Tống Lãnh Vũ chỉ nói bấy nhiêu đó, không cần đợi cô đáp lời thì hắn đã cúp máy ngay.
Tiếng 'tút tút' vang lên càng khiến đầu Chu Tịnh Sơ đau nhức dữ dội.
Những lời vừa rồi cô đều nghe tất cả, một chữ cũng không hề sót.
Hiện tại Cao Nhã Kỳ đang ở trong tay hắn, điều đó có thật không?
Lúc này di động rung lên hai tiếng, là tin nhắn gửi đến.
Cô vội ấn xem, đập vào mắt là hình ảnh Cao Nhã Kỳ đang bị trói chặt tay chân lại, cô ấy mất đi ý thức mà nằm trên đất.
Chứng kiến được cảnh này trái tim Chu Tịnh Sơ bỗng đau nhói không thôi, hơi thở trở nên dồn dập hơn.
Nhã Kỳ bị bắt cóc, cô ấy đã bị Tống Lãnh Vũ bắt đi!
Tống Lãnh Vũ muốn cô tự mình đi đến địa chỉ mà hắn vừa gửi sang, rốt cuộc là có ý đồ gì đây?
Cô có nên nói chuyện này cho Tống Lãnh Thần biết không, hiện tại lòng cô cực kì rối bời.
Cô nên làm thế nào mới phải đây?
Nói cho anh biết ư? Không được, cô không thể làm thế!
Tống Lãnh Vũ đã cảnh cáo rõ ràng, nếu Tống Lãnh Thần biết chuyện thì Cao Nhã Kỳ chắc chắn sẽ không toàn thây.
Cô biết hắn tàn độc đến mức nào, việc gì hắn cũng có thể làm được, giết Cao Nhã Kỳ so với hắn chỉ là một chuyện nhỏ.
Không thể được, cô không thể để cho bạn thân mình xảy ra chuyện!
"Tịnh Sơ, em sao vậy?" Cửa phòng bỗng dưng bật mở, Tống Lãnh Thần đi vào nhìn cô với ánh mắt hoài nghi.
Vừa rồi anh đã gõ cửa mấy cái liên tiếp mà không có lời hồi đáp, tiến vào trong thì lại thấy Chu Tịnh Sơ đứng hình ở đấy, anh có chút lo lắng.
Sự xuất hiện của Tống Lãnh Thần khiến Chu Tịnh Sơ giật mình, cô có thể cảm nhận được bàn tay mình đang run rẩy không thôi.
Nhanh chóng giấu tay ra phía sau, cô mỉm cười:
"Không có gì, em vừa nhận điện thoại của Nhã Kỳ, cô ấy muốn cùng em đi mua sắm."
Vì không để Cao Nhã Kỳ gặp chuyện xui rủi nên cô đành phải che giấu anh và đánh lạc hướng người đàn ông của mình:
"Lãnh Thần, hôm nay em nghỉ phép một hôm để đi chơi cùng Nhã Kỳ nhé?"
Chu Tịnh Sơ cố tỏ vẻ tự tin nhất có thể để giấu đi sự hồi hộp trong người, thầm nghĩ cầu mong anh đừng phát giác ra sự bất thường của cô.
Tống Lãnh Thần tin tưởng vào lời nói của cô, anh nghĩ có lẽ là mình đa nghi quá rồi.
Đưa tay sờ nhẹ vào mặt cô một cách yêu thương, môi anh nở một nụ cười ấm áp:
"Được, em cứ đi chơi thoải mái đi, khi nào chơi đã thì về.
Để anh sai người đưa em đi."
"Không cần đâu ạ, em có thể tự lái xe được.
Với lại em đi cũng gần đây, không cần phiền đâu."
"Có gì phiền chứ, em là trên hết."
Tống Lãnh Thần muốn bảo vệ cô chu toàn, nhưng khi nghe sự cương quyết này của anh thì lòng Chu Tịnh Sơ lại thấp thỏm không thôi.
Cô cười tự nhiên:
"Biết là anh yêu thương em, nhưng cũng không cần thái quá như vậy đâu.
Ông xã, để em tự lái xe được rồi, cũng đã lâu không chạm vào vô lăng.
Thôi em đi đây, kẻo muộn gặp Nhã Kỳ!"
Chu Tịnh Sơ vừa dứt lời thì liền hôn vào môi Tống Lãnh Thần một cái, cô dành tặng cho anh nụ cười ngọt ngào xong mới rời đi.
"Cẩn thận đấy!" Tống Lãnh Thần nói vọng theo.
"Vâng." Biết chắc anh không phái người theo sau mình, Chu Tịnh Sơ thầm thở phào nhẹ nhõm.
Xin lỗi Lãnh Thần, có lẽ đây là hành động đường đột của em, sắp tới đây sẽ khiến anh phải lo lắng vì em.
Nhưng em không thể nói cho anh biết, tính mạng của Nhã Kỳ do em quyết định, nếu như em kể cho anh biết chuyện này nhưng lỡ có bất trắc gì đối với Nhã Kỳ thì cả đời này em sẽ phải hối hận.
Vậy nên em đành đi một ván cờ nguy hiểm, rồi việc gì đến cũng sẽ đến thôi...!
Chu Tịnh Sơ lái xe ra ngoài, cô lần theo định dị mà điều khiển xe đến nơi cần đến.
Cô không biết vì sao Tống Lãnh Vũ lại bắt cóc Cao Nhã Kỳ, rõ ràng cô ấy và hắn hoàn toàn không có chút ân oán gì, vậy mà lại ra tay với cô ấy như vậy.
Cô không đoán được suy nghĩ của Tống Lãnh Vũ, rốt cuộc hắn đang muốn làm gì chứ?
Còn nữa, tại sao hắn lại phải gọi cho cô một mình đến gặp hắn mà không phải là Lạc Quân Bách?
Chu Tịnh Sơ tăng tốc trên quốc lộ, đầu cô không ngừng suy nghĩ để tìm kiếm lý do giải thích cho hành vi này của Tống Lãnh Vũ.
Bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô, điều đó khiến cô thấp thỏm lo âu.
.
Phải chăng Tống Lãnh Vũ muốn lấy Cao Nhã Kỳ ra để dụ cô đến gặp hắn, song hắn sẽ bắt cô để đối phó với Tống Lãnh Thần?
Tống Lãnh Vũ thật sự rất tâm cơ, tuy biết rõ mục đích của hắn nhưng cô không thể không sa vào bẫy.
Nếu cô không đến gặp hắn thì cô và Tống Lãnh Thần vẫn sẽ bình thường, không gặp nguy hiểm nào cả.
Nhưng Cao Nhã Kỳ là bạn thân nhất của cô, dù có thế nào cô cũng phải bảo vệ cô ấy chu toàn!
Nhã Kỳ, tớ sẽ không để cậu gặp chuyện gì đâu, nhất định!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...