỉ là một gian phòng thôi....
Công Nghi Thiên Hành xoa xoa tóc hắn: "Vào thôi....."
Cố Tá cũng yên lặng đi theo.
Cũng đúng, đại ca hắn vừa mới đoạt được khối tài sản mấy vạn vạn kim lận mà....
Đoàn người cứ thế vào trong khách điếm Hảo Vận, tổng cộng thuê ba phòng thượng hạng, trong đó Cố Tá cùng Công Nghi Thiên Hành một phòng, Công Nghi Thiên Dương cùng Lăng Tử Kỳ một phòng, muội tử Lăng Tử Vi được đãi ngộ đặc thù một mình một phòng.
Sau khi Công Nghi Thiên Hành trả tiền thuê phòng mười ngày, chưởng quầy cùng nhóm tiểu nhị khách điếm biết bọn họ là người không thiếu tiền, thái độ đối đãi càng thêm nhiệt tình.
Cùng nhau ăn cơm xong, vẫn là tụ tập lại trong phòng Công Nghi Thiên Hành.
Cố Tá ngồi một bên bàn: "Đại ca, chúng ta khi nào thì đi mở đại mộ Nhân Vương?"
Công Nghi Thiên Hành hơi suy tư: "Ngày mai chúng ta đến đại mộ Nhân Vương tra xét một phen, sau đó lại quyết định."
Cố Tá "nga" một tiếng.
Mấy người còn lại, cũng không có ý kiến.
Công Nghi Thiên Hành nhìn qua Công Nghi Thiên Dương cùng Lăng Tử Vi, ra hiệu với Cố Tá.
Cố Tá gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó nói với Lăng Tử Kỳ cùng Lăng Tử Vi: "Lăng công tử, Lăng cô nương, hiện giờ chúng ta sắp đến đại mộ Nhân Vương, vì phòng vạn nhất, vẫn là để Cố mỗ bắt mạch trước cho hai ngươi, xem thân thể có gì trở ngại hay không. Nếu không có thì đương nhiên là tốt, mà nếu có thì có thể trị liệu kịp thời. Bằng không chờ đến mộ Nhân Vương, vạn nhất lại bộc phát ta cũng là không tốt." Hắn dừng một chút, nhìn về phía Công Nghi Thiên Dương: "Còn có Thiên Dương, đệ cũng phải kiểm tra."
Công Nghi Thiên Dương dĩ nhiên không có gì dị nghị.
Khi còn ở Kình Vân Tông, Cố Tá đúng giờ sẽ bắt mạch cho bọn họ, chính là tránh để bọn họ trong quá trình tập võ vì đủ loại nguyên nhân nào đó tạo thành ám thương bệnh kín linh tinh. Hiện tại lại phải đến mộ Nhân Vương, công tác chuẩn bị kỹ càng một chút cũng là đương nhiên.
Cho nên, Công Nghi Thiên Dương trực tiếp vươn tay, buông lỏng tất cả chống cự.
Cố Tá nắm cổ tay hắn, dùng tinh thần lực nhanh chóng tra xét một lần, sau đó nói: "Thiên Dương gần đây luyện võ căng giãn vừa phải, không có chuyện gì, chỉ cần ăn vào một viên Tham Tuyết Đan, bổ sung khí huyết là được."
Công Nghi Thiên Dương lập tức lấy ra bình ngọc, đổ ra đan dược ăn vào.
Ngay sau đó trên mặt hắn hiện ra một tầng hồng quang, chờ sau khi hồng quang biến mất, khí sắc liền tốt hơn rất nhiều.
Kế tiếp Cố Tá nhìn về phía Lăng Tử Kỳ.
Lăng Tử Kỳ thấy Công Nghi Thiên Dương dứt khoát như vậy, cũng đưa tay ra.
Cố Tá xem mạch cho hắn, sau đó lấy ba dược bình đưa qua: "Khí huyết không đủ, kinh mạch tổn thương, tạp chất trong cơ thể tích tụ không ít. Lăng công tử, ba loại đan dược mỗi thứ ăn vào một viên, liền sẽ lập tức thấy được hiệu quả."
Lăng Tử Kỳ hơi do dự, sau đó theo lời Cố Tá nói đem ba loại đan dược kia đều ăn vào. Chưa đến một khắc, bên ngoài thân thể hắn liền chảy ra không ít nước bùn màu đen, hai mắt cũng dần có thần hơn.
Trong phút chốc, hắn lộ vẻ vui mừng: "Thật sự nhẹ nhàng hơn rất nhiều!" Nói xong lại nhiều hai tay dơ hề hề của mình, lập tức xấu hổ nói: "Thất lễ, ta đi một lát sẽ trở lại ngay."
Công Nghi Thiên Hành cười: "Cứ tự nhiên."
Lăng Tử Kỳ lập tức đứng lên, xông thẳng ra ngoài trở về phòng mình.
Một lát sau, hắn trở lại, trong mắt chứa thần quang, nét mặt tỏa sáng, tướng mạo cũng anh tuấn hơn vài phần.
Cố Tá lúc này cũng không làm gì khác, thấy Lăng Tử Kỳ trở lại, liếc mắt đánh giá trên dưới một lần, mới yên tâm gật đầu: "Như vậy sau này Lăng công tử tập võ, hẳn là có thể tiến bộ rất nhanh."
Lăng Tử Kỳ ôm quyền: "Đa tạ Cố dược sư."
Cố Tá lúc này nhìn Lăng Tử Vi: "Thỉnh Lăng cô nương chớ để ý."
Lăng Tử Vi nhìn về phía huynh trường nhà mình.
Tươi cười của Lăng Tử Kỳ thoáng dừng lại.
Hắn cũng không biết, vị Luyện dược sư này có thể nhìn ra được gì hay không....
Bất quá, có lẽ đây cũng là một cơ hội.
Có một số việc, không thể cứ mãi lảng tránh.
Lăng Tử Kỳ gật đầu với Lăng Tử Vi.
Lăng Tử Vi ôn nhu cười: "Làm phiền Cố dược sư."
Thần sắc Công Nghi Thiên Dương cũng chuyên chú lên.
Hắn rất có hảo cảm với thiếu nữ này, hắn cũng rất muốn biết thân thể nàng đến tột cùng có gì bất ổn không.
Ngón tay Cố Tá nhẹ nhàng đáp lên mạch Lăng Tử Vi.
Trong phút chốc, một cổ tinh thần lực theo kinh mạch thâm nhập vào thân thể nàng, lưu chuyển toàn thân, đem tất cả tình huống bên trong đều tra xét.
Sau đó Cố Tá có chút kinh ngạc.
.... Thân thể Lăng Tử Vi có chút kì quái.
Người bình thường thân thể thế nào Cố Tá thập phần hiểu rõ, nếu nói thân thể tương đối đặc thù hắn đã từng gặp qua thì chỉ có đại ca nhà hắn kinh mạch bị Tiên Thiên khí làm tắc nghẽn, sau lại có được sáu bộ Cốt châu. Ngoài ra còn có nhóm Thiên Long Vệ do ăn Tiên Thiên Đan được luyện chế từ mâu đại ca, thân thể bọn họ đều có hai bộ Cốt châu, so với Võ giả khác đều không chút tì vết.
Có một số người kinh mạch to lớn, một số kinh mạch nhỏ hẹp, một ít người bởi vì tu luyện tâm pháp võ kỹ bất đồng mà lực lượng cũng bất đồng.
Ngoại trừ những thứ này ra, trên cơ bản đều không sai biệt lắm.
Nhưng mà trong máu Lăng Tử Vi, lại ẩn chứa một loại sức mạnh khác.
Cũng không phải là chân khí Hậu Thiên tích tụ, mà là một loại sức mạnh rất đặc thù, thời điểm tinh thân lực của Cố Tá tiếp xúc với sức mạnh này, tựa hồ lại truyền đến một loại cảm giác... Hoảng hốt mê mang.
Đây rốt cuộc là cái gì?
Chẳng lẽ là do huyết mạch Lăng Tử Vi đặc thù?
Theo bản năng, Cố Tá nhớ tới thiên đố thân thể của đại ca nhà mình.
Vì muốn thuận lợi chữa bệnh cho Công Nghi Thiên Hành, Cố Tá đã nghiên cứu cẩn thận tình cảnh cụ thể của thiên đố thân thể, biết được đây là một loại thân thể kì lạ bị trời đất ghen ghét, lúc này hắn bỗng nhiên nghĩ đến, nếu đã có thiên đố thân thế, vậy biết đâu cũng sẽ có một loại thân thể được trời cao che chở thì sao?
Mỗi thiên đố thân thể ngoại trừ trời sinh trăm khiếu thằng đường, đều có những chỗ kì lạ khác nhau, Công Nghi Thiên Hành lạ ở chỗ là có sáu bộ Cốt châu, mà nhìn tình huống của nhóm Thiên Long Vệ có thể thấy lấy lực lượng đặc thù phát ra từ thiên đố thân thể có quan hệ rất lớn đến máu.
Huyết mạch Lăng Tử Vi cũng có lực lượng đặc thù, vì vậy có thể chứng minh nàng cũng có thể chất đặc thù đấy ư?
Trong lòng Cố Tá suy nghĩ như vậy, tâm tình lại như sóng to gió lớn ập đến.
Nếu hắn đoán không sai, nếu có thể khai phá lực lượng đặc thù trong cơ thể Lăng Tử Vi, nàng có thể sẽ trở thành một thiên tài kinh tài tuyệt diễm!
Đương nhiên, hơn phân nữa cũng sẽ không giống như đại ca nhà hắn chịu thiên địa ghen ghét...
"Cố dược sư..."
"Cố.... Cố dược sư?"
"A Tá, hoàn hồn."
Cố Tá liền lấy lại tinh thần.
Hắn nhìn thấy Lăng Tử Kỳ đầy mặt xấu hổ nhìn qua, lại nhìn Công Nghi Thiên Dương cùng Lăng Tử Vi cũng có chút quẫn bách, còn có Công Nghi Thiên Hành đang duỗi tay gõ gõ trán hắn, đánh thức hắn.
Cố Tá vì thế cũng có chút xấu hổ.
Hắn vậy mà vẫn luôn nắm tay cô nương nhà người ta, mặc dù là chẩn bệnh, nhưng cũng hơi lâu rồi đó... Mà cũng hết cách, hắn thật sự là bị dọa sợ rồi a!
Cố Tá lập tức buông tay, không nói gì.
Trên thực tế, hắn đang trong thiên phủ giao lưu cùng hệ thống.
[ Hệ thống, thân thể Lăng Tử Vi là chuyện thế nào, ngươi có biết hay không? ]
[ Nhiệm vụ chi nhánh mở ra. ]
[…… Hả? ]
Hệ thống trực tiếp tuyên bố nhiệm vụ.
[ Nhiệm vụ chi nhánh: Chẩn bệnh tình hình thân thể Lăng Tử Vi. ]
[ Nhiệm vụ đạo cụ: Thiên Địa Pháp Thể Bách Khoa Toàn Thư. ]
[ Phương thức hoàn thành: Không hạn chế. ]
[ Thời gian hoàn thành: Trong một ngày. ]
[ Thất bại trừng phạt: Khấu trừ một trăm lũ dược khí. ]
Biểu tình Cố Tá có chút cổ quái.
Cho nên nói.... Hiện tại là muốn hắn tự đọc sách tìm hiểu có đúng không?
Ngay sau đó, trong tay Cố Tá liền xuất hiện một quyển sách đạo cụ.
Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành hơi lóe lên, thân thể nhoáng lên đã xuất hiện phía sau Cố Tá: "A Tá đang xem..."
Cố Tá không chút keo kiệt đưa bìa sách cho đại ca nhà mình nhìn: "Ta trước kia không lưu ý, hiện tại nhìn thấy tình huống của Lăng cô nương, đột nhiên nghĩ đến quyển sách này."
Bởi vì cường điệu hai chữ mấu chốt "trước kia" cùng "hiện tại", Công Nghi Thiên Hành liền hiểu được ám chỉ của Cố Tá –– hắn vừa nhận được nhiệm vụ, sách này là vừa được phát. Hơn nữa, thời gian hoàn thành nhiệm vụ không dài, nếu không Cố Tá đã không vội vàng lấy sách ra xem như vậy.
Cố Tá nói với huynh muội Lăng thị: "Tình huống của Lăng cô nương, ta cũng coa chút ấn tượng, nhưng cần phải kiểm tra lại mới có thể kết luận được."
Lăng Tử Kỳ hơi hé miệng, nhưng cũng không nói cái gì.
Lại nói Công Nghi Thiên Hành đứng sau Cố Tá, có khả năng đã gặp không quên, hai người cùng nhau xem sách.
Cố Tá đem tinh thần lực bao phủ sách, dùng tốc độ cực nhanh lật xem.
Một tờ lại một tờ, mỗi lần như vậy chỉ chớp mắt đã nhìn xong.
Ước chừng chưa tới một nén nhang, quyển sách đạo cụ thật dày kia đều được hai người nhớ kỹ.
Mỗi một tờ đều ghi lại một loại pháp thể, hơn nữa đây là sách đạo cụ được chuẩn bị riêng cho Cố Tá, mỗi loại pháp thể có đặc thù, thuộc tính gì, trước nay tu luyện pháp môn gì, hay sáng tạo ra võ kỹ gì, có bao nhiêu uy lực, tình huống trong ngoài thân thể đại khái có gì giống nhau hay bất luận khác nhau chỗ nào.... Hết thảy đều được ghi lại rõ ràng.
Mấy thứ này đương nhiên có ích với Cố Tá, nhưng đối với Công Nghi Thiên Hành mà nói lại như được mở mang thêm kiến thức về các dạng thân thể kì kì quái quái, cũng khiến y hiểu rõ hơn người có thể chất đặc thù sẽ cường hãn đến mức nào –– sau này nếu gặp người như vậy, cũng có thể nhanh chân chiếm được tiên cơ, tăng thêm vài phần nắm chắc.
Sau khi xem xong, Cố Tá chậm rãi thở phào: "Từ quyển sách cổ này Cố mỗ cũng biết được một ít manh mối tương đồng với tình huống của Lăng cô nương, còn cụ thể thế nào thì phải thỉnh Lăng công tử trả lời Cố mỗ vài câu hỏi, để Cố mỗ có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác hơn." Hắn nói tới đây, hơi dừng lại: "Lăng công tử, tình huống đặc thù của Lăng cô nương, ngươi hẳn là đã sớm biết có phải không?"
Không đợi Lăng Tử Kỳ kịp phản ứng, Lăng Tử Vi đã kinh ngạc nhìn qua: "Ca ca, ta.... Thân thể ta làm sao vậy? Huynh, huynh biết ta bị gì sao? Đây là chuyện gì vậy?"
Lăng Tử Kỳ cứng đờ trong chốc lát, hắn nhìn Lăng Tử Vi, nặng nề thở dài: "Phải, không chỉ có ta biết, một mạch trực hệ, tổ phụ cùng phụ thân đều biết."
Lăng Tử Vi hoàn toàn không nghĩ đến bản thân cùng người bình thường không giống nhau, cho dù lớn lên mỹ mạo kiều diễm, nàng cũng chưa từng cảm thấy chính mình có gì đặc biệt cả. Nhưng hiện tại nghe thấy những lời này, chẳng lẽ nàng cùng người thường bất đồng?
Trong thời gian ngắn, trong lòng nàng có chút hoảng loạn. Đồng thời nàng nhịn không được đưa mắt nhìn Công Nghi Thiên Dương, thấy được sự quan tâm tràn ngập trong mắt hắn, bất giác nhích đến gần hắn thêm một chút.
Lăng Tử Kỳ nhìn muội muội mình như vậy, tâm tình phức tạp, lại nói: "Thân thể muội muội rốt cuộc có chuyện gì, kì thật chúng ta cũng không phải quá hiểu rõ, chính là từ nhỏ đến lớn cứ vào ngày sinh nhật, nếu trên trời xuất hiện trăng tròn, muội muội liền sẽ giống như thay đổi thành một người khác, tản mát ra một lực....hấp dẫn cực kì khủng bố."
Trong lòng Cố Tá, tức khắc đã hiểu.
Thanh âm Lăng Tử Vi kinh hoảng: "Thay đổi thành người khác? Phải, là ta khi vào ngày sinh nhật nhiều lần uống say... " Nàng lúc này như nhớ lại chút gì đó.
Lăng Tử Kỳ gật đầu nói: "Không sai, muội muội năm nay mười lăm tuổi, chuyện như vậy đã xảy ra bốn lần. Vào lúc muội muội bốn tuổi, tám tuổi, mười hai tuổi trên trời vừa lúc là trăng tròn, nguyệt hoa buông xuống, da thịt muội muội tựa hồ như trong suốt, cứ thế ngồi dưới ánh trăng mang theo lực hấp dẫn tràn ngập tươi cười. Phàm là người không cẩn thận nhìn thấy muội muội đều trở nên si si ngốc ngốc, thậm chí điên cuồng, sẽ vì tranh đoạt muội muội mà công kích lẫn nhau! Chờ đến hừng đông, muội muội lâm vào hôn mê, những người bị mê hoặc đó mới có thể thanh tỉnh lại."
Lăng Tử Vi cảm thấy mình đang nghe một thứ mới mẻ, thật khó lòng tin nổi.
Lăng Tử Kỳ nói tiếp: "May là sau khi tỉnh lại, dù là người từng bị mê hoặc hay chính bản thân muội muội đều không nhớ đến chuyện kia. Thời điểm muội muội bốn tuổi phát sinh chuyện này, vừa lúc cũng là gia yến, nên người biết chuyện cũng không được mấy người. Chỉ là không ai biết về sau chuyện này còn xảy ra nữa hay không, nhiều năm qua chúng ta cũng không dám để muội muội rời đi xa, hay cũng không dám để nàng gặp qua nhiều người. Muội muội càng trưởng thành, chúng ta mới dần dần phát hiện ra quy luật, chỉ là không ai muốn nàng mang trên vai gánh nặng này, nên mới không cho nàng biết sự thật."
Lăng Tử Vi đỏ mắt.
Từ miêu tả của Lăng Tử Kỳ, có thể thấy thân nhân yêu quý nàng thế nào, nhưng nàng vĩnh viễn không thể gặp lại bọn họ nữa.
Công Nghi Thiên Dương nhìn nàng, trong mắt hiện lên tia thương tiếc, hắn do dự, dùng tay nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay trái nàng.
Lăng Tử Kỳ lại lần nữa thở dài, nhìn Cố Tá: "Cố dược sư, đây là toàn bộ những gì ta biết, ngươi có biết tột cùng muội muội ta là dạng thể chất gì không? Chúng ta vẫn luôn rất lo lắng, lấy thể chất này của nàng, sau khi tìm được người trong lòng không biết có bị đối phương ghét bỏ hay lợi dụng không....."
Cố Tá trong lòng hiểu rõ, nói với Lăng Tử Kỳ: "Không cần lo lắng, thể chất cụ thể của Lăng cô nương, Cố mỗ đã rõ." Hắn lại trấn an nói: " Lăng công tử yên tâm, loại thể chất này của Lăng cô nương là chuyện tốt không phải xấu, cũng có cách giải quyết được."
Lăng Tử Kỳ tức khắc vui mừng: "Cố dược sư nói thật ư?"
Lăng Tử Vi cùng Công Nghi Thiên Dương đều trông chờ nhìn về phía Cố Tá.
Cố Tá rất có tự tin: "Yên tâm đi, tuy rằng có chút phiền phức, nhưng thật sự có biện pháp."
Công Nghi Thiên Hành nhẹ lắc đầu, gõ gõ trán Cố Tá: "Được rồi A Tá, nói thẳng ra đi."
Cố Tá lắc lắc đầu, cười ngượng nhanh chóng trả lời: "Ta nói trước một chút, thể chất Lăng cô nương là một loại pháp thể, thuộc về thân thể mị hoặc trời sinh, goi là Nguyệt Mị thân thể. Trước khi thành niên, vào ngày sinh nhật được ánh sáng trăng tròn thức tỉnh thể chất, cũng chính là lực hấp dẫn khủng bố bốn năm một lần trước kia. Trên thực tế, một khi Lăng cô nương đủ mười tám tuổi, nàng thời thời khắc khắc đều sẽ giống như những lần đó, khiến cho nam tử ý chí không đủ mạnh sẽ trở nên cuồng loạn. Đặc biệt là buổi tối có ánh trăng, lực hấp dẫn càng thêm gia tăng, nếu là trăng tròn cũng là lúc lực hấp dẫn khủng bố nhất."
Lăng Tử Kỳ cả kinh: "Vậy?"
Cố Tá tiếp tục nói: "Đây vốn là chuyện phiền toái, nhưng chúng ta có thể đổi biện pháp nhìn nhận vấn đề. Lăng công tử thử nghĩ xem, nếu Lăng cô nương có thể khống chế thể chất chính mình, thời điểm cùng người khác đối chiến có thể đột ngột phát huy lực hấp dẫn đặc thù này để mê hoặc đối phương, giành được thắng lợi. Trong thời điểm nguy hiểm thậm chí còn có thể tự cứu được mạng mình."
Lăng Tử Vi lúc này cũng có chút nôn nóng: "Vậy, ta phải làm sao mới có thể khống chế được thể chất của mình?"
Cố Tá nói thẳng: "Phương pháp trị tận gốc tất nhiên là phải tập hợp đầy đủ công pháp tu luyện chuyên môn tu luyện thân thể Nguyệt Mị, nếu có người biết cách giúp Lăng cô nương khai phá thân thể, vậy càng tốt." Nói đến đây hắn hơi dùng lại: "Đáng tiếc loại công pháp này ta cùng đại ca đều không có, chỉ có thể từ từ tìm kiếm mà thôi. Bất quá, biện pháp trị phần ngọn, ta có thể làm được...."
Công Nghi Thiên Dương quan tâm nói: "A Tá ca, là cách gì?"
Cố Tá ho nhẹ một tiếng: "Ta là Luyện dược sư nha, ta sẽ luyện chế ra một loại đan dược khắc chế thể chất này, chỉ là....."
Công Nghi Thiên Hành mỉm cười: "Chỉ là cái gì?"
Cố Tá nói ngay: "Chỉ là đan dược này đúng là có thể khắc chế, nhưng nếu vẫn cứ kéo dài không trị được tận gốc, thời điểm đan dược mất tác dụng sẽ sinh ra phản phệ kịch liệt."
____________
Cám: thể chất vạn người mê~~~~~ nhưng tiếc cầm nhầm kịch bản~~~~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...