Ta Chính Là May Mắn Như Vậy Không Phục Ngươi Đánh Ta A
Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Cuối cùng tôi quyết định dựng cơ nghiệp hoặc là đi bán trà sữa, chỉ có điều trước đây tôi là đi làm nhân viên cửa hàng, còn hiện tại có thể đi làm ông chủ. Trên thị trường rất nhiều cửa hàng trà sữa gia nhập liên minh các cửa hàng, mà phương pháp pha chế cùng nguyên liệu đều bị tổng công ty nắm giữ. Tôi bị kiềm chế đến thiếu kiên nhẫn, nên quyết định tự mình rời khỏi.
Tôi chạy trên nhiều đường, nghiên cứu xem nơi nào mở cửa tiệm tương đối thích hợp, dòng người, tiền thuê đều là nhân tố trọng yếu. Người bận rộn, liền dễ dàng lãng quên sự tình, lúc tôi nhìn thấy Vương Soái ở dưới nhà mới đột nhiên nhớ tới, qua hai ngày cuối tuần nữa Chân Phong kết hôn cũng chỉ cách một hai ngày nữa.
Vương Soái nói: “Tiêu Điều, tôi thực sự là coi thường anh.”
Tôi nói: “Có chuyện gì cậu cứ việc nói thẳng, không nên nói lời quái gở.”
Hắn nói: “Anh không thể lui một bước sao? Kết hôn chính là một tờ giấy, sau đó Chân Phong hoàn toàn ở cùng với anh, hắn cùng đại tiểu thư kia kết hôn cũng chỉ là danh nghĩa mà thôi.”
Tôi nói: “Quan niệm về hôn nhân của mỗi người khác nhau.”
Hắn nói: “Anh nói chuyện cười nhạt nhẽo.”
Tôi nói: “Thông tục mà nói, tôi lưu ý cái này, hắn không thèm để ý cái này, cho nên, chúng tôi không hợp cùng nhau.”
Hắn nói: “Có thể Phong tử thật rất khổ sở, tôi làm anh em với hắn hai mươi năm qua chưa từng thấy hắn khổ sở như vậy.”
Tôi nói: “Hiện tại có rất nhiều người nói với tôi, hắn rất khó vượt qua, nhưng hắn vẫn luôn trốn tránh, hắn không nói với tôi rằng hắn khổ sở.”
Hắn nói: “Không phải anh nói với cậu ấy muốn gọi người đừng tìm anh sao?”
Tôi nói: “Nha, tôi cứ như vậy nói chuyện.”
Tôi nói: “Cho dù tôi nói hi vọng hắn tới tìm tôi, hắn vẫn là không đến.”
Tôi nói: “Hắn cũng đang đánh cuộc, hắn hi vọng tôi thỏa hiệp, hi vọng tôi có thể nhường một bước, tất cả mọi người đều khuyên tôi nhường một bước, nhưng là tôi người này vắt ngóng, tôi cắt xuống đạo đạo (đại ý là người phụ tình ta cũng cầm được bỏ được), lại không thể thể nhượng bộ.”.
Hắn nói: “Kia, tôi đến chính là tới đưa thiệp cưới cho anh, anh có muốn tới uống chén rượu cưới hay không?”
Tôi nói: “Được a.”
Hắn nói: “Tiêu Điều, tim anh thật ngạnh.”
Tôi nói: “Cậu là người thứ ba nói như vậy.”
Hắn nói: “Hai người trước là ai?”
Tôi nói: “Người thứ nhất là quản lý trước của tôi, chính là người bị Chân Phong thao, người thứ hai là Chân Phong.”
Hắn nói: “Anh như vậy không giống như là không thích a.”
Ta nói: “Yêu thích, không có nghĩa là muốn nhường nhịn.”
– Hoàn chương 33 –
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...