" Hở ...!Có chuyện gì làm muội muội phải vội vàng nhớ tới ta vậy ?? " Thiên Hồ thấy đại tế tư vừa mới đáp xuống đất đã chạy tới phía hắn hơi nghi hoặc.
" Ừm...!Ca ca đi theo ta là được...!Chuyện này không thể nói ở nơi đang có nhiều người được...!" Đại tế tư gấp rút kéo hắn ngồi dậy, không kịp cho Lanes nói gì thêm đã mở ra cổng dịch chuyển, cầm lấy tay hắn dẫn vào bên trong, tình hình dường như có vẻ rất gấp rút thì phải.
Tuy vậy, theo hắn nhớ không lầm thì những chuyện công việc quan trọng đều đã được nàng giải quyết hết trước mấy ngày rổi, vì thế chuyện hiện tại có thể sẽ liên quan tới cuộc sống của cô nàng.
" Mời vào...!Đây cũng là lần đầu ta mời ca ca tới nhà của ta nhỉ ?? " Địa điểm hai người dịch chuyển tới không phải nơi nào khác ngoài một nơi có cảnh đẹp hết sức kì dị khi chủ yếu được chiếu sáng bởi loại thực vật có hình dạng giống hoa loa kèn rủ xuống, toả ra quang mang màu tím bạc.
" Cũng vì Sovia ngày nào cũng bận rộn chuyện triều chính cùng muội cho nên ta cũng ít gặp muội muội nữa.
Nhà của ngươi không ngờ lại nằm ở một nơi kì bí như thế...!" Thiên Hồ theo nàng bước vào ngôi nhà, hai người vừa đi vừa trò chuyện.
" Ta cũng không quen với môi trường ở trong cung điện hay ở những nơi có nhiều nhân loại sinh sống.
Chỗ ca ca đang đứng trước đây còn có rất nhiều tộc nhân của ta cùng nhau sống quây quần....!Chỉ là giờ còn mỗi mình ta ở đây thôi...!" Đại tế tư giọng có pha chút buồn buồn khi giới thiệu về nơi trú ngụ của nàng, bởi lẽ cũng đã xảy đến rất nhiều chuyện nàng vô tình lại nhớ đến.
" Không phải ngươi đã có ta và Sovia là gia đình mới của ngươi a.
Mọi chuyện ngươi đều có thể giãi bày hết cùng ta...!" Hắn khẽ ôm lấy nàng an ủi.
Nữ nhân của hắn cũng có không ít những người thuộc Yêu Tộc phải trải qua chuyện cô độc như của đại tế tư khi toàn bộ tộc nhân của các nàng chỉ còn sót lại một vài cá thể cho tới lúc gặp được hắn mới mở lòng mình.
" Vậy...!Vậy...!Ca ca có thể giả làm phụ thân cho những đứa con của ta không ?? " Đại tế tư hơi ngập ngừng hỏi.
" Làm phụ thân cho con ngươi ?? Là kẻ nào vô trách nhiệm đã lọt vào mắt xanh của muội muội ta xong vô trách nhiệm bỏ lại ngươi ?? Ta mà biết là kẻ nào ta sẽ cho hắn chết đi sống lại hàng nghìn lần...!" Hắn vừa nghe được nàng thỉnh cầu kém chút bộc phát ra ma lực hủy diệt nhà nàng, may mà đại tế tư kịp thời ngăn hắn lại.
" Ai ?? Ta đâu có nam nhân nào đâu.
Tộc của muội có thể tự sinh sản mà không cần tới giống đực.
Vả lại nếu tìm nam nhân thì chắc chắn hắn ta ít nhất phải ưu tú như ca ca mới được...!" Trong lòng nàng khi nhìn thấy hắn tuy hiểu lầm lại vì nàng mà tức giận bỗng nổi lên một gợn sóng không hề nhỏ.
" Ra là vậy...! Làm ta cứ tưởng kẻ cặn bã nào ăn xong chùi mép, dám bỏ muội muội xinh đẹp của ta.
Đương nhiên ta có thể giúp ngươi trong việc dạy dỗ chúng trưởng thành ...!" Hắn thở phào nhẹ nhõm khi biết mình hiểu lầm nàng, nếu thật sự có kẻ đó tồn tại, hắn sẽ cho kẻ đó chết hàng ngàn lần vì dám đụng tới muội muội hắn, đồng thời giam giữ linh hồn cả tỷ tỷ năm dưới dung nham nóng chảy vĩnh viễn không siêu thoát được.
" Hi hi...!Ca ca thật tốt.
Có điều ta vẫn chưa cho ca ca xem khuôn mặt ta nha, nhỡ đâu ta không xinh đẹp như ngươi nói thì ca ca đừng có thất vọng nhé...!" Đại tế tư cười nói.
" Dù ngươi không có xinh đẹp thì ta vẫn yêu quí muội muội thôi...!" Tay nàng vẫn cầm lấy tay hắn, sau một chặng đường khoảng mấy trăm mét, hai người dừng lại trước một ngôi nhà lớn nhất ở nơi này, có chút hơi cổ kính và cũ kĩ đôi phần.
Đại tế tư một tay đang nắm tay hắn nên chỉ còn một tay còn lại mở cửa, cánh cửa vừa mới mở ra thì đã có vô số những thân ảnh nhảy vào người Thiên Hồ, luôn miệng gọi những tiếng dễ thương.
" Ba ba...!Oa, ba ba thật đẹp trai nha ...!"
" Tỷ tỷ...!Ngươi đừng có dành chỗ của ta...!"
" Ba ba...!Hôn hôn...!"
....
Thiên Hồ nhìn trên tay mình có ba tiểu loli, dưới chân còn có khoảng mười tiểu loli nữa hơi kinh ngạc, tưởng như muội muội hắn chỉ sinh ra được hai ba đứa bé là cùng nhưng cuối cùng con số lại xấp xỉ gần hai mươi lận.
" Được rồi, các ngươi cứ để cho hắn vào trong nhà trước đã, hắn có chạy mất đâu mà các ngươi phải giữ tay giữ chân làm gì ...!" Đại tế tư không biết nói sao về toàn bộ các con gái của nàng, mới ít tuổi mà đều đồng loạt mê trai quá trời, đành phải tự giải quyết tránh cho ca ca nàng khó xử.
" Ha ha ...!Không sao hết, ba ba lâu ngày mới gặp các ngươi phải có quà đền bù chứ đúng không ?? " Hắn thâm niên chăm lo tiểu loli số lượng phải đếm đến ba chữ số có hơn, sao có thể luống cuống tay chân được.
" Ba ba vạn tuế...!Ách...!Vạn tuế có hơi ít...!Vạn vạn tuế đi...!" Cô bé nhanh chân ngồi trên vai hắn lắc lư đôi chân nhỏ phấn khởi hô làm các cô bé cùng Thiên Hồ không khỏi bật cười, kéo theo cả đám vào bên trong nhà.
Nếu bên ngoài có phần hoang sơ và hơi cũ kĩ thì phía trong lại tràn ngập không khí trẻ em khi đâu đâu cũng có búp bê, đồ chơi hay những vật dụng dành cho trẻ nhỏ như nôi niếc,...
" Ba ba ...!Ngươi vì sao lâu như thế mới đến gặp chúng ta nha ?? " Cô bé ngồi trong lồng ngực hắn đôi mắt màu nâu nhạt ánh lên vẻ nồng đậm muốn được gần gũi hỏi.
" Ma ma các ngươi không tiết lộ cho các ngươi sao ?? " Hắn nhìn về phía đại tế tư đang chuẩn bị điểm tâm cho các nàng hỏi lại.
" Nàng chỉ nói ngươi bận công tác ở nơi rất xa cho nên không thể về thăm chúng ta thường xuyên được...!Bất quá...!Sinh nhật lần thứ hai của chúng ta ba ba sẽ trở về...!Đó là điều ước của chúng ta...!" Các cô bé đồng loạt gật đầu, hai sợi râu nhỏ phía trên các cô bé cũng theo đó rủ xuống biểu hiện ra tâm trạng vui vẻ của các nàng hiện tại.
" Không phải do ta không thể thăm các ngươi thường xuyên...!Mà một phần trong đó ta bận tìm những mĩ vị nhân gian cho các con gái yêu của ta, nào tất cả đều cùng có quà nhé...!"
Đơn giản chỉ dùng ma pháp thời gian, hắn tạo ra rất nhiều những món ăn trẻ nhỏ nào cũng thích, những viên kẹo với đủ các hình dáng và màu sắc bắt mắt khác nhau, cùng với đó những món đồ chơi cũng tựa như có sức sống, cùng nhau trang trí khắp nơi, chỉ một thoáng trôi qua, căn phòng khách rộng lớn đã được trang hoàng thành một bữa tiệc sinh nhật lớn cùng dòng chữ Chúc Mừng Sinh Nhật làm tâm điểm.
" Ba ba giỏi thật đó...!Sau này ta nhất định phải giỏi phép thuật như ba ba ...!" Các cô bé hâm mộ lẫn trầm trồ nhìn những gì đã được trang hoàng hệt như miền cổ tích quây quần bên Thiên Hồ.
" Phu quân, ngươi rất lâu mới trở về không cần phải chiều bọn trẻ quá đâu, tham dự cùng các nàng đã là tốt lắm rồi...!" Đại tế tư miệng nói vậy nhưng phục trang nàng đã sớm thay ra, khác với thường ngày trong bộ đồng phục quân sư giấu đi nét người nàng thì giờ cô nàng diện một bộ váy dài bó sát lấy gần như toàn bộ cơ thể, cách xưng hô nàng cũng gọi khá thuần thục nếu không biết hai người là huynh muội thì sẽ lầm tưởng chắc họ là đôi phu thê ân ái...
" Chuyện nhỏ thôi...!Ta đã vắng mặt trong nhiều đại lễ trọng đại của các nàng, giờ còn sơ sài nữa chả phải quá có lỗi với các nàng.
Hơn nữa lão bà ngươi hôm nay cũng rất xinh đẹp nữa...!" Đã diễn kịch thì hắn cũng phải nhập cho tròn vai phu quân nhân dân mới phải , khẽ dùng hấp lực kéo nàng lại gần nơi các cô bé đang ở bên cạnh, ôm nàng vào ngực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...