Tứ Giới Lục Thần - Bốn Thế Giới - Sáu Vị Thần [countryhumans]

Đông Lào đi xuyên qua hành lang dài mới tới được phòng bếp, thoải mái bắt tay vào nấu nướng.

Kì thực, vào khoảng thời kì sau khi anh Việt Nam đạt tới sức mạnh Thần, nó đã được anh hồi sinh như một cái mộc tinh coi chừng căn nhà của bọn họ.

Hồi đó vẫn chưa có nhóc con kia, chỉ cần nó muốn cái gì, anh Việt Nam liền chấp thuận ngay lập tức nhưng giờ nhìn xem, nó bị anh trai liếc mắt đe dọa rồi kìa!!!!

Nó uất ức ngồi thụp xuống sàn phòng bếp, vừa ai oán vừa lên thực đơn cho bữa sáng.

Lát sau, khi đã chuẩn bị xong xuôi, Đông Lào lại bê chúng về phía căn phòng, mở ra....

"Anh, cẩn thận em gọi cảnh sát bắt anh vì tội quấy rối trẻ vị thành niên đấy."

"Nào nào, có sao đâu mà."

Trước mắt Đông Lào là Vietnam đang bị chính anh trai nó đè xuống hôn tới khóc!

Cái m*! Đây rõ ràng là cái tình cảnh đell bao giờ khiến người ta trong sáng được mà!


Đông Lào đặt bữa sáng qua một bên, tiến tới kéo Vietnam ra khỏi anh trai mình.

"Nhóc con, xin lỗi vì anh trai ta... à không, xin lỗi vì cha nhóc hiện tại đang hơi phấn khích khi gặp lại được nhóc thôi."

Vietnam giờ đã bị hôn tới choáng váng, làm sao có thể nghe thấy được gì nữa, thậm chí còn chẳng có đủ sức mà ngã khuỵu xuống, cơ thể cũng thu nhỏ lại trong vô thức.

Năm xưa, Vietnam vì muốn chứng minh bản thân đã lớn, trốn khỏi sự bảo bọc quá mức của China mà tự học cách kéo giãn cơ thể của bản thân, trở thành một đứa nhóc cao lớn nhưng giờ cậu đã mệt như vậy rồi, làm sao có thể duy trì được hình thái đó chứ.

Do sử dụng sức mạnh kéo giãn cơ thể quá lâu, cơ thể của Vietnam cũng không phát triển được nhiều, sau khi trở về nguyên bản liền giống như một đứa nhóc bảy, tám tuổi.

Mà khoan, vậy chính ra việc China nói thấy Vietnam lớn quá nhanh không phải là tưởng tượng mà là do Vietnam chơi ăn gian a!!!

Nhưng China lỡ tin bộ dáng tưởng thành kia của đứa nhỏ rồi, giờ đem bộ dáng này ra chắc không ổn đâu.

"À đúng rồi, anh, có thư từ Laos, tên đó phát hiện ra chuyện anh phục hồi rồi."

"Em có mang theo không?"

"Có."

Nói rồi nó liền móc ra phong thư từ trong cơ thể chất nhầy của mình rồi bế đứa nhỏ qua giường để nghỉ ngơi.

Chậc chậc, nhóc con à, vướng phải ông bố cuồng con mệt gớm nhể.

Nhớ hồi còn nhỏ, nó với anh Việt Nam còn chẳng nhìn mặt cha Đại Nam được mấy lần mà giờ đây chưa gì nó đã thành chú của một đứa nhỏ mười một tuổi rồi.

Khẽ nhìn nhan sắc hiện tại của Vietnam, thật sự so với anh trai nó chẳng khác một tí gì.

"Anh ơi."


"Sao?"

Việt Nam vừa đọc lá thư vừa đáp lại.

M* kiếp, thư dài vãi.

"Anh định đặt tên cho đứa nhỏ là gì. Cứ gọi là Vietnam cũng không ổn mà."

"Anh sẽ suy nghĩ sau."

Dù sao cái tên cũng là do China đặt, bản thân đứa nhỏ cũng quấn quýt hắn nên nếu như đặt một cái tên quá thuần Việt sẽ không ổn, hơn nữa đứa nhỏ cũng là tạo ra từ đất Hoa Hạ, vậy thì nên đặt tên nào đó giống như phong cách hai bên một chút.

Việt Quảng thì sao?

Liên Minh dân tộc Việt Nam Sơ kì Quảng Đông hội?

Dù sao đứa nhỏ cũng không phải một Countryhumans mà.

Lại lướt qua tập lá thư dày cộp đầy dòng chia sẻ của Laos, đột nhiên Việt Nam lại nhớ ra vài vụ.

Hình như trước kia, vào thời kì bị Tử giới xâm chiếm, một số người Việt Nam ở vùng biên giới Trung Việt đã vượt biên để tự cứu lấy bản thân thì phải.


Một số qua Laos, một số qua Trung quốc đại lục.

Mà vùng đất đó trước kia cũng là vùng quân khu Việt Bắc hoặc giáp với vùng Thượng Lào.

"Bé con."

Nghĩ rồi Việt Nam lập tức nhắc đứa nhỏ dậy, khẽ ôn nhu hôn lên trán đứa nhỏ.

"Sau này tên con là Việt Bắc có được không?"

Việt Nam Bắc kỳ Sơ lĩnh Hội.

Tập hợp những người Việt Nam ở vùng quân khu Việt Bắc đã từng di cư qua các lãnh thổ khác trong thời kì khủng hoảng lãnh thổ do Tử giới.

Vietnam bất ngờ được đặt tên mới, thần trí còn chưa tỉnh táo liền lập tức nổi đóa đuổi cả hai cha chú của mình ra ngoài.

Nó đang dỗi đấy có được không!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận