Sương Tan Lộ Ra Màn Sao Lấp Lánh Chiếu Rọi Thế Gian


《Giết Boss.》
Bên kia thông đạo là tầng cao nhất trong bệnh viện, phía cuối hành lang chính là phòng thí nghiệm của viện trưởng, cũng là nơi viện trưởng và Boss mới đang ẩn náu.
"Tít!"
Mọi người lấy điện thoại ra, thấy có một số lạ gửi tin nhắn cho bọn họ.
"Đây là số điện thoại của Asmodeus." Tinh Hải xuất hiện bên cạnh Tinh Mạc Già nói.
Ấn mở tin nhắn, thấy nội dung trong đó, mọi người không khỏi kinh ngạc.
Sakura: "Vị trí các thế giới nhỏ mà xác sống và quái vật nhỏ đang ở?"
Tinh Mạc Già thở dài: "Em thật sự không muốn nợ ân tình bất cứ ai, đặc biệt là ân tình của một tên biến thái."
"Tinh Hải, gọi cho nhóm Isaac đi."
"Vâng." Tinh Hải trả lời.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, truyền ra từ bên trong là giọng nói chứa đầy lo lắng của Isaac: "Layla! Bên các em sao rồi?! Anh nghe Kim Chi Linh bảo em mất kiểm soát!"
"Đã không sao rồi." Tinh Mạc Già nói.

"Bên các anh thì sao?"
"Bọn anh đã chế và cài bom vào những vị trí trong bản đồ Tinh Hải đưa rồi.

Yên tâm, không có thương vong đâu, tất cả đều còn sống."
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Không sao là tốt rồi.
Tinh Mạc Già nhìn Băng Chi Linh: "Anh nghĩ giờ bọn em nên làm gì đây?"
"Tại sao lại hỏi anh?" Băng Chi Linh hỏi.
"Vì anh đã sống rất lâu, hẳn cũng biết một chút về bày mưu tính kế và chỉ huy người khác."
"Anh đúng là biết, nhưng Tà Thần bé con à, người lập ra kế hoạch này là em, tất nhiên người chỉ huy cũng chính là em rồi."
"Nhưng..."
"Em đã từng làm lớp trưởng chưa?"
Tinh Mạc Già gật đầu: "Em làm gần ba năm cấp hai, nhưng sau đó đã từ chức, vì em thật sự không thể lãnh đạo được người khác, cố gắng lắm mới làm được gần ba năm."
Băng Chi Linh lắc đầu: "Sai rồi, em có thể lãnh đạo người khác, còn có thể làm rất tốt.


Cái năm em từ chức đó là năm em học lớp tám đúng không, em nói em đã làm lớp trưởng gần ba năm cấp hai mà? Học sinh lớp tám chính là lũ học sinh đang ở trong lứa tuổi phản nghịch, rất khó quản, em hiền như vậy sao mà quản được chúng.

Hẳn em đã bị bọn chúng bức cho tức điên lên nhỉ."
"Tà Thần bé con, em hãy tự tin lên, em giỏi hơn mình nghĩ rất nhiều đấy.

Tại sao cứ luôn nghĩ rằng em không bằng người khác vậy? Em hơn bọn họ rất nhiều, hơn về đủ mọi mặt, nếu không giáo viên chủ nhiệm lớp cấp hai của em cũng sẽ không lựa chọn em làm lớp trưởng đâu."
Tinh Mạc Già mím môi.

Vì sự chống đối và những lời nói của các bạn cùng lớp năm lớp tám đó khiến y trở nên cực kì không tự tin, vậy nên lên cấp ba y mới không làm lớp trưởng.

Y sợ sẽ lại giống hồi cấp hai.
Băng Chi Linh xoa đầu thanh niên mắt tím: "Tà Thần bé con, ở đây ai cũng là người lớn cả, không có ai trẻ trâu như đám bạn hồi cấp hai của em đâu.

Tự tin lên đi, đây là kế hoạch do em lập ra, tất nhiên phải từ em tới chỉ huy rồi."
Tinh Mạc Già nhìn một lượt các đồng đội hiện tại của mình, thấy bọn họ gật đầu, ba người Isaac bên kia điện thoại cũng vô cùng tán thành, không khỏi nắm chặt tay.

Y hít một hơi thật sâu.
"Vậy, Alexsandia, cảm phiền chị dùng thiên phú của mình đưa những thí luyện giả vô tội đến từ nền văn minh cấp cao ra khỏi phạm vi bom nổ được không? Ra càng xa càng tốt, vì em còn bảo Tinh Hải lập một chương trình tự hủy nữa.

Isaac sẽ đi cùng để bảo hộ chị.

Được không?"
Ekaterina nghe giọng điệu lo lắng của Tinh Mạc Già, bật cười: "Tất nhiên là được."
Tinh Mạc Già nói: "Chúng ta đã có vị trí cụ thể của đội quân xác sống và quái vật nhỏ, việc tiêu diệt bọn chúng Băng Chi Linh và Kim Chi Linh có thể làm không?"
Băng Chi Linh cốc đầu Tinh Mạc Già một cái: "Em đã quên cách làm một lớp trưởng rồi đó à? Sao em chỉ huy mà cứ phải hỏi ý kiến người khác thế? Bộ trước đây em cũng thế này à?"
Tinh Mạc Già ôm đầu: "Đâu có đâu, trước đây em uy phong hơn nhiều.

Em chỉ là, sợ chuyện năm đó lại diễn ra thôi."
Lena cười: "Esther ngốc, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như năm em học cấp hai đâu."
Tinh Mạc Già hỏi Băng Chi Linh: "Vậy anh chị có thể làm không?"

Băng Chi Linh thở dài: "Tất nhiên anh chị làm được, nhưng Tà Thần bé con à, em nên tự tin hơn đi."
"Biết rồi." Tinh Mạc Già bĩu môi phồng má.
"Những người còn lại thì bọc hậu cho em, các anh chị tận sức tiêu diệt kẻ địch đằng sau em, còn Boss mới thì để em tự đối phó.

Về kế hoạch giết viện trưởng, em sẽ làm mồi nhử, có giết được gã ta hay không thì phải xem hai anh chị, Lena, Samuel."
Samuel: "Dương đông kích tây sao? Nhưng một mình em đối phó với Boss mới liệu có ổn không?"
"Rất ổn đó, nhưng để đề phòng em lại mất kiểm soát thì Tiểu Ám, Băng Chi Linh, Kim Chi Linh làm ơn động tác nhanh nhanh chút."
Ba Nguyên Tố Chi Linh gật đầu.
"Còn về hai đứa thì..." Tinh Mạc Già nhìn Tinh Lan và 000.

"000 khả năng tham gia rất cao, nhưng Tinh Lan à, anh nghĩ nhóc không nên tham dự vào việc này thì hơn."
Tinh Lan gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Nhưng nếu mọi người gặp nguy hiểm, tôi sẽ không chút do dự cứu mọi người."
Sakura vươn tay muốn xoa đầu Tinh Lan thì lại bị hắn nghiêng đầu né tránh.
"Ai cho xoa mà xoa? Xoa đầu không cao được!" Tinh Lan trừng mắt.
Mọi người bật cười, Băng Chi Linh ý vị thâm trường nhìn Tinh Lan.

Rõ ràng là người lớn nhưng giả bộ trẻ con cũng thành thạo quá ha.
Thì sao?! Tinh Lan quắc mắt.
Tinh Mạc Già: "Còn 000 thì...!Em là quỷ đúng không?"
000 nhìn y.
"Anh nghĩ có lẽ mọi người đều đoán ra được phần nào rồi.

Lúc ở lĩnh vực của Belial, các Nguyên Tố Chi Linh có thể đến kịp thời để áp chế linh lực bạo động giúp anh là do lĩnh vực của em đã trọng điệp lên lĩnh vực của Belial để giảm bớt ảnh hưởng cảm xúc cho anh, đúng chứ?"
"Cả lĩnh vực của Asmodeus nữa, tuy em làm rất kín đáo nhưng dao động trong không gian không thể che lấp được lĩnh vực của em đang trọng điệp lên lĩnh vực của Asmodeus."
000 hỏi: "Sao anh có thể chắc chắn đó là lĩnh vực của em?"
Tinh Mạc Già: "Trong số bọn anh, ngoại trừ anh, Tiểu Ám, Tinh Lan, Isaac và các Nguyên Tố Chi Linh khác ra, những người còn lại chưa thể mở được lĩnh vực.

Lĩnh vực của Tiểu Ám anh rất quen thuộc, của Tinh Lan có lẽ sẽ ngập tràn khí tức sinh mệnh, của các Nguyên Tố Chi Linh sẽ có khí tức đặc trưng của mỗi nguyên tố, của Isaac cũng sẽ có khí tức đặc trưng của Ám nguyên tố, loại trừ ra thì chỉ còn em thôi."

000 thừa nhận: "Em thừa nhận, em là quỷ mà anh chị muốn tìm."
Trong đầu mọi người vang lên giọng nói của chủ hệ thống.
[Chúc mừng mọi người đã tìm được quỷ.]
[Quỷ: 000, là sản phẩm thất bại đầu tiên của viện trưởng.

Thiên phú là Ngũ Hành Kỳ Lân, thuộc hệ cường công, tu vi Ngũ giai đỉnh, thực tế chiến đấu Bát giai.]
Lena kinh ngạc: "Thực tế chiến đấu Bát giai?"
Cô và Ekaterina, Sakura, Samuel, Gail không khỏi khóc thầm trong lòng.
Trong đội, Ám Chi Linh, Băng Chi Linh và Kim Chi Linh vì là Nguyên Tố Chi Linh đã sống rất lâu rồi nên mạnh là chuyện đương nhiên.

Tinh Mạc Già thì thức tỉnh thiên phú từ sớm, đã đột phá Bát giai rồi.

Isaac vốn là người của nền văn minh cấp cao, sớm đã thức tỉnh thiên phú và cũng đã tu luyện tới Thất giai.

Tinh Lan thân phận thần bí nhưng tu vi chắc chắn không thấp.

Giờ đến cả 000 cũng có tu vi Ngũ giai đỉnh nhưng thực tế chiến đấu Bát giai!
Nhìn lại những người khác rồi nhìn lại bản thân mình, thấy bản thân đúng chuẩn nhược kê luôn.
Isaac an ủi: "Mọi người mới thức tỉnh thiên phú thôi mà, tất nhiên thực lực không thể bằng chúng tôi đã thức tỉnh từ lâu được.

Có thể nhanh chóng làm quen và sử dụng thành thạo thiên phú đã là rất tốt rồi."
000 suy nghĩ gì đó một lúc, sau đó kéo áo Tinh Mạc Già: "Em muốn có tên."
Tinh Mạc Già cúi xuống hỏi: "Em nên bảo mẹ em là Phù Dao hay cậu của em là Dao Trì đặt chứ."
"Mẹ không cần em, em cũng không cần mẹ.

Còn cậu thì cậu không biết bản thân có một đứa cháu là em."
"Vậy tại sao em lại bảo anh đặt tên cho em?"
000 phồng má, hai tai đỏ lên: "Em thích! Không được sao?"
Tinh Mạc Già bật cười: "Tất nhiên là được.

Vậy, là cái đó nhé?"
Y chỉ tay ra ngoài cửa sổ.

Bây giờ đã là buổi tối rồi, vì không có đèn đuốc sáng trưng của thành phố nên có thể nhìn rất rõ các ngôi sao trên màn đêm đen tuyền.

"Em sinh ra đầu tiên, em là khởi đầu, vậy đặt tên em là Tinh Sơ, ngôi sao đầu tiên, được không?"
000 mở to mắt nhìn bầu trời đầy sao, nó lẩm bẩm: "Tinh Sơ...!Ngôi sao đầu tiên..."
"Ừm! Em tên Tinh Sơ! Em có tên rồi!"
Tinh Sơ cười khanh khách.
Tinh Mạc Già xoa đầu Tinh Sơ.

Có tên rồi thì hãy sống một cuộc sống mới đi nhé, lần nữa bắt đầu từ con số không, như tên của em vậy.
"Chúng ta cũng phải đi thôi."
Mọi người gật đầu, bắt đầu di chuyển đi làm công việc mình đã được phân công.
Tinh Mạc Già nói: "Tinh Sơ, trong lúc đối chiến với Boss mới, khi nào anh ra hiệu thì hãy mở lĩnh vực nhé."
"Được, nhưng anh định làm gì thế?"
"Chỉ là đảm bảo khả năng sống sót của bản thân thôi.

Đến lúc đó em sẽ nhận ra điều anh muốn là gì."
Băng Chi Linh và Kim Chi Linh tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã đến được những nơi ẩn chứa thế giới nhỏ mà viện trưởng tạo ra để cất chứa đội quân của gã.
Hai mắt bọn họ lóe sáng, giơ bàn tay lên rồi nắm chặt lại.
Trong không khí trống rỗng đột nhiên xuất hiện rất nhiều khối cầu to hơn cả người trưởng thành, các khối cầu chen chúc nhau khiến cho hành lang nhanh chóng trở nên chật hẹp.

Các khối cầu dần dần nhỏ lại, dường như nó bị ai đó nén ép lại thành những khối cầu nhỏ.

Dị tượng này khiến cho các xác sống và quái vạt nhỏ bên trong thế giới nhỏ xao động, muốn rời khỏi khối cầu nhưng toàn bộ thế giới nhỏ đã bị Băng Chi Linh và Kim Chi Linh phong bế khiến cho chúng không thể rời đi được.
Viện trưởng cũng cảm nhận được các thế giới nhỏ gã tạo ra đang bị ai đó nén ép.

Gã cau mày, muốn mở thế giới nhỏ thả ra đội quân xác sống nhưng không tài nào mở được, liên kết giữa gã và các thế giới nhỏ cũng dần biến mất.
"Vô ích thôi." Boss khoác tấm da của Yến Mạc Thù nói.

"Ông không thể đánh lại các Nguyên Tố Chi Linh đã tồn tại từ thời thượng cổ đâu."
"Chẳng lẽ lại để mặc cho bọn chúng tiêu diệt gần hết đội quân xác sống và mấy con quái vật nhỏ kia?" Viện trưởng cau mày.
"Cứ để thế đi, điều tôi quan tâm là cậu nhóc kia sẽ đối phó với tôi như thế nào." Boss mới chống cằm cười.

"Giết tôi Yến Mạc Thù sẽ chết, không giết tôi thì cậu nhóc và các bạn sẽ chết.

Không biết cậu nhóc sẽ lựa chọn thế nào đây? Hoặc nên hỏi là cậu nhóc đã nghĩ ra được cách nào để vừa giết được tôi lại vừa cứu được Yến Mạc Thù chưa?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận