Editor: Sweet
Tiểu Cửu khó chịu vẫn cố gọi điện thoại, nhưng không lần nào kết nối được, vẻ tức giận trên mặt tỉ lệ thuận với số lần cậu ta nhấn số điện thoại.
Nhiếp Khởi Dương ngồi trên sô pha cạnh cậu ta nói, “Đừng mất hứng, có lẽ có chuyện gì đó đột xuất làm cho cậu ấy tới không được.”
Tiểu Cửu tức giận đến mức quăng cả điện thoại đi, “Có thể có chuyện gì! Khẳng định là tên thẳng nam hỗn đản giở trò quỷ!”
Lương Mama đang vui vẻ cùng Tiểu Mập và vợ, nghe được tiếng Tiểu Cửu lớn tiếng mắng lập tức ngẩng đầu, “A?”
“Không nói cậu!”
“Nga.”
Hôm nay vì để đón tiếp Bàng Cùng Hiên, Tiểu Mập, Hình Tinh và toàn gia đình của Lương Mama đều đến đây, vốn Bàng Cùng Hiên còn bàn qua điện thoại với Tiểu Cửu, hứa hôm nay nhất định đến, nhưng đột nhiên điện thoại bị cắt đứt, Tiểu Cửu gọi mãi cũng chẳng được.
Tiểu Cửu bấm ngón chân cũng biết là ai giở trò quỷ, bất quá cậu vẫn tin tưởng Bàng Cùng Hiên, tin tưởng cho dù Tần Duyệt không muốn bọn họ gặp mặt, Bàng Cùng Hiên cũng sẽ kiên trì tới đây.
Bàng Cùng Hiên đã không còn là con chuột nhát như cáy theo đuôi hắn ta hồi đại học, cậu ta đã là người trưởng thành tự lập, chỉ cần cậu ta muốn đi, Tiểu Cửu không tin Tần Duyệt chẳng lẽ dám nhốt cậu ấy.
Nhưng Bàng Cùng Hiên quả thật không có tới, thậm chí ngay cả điện thoại thông báo cũng không có, một đám người ngóc mỏ chờ, cuối cùng đến khi Lương Tiểu Mễ gào khóc đòi ăn thì mới chịu buông.
Tiểu Mập cùng Lương Mama cũng không để ý lắm, đùa giỡn Lương Tiểu Mễ. Bọn họ đã thật lâu không có tụ hội cùng một chỗ như vậy, Hình Tinh không quen Bàng Cùng Hiên, bất quá chỉ cần Tiểu Mập cao hứng, cho dù đó là dạng gì thì cũng không sao cả.
Nhưng thật ra mẹ của Lương Tiểu Mễ cũng có chút không vui, có điều không ai như Tiểu Cửu tức giận đến thế, mọi người đều tự giác tránh xa cậu ta.
“Hừ, cứ chờ đấy, tớ nhất định sẽ không để cho hắn dễ chịu! Đồ thẳng nam!”
“A?”
Tiểu Cửu chỉ vô mặt Lương Mama đang ủy khuất, “Chưa nói ngươi!”
Bàng Cùng Hiên đột nhiên đánh cái hắt xì, Tần Duyệt chuyển ánh mắt chăm chú rời khỏi máy tính sang đây, “Đi khoác thêm quần áo.”
“Không cần, đúng rồi, cậu có gọi điện nói với Tiểu Cửu hôm nay ta không tới được không?” Bàng Cùng Hiên tỉnh ngủ, ăn no, cuối cùng nhớ tới chuyện hứa dùng cơm ở chỗ Tiểu Cửu.
“Ân……”
“Thật sự? Cậu ấy nói gì?”
“Hắn còn có thể nói gì?”
“Cậu ấy không giận sao?”
Tần Duyệt nhíu mày, “Đi khoác thêm quần áo, bằng không phải đi ngủ.”
Bàng Cùng Hiên lập tức rút chân về sô pha tiếp tục xem TV, than thở, “Ta vừa mới tỉnh ngủ……”
Tần Duyệt lại giương mắt liếc Bàng Cùng Hiên một cái, “Sẵn giúp ta lấy một cái.”
“Cậu lạnh à?” Bàng Cùng Hiên cũng không đợi Tần Duyệt trả lời, ngoan ngoãn chạy lên trên lầu đi lấy áo khoác.
Tần Duyệt nhìn hắn giống như con thỏ nhỏ nhảy phốc phốc lên cầu thang, khoái trá duỗi thẳng thắt lưng, nghĩ tới vẻ mặt Tiểu Cửu giờ phút này nghiến răng nghiến lợi, lại đắc ý.
Dám tranh người với ta…… Hừ!
Tần Duyệt ngày hôm sau có công chuyện, không thể bên cạnh Bàng Cùng Hiên nên không thể ngăn Bàng Cùng Hiên không được đi ra ngoài đành phải trả lại cho hắn cái điện thoại di động (không phóng xạ)
“Lấy đi, lúc ra ngoài nhớ rõ phải mang theo pin dự trữ, nếu hết pin, tắt máy, hoặc là không tiếp điện thoại của ta, ta liền thu nó lại, đã biết chưa?”
Bàng Cùng Hiên đã lâu rồi chưa từng thấy lại di động, ngoan ngoãn gật đầu.
Ngẫm lại lần trước hắn có điện thoại của riêng mình là hồi còn học đại học, hiện tại cầm điện thoại ở trong tay, so với lúc đó còn kích động hơn.
Người có thể liên lạc hồi học đại học cũng không nhiều lắm, cho dù có di động cũng chỉ là để trang trí, mà bây giờ, cuối cùng cũng không còn bị hạn chế, có thể liên lạc với bạn bè rồi ……
Tần Duyệt nhìn Bàng Cùng Hiên hiện rõ vẻ hưng phấn, hừ lạnh một tiếng, “Lát nữa ra ngoài phải không?”
“Ân.” Bàng Cùng Hiên đã muốn bắt đầu nghiên cứu công năng của điện thoại, không ngẩng đầu nhìn Tần Duyệt.
“Cùng ai?”
“Tiểu Cửu, ta hứa tìm cậu ấy đầu tiên.”
“Leo đâu?”
“Công việc của cậu ta rất gấp, ta sợ làm phiền.”
Tần Duyệt vừa lòng gật đầu. “Buổi tối trở về ăn cơm?”
Bàng Cùng Hiên cuối cùng ngẩng đầu nhìn Tần Duyệt,“Có thể không trở về dùng bữa được không?”
“Cậu có thể ra ngoài sớm một chút, cơm trưa thì ta không thể trở về làm, chỉ còn mỗi buổi tối, cậu muốn ta một mình dùng bữa?”
Ý tứ vốn có điểm đáng thương thế mà cũng bị ngữ khí Tần Duyệt tràn ngập uy hiếp hòa tan, nhưng Bàng Cùng Hiên lại có thể nghe ra được nỗi thê lương trong đó.
“Ta buổi tối sẽ trở về ăn cơm với cậu.”
Tần Duyệt gật đầu, mang giày da, xách cặp làm việc, quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt tán thưởng lồ lộ của Bàng Cùng Hiên, mới cảm thấy mỹ mãn rời khỏi cửa đi làm.
Bàng Cùng Hiên lập tức gọi điện thoại cho Tiểu Cửu, nhưng chỉ vừa mới nói một câu uy, trước mắt đã bị mắng té tát như con chó.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Sao hả? Theo ý đầy đủ mà nói, chúng ta một đám người đợi ngươi cả một buổi tối! Còn ngươi chỉ biết có mỗi thằng gian phu đó!”
“Cái gì nha……” Bàng Cùng Hiên mặt ửng đỏ, đột nhiên tỉnh ngộ, “Ngày hôm qua Tần Duyệt không thông báo với các cậu sao?”
“Thông báo cái gì? Có cái gì gọi là thông báo hả? Ngươi là cái loại thấy trai quên bạn! Đồ phản phúc!”
“Ha ha, cậu đừng tức giận mà……” Nếu đổi lại là Bàng Cùng Hiên trước kia, gặp Tiểu Cửu giận dữ như thế đã phát hoảng, nhưng hiện tại thì không, Tiểu Cửu mỗi lần nói chuyện với hắn, mười lần có chín lần đều là rống to kêu gào, nhưng sau đó vẫn tiếp điện thoại của hắn. “Từ giờ đến trước bữa cơm chiều tới đều rảnh, tớ đi gặp cậu được không?”
Tiểu Cửu quả nhiên không hề rống lên, lầm bầm lải nhải không muốn tha thứ ngay cho Bàng Cùng Hiên.
“Được rồi mà, van cậu đó ……”
Kỳ thật Tiểu Cửu là loại phải dùng chiêu lạc mềm buộc chặt, gặp những lời nói mềm mỏng xuống nước như thế, cơ bản cũng đã nguôi giận.
“Vậy cậu tới nhà của tớ……”
Giữa trưa đến nhà Tiểu Cửu dùng cơm. Nửa năm trước Tiểu Cửu cùng Nhiếp Khởi Dương có qua Anh quốc thăm bàng Cùng Hiên, cho nên không tính là rất lâu rồi mới gặp lại, cũng không có gì mới lạ, ngồi tâm sự, đọc sách cùng nhau, ăn chút điểm tâm chiều.
Sau đó điện thoại Tần Duyệt gọi lại lệnh cho Bàng Cùng Hiên lập tức về nhà. Bàng Cùng Hiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ nhà Tiểu Cửu, vừa chạm đúng 3h, Tần Duyệt tựa hồ canh thời gian rất chuẩn xác để gọi điện.
Tiểu Cửu lại nỗi giận, đoạt lấy điện thoại mắng to Tần Duyệt là đồ biến thái thẳng nam, nhưng Tần Duyệt giây tiếp theo đã cúp điện thoại, không hề nhiều lời với Tiểu Cửu một câu.
Không khí nhất thời bùng nổ, Tiểu Cửu oa oa quát to.
“Cậu đừng tức ……”
Tiểu Cửu nhìn Bàng Cùng Hiên, tuy rằng là do Tần Duyệt khơi mào lửa giận của cậu ta, nhưng cậu ta lại càng tức Bàng Cùng Hiên để mặc kẻ khác xào nấu nhào nặn.
“Cậu rốt cuộc vừa ý hắn ở chỗ nào cơ chứ? Hỗn đản đó toàn thân chỉ có bộ mặt dùng được, cậu đừng có nông cạn như vậy.”
Bàng Cùng Hiên cười trừ không nói lời nào.
“Cậu cùng hắn nhiều năm như vậy hắn còn chưa chạm vào cậu, còn chiếm cứ cậu không cho người khác chạm vào, này không phải biến thái sao. Tám năm! Hắn chính là biến thái trong biến thái!”
Bàng Cùng Hiên cười khổ, “Chúng ta không phải loại quan hệ như vậy.”
“Vậy đó là loại quan hệ gì? Bằng hữu? Ít choáng quá, hắn đối với cậu dục vọng khống chế đã vượt qua phạm vi bằng hữu, cậu có gặp qua hắn đối xử với ai giống như với cậu không? Quả thực là giám thị bất kể thời tiết.”
“Có lẽ, cậu ấy……”
“Cậu đừng nói hắn thương hại cậu, không có chuyện thương hại nào như thế, hơn nữa cậu có gì đáng thương? Tính cách tốt, không gánh nặng, kiếm tiền cũng không thiếu. Gương mặt không quyết định tất cả, trên đời này không chỉ cần bề ngoài, cậu thanh âm tuyệt như thế, rên trên giường nhất định rất đã.”
Tiểu Cửu thanh âm lớn, nói lại mau, Bàng Cùng Hiên cũng không biết làm cách nào phản bác, trên mặt dần dần xuất hiện mạt đỏ.
Tiểu Cửu ngồi ở bên cạnh Bàng Cùng Hiên, nắm lấy bờ vai của hắn, để hắn nhìn thẳng vào chính mình, “Cậu tin tớ, sớm đá cái loại tôn tử này đi.”
“Chúng ta thật sự không phải……”
“Không phải?” Tiểu Cửu bĩu môi, Bàng Cùng Hiên cố chấp khiến cho cậu ta cũng mệt mỏi đến lười nói “Chờ sau này hắn dắt một con nhỏ nào đó đến trước mặt cậu nói đây là vợ của ta, ngươi có thể đi được rồi, khi đó cậu tính sao nào? Cậu muốn trốn chỗ nào khóc?”
Bàng Cùng Hiên cúi đầu thấp xuống,“Khi đó, tớ sẽ rời đi……”
Tiểu Cửu biết mình lỡ lời lại không biết cách nào chữa.
“Tớ thật sự phải đi, Tần Duyệt nói trong một giờ nữa tớ không trở về cậu ấy sẽ vứt bỏ hết dụng cụ vẽ của tớ.”
Tiểu Cửu chửi thề một câu, “Tớ mua cho cậu!”
“Vấn đề không phải mua hay không, tớ không muốn cậu ấy tức giận. Kỳ thật cậu ấy đối với tớ tốt lắm, tớ không biết nói sao cho cậu hiểu, nhưng mà cậu ấy thật sự tốt lắm. Cậu ấy hạn chế tớ như vậy, cũng cho tớ cảm thấy cậu ấy thật để tâm tới tớ, trước đó xảy ra rất nhiều chuyện, cậu ấy rất sợ tớ gặp chuyện ngoài ý muốn ”
Tiểu Cửu biết Bàng Cùng Hiên trước kia nhất định đã gặp những chuyện rất kinh khủng, vết đạn trên vai chính là bằng chứng, nhưng Bàng Cùng Hiên chưa bao giờ nói nhiều với bọn họ, Tiểu Cửu cũng không nhẫn tâm ép buộc hắn.
Nhưng cậu ta kiềm không được nổi nóng, Bàng Cùng Hiên tuy rằng bị sự tự do của Tây phương ảnh hưởng, trở nên sáng sủa hơn chút, tươi cười cũng nhiều, nhưng ở trước mặt Tần Duyệt, vĩnh viễn đều là người bị ức hiếp.
“A, thật sự là tức chết mất! Tớ nếu là cậu tuyệt đối chịu không nổi, dùng sức mạnh cũng phải đem hắn áp chế, dùng sức làm, liều mạng làm, làm cho hắn ta không có cậu liền sống không nổi!”
“Làm cái gì?”
“Làm tình!”
Bàng Cùng Hiên trong thời gian quy định trở về nhà, Tần Duyệt mặt không chút thay đổi vẫn không nói gì, Bàng Cùng Hiên biết, như vậy nghĩa là Tần Duyệt không có tức giận.
Những quy định và hạn chế của Tần Duyệt gì đó, Bàng Cùng Hiên hoàn thành tốt cũng sẽ không có khen thưởng, Tần Duyệt cảm thấy đây là nghĩa vụ của hắn, nhưng nếu làm không được, Tần Duyệt sẽ rất tức giận, nhất định trừng phạt
Bàng Cùng Hiên lên lầu tắm rửa, câu nói cuối cùng kia của Tiểu Cửu xoay vòng vòng không ngừng trong đầu hắn.
Làm tình làm tình làm tình làm tình làm tình làm tình làm tình…………
Bàng Cùng Hiên cảm thấy mình như bị thiêu đốt, đầu cháng váng mê man không tỉnh táo, vội vội vàng vàng từ phòng tắm đi ra.
Bàng Cùng Hiên biết đó là chuyện sau khi kết hôn mới có thể làm nhưng mà Tiểu Cửu cùng Nhiếp Khởi Dương không có kết hôn, Tiểu Mập cùng Hình Tinh cũng không có.
Hắn không xong rồi, sao lại nghĩ đến chuyện làm tình với bằng hữu chứ……
Hắn thật sự rất xấu xa! Rất ghê tởm! Rất biến thái!
Nhưng mà……
Làm tình là cái gì?
Bàng Cùng Hiên biết phải hôn, vuốt ve, còn cả hai người ngủ chung trên một chiếc giường. Nhưng lại mơ hồ cảm thấy có điểm không đúng, hẳn là còn thiếu cái gì.
Nhưng mà còn thiếu cái gì?
Tiểu Cửu nói trên mạng có.
Bàng Cùng Hiên khẩn trương cắn cắn môi, tóc cũng không lau, như kẻ trộm lén lút vô phòng.
Máy tính Tần Duyệt hình như để trong phòng sách, hắn phải đi xem thử sao, không báo trước lời nào.
Tần Duyệt ở Anh quốc có thói quen khóa cửa nhưng khi trở lại trong nước, thói quen này anh hiển nhiên đã quên bẵng.
Bàng Cùng Hiên mở cửa phòng sách, khẩn trương liếc trái liếc phải, đã có chút sợ hãi nên hay không nên lại xem coi có máy tính trên bàn làm việc. Cuối cùng hạ quyết quyết tâm, cắn răng đi qua ngó thử……
Phòng sách có máy tính riêng, không phải cái máy tính bảng Tần Duyệt vẫn mang theo trên người, mà là máy tính bàn.
Bàng Cùng Hiên tim đập nhanh sắp lọt ra ngoài, thiệt nhiều năm qua hắn không có chạm tới máy tính, Tần Duyệt nói có tia bức xạ nên không cho hắn dùng, không biết máy tính hiện tại có còn sử dụng giống như trước kia hay không.
Hắn không tự giác chậm lại cước bộ, dường như sợ bị ai phát hiện, ngay cả ghế dựa cũng không dám ngồi.
Tần Duyệt quên tắt máy tính, Bàng Cùng Hiên vốn còn sợ cần mật mã, kết quả ông trời dường như đang giúp hắn.
Hết thảy thuận lợi đáng sợ.
Bàng Cùng Hiên mở trang wed tìm kiếm, gõ gõ mấy từ, bấm enter.
Oa…… Thiệt nhiều trang web……
Bàng Cùng Hiên nuốt nước miếng cái ực, mở thử một cái, xuất hiện hình ảnh hai thân thể da trắng cường tráng thân mật tựa vào cùng nhau.
Tuy rằng chỉ lộ nửa người trên, nhưng Bàng Cùng Hiên đã muốn xấu hổ đến độ không biết phải làm thế nào cho phải, lại nhịn không được muốn nhìn xuống.
Hình ảnh càng ngày càng lộ, phần lớn là ảnh chụp một người, ngẫu nhiên sẽ có hai người, bọn họ đều dính chung một chỗ, có đôi khi mặt đối mặt, có đôi khi một người đứng ở sau lưng người khác.
Chẳng lẽ…… Làm tình chính là hai người cởi sạch quần áo cùng nhau chụp ảnh?
Bàng Cùng Hiên nhịn không được tưởng tượng Tiểu Cửu cùng Nhiếp Khởi Dương hai người ôm nhau lõa thân chụp ảnh, hắn hận không thể đánh chính mình một bạt tai!
Hôm nay hết thảy đã vượt qua tất cả mọi phạm vị lý giải và kiên nhẫn của Bàng Cùng Hiên, hắn thật sự không muốn nhìn nữa. Người trong ảnh chụp tuy toàn thân lõa lồ, nhưng Bàng Cùng Hiên trừ bỏ cảm giác một chút hiếu kỳ cùng không khỏe trong người còn lại chẳng có chút cảm giác.
Lúc định tắt đi trang wed, hắn bởi vì vội vã lại bấm mở nhầm ra một trang wed khác.
Hé ra một hình ảnh khá lớn rõ ràng ở trước mặt Bàng Cùng Hiên
Đó là một người châu Á, hắn quỳ trên mặt đất, hai tay cột lên trên giường, mà trên người hắn…..
Còn có một con chó săn đang nằm úp sấp trên đó…..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...