Tứ Đại Ma Nữ và Tứ Đại Ác Ma
-o0o-
*Hạnh phúc của anh ư?
*Là những khi ở bên em,được nhìn thấy em cười!
*Anh luôn muốn ở cạnh em...
*Nhưng làm sao có thể...
*Anh chỉ là một cơn mưa nhỏ bé dễ dàng tan đi!
*Trong khi em đang cần một mặt trời to lớn...
*Đúng!
*Người ta là mặt trời to lớn,người ta có thể sưởi ấm trái tim đang lạnh giá của em...
*Anh chỉ là một cơn mưa vô hình...
*Rồi sẽ có lúc biến mất chẳng ai hay!
*Anh sẽ cố vùi chôn thật sâu yêu thương này!
*Cố nén nó vào trái tim đang đau nhói...
*Rồi anh sẽ quên em thôi!
*Mặc dù anh biết điều đó là rất khó...
______________________________
Một ngày mới lại bắt đầu,nhưng cả pọn lúc này lại cảm nhận được một bầu không khí ảm đạm bao trùm.
-Anh Kyo! Lát nữa đi chơi nữa hông?
Nó từ trên lầu pước xuống,lấy tay vỗ vỗ vai Kyo mà hỏi. Kyo không trả lời,chỉ gật đầu nhẹ rồi quay lưng đi.
-Mizu! Anh Kyo bị gì vậy?-nhỏ tròn mắt
-Bị gì là bị gì?-nó ngơ ngác
-Mày không thấy bộ dạng ảnh hả? Cứ im lặng suốt từ sáng tới giờ,nhìu lúc gọi còn không nghe. Cứ y hệt người mất hồn á!-Toki lo lắng
Nó khẽ gật đầu rồi lại bước trở lại lên phòng.
______________________
Khoảng chừng 9 giờ sáng,nó lôi Kyo cùng cả pọn ra khu đất trồng anh đào trắng của mình chơi ném tuyết.
Ba chiếc BWM chạy lạng lách khắp phố,sau một giờ đồng hồ thì cũng đến nơi.
Cả pọn hí hửng chạy nhảy khắp nơi,ngoại trừ nó và Kyo.
Nó và Kyo đứng cách xa cả pọn,hắn thì cũng muốn ở cùng nó nhưng lại bị nhỏ,Toki và Winny dùng sức kéo đi nên cũng đành chịu.
Tại một góc anh đào đỏ duy nhất ở đây,nó và Kyo lặng lẽ ngồi nhìn cả pọn đang nô đùa ném tuyết như trẻ con.
Cơn gió đông lạnh lẽo khẽ thổi nhẹ qua,từng cánh anh đào rơi xuống lã tã.
Màu đỏ hoà cùng máu trắng tạo nên khung cảnh cực kỳ thơ mộng.
Trong khi nó đang suy nghĩ mong lung,một cánh tay rắn chắc ôm chặt lấy nó từ phía sau.
Là Kyo!
Anh đặt đầu mình lên vai nó. Nó cảm nhận được hơi thở ấm áp của Kyo phả vào người nó.
-Anh Kyo! Đang có tâm sự gì hả?-nó cười nhẹ
-Ừh!
-Nói em nghe xem! Biết đâu em giúp được!
-Thật muốn biết sao?
-Ừm!
-Anh yêu em!
Kyo kề sát vào tai nó thì thầm,nó nghe xong mặt biến sắc. Vội đẩy Kyo ra,ngồi cười giả lả.
-Em cũng yêu quý anh Kyo nhiều lắm á!
-Em biết ý anh không phải vậy mà!!!-Kyo nhìn thẳng vào mắt nó
-Em... Em... Xin Lỗi! Em chỉ xem anh là... anh trai!
Nó cúi gầm mặt xuống mà nói,nó hiểu tình cảm của Kyo đối với nó chứ. Nhưng nó lại không thể nào nhận lấy được,vì nó chưa pao giờ yêu anh.
Nó nhắm chặt mắt lại không cho nước mắt rơi ra.
-Bỏ đi! Anh đùa thôi!
Kyo cốc đầu nó,cười nhẹ rồi đứng dậy bước đi.
Có ai đang biết lúc này Kyo đang khóc...
Nhưng thứ rơi ra từ khóe mắt anh,nó không còn là nước mắt nữa.
Thay vào đó là máu,những giọt máu trong suốt như pha lê...
Máu sao???
Nhưng tại sao máu không mang màu đỏ,tại sao máu lại không có màu???
Dễ hiểu thôi!!!
Những giọt máu đó đã mất đi hạnh phúc,giọt máu mang sự đau đớn,tuyệt vọng cùng vết thương lòng của Kyo.
Trái tim anh lúc này đang vỡ ra,vỡ ra từng mảnh.
Dường như trái tim yếu ớt của anh đang ngừng đập hẳn.
_______________________________________
Nó vẫn im lặng ngồi đó. Ngồi nhìn bóng Kyo xa khuất. Nó thật không muốn khóc,sao nước mắt cứ tuôn ra mãi thế này...
Nó không thể yêu anh,thật ra trái tim nó đã có hình bóng của một người.
À không... Là hai người!
Kan và hắn. Nó cũng chẳng biết từ pao giờ trái tim nó đã chấp nhận hắn mất rồi...
_________________
Trời cũng đã quá trưa,cả pọn rủ nhau đi ăn. Nhưng nó,hắn và Kyo không muốn nên cả 3 trở về biệt thự Blue-star.
Vừa về thì Kyo đã đi thẳng lên phòn. Nó thì đi ra vườn ngồi,hắn cũng đi theo nó.
-Này nhóc con!-hắn cười mỉm chi
-Gì?-nó liếc
-Lần trước em chưa trả lời câu hỏi của anh! Còn nhớ không?-hắn nhếch môi
-Hỏi gì?-nó nheo mắt
-Em có làm pạn gái anh không?
-Được,nhưng với một điều kiện...
-Điều kiện gì???
-Không được yêu ai ngoài tôi!!!
Nó cười nhẹ với hắn. Hắn gật đầu liên tục,mừng rỡ ôm chầm lấy nó.
Kyo đứng trên phòng nhìn nó và hắn,làn môi mỏng khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong tuyệt mĩ.
Cuối cùng anh cũng hiểu,thứ không thuộc về mình. Dù có giữ,có nắm chắc pao nhiêu cũng không thể có được.
Anh đã thua rồi!
Thất pại thật rồi!
Nhưng anh không quan tâm nữa!
Anh sẽ chúc cho nó hạnh phúc.
Nhưng chỉ cần hắn làm tổn thương nó,anh chắc chắn sẽ giành nó lại về tay mình!
*Yêu một người....
*Không nhất thiết phải có được người ấy....
*Chỉ cần được thấy người ấy hạnh phúc là được....
___
hết chap 23
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...