Sửu Thúc

” Anh phải biết rằng một tác phẩm tốt cũng càng cần việc tuyên truyền” Trì Hạo thấm thía nói:” Lần này là chúng ta gặp thời cơ tốt, trong thời gian đó cũng không có bộ phim khác cạnh tranh nên mới có thể có doanh thu phòng vé tốt như vậy”.

” Tôi biết hiện giờ thị trường điện ảnh không tốt, cần tuyên truyền rất nhiều tin tức trên các phương diện, nhưng đối với vấn đề tình cảm thì tôi rất nghiêm túc, muốn tuyên truyền gì cũng được, chỉ duy nhất chuyện tình cảm là không thể chấp nhận được tùy tiện như thế”.

Trì Hạo không biết nên khóc hay nên cười:” Sao anh lại giống con nít thế, tôi tưởng anh trải qua nhiều năm thể nghiệm như vậy rồi nên đối với việc gì cũng sẽ thong dong, bình tĩnh, nhưng xem ta anh còn có tử huyệt, điều này trăm ngàn lần đừng để cho người khác biết”.

” Tôi biết, tôi biết ” Tịch Nhạ Hoài nghiêm lại khuôn mặt tuấn mỹ, sau khi đi ra thang máy liền bảo Trì Hạo đưa kịch bản:” Có đem kịch bản ‘ Như bóng với hình ‘ theo không, tôi muốn cầm lại xem”.

Trì Hạo lấy kịch bản từ túi công văn ra cho Tịch Nhạ Hoài, thấy Tịch Nhạ Hoài cầm kịch bản trên tay, kiềm chế không được hỏi:” Có phải là anh vì người khác mới nhận bộ diễn này?” lúc trước dù có nài nỉ thế nào cũng không chịu quay, qua ba ngày, đột nhiên xoay ngược một trăm tám mươi độ, vậy là trong đây khẳng định có tin tức gì đó mà anh ta không biết.

” Anh cũng không phải phóng viên bát quái, hỏi nhiều như vậy làm chi?”


Trì Hạo bị Tịch Nhạ Hoài trêu chọc khiến cho phản bác không được, chỉ đành phải theo Tịch Nhạ Hoài rời khỏi đài truyền hình, vừa mới ra khỏi đài truyền hình liền thấy vài gương mặt quen thuộc, Tịch Nhạ Hoài theo bản năng dừng bước:” Sao sẽ có phóng viên?”

” Không phải tôi sắp xếp” Trì Hạo theo bản năng căng thần kinh. Đúng lúc này, năm sáu phóng viên chạy lại đây, vây quanh hai người bọn họ, các vệ sĩ ẩn thân cách đó không xa lập tức lại đây bảo vệ, vài phóng viên vẫn như trước cố chết quấn lấy Tịch Nhạ Hoài hỏi.

” Đêm nay Tuyết Lê không tới thu tiết mục?”.

” Anh có biết cô ấy gặp phải một phiền toái rất lớn không?”.

” Có phải anh và cô ấy đang thật sự quen nhau?”.

Trì Hạo cùng Tịch Nhạ Hoài nhăn mày, làm sao cũng không nghĩ tới phóng viên vọt đến là để hỏi chuyện Tuyết Lê, đang lúc Trì Hạo vội vàng ứng phó với các loại vấn đề của phóng viên, tiếng chuông di động cũng theo giúp vui mà vang lên, anh ta nhìn dãy số trên màn hình, che một bên lỗ tai tiếp điện thoại của Jeson:

” Đây là chuyện gì? Vì sao phóng viên lại ngăn Tịch Nhạ Hoài lại hỏi chuyện Tuyết Lê?” Jeson là chủ biên của tờ san Apple, là bạn tương giao rất tốt của Tịch Nhạ Hoài, khi nào thu được tin tức lớn đều sẽ nói cho Tịch Nhạ Hoài.

” Hai ngày trước Tịch Nhạ Hoài đi Blue cử hành tiệc khánh công, phóng viên chụp được Tịch Nhạ Hoài cùng Tuyết Lê ôm nhau hôn môi, tin tức này tôi đã đè xuống, hiện giờ là phiền toái khác theo nhau mà đến”.

” Phiền toái gì?”.

” Tuyết Lê bị bắt”


” Chuyện khi nào?”.

” Buổi tối hôm trước”.

” Sao lại ….”

” Có ba tòa soạn buổi chiều thu được tin tức, là kết quả chẩn đoán của bệnh viện, chứng thật Tuyết Lê cần được cưỡng chế cai nghiện, cô ta hít ma túy cùng với dùng thuốc giảm đau, hiện tại trên mạng đang ầm ĩ ngất trời”.

Đầu óc Trì Hạo trống rỗng, cả người rét run, trái tim còn đột ngột đập mạnh, hắn cái gì cũng không thể thốt ra, chính là dự cảm lần này nguy cơ tứ phía:” Đêm đó Tịch Nhạ Hoài đã ở quán bar, cho nên truyền thông hoài nghi y?”

” Đúng vậy ” thanh âm Jeson có chút loạn:” Không xong nhất là người chụp ảnh không để ý đến đạo đức nghề nghiệp, đem ảnh chụp lại bán trao tay cho các tòa soạn báo khác, hiện tại rất nhiều người đều hoài nghi Tịch Nhạ Hoài cũng bị nghiện thuốc phiện”.


” Nói bậy! Tịch Nhạ Hoài không đụng tới mấy thứ này!”.

” Tỉnh táo lại, hiện tại nên suy nghĩ phải lo liệu chuyện này thế nào”.

” Tôi biết, cám ơn anh đã nói cho tôi biết” Trì Hạo ngắt điện thoại, dùng sức lắc lắc đầu óc đang choáng váng của mình, điện thoại lại vang lên, vừa thấy là điện thoại của Bùi Khanh, Trì Hạo đón đầu hỏi:” Anh có xem tin tức chưa?” giờ phút này lòng hắn nóng như lửa đốt, chỉ kém không mang theo thuốc nổ đi phá hủy chứng cớ.

” Tôi cũng vừa nhìn thấy” thanh âm Bùi Khanh vẫn bình tĩnh như trước:” Tình huống bên kia của anh thế nào rồi?”

” Phóng viên đều chạy tới hỏi ” Trì Hạo đi theo Tịch Nhạ Hoài, trong sự bảo vệ của vệ sĩ mà bước vào xe, vừa vào xe liền thấy dễ thở hơn, ngữ điệu cũng trở nên khí thế bức nhân:” Lần này anh cùng với Tịch Nhạ Hoài hợp tác ‘ Như bóng với hình ‘, bộ phim còn chưa quay liền truyền ra tin tức như vậy, anh có nghĩ tới cảm thụ của Tịch Nhạ Hoài không?”.

” Tôi rất vui khi được cùng Tịch Nhạ Hoài hợp tác làm phim, cũng nghĩ đến những đề tài hay để khiến cho bộ phim tăng thêm độ hấp dẫn, nhưng tôi không tham dự vào việc gây ra gièm pha này, thậm chí không biết sự tình sẽ phát triển thành như vậy…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui