Đến cả bây giờ, Tây Vương Mẫu cũng không ngờ mình đã chấp nhận được một chuyện hoang đường tới cực điểm như vậy, kí ức của nàng quay ngược lại thời gian về trước lúc Thiên Hồ lén lút quay trở lại Thiên Đình và gặp riêng nàng.
" Đạo tặc, ngươi đã bắt các nàng đi đâu rồi....? " Vương Mẫu khó chịu nhìn thiếu niên mặc bộ đồ che kín mặt mày trước mắt mình nói.
" Vương Mẫu a....Vương Mẫu...Không ngờ ngươi đã đợi sẵn ở đây giống như chúng ta đã ước định..." Thiếu niên cũng rất bình tĩnh đi đến gần cạnh nàng, nơi đã từ lâu bày ra một bữa tiệc rượu đã ở sẵn ngay , tự mình rót lấy một cốc rồi rót lấy cho nàng một cốc, tùy tiện đợi nàng đi đến.
" Hừ...Ta muốn biết được các nàng có an toàn hay không trước khi chúng ta bàn những chuyện tiếp theo !!...." Tây Vương Mẫu kiên cường ngạch đáp, không vì hắn đang giữ đằng chuôi mà nàng rơi vào bất ăn, ít nhất là khi hắn còn đang muốn dùng thất tiên nữ làm điều kiện trao đổi với nàng thì các nàng đến chín mươi phần trăm vẫn còn an toàn.
" Tự mình xem đi...." Thiếu niên bí ẩn ném cho nàng một vật có hình dáng kì quái trông giống hình vỏ ốc, Vương Mẫu sau khi nhận được nó thì khẽ truyền vào trong đó một chút chân khí, ngay lập tức nàng nhìn thấy hình ảnh các nàng vẫn đang chạy nhảy nô đùa cùng nhau nhưng không nhận ra được nơi đó là nơi nào.
Có nhiều người tò mò nguyên do tại sao Vương Mẫu lại không đi nhờ các vị tiên nhân khác tìm giúp thì đúng là nàng đã làm như vậy nhưng ngay cả con mắt thứ ba của Nhị Lang Thần, khả năng đặc biệt của Đế Thính,...đều vô dụng khi tìm kiếm tung tích của các nàng, kiểu dạng như hoàn toàn biến mất ở trần gian, không có manh mối nào tìm được.
Thế nhưng riêng Vương Mẫu vẫn giấu mọi người về một thông tin ẩn kẻ bắt cóc để lại cho nàng lúc trước dẫn đến cuộc gặp gỡ này.
" Ngươi rốt cuộc đánh chủ ý đến thứ gì trên thiên đình mà lại đi bắt cóc các nàng ??..." Vương Mẫu sau khi biết được con gái mình an toàn mới ngồi xuống đối diện nhân vật bí ẩn vẫn che dấu diện mạo của bản thân, nghiêm túc hỏi ngược lại.
" Thứ cho ta nói thẳng là điều mà ta muốn thì chưa chắc ngươi đã thực hiện được...Đến ngay cả thiên đình này thì cũng không phải do ngươi làm chủ thì ngươi chưa đủ điều kiện để trao đổi với ta." Thiếu niên vừa nói vừa nhẹ nhàng khống chế lực đạo của mình rót tiếp cho mình thêm một ly tiên tửu nữa, phải nói là hương vị của tiên tửu khác xa khá nhiều những hương vị rượu khác mà nàng đã thưởng thức trước đó, cũng vô tình để lộ ra gương mặt tuyệt sắc không thua kém Vương Mẫu chút nào khiến nàng không khỏi ngạc nhiên về dung mạo của cô nàng kì bí này.
" Quyền lực không đủ sao ??? Dù ta không thể điều động được nhiều chuyện như tên Ngọc Hoàng kia nhưng cũng đủ để nắm giữ được vô số chuyện trong Thiên Đình này...Tiểu cô nương, ngươi vẫn chưa nói rõ mong muốn của mình...." Tuy rất muốn trò chuyện thêm với cô nàng này nhiều chuyện nhưng Vương Mẫu cũng còn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết trong một ngày nên khó lòng kéo dài cuộc gặp gỡ này được, đi thẳng luôn vào vấn đề đặt ra giữa hai người.
" Đơn giản thôi, ta muốn thay người cai quản thiên đình này...Tất nhiên sẽ không làm ảnh hưởng tới vị trí cũng như chức trách của ngươi ở thời điểm hiện tại, đừng quá ngạc nhiên như thế, ta cũng không muốn nắm giữ chức vị này mà chuyển giao cho người khác...." Nghe được mong muốn của cô gái bí ẩn khiến Vương Mẫu cảm giác đầu mình hình như vẫn chưa đủ dùng thì phải, chưa bao giờ nàng gặp qua người muốn thay đổi chức vị cao nhất Thiên Đình mà nói nghe như một chuyện rất đỗi bình thường thế này, nhất là đối với một cô nương chắc chỉ hơn con gái nàng một vài tuổi thì luôn đem lại cảm giác quái dị thế nào ý.
" Tiểu cô nương, điều kiện ngươi nói liệu có quá lớn không ?? Để được giữ chức vụ kia thì ngươi phải được hầu như tất cả mọi người tán thành qua chuyện này, chưa kể đến những thế lực khác có đồng ý cho ngươi làm chuyện đó hay không nữa !!...".
" Ta không để ý đến những chuyện kia, chỉ muốn biết là nếu là ngươi có đủ bản lĩnh để thu hút được một số những kẻ có quyền lực khá cao như ngươi kể trên không ?? Việc còn lại thì ca ca ta sẽ lo được hết...." Thiếu nữ chính là cô nàng Bạch Thiên đã cùng Thiên Hồ bàn bạc kĩ lấy lúc trước và cả một đại đa số những kế hoạch nhằm lật đổ được hình tượng của Ngọc Hoàng theo lời hứa hẹn với Lục Nhĩ Di Hầu.
" Nếu là bọn chúng thì chắc ta có thể làm được...Nhưng mà ta muốn sau khi chuyện này hoàn thành xong hơn phân nửa thì ta được gặp mặt các con gái ta, như vậy được chứ...".
" Được, như vậy một lời đã định, xin phép trở về trước...." Bạch Thiên khẽ búng tay một cái thì từ hư không đã xuất hiện lấy một thông đạo màu vàng, đến khi Bạch Thiên bước qua thì hoàn toàn biến mất trước mắt Tây Vương Mẫu Uyển Cấm, như cách mà Bạch Thiên hiện thân trước đó.
Những sự việc sau đó thì chắc hẳn ai cũng biết rồi, chỉ có hơi khác là khi đoàn tụ cùng đám con gái mình thì các nàng còn đem theo thiếu niên tuấn mĩ bên người, đã thế còn nói đây là phu quân mình, ngay cả Uyển Cấm cũng không tin vào tai mình, con gái nàng bị bắt cóc thì đã không nói đến rồi đã vậy khi trở về lại còn đã trở thành nhân thê rồi.
Vì vậy, Thiên Hồ phải phí mất vô số khí lực mới bãi bình được cô nàng này, rồi cả nhà mới êm đẹp dùng bữa vào ngày hôm đó được.
Tuy vậy, sáng hôm sau, Uyển Cấm thức dậy trong tình trạng không còn bất kì mảnh vải nào trên thân cả, kèm theo đó là cơn đau nhức dưới chân cũng đủ để nàng biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì...
" Chuyện này ??? " Uyển Cấm cố lắc đầu mình vài cái cho thanh tỉnh hẳn lại, bắt đầu cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra vào hôm qua hết thảy.
Tối qua nàng dướng như uống có chút Đêm qua...!Mình giống như uống nhiều quá, sau đó...!Không phải muốn bày ra một bộ cha mẹ vợ giá đỡ răn dạy Thiên Hồ cái này hỗn đản con rể.
Mặc cho bảy nữ nhi đủ kiểu từ chối, thế nhưng là cuối cùng vẫn là bị mình sai người đem Chu Diệp hô mình trong cung răn dạy...Chỉ là, vì cái gì răn dạy Thiên Hồ huấn luyện sẽ huấn đến giường đi đến đâu? Uyển Cấm là thế nào đều không nghĩ ra, nhưng là nhìn lấy trước mắt trương này tuấn mỹ vô cùng khuôn mặt, nàng không thể không thừa nhận, con rể của mình thật sự là một cái trên trời nhân gian đều gần như không tồn tại mỹ nam tử...
"......." Uyển Cấm nhìn xem cái này đem mình bảy cái nữ nhi tai họa còn chưa đủ, đem mình cũng tai họa oan gia, ngón tay không khỏi sờ lên đỉnh đầu cái kia Kim Phượng trâm, đây không chỉ là một sức phẩm trâm cài, đồng thời cũng là có thể nhẹ nhõm lấy tính mạng người ta Tiên gia chí bảo.
Thế nhưng là nắm Kim Phượng trâm Uyển Cấm, nhìn xem Thiên Hồ cái kia hồn nhiên ngủ mặt, trong tay Kim Phượng trâm làm thế nào đều không thể đâm xuống, than nhẹ một tiếng, đem Kim Phượng trâm lần nữa đừng đến mình búi tóc phía trên, tay trắng vỗ về chơi đùa lấy Thiên Hồ khuôn mặt tuấn tú, thấp giọng lẩm bẩm: “Oan gia...!Ngươi dạng này hủy thiếp thân trong sạch, để thiếp thân còn như Hà thống lĩnh Thiên Đình nữ tiên, như thế nào mẫu nghi thiên địa này a...”.
" Mẫu nghi thiên địa? Ngươi vui không? Thống lĩnh nữ tiên? Ngươi vui không ??" Một thanh âm bỗng nhiên vang lên, hù lấy Uyển Cấm vội vàng rút tay về, muốn đem mình đặt ở Thiên Hồ trên gương mặt tay trắng rút trở về, kết quả lại bị Thiên Hồ lấy tay đè lại.
" Ngươi vẫn chưa trả lời ta đây, Uyển Cấm, ngươi vui không? " Thiên Hồ mở ra hai con mắt của chính mình, nhìn trước mắt cái này là cao quý nữ tiên đứng đầu Uyển Cấm, thấp giọng hỏi.
“ Ngươi...!Ngươi...!Ai bảo ngươi gọi ta Uyển Cấm, ngươi lớn mật...” Uyển Cấm giờ phút này trong lòng như là đạp một cái thỏ con, bối rối vô cùng, nàng quên mình một thân pháp lực, quên mình ngàn vạn thần thông, cùng một cái bình thường nữ tử không có khác gì.
“ Là ngươi a...!Đêm qua là ngươi để cho ta gọi ngươi Uyển Cấm !” Thiên Hồ cười, “Xem ra ngươi quả nhiên đem đêm qua hết thảy đều quên hết, để cho ta tới giúp ngươi ôn lại một cái a...”
“ Ngươi buông ra...!Ngô ngô...”
Dao Trì cung bên trong, trên giường nàng chả biết khi nào màn che bỗng nhiên cụp xuống, ngay sau đó là những bóng hình cứ chớp ảnh liên tục kéo theo đó là tiếng giường kêu cót két như đang phản đối lấy chủ nhân mình hoạt động quá mạnh vậy, một lúc lâu sau là khuôn mặt đỏ bừng của Uyển Cầm cũng đã thò ra ngoài khẽ kêu : " Bại hoại, tha cho ta đi, ta không còn đủ sức nữa !! "
Tiếng nói của Thiên Hồ cũng từ trong đó vọng ra :" Không được Dao Cơ, ngươi vẫn còn chưa thỏa mãn đâu !! ", tiếp đó Uyển Cấm lại bị hắn kéo lại vào bên trong, ngoan ngoãn để cho hắn tùy ý rong ruổi lên mình.
Đương nhiên, Ngự Nữ Thần Quyết vẫn luôn không làm cho hắn phải thất vọng vì đã triệt để được nhạc mẫu trên danh nghĩa của mình, lại thêm một thành tựu mới được mở ra ở thế giới này.....
" Sáng sớm tốt lành, bảo bối " Giọng nói quen thuộc vang lên kết thúc đi hồi tưởng dài của Uyển Cấm khiến nàng lại một lần nữa vùi vào trong ngực hắn khẽ hôn lên mặt hắn một cái đáp lại : " Ngươi cũng vậy, thân yêu....".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...