Ta Bị Lừa Hôn!!! FULL


Editor: Xoài
Beta: Bô
Linh Duyệt biết được Mặc Diễm sẽ đến trường quay thì ngay lập tức muốn co mình thành quả bóng, lòng căng thẳng nói ra, "Cấm anh đi!"
Mặc Diễm bất mãn, "Tại sao không cho tôi đi? Người khác có thể xem thì tại sao tôi không thể?"
"Dù thế nào cũng không cho phép!" Linh Duyệt đỏ mặt giậm chân rồi nhờ Phan Văn giúp đỡ, chẳng phải anh là người đại diện thì nên quản lý anh ta ư, người đại diện mà không quản lý nổi nghệ sĩ của mình thì sao còn gọi là người đại diện nữa?
Phan Văn tằng hắng một cái, "Tuần sau anh bận rồi."
Mặc Diễm đen mặt, "Tại sao?"
Vì để bảo vệ Linh Duyệt nên bảo vật quốc gia đành vứt bỏ hết mặt mũi rồi lấy hết can đảm nói: "Tự anh đã hứa tuần tới anh sẽ đi giúp bộ phận quả lý phong ấn ác thú mà."
Mặc Diễm: "..."
Linh Duyệt thở phào nhẹ nhõm rồi vui sướng đi về nhà.

Ngay khi cậu đi mất, Phan Văn lập tức nịnh nọt nói: "Anh có thể đi xem tập cuối, em sắp xếp lúc đó cho anh vì Linh Duyết sẽ bị loại trong tập này, anh nhớ an ủi cậu ta cho tốt vào."
Mặc Diễm bật cười, "Cậu đúng là con gấu tốt."
Phan Văn: "Cám ơn lão đại!"
Lần này, Linh Duyệt lên sân khấu không thấy Mặc Diễm mà lại gặp Khuất Diên Ba, người luôn chống đối với cậu nên tâm trạng thấy hơi kinh ngạc.

Thật ra dáng dấp Khuất Diên Ba khá đẹp trai.

Đặc điểm khuôn mặt tinh xảo của hắn giống mẹ và kế thừa khí khái hào hùng từ cha, mặt mày mang theo vài phần cương quyết của tuổi trẻ.

Hắn mặc một chiếc áo khoác màu đen phía trên có đính vài viên đá kim cương màu đỏ, trông tràn đầy sức sống.
Vì lý do thâm niên trong ngành của hắn quá ít nên hắn đành ngồi ở một góc xa giả vờ ngoan ngoãn.

Biểu cảm của Linh Duyệt núp trong mũ sắt lộ rõ sự ghét bỏ, cậu thầm nhủ một câu: "Cái tên ngu ngốc!"
Lần này, Linh Duyệt rút thăm trúng vị trí đầu tiên.

Sau khi người dẫn chương trình giới thiệu cậu, một tràn pháo tay nổ ra khắp khán phòng.

Người dẫn chương trình cười nói: "Gấu con nhỏ của chúng ta nổi tiếng quá, còn chưa cất tiếng hát thì mọi người đã hào hứng như vậy rồi."
Một tiếng hét vang lên trong khán phòng, "Cậu ấy thật đáng yêu!"
Linh Duyệt lạch bà lạch bạch bước đến giữa sân khấu muốn giải thích một câu, ban đầu cậu đâu định trở nên dễ thương như vậy, cái cậu muốn là vạm vỡ thô bạo! Đều tại mấy người hiểu lầm hết đấy!
Trong tập này, Linh Duyệt tự chọn cho mình một ca khúc rock and roll cổ điển khá mạnh mẽ.

Khi khúc dạo đầu vang lên, dưới ánh đèn pha sáng lóng lánh có khá nhiều khán giả đứng lên và cùng đung đưa theo nhịp điệu.

Linh Duyệt gật đầu theo giai điệu.

Trước khi cậu tới đây, Ngô Cẩm Vinh đã bảo cậu hãy chơi bung xõa mặc kệ sân khấu và khán giả.

Miễn là cậu bung xõa, khán giả sẽ rung động theo, vì vậy Linh Duyệt giải phóng chính mình.
Gấu trắng lớn trên sân khấu đột nhiên nhảy cao khoảng 49.5cm.

Ngay khi chân chạm đất thì lời bài hát vang lên, nốt cao mạnh mẽ làm trường quay bùng nổ trong nháy mắt!
Giọng của Linh Duyệt không khàn như giọng hát gốc, nhưng với sự độc đáo và nội lực xuyên thấu đến từ giọng hát khiến cho ca khúc rock này mang theo một cảm giác khác.

Cậu vừa mở miệng đã hát ra loại cảm giác tự do thoải mái mà không chút lưu luyến nào với phàm trần thế tục.

Người ngồi giữa trung tâm khán đài là Tề Mặc, đôi mắt anh sáng lên.

Bờ vai của Khuất Diên ba lập tức căng thẳng, giọng hát người này rất giống với Linh Duyệt.

Không! Cậu ta tuyệt đối không phải là Linh Duyệt, khí lực lúc Linh Duyệt hát không mạnh mẽ như vậy! Đúng thế! Không phải đâu!
Giám khảo cũng bị chuyển động của Linh Duyệt làm rung động đến đứng dậy.

Gấu lớn đáng yêu đã hoàn toàn giải phóng chính mình, cho dù tròn vo vẫn có thể nhìn ra động tác của cậu linh hoạt biết bao.

Việc đó làm rất nhiều người có cùng một suy nghĩ muốn gỡ bỏ lớp mặt nạ và nhìn cậu nhảy tại trường quay.
Sau khi Linh Duyệt hát xong ca khúc một cách vui vẻ, bèn cúi người chào khán giả trên sân khấu.

Người dẫn chương trình vỗ tay bước tới, "Gấu con bình tĩnh nào.

Trời ạ, tôi cầm không nổi cái đầu gấu này vì nó quá bốc cháy!"
Linh Duyệt lạch bạch chạy tới giữa sân khấu rồi khéo léo đứng ngay ngắn.
Giám khảo bắt đầu kiểm soát tiết tấu, "Phong cách sân khấu của cậu ấy làm tôi nhớ đến một người rất nghịch ngợm."
"Đúng vậy, sau khi trở về, tôi đã lục lọi hết những người có điều kiện phù hợp và chỉ tìm thấy một người gần như có thể sánh được, nhưng cậu ấy không phải là học sinh, hoặc chúng tôi cũng chẳng biết cậu ấy học ở trường nào.


Tại sao người bạn nhỏ che giấu kỹ thế?"
Linh Duyệt dời về phía sau rồi vặn vẹo mông, "Tôi không hiểu mọi người đang nói cái gì."
"Cậu xuất thân từ show truyền hình tuyển chọn đúng không?"
Linh Duyệt tiếp tục lắc lư uốn éo, "Gì cơ? Gió lớn quá, tôi nghe không rõ."
Đến giám khảo cũng bật cười vỗ bả vai Khuất Diên Ba, "Cậu biết cậu ta không?"
Linh Duyệt tiếp tục uốn éo, "Anh đoán xem?"
Cả người Khuất Diên Ba cứng ngắc bèn cố gắng điều chỉnh lại thần thái nặn ra một nụ cười, "Chắc hẳn cậu ấy không phải là người mà mọi người đang nhắc đến đâu."
"Ồ? Cậu biết chúng tôi đang nhắc tới ai à?"
"Linh Duyệt chứ ai, giọng cậu ấy rất giống Linh Duyệt, nhưng không phải Linh Duyệt vì cậu ta hát dở hơn cậu ấy."
Khắp khán phòng vang lên từng tiếng thở dài, chắc chắn thằng nhỏ này không có EQ rồi.

Một vị giám khảo vội vàng giảng hòa, "Cậu cũng đâu bằng Linh Duyệt.

Cậu hạng hai còn Linh Duyệt hạng nhất đấy."
Mọi người bật cười trêu đùa nhìn hắn.

Nếu là người khác thì khẳng định sẽ tiếp nhận lời này rồi cười ha hả cho qua, nhưng ai ngờ sắc mặt Khuất Diên Ba cứng đơ trong chốc lát.

Sau đó, hắn gượng gạo cười hai tiếng, "Haha."
Đạo diễn phía sao cánh gà đỡ trán, y khẳng định Khuất Diên Ba bị thiếu hụt EQ nên về sau khi có gameshow sẽ không mời hắn.

Y cho hắn tới đây xem như là cho cha hắn mặt mũi thôi.
Hai tay Linh Duyệt đan vào nhau, sau khi sử dụng công cụ thay đổi giọng nói thì giọng cậu rõ ràng hơn, "Anh không nhận ra tôi, nhưng tôi biết anh nha."
"Ồ? Tuồng hay à ~"Náo nhiệt không sợ to chuyện nên mọi người ai cũng muốn xem náo nhiệt.
Linh Duyệt bật cười.

Bây giờ cậu cảm giác được giám khảo đã biết cậu là ai.

Dựa theo lệ cũ, nếu có một thí sinh sẽ vượt qua bốn tập thì ở tập thứ ba các giám khảo phải nói ra tên người nọ.

Sau đó trong tập bốn, nếu người nọ may mắn rút thăm được số cuối cùng thì đội ngũ chương trình có thể cho người nọ một cơ hội để bỏ mũ trùm đầu.

Cậu cũng chẳng có ý định che giấu bèn lắc lư lắc lư nói với Khuất Diên Ba: "phía Đông không sáng phía Tây sáng, ngu ngốc dạng gì anh dạng đó, anh chính là Khuất Diên Ba."
Khuất Diên Ba:!!!
Các giám khảo: "Phụt!"
Khán giả: "Hahahahahaha!!"
Khuất Diên Ba chắc chắn đây là Linh Duyệt, bởi vì trước kia cậu từng sử dụng câu này khiến hắn ghét, ghét đến đau cả trứng.

Lúc thi đấu trước kia, những thí sinh khác biết chương trình này được điều hành bởi gia đình hắn nên về sau tám chục phần trăm đều ký hợp đồng ở công ty cha hắn vì vậy ai cũng sợ Khuất Diên Ba.

Chỉ duy nhất Linh Duyệt không sợ! Linh Duyệt còn mắng hắn là con người ngu xuẩn! Khuất Diên Ba tức muốn nổi điên.

Nếu không phải là đang ghi hình thì Khuất Diên Ba đã xông lên sân khấu tóm lấy cái đầu gấu rồi đối đầu với Linh Duyệt tại chỗ.
Nhưng loại nhiệt huyết này chỉ duy trì đúng hai giây bèn lạnh xuống vì Linh Duyệt tiến bộ quá nhanh hắn thật sự không sánh bằng cậu.

Hiện giờ, nghe tiếng mọi người cười thì Khuất Diên Ba mới nhớ lại những lời mình từng nói, mặt hắn lúc trắng lúc xanh và cuối cùng chuyển thành màu tím tái giống như gan heo.

Cũng chẳng biết thằng ngu đần nào cắt ảnh khiến lời thề đó của hắn đã lan truyền trên mạng, làm sao hắn còn có thể lăn lộn trong tương lai dây? Hắn thật sự phải rút khỏi ngành giải trí quay về kế thừa công việc kinh doanh của gia đình ư?
Người dẫn chương trình gần như mất kiểm soát vì Linh Duyệt vẫn đang đắc ý lắc lư khiêu khích Khuất Diên Ba, ý bảo: Có ngon thì anh lên đây, anh muốn cắn tôi sao ~ sợ quá đi, không dám à ~
Cách thức mà chim trống khiêu khích chính là trực tiếp và đơn giản như vậy.

Chưa kể đến việc hôm nay trên quần áo của Khuất Diên Ba có màu đỏ cực kỳ bắt mắt nên Linh Duyệt càng muốn chọc tức hắn.
Người dẫn chương trình bật cười vỗ vai Linh Duyệt để đứa nhóc hiếu động này nề nếp một lúc, "Tôi cảm thấy có giám khảo đã đoán ra cậu ấy là ai.

Thầy Tề, anh có nhận ra đây là ai không?"
Khóe miệng Tề Mặc nhếch lên, tuy vẻ bề ngoài anh ta không đủ đẹp trai, nhưng lại cho người khác cảm giác cực kỳ dễ nhìn vì loại khí chất cởi mở mang theo vào phần thanh lịch nho nhã trên người anh.

Loại khí chất đó làm tăng thêm giá trị nhan sắc cho anh khiến người khác càng xem càng thấy thích thú.
"Vị đang đứng trên sâu khấu này từng hát qua ca khúc mà thầy Đường Hi viết đúng không?"
Linh Duyệt lập tức rút lại thái độ khiêu khích rồi ngoan ngoãn khom người, "Vâng, tôi từng hát qua ca khúc của thầy ấy."
"Vậy tôi biết cậu là ai rồi." Tề Mặc cười nói: "Thế hệ ca sĩ trẻ hiện này có thể hát được ca khúc của ông ấy thì cũng xem như cậu có một người đại diện rất lợi hại đấy."
Linh Duyệt vội vàng gật đầu ca ngợi: "Người đại diện của tôi không gì là không làm được, anh dịu dàng và cực kỳ đẹp trai, còn biết nấu cơm may vá nữa."
Từ câu nói này của Linh Duyệt, mọi người đều nghe ra cậu rất cảm kích và tin tưởng người đại diện của mình, cực kỳ có loại cảm giác chú chim non ỷ lại vào người đại diện, chuyện như vậy rất hiếm khi xảy ra trong giới giải trí.

"Tôi cảm giác đó là Linh Duyệt."

"Nhấn một phiếu cho Linh Duyệt."
"Không, tôi lại cảm giác đấy không phải là Linh Duyệt."
.....!
Bất luận mọi người nói gì thì Khuất Diên Ba cũng chẳng lên tiếng, mặt mày hắn tái xanh và hối hận khi đi tới chương trình này.
Người dẫn chương trình nhận lấy chủ đề, "Được rồi, trò chuyện tới đây thôi, chúng ta cùng đến với màn kế tiếp, cậu mau mau thể hiện tài năng của mình đi, khán giả đang bắt đầu chấm điểm kìa! Hãy xem lần này cậu được bao nhiêu điểm."
Một số khán giả hét lên: "Chúng tôi muốn xem gấu nhảy hip-hop!"
Linh Duyệt giậm chân bèn cuống cuồng nói: "Mọi người đừng náo loạn! Tôi mới mua trang phục này vì tôi làm hỏng hai bộ trước rồi đấy."
"Không biết đâu, tôi mặc kệ! Tôi phải xem cậu nhảy vũ đạo!"
Linh Duyệt giơ tay hét lớn: "Tôi sẽ chặt gạch bằng một tay!"
"Hahahaha không xem không xem, tụi tôi muốn xem cậu nhảy hip-hop cơ!"
Linh Duyệt ngồi xổm xuống, "Mọi người tha cho tôi đi! Nếu không trang phục tôi sẽ hư nữa đấy!"
"Đáng yêu quá đi mất!"
"Chặt gạch cũng phải xem!"
"Đúng thế, xem chặt gạch xong thì xem tiếp nhảy hip-hop!"
Linh Duyệt đành bó tay dỗ dành: "Nếu giữ tôi tới tập kế tiếp, tôi sẽ gỡ mũ nhảy cho mọi người xem."
Dưới sự giúp đỡ của người dẫn chương trình, Linh Duyệt mới tránh khỏi mà nhảy hip hop, cậu vung tay lên, "Tới đây, mang gạch của tôi lên!"
Người mặc đồ đen ôm cả chục miếng gạch lên rồi khom người đặt xuống đất.

"Oa! Gạch thật kìa!" Người dẫn chương trình cầm lấy một miếng gạch cho khán giả coi, "Đây là gạch thật, loại mà đập trên người sẽ chảy máu.

Chúng ta hãy cố gắng hết sức để không làm tổn thương chính mình nhé."
Lúc Linh Duyệt vẫn chưa trưởng thành, cha cậu từng đưa cậu đi xem xiếc ảo thuật.

Khi đó, có rất nhiều người biểu diễn dưới cầu vượt nên Linh Duyệt nhớ lại dáng vẻ của họ, cậu xắn tay áo lên làm lộ ra đôi bàn tay dài trắng nõn, "Mọi người hãy nhìn cho kỹ vào, đôi tay này là tay người, mọi người xem chẳng có vấn đề gì cả, mọi người đừng chớp mắt nha! Tôi, hây!"
"Rắc rắc!"Một miếng gạch đã vỡ, và rất nhiều mảnh vụn rơi trên sân khấu.

Có thể thấy rằng đây thực sự là một viên gạch không phải dụng cụ biểu diễn.
Tiếng hô kinh ngạc đến từ khán giả khiến Linh Duyệt được nước mà ưỡn ngực vẫy tay với mọi người, "Tiếp theo sẽ lợi hại hơn nữa vì hai viên gạch gộp chung với nhau, quý vị có muốn xem hay không?"
Người dẫn chương trình dở khóc dở cười, khả năng kiểm soát sân khấu này của cậu ta tính đoạt bát cơm của y à.
Ngay cả vị ca sĩ thứ hai đang đợi sau cánh gà cũng thích thú, nhảy lên muốn xem Linh Duyệt chặt gạch, nhân viên công tác đi theo sợ cô bị người khác chụp ảnh bèn cứng rắn kéo cô lại.

Linh Duyệt đặt hai viên gạch vào nhau và y như lần trước chặt xuống một cách gọn gàng.

Linh Duyệt tự cho bản thân một tràng pháo tay, "Tiếp theo là chặt ba viên gạch, Khuất Diên Ba, anh muốn thử chút xíu không?"
Khuất Diên Ba đột nhiên bị gọi tên: "..."
Thử con chó cậu ấy! Thiếu đạo đức à!
Khuất Diên Ba bực bội nói: "Không thử!"
"Thế thì thật đáng tiếc!" Linh Duyệt giơ tay và thành công chặt đôi miếng gạch trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Khán giả kinh ngạc cho một tràng pháo tay, cậu ta lợi hại thật! Kỹ năng này quá giỏi! Người chơi cứng cáp nhất trong lịch sử của chương trình đã ra đời!
Điểm số cuối cùng của Linh Duyệt là: 9.6 điểm!
Nhóm đạo diễn phía sau cánh gà trợn tròn mắt, hết cách rồi! Hết cách để ép Linh Duyệt xuống rồi!
Linh Duyệt vui vẻ nhảy chân sáo, " Cùng tôi vẽ một con rồng ở bên trái ~, rồi vẽ cầu vồng ở bên phải, ha hả!"
Khán giả hô to: "Quay lại!"
Khi Linh Duyệt nghe đến đây bèn chạy nhanh như gặp cướp.
Sau khi cậu vào cánh gà thì tình cờ gặp "Tôn Ngộ Không" đang đợi lên sân khấu.

"Hầu ca!"
"Hùng đệ! Cậu thể hiện cừ khôi lắm!"
"Hầu ca cố lên!"
"Cậu đợi một lúc hẵng đi," Tôn Ngộ Không lôi kéo Linh Duyệt, "Đây là tập cuối cùng của anh nên chờ anh sau khi thi xong thì hai ta lén đi ăn cơm đi."
Linh Duyệt liếc nhân viên, "Việc đó không được đâu."
"Chẳng sao cả, hai ta lén đi đừng cho bọn họ biết là được rồi."
Nhân viên đỡ trán bèn nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Thiếu gia à, anh cho là tôi mù à."
"Tôn Ngộ Không" chẳng buồn để ý đến gã mà vui vẻ nói với Linh Duyệt: "Em họ anh cũng đến, tuổi tác của hắn và hai ta khá giống nhau nên đến lúc đó sẽ đi chung luôn."
Linh Duyệt nghiêng đầu, em họ? Không hiểu tại sao cậu lại có linh cảm xấu.
Sau khi ghi hình xong xuôi, Linh Duyệt trở về khách sạn thay đổi quần áo.

Sau khi cậu ngụy trang hoàn tất bèn lặng lẽ rời khỏi khách sạn.

Vương Sao hết ý kiến, "Tại sao hai người phải nói trước mặt nhân viên theo dõi là chạy ra ngoài ăn cơm? Thật ra mấy người lén lút gặp mặt thì họ cũng chẳng quan tâm nên đây không phải là hai người đang cố ý khiêu khích người ta ư? Nhân viên gọi điện cho anh Vinh tố cáo cậu, bảo anh ấy quản lý tốt thằng nhóc nhà mình, đừng để bị chụp ảnh."
Linh Duyệt đột nhiên phản ứng kịp thời, "Cũng đúng, thật hết nói nổi với Hầu ca."
Khóe miệng Vương Sao giật giật, "Chẳng phải cậu cũng phối hợp với cậu ta sao, chuyện đó nói rõ cậu cũng hết chỗ nói đấy thôi."
"Quên đi, chuyện nhỏ nhặt ấy mà," Linh Duyệt tùy tiện phất tay, "Ăn cơm là quan trọng nhất."

Hiếm khi thấy Linh Duyệt quen với bạn mới nên Vương Sao tò mò hỏi: "Con khỉ này chơi vui lắm sao?"
Linh Duyệt cười nói: "Anh ta chỉ lớn hơn em một tuổi và cũng đều là ca sĩ như nhau.

Nói theo cách con người thì đây gọi là cùng chung chí hướng chăng?"
Lời nói này cứ như bản thân không phải con người khiến Vương Sao cảm thấy buồn cười, "Chúc mừng cậu đã quen được thêm một người bạn mới, nhưng Duyệt Duyệt à, " Vương Sao chuyển đề tài, "Nhân viên có thể để cậu ta làm trời làm đất, còn luôn đập tiền cho cậu ta nên anh nghĩ cậu ta phải có một người chống lưng đấy."
"Quan trọng lắm sao?" Linh Duyệt giang hai tay, "Chúng em chỉ chơi chung thôi mà."
Vương Sao bật cười vì cũng chỉ có Linh Duyệt mới nghĩ như thế.

Cậu ấy càng như vậy thì sẽ càng quen được nhiều bạn hơn, "Thế hai người đi chơi chung với nhau đi, cứ mặc sức mà chơi."
Địa điểm ăn cơm là ở tại một khách sạn năm sao có khung cảnh khá thanh tịnh và đẹp đẽ, an ninh cũng rất tốt.

Linh Duyệt vừa tới thì có người nào đó đã hướng dẫn cậu đến phòng riêng được hẹn trước.

Linh Duyệt đẩy cửa ra thì thấy khuôn mặt đen thùi của Khuất Diên Ba.

Linh Duyệt lập tức vui vẻ vì quả đúng như cậu dự đoán, lẽ nào đây là nghiệt duyên chăng? Cậu đột nhiên muốn xem Khuất Diên Ba ăn phân trên livestream ghê.
Vương Sao đứng sau lưng Linh Duyệt chọt vào người cậu để bảo đừng kêu Khuất thiếu gia ăn phân trên livestream, không thôi hắn không xuống được đâu.

Một chàng trai trẻ khác dường như quen thuộc hơn, cũng ở độ tuổi đôi mươi với cặp mày kiếm, anh tuấn như ánh mặt trời, con ngươi đen và sâu sắc hơn những người ở độ tuổi này.
"Hahaha quả nhiên là cậu! Linh Duyệt!" Đối phương nhiệt tình chạy tới ôm chầm lấy Linh Duyệt, "Để anh tự giới thiệu mình một chút, Hầu ca của cậu tên là Tần Duệ."
Linh Duyệt cảm nhận được thiện chí trên người đối phương bèn cong mắt cười, "Em tên Linh Duyệt, em là Nicolas · Hùng Tam Hỏa."
Tần Duệ kéo Linh Duyệt vào rồi cất giọng kêu: "Anh Trương, mau tới đón anh trợ lý này!"
Một chàng trai bước ra từ phòng bên cạnh, nở nụ cười nghênh đón Vương Sao:"Anh Vương đúng không, chúng ta cùng qua phòng này để cho đám bạn cùng lứa bọn họ dễ nói chuyện."
Tần Duệ cười nói: "Cậu muốn ăn cái gì cứ kêu cái đó, cứ chơi thỏa thích vì anh sẽ trả tiền."
Có thể nói y khá khí phách và biết cách làm người vì đến người quản lý Linh Duyệt mang theo cũng đã được sắp xếp đâu ra đó.
Linh Duyệt không biết người này này nhưng Vương Sao biết cậu ấm này lăn lộn trong giới giải trí hỗn loạn chỉ muốn chơi đùa.

Y là tiểu công tử của con nhà quyền thế, gia đình có mỏ quặng riêng, còn sở hữu vài công ty xa xỉ, công ty giải trí của nhà Khuất Diên Ba trước kia là một chi nhánh của công ty nhà cậu ta.

Sau đó, họ không muốn phụ trách nữa bèn giao cho mẹ Khuất Diên Ba làm đồ cưới mang qua Khuất gia.

Linh Duyệt với Tần Duệ có thể nói là gặp lần đầu đã thân vì tính tình đối phương cởi mở, Linh Duyệt cũng ghét vòng vo nên tính cách cả hai khi trò chuyện rất hợp với nhau.
"Sau khi thêm bạn, anh còn đến danh sách bạn bè của cậu để tìm hình trước kia xem có thể biết cậu là ai không.

Ai ngờ, tất cả danh sách đều là trời xanh, núi tuyết, và đồ ngon, đến một tấm tự sướng cũng không thấy."
Linh Duyệt cười nói: "Vậy mà anh nghĩ ra được việc này, đến em cũng chưa nghĩ tới đấy!"
"Cậu còn chẳng có chút tò mò nào nên cậu mới không đi tìm xem anh là ai à?"
Linh Duyệt nghiêng đầu, "Chuyện này quan trọng lắm sao? Đâu phải là chúng ta không thể gặp mặt."
Thành thật mà nói thì cậu quên mất tiêu.

"Hahaha quá đúng! Quá đúng! Anh đeo mặt nạ vì sẽ không có ai biết danh tính của anh.

Nếu có thể chơi chung thì chơi chơi chung, không thể chơi chung thì mỗi người một hướng, ai thèm quan tâm anh là ai chứ."
Rõ ràng đối phương đang rất vui vẻ nhưng lại có loại cảm giác chua xót một cách khó hiểu.

Linh Duyệt vỗ vai y rồi khích lệ nói: "Anh chính là anh, làm gì phải liên quan đến danh tính.

Anh hát rất hay nên người anh em, hãy cố lên!"
"ĐM, người anh em cậu thật quá tri kỷ!" Tần Duệ nắm tay Linh Duyệt rồi lặng lẽ lau nước mắt chua xót.

Lần này y thật sự tới chương trình để chơi, ai ngờ lại gặp được một người anh em tốt như vậy.
Sắc mặt Khuất Diên Ba ngồi bên cạnh cực kỳ khó coi, hắn nhịn hết nổi bèn ho khan hai tiếng.

Hắn hận không thể tách hai người bọn họ ra, anh họ ngu ngốc cũng là một tên thiểu năng, rốt cuộc ở đây ai mới là anh em của y?!
Tần Duệ nghe tiếng ho khan mới nhớ đến Khuất Diên Ba, "À đúng rồi, để anh giới thiệu em họ của anh, hai người chắc chắn biết nhau nhưng anh vẫn muốn giới thiệu lần nữa để về sau hai người hòa thuận lại.

Đây là em họ của anh, Khuất Diên ba."
Linh Duyệt bật cười, "Em biết chứ, một tên ngốc nghếch đã xóa lời thề trên Weibo sau một giây và bị người ta chụp lại màn hình, cư dân mạng còn khuyên ba mẹ hắn nên sinh thêm đứa thứ hai đấy.

Ngoài ra, người sử dụng tài khoản phụ để bôi xấu em chính là hắn, có người còn bảo hắn yêu thầm em, buồn nôn thật!"
"Linh, Duyệt!" Mặt Khuất Diên Ba ngày càng đỏ hơn rồi cuối cùng trở lại màu gan heo, "Tao sẽ giết chết mày ngay bây giờ rồi treo thi thể mày trên Weibo!"
Linh Duyệt nhàn nhạt hừ hừ hai tiếng, vẫn câu nói kia: "Phía Đông không sáng phía Tây sáng, ngu ngốc dạng gì anh dạng đó."
Khuất Diên Ba:!!!
"Dáng vẻ của mày bây giờ đúng là giống như một tên ngốc nghếch." Tần Duệ cười vỗ bàn.

Tính tình em họ là gì y biết hết, vì bị ông bà nội cưng chiều đến hư hỏng nên không ngốc cũng khá uổng.

Cái gì nó cũng dám nói dám làm nên rất ít người có thể khắc chế nó thành như vậy.

Khuất Diên Ba bất mãn hỏi: "Anh là anh của ai vậy?!"
Tần Duệ ấn hắn về chỗ ngồi, "Tao là anh mày nên tao muốn mày tốt thôi.

Nói thật thì nếu mày không thay đổi tính nết chắc chắn sẽ bị thiệt thòi trong giới giải trí.

Ngày nào đó mà liên lụy đến ba mẹ mày thì đến chỗ khóc mày cũng không có đâu.


Trước kia hai người từng đụng chạm qua đều là mày tự mình gây khó dễ cho Linh Duyệt, bây giờ còn chưa phục à?"
Khuất Diên Ba hừ một tiếng bèn im lặng lắc đầu.

Trước kia, hắn thật sự không phục.

Hắn cảm thấy số phiếu Linh Duyệt cao hơn mình vì độ nổi tiếng trên mạng của cậu ta khá cao.

Giáo viên của hắn cũng từng nói Linh duyệt hát dở hơn mình.

Bây giờ Khuất Diên Ba nghĩ lại thì sẽ không phải giáo viên sợ bị từ chức nên mới lừa hắn chứ? Đột nhiên Khuất Diên Ba cảm thấy đây mới là sự thật, hơn nữa bây giờ Linh Duyệt quả thật mạnh hơn hắn vì vậy Khuất Diên Ba sỉ diện ngại xin lỗi với cậu.

Sắc mặt hắn khi trắng khi đỏ ngồi ở đó như cô vợ nhỏ bị ức hiếp.
Linh Duyệt thấy chuyện này chưa xong bèn lấy điện thoại đưa hình ảnh ra với vẻ mặt vô tội, nghiêm túc nói: "Khuất Diên Ba, anh nói xin lỗi với tôi bằng không tôi sẽ đăng lên mạng."
"Mày!" Khuất Diên Ba tức đến chẳng biết nói gì.

Rốt cuộc là tại sao cậu ta có thể làm chuyện này với vẻ mặt vô tội kia chứ?
"Không nói xin lỗi thì tôi sẽ ngang ngược với anh." Linh Duyệt bắt đầu mở Weibo lên.

Sau khi Khuất Diên Ba liếc mắt bèn chần chừ đứng dậy, "Linh Duyệt! Mày thật không phải là người!"
Linh Duyệt cười ha hả, "Đúng thế, tôi không phải người, tôi là một cầm thú."
Khuất Diên Ba bực bội nghiến răng nghiến lợi, "Xin lỗi!"
Linh Duyệt vui vẻ dẹp điện thoại, "Tôi tha thứ cho anh."
Bản thân người này khá tốt chỉ là quá ngu ngốc.

Miễn tâm tính hắn tốt thì dù tính cách như thế nào Linh Duyệt vẫn có thể chơi với hắn.

Tần Duệ cười nói: "Như vậy mới tốt, về sau cấm Diên Ba đi gây chuyện nữa."
Khuất Diên Ba muốn nói lại nhưng bị Tần Duệ trừng một cái bèn xìu xuống, "Em biết rồi."
- ---------------------------------
Sau khi tập đó phát sóng thì cái mặt già của Ngô Cẩm Vinh đỏ lên, "Cái gì gọi là biết nấu cơm biết may vá, sao giống như cậu đang tả anh thành mẹ cậu vậy."
Linh Duyệt nghiêm túc nói: "Em thật sự đang khen anh vì em cảm thấy anh còn hơn cả lợi hại!"
Ngô Cẩm Vinh đỏ mặt đuổi cậu: "Đi đi đi, miệng cậu ngọt quá!"
"Hề hề ~ "
Hiện giờ đã có rất nhiều cư dân mạng đoán ra Nicolas · Hùng Tam Hỏa chính là Linh Duyệt.

Fan cậu cười như điên: "Linh Duyệt chặt được gạch luôn à? Rốt cuộc cơ thể nhỏ bé của cậu lấy sức mạnh ở đâu ra thế?"
"Lần này chắc chắn đó là Duyệt Duyệt nhà chúng ta.

Tôi đã biết khi nhìn vào bàn tay này vì tôi từng liếm qua rất nhiều lần rồi!"
"Bằng chứng là hình ảnh tay Linh Duyệt so sánh với tay chặt gạch giống nhau như đúc."
"Tốt quá, cuối cùng Duyệt Duyệt nhà tôi cũng kết thúc ba tháng học tập còn dùng cách đó để nộp bài nữa, kỹ thuật thanh nhạc của cậu ấy có tiến bộ lớn ghê!"
Nhiều người không thể nhịn cười nổi vì sự tương tác của Linh Duyệt và Dương Hoằng Bác, "Khuất Diên Ba ngốc nghếch quá đi mất.

Trước kia tôi cảm thấy tính cách hắn xấu nên thấy ghét, bây giờ lại cảm thấy hắn ngốc nghếch cũng khá đáng yêu đấy chứ."
"Phía Đông không sáng phía Tây sáng, ngu ngốc dạng gì anh dạng đó @Khuất Diên Ba"
"Bây giờ Khuất thiếu gia đang lặng lẽ khóc thút thít rồi.

Hahaha bị Linh Duyệt mắng thẳng vào mặt khiến anh bị cư dân mạng chỉ trích, bây giờ sao không gáy nữa đi!"
Lần này chỉ còn vài antifan muốn nhảy nhót.

Lúc trước họ từng bảo nếu đó là Linh Duyệt sẽ có một làn sóng lớn, mặc dù vẫn còn nhưng đều là những nhân vật nhỏ.

Ánh mắt của tất cả khán giả thích xem náo nhiệt đều tập trung lên người Khuất Diên Ba.

Thế mà họ đợi nguyên ngày vẫn chưa thấy Khuất thiếu gia trả lời nên khán giả ham vui tức giận: "Ê? Tại sao anh còn chưa xuất hiện?"
"Tài khoản chính thức không làm nên tài khoản phụ cũng mặc kệ à?"
Điều tốt là cư dân mạng hết sức chủ động tag tên Khuất Diên Ba: "Thôi nào, xuất hiện đi chứ! Lần này rất nhiều người đều bảo Nicolas · Hùng Tam Hỏa là Linh Duyệt rồi ~ Ý tưởng của Khuất thiếu gia ~~ Ra đây ~ Chơi cung với nhau nào ~"
Khuất Diên Ba đau thương căm giận mà giả chết thề lần nữa: Đời này hắn chắc chắn sẽ không đứng chung sân khấu với Linh Duyệt!
- -----------------
Sau khi Linh Duyệt về đến nhà thì Mặc Diễm đi xuyên qua tường hỏi: "Chặt gạch vui lắm sao?"
Linh Duyệt sợ đến bật ra khỏi giường, "Lần sau anh có thể nào đừng đi xuyên qua tường mà gõ tường không!"
Mặc Diễm gõ bù vài tiếng lên tường.
Linh Duyệt: "..."
Mặc Diễm ngồi ngay mép giường, "Tôi luôn tự hỏi, Nicolas Hùng Tam hỏa là có ý gì?"
Linh Duyệt mím môi, "Chỉ là nghĩ đại ra rồi dùng thôi vì dù sao nó nghe cũng rất lợi hại."
Chẳng biết Mặc Diễm nhớ tới điều gì mà tâm trạng vô cùng tốt hỏi: "Lần sau cậu sẽ nhảy à?"
Linh Duyệt nằm xuống ôm tay thở dài nhìn trần nhà, "Tập sau chắc chắn là lần cuối cùng.

Trước khi bị loại thì tôi đành nhảy vậy."
Tay Mặc diễm xoa tóc cậu, "Tập sau tôi sẽ đến trường quay xem cậu."
"Cái gì?" Linh Duyệt lề mề ngồi dậy, "Tại sao anh lại phải đi? Không được! Anh không được đi!"
"Vì sao?"
"Chỉ là không thể đi thôi, anh mà đứng ở trường quay thì tôi nhảy không nổi đâu!"
Cái lý do quỷ quái gì thế này? Mặc Diễm nhéo mặt Linh Duyệt rồi tủm tỉm cười, "Cục cưng chậm chân quá nên anh đã thông báo với bên ngoài hết rồi."
Linh Duyệt: QAQ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận