Tứ Giới Lục Thần - Bốn Thế Giới - Sáu Vị Thần [countryhumans]

Linh giới so với Nhân giới có quy tắc hơn nhiều, sau cùng bọn họ cũng là sống ở thế giới mà Tử giới luôn chực chờ hoàng hành mà.

Cấm kị tổng kết có bốn cái tất cả, trong đó hắn đã phạm phải một.

Rầm!

China mở mạnh cửa, cơ thể vì chạm mặt với vật thể kì dị trước mắt mà ngưng trệ trong giây lát.

Sứ giả của Tử giới - Tử linh.

Tử linh không cử động, cũng chả để ý hắn, chỉ đơn giản nhìn chằm chằm về phía những chai lọ chứa đầy bùn đất trên kệ tủ của hắn.

Những thứ đó.. là cấm kị.

《Ngươi đã phạm phải cấm kị Nhân bản

Ta tới để lấy đi mạng sống của ngươi và toàn bộ gia đình ngươi》

"Làm sao ngươi chắc rằng ta đã phạm phải nó chứ? Mấy chai bùn đó cũng chỉ là một vài sở thích của ta thôi."

Âm giọng hắn hơi run run vang lên.


Dù sao thì làm gì có ai đứng trước một cái chết bất chợt lại có thể an nhiên nói chuyện phiếm chứ.

Chỉ là nếu có thể đàm phán sẽ tốt hơn là bị nó giết, hoặc nếu như đàm phán thất bại hắn cũng có thể dùng biện pháp mạnh kia.

"Hơn nữa không phải ta nên tố giác ngươi tội xâm nhập bất hợp pháp sao?"

Tử linh không đáp lại, nó chỉ nhìn chằm chằm đống chai lọ.

Choang!

Những xúc tu đột nhiên xuất hiện quật mạnh về phía đám chai nhưng tới khung cảnh hiện ra trước mắt nó lần nữa lại không phải khung cảnh mà nó mong đợi.

Chỉ trong chốc lát ấy, China đã sử dụng sức mạnh của mình để tạo ra một viên thạch pha lê để chặn hướng xúc tu, cùng lúc thu gọn tất cả các chai lọ rồi chạy mất.

Tử linh được sinh ra từ Tử giới, chúng không có hình dạng cụ thể, cũng chẳng hề có cảm xúc, những gì nó biết chỉ là các quy tắc cùng mệnh lệnh, thậm chí nếu như nó có cảm xúc thì cũng chỉ như các loài động vật nhỏ bé thôi.

Dã tính trong nó là tuyệt đối.

《Ngươi thật không ngoan》

Chỉ trong giây lát, Tử linh đã bắt kịp hắn, những xúc tu của nó quật xuống đất tạo thành những bước chạy dài kì dị.

China bị đuổi kịp cũng không hoảng.

Để đạt tới trình độ Thần, thân là một kẻ sinh ra yếu ớt, bị coi là phế vật như hắn hiển nhiên chẳng thể sợ nổi mấy cái trận chiến này.

Dù gì thì hơn tất thảy, những gì hắn có được ngày hôm nay đều là ăn cắp từ người khác.

À phải, ngươi không nghe nhầm đâu.

Dù sao thì năng lực đặc thù của mẫu gia hắn chính là Cướp đoạt mà.

"Minh nhãn."

Lời chú vừa dứt, China ngay lập tức quay người đối diện với Tử linh, đôi đồng tử hắn sáng lên thứ tia sáng vàng ươm nơi mắt phải.


Tử linh nhìn thấy nó, bộ dáng dần trở nên cứng đờ rồi hoảng hốt.

"Xúc tu, quật."

Kế tiếp, một loạt âm thanh đổ vỡ vang lên, China nhởn nhơ đứng ở phía bên kia đống đổ vỡ, nhìn cơ thể Tử Linh đang biến thành một đống bùn lầy.

《Tại sao ta lại không thể hóa hình?

Là do ngươi làm?》

Âm giọng nó đều đều vang lên như một cỗ máy không cảm xúc, China nhìn nó, lại nhìn qua đống xúc tu đen sì đang mọc ra trên cánh lưng của bản thân, hai hàng lông mày có chút nhíu lại.

Lần đầu tiên Cướp đoạt sức mạnh của Tứ linh nên cơ thể hắn không thích ứng kịp, chỉ sợ vài phút nữa thôi sẽ trực tiếp bị phản phệ mất.

Nhưng nếu hắn bị phản phệ tức là những gì hắn tước đoạt cũng sẽ quay về với bản thể chính nên hắn phải giết nó sớm thôi.

Ấy vậy mà, trước cái nhìn của hắn, Tử linh không hiểu thấu liền quay đầu rời đi, giống như đang chạy trốn điều gì đó vậy.

"China!"

"?!!"

Âm giọng quen thuộc tới cực điểm vang lên trên đỉnh đầu khiến tâm can của hắn siết chặt lại đau đớn cùng mừng rỡ, mặc kệ những nghi vấn kia, ngẩng đầu dang rộng hai tay mình.

Thân thể thiếu niên từ trên không xuất hiện, nhanh chóng nằm gọn ghẽ trong vòng tay của hắn, hai tay anh ôm chặt lấy hắn vì lo lắng.


"China, ngươi không sao chứ."

"Không sao, không có gì cả."

Hai tay hắn siết chặt lấy anh, xúc tu trên lưng cũng dần tan biến.

Thật may quá.

Vì tôi không mất đi cậu.

Thêm một lần nữa.

"China, ngươi ôm có hơi chặt rồi."

"Tôi biết."

Tôi vẫn luôn biết.

Vì tôi thật sự muốn ôm cậu một lần, Việt Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận