Hàn Lập không hề có ấn tường gì với người này, chỉ là không nghĩ tới một quan thất phẩm cũng được mời đến dự tiệc, lặp tức cảm thấy rượu ngon cũng không còn thơm.
Trog yến hội rộn ràng nhốn nháo, có một đạo thân ảnh hồng nhạt đang bận rộn.
Lâm Nam Tích cứng đờ ăn mặc áo váy, căng da đầu rót rượu cho các vị đại thần.
Lâm Nam Tích đang muốn rót rượu cho vị tiếp theo, đột nhiên cổ tay đã bị bắt lấy.
Lâm Nam Tích:?
Vừa nhấc mắt liền đối diện với một đôi mắt đào hoa phong lưu: “Tiểu mỹ nhân là thị nữ của cung nào vậy, thật sự trông rất lạ mặt, có thể nói cho ta biết tên không?”
Tiểu mỹ nhân?
Lâm Nam Tích ở trog lòng cười lạnh, chờ đến khi cởi quần ngươi liền khóc.
“Nô tỳ tên a Điệp.”
Lãng tử mừng như điên nói: “Thì ra là a Điệp cô nương.”
Lâm Nam Tích ngoài cười nhưng trog không cười nói: “Vâng.”
Đúng vậy, ta là cha ngươi.
Lâm Nam Tích:【Để ta xem người này là ai, ồ, hóa ra là Hỗ Tây Hầu Trâu Ngọc Xuân, cũng là khách quen của Xuân Phong Minh Nguyệt Lâu.】
【A? Cha hắn là một lão già cũ kỹ, nếu biết con trai ông ta nam nữ đều ăn, còn là người nằm dưới, không biết có bị tức giận ngất xỉu tại chỗ không đây.
】
【Ách, nửa năm trước, đêm đại hôn với đích nữ của Hồng Lư Tự Khanh, lúc bị nâng vào động phòng, nhịn không được mà ỉa trog quần! 】
Nghĩ đến đây, Lâm Nam Tích đột nhiên rút tay về.
Lý Thừa Tiển vừa mới đi vào liền nghe thấy tiếng lòng của Lâm Nam Tích, cũng nhịn không được mà nhìn về phía Trâu Ngọc Xuân.
Nếu bình tĩnh quan sát, diện mạo của Trâu Ngọc Xuân cũng không tệ, thậm chí còn có vài phần phong lưu phóng khoáng.
Nhưng lúc này hắn dùng cặp mắt đào hoa từ trên xuống dưới đánh giá Lâm Nam Tích, trog mắt lộ ra tham lam tà ác, nhìn thấy vậy, trog lòng Lý Thừa Tiển liền không vui.
Tham gia yến hội hoàng gia còn dám phóng đãng như vậy, có thể thấy được trog lén lúc nhân phẩm kém cỡ nào, phỏng chừng không thiếu làm chuyện khinh nam bá nữ.
Nghĩ đến đây, trog lòng bỗng nhiên dâng lên cảm giác không vui.
Lúc này, Hỗ Tây Hầu vẫn còn chưa biết chính mình đã bị theo dõi.
Lâm Nam Tích vừa sửa sang lại mâm đựng trái cây, vừa ở trog lòng tiếp tục bát quái:【…… Đêm đó hắn còn ở tiệc rượu liếc mắt đưa tình với nam tình nhân, hai người kề vai sát cánh uống đến bất tỉnh nhân sự, lúc bị gia đinh cõng vào động phòng, xém chút nữa đã say chết.
】
【Lúc đó, gia đinh chỉ cảm thấy phía sau có chất lỏng nóng hổi chảy xuống, lúc đầu còn tưởng rằng là Trâu Ngọc Xuân ói ra, tiếp theo liền ngửi được một trận hôi thối, lặp tức thả người xuống, liền nhìn thấy trên hỉ phục đỏ thẫm dính một mảnh vàng vàng.
Cố tình Trâu Ngọc Xuân còn uống say phát điên, chạy loạn khắp nơi, làm cho tân phòng đều là cứt đái của hắn! 】
【Tân nương thấy vậy chỉ biết khóc lóc, mũ phượng, khoan voan gì đó đều ném, ồn ào đòi về nhà.
】
【Đêm tân hôn nhìn thấy cảnh như vậy, đổi lại là ai cũng sẽ khóc thôi! 】
Gương mặt Lý Thừa Tiển cứng đờ, rất muốn đem Trâu Ngọc Xuân ném văng ra ngoài.
Còn tên tiểu thái giám này nữa, có thể đừng miêu tả tỉ mỉ như vậy không.
Trog bụng Lý Thừa Tiển vốn dĩ đã trống trơn, hiện tại cảm giác muốn ăn liền biến mất sạch sẽ.
Hắn nhìn Lâm Nam Tích ở phía dưới, một thân áo váy hồng nhạt, thoạt nhìn rất là xinh đẹp, nhưng không hiểu sao lại làm người tức giận đến vậy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...