Ta Chính Là May Mắn Như Vậy Không Phục Ngươi Đánh Ta A
Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Tôi tới tham gia lễ cưới của Chân Phong, khách quý đến chật nhà, bầu không khí thật náo nhiệt.
Cha sứ mở kinh thánh ra hỏi chú rể và cô dâu có nguyện ý cùng đối phương kết làm vợ chồng hay không.
Cô dâu nói: “Con nguyện ý.”
Chú rể cũng nói: “Con nguyện ý.”
Không có ai phản đối với bọn họ kết hôn.
Chú rể hôn lên đôi môi cô dâu.
Tôi quay người đi, sớm rời khỏi lễ đường, tôi cũng không có thói quen tự ngược bản thân.
Bầu trời tháng sáu rất sáng sủa, mặt trời chiếu lên trên người thật ấm áp.
Điện thoại trên người vang lên, tôi lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, là Chân Phong gọi.
Tôi nở nụ cười, tắt máy. Có lẽ ngày mai tôi cần phải đổi số mới, lần này chỉ để mẹ tôi biết là đủ rồi.
Cửa hàng trà sữa của tôi một tháng sau mới khai trương, thuê một nhà cấp ba, người làm tôi tuyển thật tốt, trà sữa dâu tây liền cho thêm lên bên trên một quả dâu tây thật lớn, giá tiền xác định hợp lý, rất nhanh xem như bán đồ ăn vặt đường phố đứng vững chân ở trong khu này.
Vừa bắt đầu cửa hàng trà sữa chỉ có một mình tôi một người tất bật, sau đó buôn bán tốt, cũng thuê thêm hai nhân viên, có lúc còn tuyển thêm học sinh, một tháng thời điểm ổn định có thể tính ra phần lãi gộp 1 vạn tệ, đủ cho tôi và mẹ sinh hoạt đến mức rất là dư dả.
Tôi dần dần quên thời gian sinh hoạt ở quán bar cũng dần dần quên lãng Chân Phong, bọn họ quá mức hoa lệ mà hắc ám, chỉ thích hợp tồn tại ở trong giấc mộng của tôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...