Dù gì cô cũng chưa nghĩ đến việc phát triển mối quan hệ yêu xa ở nước ngoài, cô biết anh lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, mà gia đình riêng cô, bố mẹ cô bảo thủ, cô lại là con gái một, nên tự nhiên không thể để cô gả đến nước ngoài.
Hơn nữa khi đó, anh đối với cô rất nhiệt tình, lại rất dính cô, cô còn cho rằng tính cách của anh chịu ảnh hưởng của nước ngoài, nên trời sinh đã nhiệt tình hiểu khách!
Nhưng bây giờ, nhìn anh trước mặt, cũng không giống như những gì cô tưởng!
Điều quan trọng nhất là anh ấy quá đẹp trai, đẹp đến mức khiến cô ngoại trừ sau khi động tâm một chút thì không còn ý nghĩ nào khác, giống như việc bạn sẽ thưởng thức một số thần tượng có ngoại hình đẹp, nhưng chưa chắc sẽ có ý định ở bên nhau một đời, thậm chí sinh con dưỡng tính.
Dù sao, đối phương có thể căn bản không nhìn trúng bạn, cho dù nhìn trúng, bạn cũng phải thực sự có bản lĩnh, thì mới có thể nằm giữ được Mặc dù Tần Hoa Nhiên tự nhận mình cũng là chó háo sắc, nhưng cô bình thường chỉ nhìn, sẽ không có ý nghĩ dư thừa.
“Cũng không phải… Gặp dịp thì chơi.” Tần Hoa Nhiên liếm liếm môi, không khỏi biện bạch cho bản thân một chút: “Hơn nữa, lúc đó người chịu thiệt vẫn là tôi có được không!
“Thật sao?” Anh đứng dậy, đến gần chiếc ghế cô đang ngồi, khom người xuống, dùng con người đen nhánh nhìn thẳng vào đối phương nói: “Em đã ngủ anh một đêm, kết quả ngày hôm sau lại rời đi không lời từ biệt, thậm chí lúc trước em đã nói với anh em có tên trong danh sách đại học M, kết quả đại học M hoàn toàn không có người như em.
Em miệng toàn lời nói dối, đùa giỡn anh xoay vòng vòng.
Bây giờ còn nói với anh, người chịu thiệt là anh.”
Vừa nghĩ đến đêm đó, cô lại thấy chột dạ, muốn trách thì trách hôm đó quá phấn khích, cô lại không rõ tửu lượng của mình, cho rằng uống nhiều rượu hoa quả cũng không sao, kết quả thì hay rồi, say rượu làm loạn.
Quả nhiên không thể chân thật hơn.
Nhưng khăng khăng, sau khi cô tỉnh dậy, vẫn nhớ những gì đã xảy ra sau khi say rượu, nhớ cô đã đè anh xuống giường như thế nào, nhớ cô đã bá vương ngạnh thượng cung như thế nào, nhớ cô đã nói rất nhiều lời đường mật với anh.
Mà những lời đường mật đó, Tần Hoa Nhiên sau khi xảy ra chuyện nhớ lại, sao lại có cảm giác giống với những lời đường mật mà người đàn ông nói với phụ nữ mà cô đã xem trên phim truyền hình như vậy! Đặc biệt là có mấy câu, quả thật là sao chép từ phim truyền hình mà cô đang xem khi đó.
Cho nên nói, xem quá nhiều phim tình yêu cũng không tốt, khi say thì những lời mật ngọt kia quả thật là nói mà không cần lấy tiền.
Kết quả là sự thật… khiến cho cô thành công rồi! Thành công ăn thịt một người đàn ông đẹp trai chỉ có thể thưởng thức trong suy nghĩ của cô chứ không thể chơi X!
Có lúc Tần Hoa Nhiên nhớ lại, cũng sẽ tự hỏi không biết có phải là công lao của những lời mật ngọt kia hay không.
Có thể đối phương đã ở nước ngoài lâu năm, chưa từng tiếp nhận sự oanh tạc của những lời nói mật ngọt trong nước, nên mới nhất thời khiến cô thực hiện được ý xấu.
Mà sáng hôm sau, sau khi cô tỉnh dậy, chết lặng trước cảnh tượng trước mắt, vừa vặn lại nhận được điện thoại của Y Mộc, liền vội vàng trả phòng trở về nước.
Trong lòng cô chỉ coi khoảng thời gian đó như một cuộc gặp gỡ lãng mạn, cô cũng nghĩ rằng bản thân cả đời này có thể sẽ không gặp lại anh nữa.
Nhưng không ngờ hai người lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy.
“Tôi có để lại giấy nhắn.” Tần Hoa Nhiên có chút lúng túng nói, thật ra cô cũng không tính là hoàn toàn rời đi mà không nói lời từ biệt.
Câu nói này của cô lại càng khiến sự trào phúng trong mắt anh càng đậm hơn: “Đúng vậy, để lại một mảnh giấy, bên trên viết: ‘Xin lỗi, có việc đi trước.
Em để lại một mảnh giấy như vậy cho anh, đúng không?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...