Chuyến đi nào bạn từng cảm giác được nó có ý nghĩa nhất ?? Không cần suy nghĩ nhiều thì chắc chắn trong ta ai cũng đều bật ra những chuyến đi khác nhau và mang nhiều ý nghĩa nhất đối với ta...Vậy bạn đã từng nghe hay xem qua chuyến đi tới nơi tận cùng của mỗi sinh vật chưa ?? Không sai, đúng như bạn nghĩ hoặc không phải cũng không sao, đó là Âm phủ ( Hay còn được gọi là Địa Ngục ), nơi tối tăm nhất mà hiếm ai thèm được tới đây..
" Quá yếu....có mười vạn quân thôi mà đòi cản được lão nương...Chết hết đi cho ta , Tử Trảm: Hút Hồn.." Một thiếu nữ mang chiếc áo bào màu trắng khinh thường nói, khung cảnh xung quanh nàng lúc này đầy rẫy những xác chết đầu trâu mặt ngựa và cả những tiếng linh hồn ai oán còn vang vọng khi bị tra tấn.." Cô nương, chúng ta không gây thù chuốc oán cho ngươi, cớ sao ngươi lại tới đây đập phá chứ..." Lão già mặc quan bào lên tiếng đáp lại, hắn mấy ngày nay đang nhức đều về kẻ xâm lược này, hết toán quân này tới quân khác đều bị nàng với thiếu nữ mặc áo bào đen đánh bại, thậm chí ngay cả hắn dùng Âm Dương Nhãn chuyên để soi sinh tử cũng không xem được tên hai cô nàng này để gạch khỏi sổ nhưng bất thành.
Càng đánh thì tất cả mọi thứ lại rối tung rối mù thêm và cuối cùng nàng cũng đánh đến tầng mười tám, nơi cuối cùng của địa ngục.
Tất nhiên, nơi đây không có hoa bỉ ngạn tung bay hay mưa rơi giống như Linh Hồn Đưa Đò mà chỉ là nơi lưu giữ những linh hồn ưu tú nhất để phòng bị trong trường hợp khẩn cấp.
" Không...!không..Ngươi không làm gì tổn hại tới ta hết, Diêm Vương ạ, có trách thì trách tên Ngọc Hoàng kia cho ngươi giữ cái chức vụ này và ta thì muốn chưởng quản nơi này thay phu quân mình.
Phiền ngươi đi chết được không ?? " Thiếu nữ mặc kệ ánh mắt phiền muộn xen vài tia hối hận từ lão già mà dùng lưỡi hái đâm thẳng qua người lão, kết thúc sinh mệnh vị quan sai tận trung nhất của Ngọc Hoàng.
" Hi Văn, muội cho La Sát Quỷ Cơ và Mạnh Bà dọn dẹp nơi này đi, phu quân sắp tới đây rồi.." Thiếu nữ mệt mỏi thu hồi lưỡi hái vào nội thể, bỏ chiếc mũ màu trắng ra ngoài, lộ ra gương mặt làm điên đảo chúng sinh về vẻ đẹp nàng có, Tử Thần Nhãn thì nay càng thâm sâu hơn sau khi hấp thu linh hồn binh sĩ tử trận khiến nàng càng mở thêm nhiều quyền năng hơn.
" Vâng, Cốt Tinh Tỷ, vậy ngươi cứ nghỉ ngơi chút đi, dù sao thì đánh nhau với mười Diêm Vương cũng không đơn giản như vậy..." Hi Văn quan tâm nói, không sai là mười diêm vương khác nhau, mỗi diêm vương đều mang trong mình những trọng trách riêng và sức mạnh khác nhau.
Diêm Vương trong Tây Du Kí mà Ngộ Không gặp là tầng đầu tiên, chuyên cai quản sinh tử nên mới dễ dàng đắc thủ và gạch tên khỏi sổ được, chứ một mình nàng thì khó lòng cân được mười tên được.
Cốt Tinh thì khác hoàn toàn, vì sau khi đánh bại một người và giết tên đó thì nàng sẽ nhận được quyền năng tương ứng...
" Phu quân...Chúng ta giờ đi xuống Âm Phủ thật sao ?? Ta...ta..có chút sợ..." Cao Ngọc Lan khiếp sợ khi nghe được Thiên Hồ muốn du ngoạn xuống Âm Phủ, vì đang yên lành thì mấy ai muốn dạo chơi nơi đây, chẳng phải nơi đó chỉ dành cho người chết sao ?? " Ân, sau này nơi đó sẽ là nhà của ngươi, bảo bối..." Hắn thản nhiên nói nhưng trong lòng Ngọc Lan càng kinh hãi hơn, âm phủ là nhà nàng ?? Nàng còn chưa muốn chết đâu nha..
" Ngốc nữu, chúng ta không phải xuống bằng cách như ngươi nghĩ...Ngộ Không giải thích cho nàng đi..." Hắn đùn việc này cho Ngộ Không vì không tiện giải thích cho nàng, tránh cho hiểu lầm nhiều hơn mà quay sang trêu đùa cọng tóc trắng xoá của Bát Giới....
Sau một hồi giải thích tốn khá nhiều nước bọt và Calo thì Ngọc Lan mới hiểu được thân phận thực sự của phu quân mình, còn về việc nhà cửa thì Ngộ Không lại thần bí không giải thích.
Ngao Nhi thì say sưa ăn kẹo mút hắn mới làm, miệng còn ngân nga những câu hát.." Khởi hành nào...Nàng tới rồi..." Dứt lời, một cánh cổng màu tối hiện ra trước mắt mọi người, thiếu nữ nhảy vào lòng hắn, ra sức cọ sát khuôn mặt mình với hắn, miệng nói :" Nga, Phu quân mấy ngày không gặp người ta rất nhớ ngươi...Còn đây là vị muội muội mới sao ?? Xin chào, tỷ tên Cốt Linh...." Thiếu nữ nhận ra phía sau mình có người nên nhảy khỏi người hắn, làm quen với cô gái đang rụt rè kia.
Vài phút sau, chúng nữ ríu rít trò chuyện với nhau, Ngọc Diện và Hoa Thiên Cốt cũng mới tới đây và gia nhập cuộc trò chuyện trong khi bước qua cánh cổng dịch chuyển tới Âm Phủ...
" Oa, thật rộng lớn...Chiếc nồi kia có phải là của Mạnh Bà đúng không ?? Còn đây nữa, sổ sinh tử sao ?? " Ngọc Lan lúc đầu còn tưởng nơi này sẽ ấm u đáng sợ như trong trí tưởng tượng của nàng nhưng về sau thì tuyệt không đáng sợ như vậy, trái lại kích thích sự hiếu kì của nàng..." Chủ mẫu, nếu ta là ngươi chắc chắn sẽ không sờ vào nó, ngài nên cẩn thận đôi chút..." Một thân ảnh đột nhiên hiện ra doạ Ngọc Lan lùi lại phía sau, nghe được nàng gọi chủ mẫu thì bớt đi được phần nào nên nhìn kĩ cô nàng có mái tóc đỏ rực trước mắt..." La Sát Quỷ Cơ bái kiến chủ nhân và chư vị chủ mẫu..Thứ lỗi vì sự chậm trễ tới giờ mới đón tiếp được mọi người...Mời ngài, chủ nhân.." Nàng ra tay làm thế thỉnh, dẫn mọi người tham quan tất cả các tầng địa ngục mới được cải tạo qua.
Từ tầng một tới tầng mười tám được ngăn làm hai không gian riêng biệt khác hẳn nhau, một không gian sẽ là nơi Bạch Cốt Tinh và chúng nữ sinh sống, làm việc.
Bên còn lại thì chứa những linh hồn của người chết, những cánh cổng luân hồi dẫn tới nhân gian,...Nói chung thì nơi này sẽ là trạm trung chuyển để hắn và chúng nữ tùy thời gặp nhau nếu cần thiết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...