Sau nhập thu, triều đình gặp rất nhiều chuyện.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Đầu tiên là Tartar bất ngờ đánh biên giới, Quảng Tây tra ra quan viên tham ô.
Tartar đánh bất ngờ vào biên thành thì thôi vì hàng năm bọn họ đều thế, Quảng Tây có đại án tham ô mới hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Đều là bởi vì chuyện huyên náo hơi lớn, dính líu vào vài chục quan viên.
Từ trên xuống dưới, từ đầu đến rễ, triệt triệt để để kéo rất nhiều người.
Hoằng Cảnh Đế mặt rồng giận dữ, sai người đưa Bố chính sử Lý Hạ Khắc về kinh, lại phái hai khâm sai đi tra án.
Bởi vì hai chuyện này, nghị trữ sự không bệnh mà mất, thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt lại cuối năm.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Có một chuyện cùng Khánh Vương phủ có quan hệ.
Sự tình là do Tiểu Bảo nháo ra.
Ngọn nguồn là nội vụ phủ cắt xén đồ của Khánh Vương phủ.
Ấn theo quy định Đại Kiền, thân vương có bổng lộc là vạn lượng bạc, lương thực vạn thạch, gấm bốn mươi thất, trữ tơ ba trăm thất, sợi la mỗi thứ một trăm, lụa năm trăm, đông vải đay mỗi thứ một ngàn, mọi việc cứ như thế liệt kê, thậm chí là cỏ khô cho ngựa đều có trợ cấp.
Trước kia lúc còn ở thái ấp, những vật này đều tính một lần.
Từ lúc nhập kinh, bởi vì nội vụ phủ chịu trách nhiệm, liền phân thành thành bốn phần, mỗi quý một phần.
Những thứ này nhìn thì thật nhiều, nhưng bởi vì vương phủ nhân khẩu phần đông, kỳ thật rất nhiều thời điểm đều nhập không đủ xuất, cho nên các hoàng tử các vương gia phần lớn đều có tài sản riêng, có tiền thu trợ cấp, thỉnh thoảng còn có môn hạ hiếu kính.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Lần này Khánh Vương bởi vì bị Thánh thượng chán ghét mà bị đày thủ hoàng lăng, Khánh Vương phi bởi vì thân phận vấn đề, khi không cần tiến cung sẽ không tiến cung.
Cây hồng mềm sẽ bị người bóp, này không phải là bóp Khánh Vương phủ sao .
Khánh Vương phủ đã hai mùa không nhận phân lệ.
Kỳ thật chuyện cắt xén này chẳng hề hiếm thấy, từ lúc Tấn Vương là hoàng tử đã thường phát sinh.
Quản sự trong nội vụ phủ đều là thái giám, bọn thái giám không có tử tôn, tứ tham bất quá là tiền cùng quyền.
Các hoàng tử hàng năm phân lệ thế nào đều có quy chế, đưa thế nào, thời điểm nào đưa, đưa vật gì, đều là họ đưa.
Ngươi nếu không cam lòng thì cứ qua, nếu được thế bảo đảm người ta hoà nhã đưa cho ngươi không quá ba ngày, mấy thứ này nọ liền đến hết.
Nếu không được thế chỉ một câu nội vụ phủ bận rộn cứ trở về chờ , liền có thể đem ngươi xua đuổi .
Còn như đợi bao lâu, phải xem tâm tình của họ.
Khánh Vương phi cũng đã cho người đi thúc giục nhưng nội vụ phủ cứ để bọn họ chờ.
Mắt nhìn đầy tớ, hộ vệ lương đã kéo dài vài tháng , ăn mặc theo mùa đến bây giờ cũng không làm.
Thu cũng qua nhưng kinh thành mùa đông rét lạnh, quần áo mùa đông không làm lại là không thể nào chịu nổi , đặc biệt là lại tới lễ mừng năm mới.
Khánh Vương phi cũng nhiều lần cầm bạc trong khố cá nhân ra bổ khuyết cho qua nhiều lần, nhưng Khánh Vương không có mẫu tộc, của cải vốn mỏng, lại vì không được sủng ái, lúc trước thái ấp cũng không phải là nguồn thu dồi dào, Khánh Vương phi xuất thân tiểu quan gia, đồ cưới cũng không phong phú, bạc đưa ra bất quá là như muối bỏ biển.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Những ngày này, Khánh Vương phi sầu đầu tóc muốn bạc.
Cũng nghĩ tới chuyện đi cầu thỉnh cầu Tấn Vương, nhưng Khánh Vương phi thấy không mặt mũi mà đi.
Cho tới nay, Khánh Vương vẫn dựa vào Tấn Vương, nhưng lần đó Khánh Vương nói ra những lời đó, Khánh Vương phi thấy áy náy, lại không có mặt mũi nào thay Khánh Vương giải thích.
Lần này Khánh Vương gặp chuyện không may, Khánh Vương phủ đã được Tấn Vương giúp không biết bao nhiêu rồi, chuyện Diễm Ca Nhi đến thượng thư phòng cũng là nhờ Tấn Vương xử lý .
Nhìn như chuyện cũng không lớn, nên biết hiện tại Khánh Vương phủ không biết thế nào.
Khánh Vương không biết còn có thể trở về không, chỉ có Diễm Ca Nhi nhưng phải nhiều năm về sau mới nói được, đến thời điểm đó Tấn Vương cũng không nhất định có thể sử dụng chất nhi.
Rõ ràng đã khiến người ta liên tục trả giá mà không hồi báo, Khánh Vương phi nếu có thể không cầu người đó thì sẽ không đi.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Những chuyện này không thể không ảnh hưởng đến đám con nít, Châu Châu vẫn không hề phát giác, nhưng Diễm Ca Nhi lại nhìn ở trong mắt, ghi ở trong lòng.
Mấy ngày thấy Diễm Ca Nhi tâm tình không tốt, Tiểu Bảo không khỏi hỏi thăm .
Diễm Ca Nhi tuy so với hài tử cùng lứa thành thục nội liễm hơn một chút, đến cùng nó vẫn là đứa bé, liền đem chuyện này nói với Tiểu Bảo .
Tiểu Bảo sau khi nghe xong, vỗ vỗ bộ ngực nhỏ, nói chuyện này cứ giao cho nó.
Kỳ thật chuyện này không khó làm, nói trắng ra nó chính là thế này.
Nếu không ai dám bắt nạt ngươi, thì là tự ngươi có thế lực hoặc có chỗ dựa.
Không quyền thế thì ráng chịu.
Ví dụ như Lỗ vương, hắn chẳng lẽ không biết tính cách hắn không tốt, chẳng lẽ hắn không biết tính tình thô bạo không phải danh tiếng vẻ vang gì.
Nhưng giống Khánh Vương, Lỗ vương có mẫu phi Trần tần xuất thân cũng không cao, sinh hạ hoàng tử xong mới chỉ được phong tần là có thể nhìn ra.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Con lấy mẫu quý, mẫu theo tử quý, từ trước đã hỗ trợ lẫn nhau.
Không có nhà mẹ cao quý, các hoàng tử trong mắt người ngoài thì cao cao tại thượng, nhưng ở trong cung muốn sinh tồn được không dễ thế đâu.
Lỗ vương từ nhỏ đã gây chuyện thị phi, ba ngày không đánh sẽ nhảy lên nóc lật ngói.
Chỉ có Hoằng Cảnh Đế phạt mắng chứ tiền triều hậu cung ai cũng không dám khinh thường Lỗ vương.
Họ đều biết Lỗ vương cũng không thật bị thánh thượng phạt gì, mà là lười quan tâm đến ngươi, Khánh Vương chính là ví dụ tốt nhất.
Cho nên nội vụ phủ không dám gây khó dễ cho Lỗ vương, chọc cũng không dám chọc, biết tính tình hắn xấu.
Thật sự chọc hắn nóng nảy, hắn đại náo một hồi đánh chết vài người, bệ hạ cũng không làm gì.
Tiểu Bảo tất nhiên không thể nào để Diễm Ca Nhi đi theo con đường của Lỗ vương, giờ Diễm Ca Nhi còn nhỏ, nó cũng nhỏ nên chỉ có thể mang Diễm Ca Nhi tới Càn Thanh Cung, sau đó sẽ làm lộ chuyện nhà Diễm Ca Nhi ra.
Diễm Ca Nhi được thái giám dẫn xuống, Hoằng Cảnh Đế nhìn Tiểu Bảo: "Ngươi gần đây hay dẫn nó đến cạnh trẫm, có phải là có chuyện gì muốn nói cùng trẫm?"
Hoằng Cảnh Đế không phải là kẻ ngốc, so với tất cả mọi người ông hiểu được ẩn ý, cho nên thấy Tiểu Bảo kéo tay áo Diễm Ca Nhi rách ra , lại nhớ tới Tiểu Bảo hai lần dù vô tình hay cố ý kiếm cớ đều dẫn Diễm Ca Nhi tới nơi đây, liền minh bạch ý tứ trong đó .
Tiểu Bảo cũng không giấu giếm, gãi gãi đầu, "Hoàng gia gia, ngài cũng nhìn ra ? Tiểu Bảo không phải cố ý , cha nói hoàng gia gia trăm công nghìn việc, không thể đem chuyện nhỏ đến quấy rầy ngài.
Nhưng Diễm ca ca gặp chút chuyện, chúng con còn nhỏ cũng giải quyết không được, liền nghĩ tới van cầu hoàng gia gia." ( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
"Chuyện gì?" Hoằng Cảnh Đế cố tình làm ra vẻ không hay biết gì.
Vừa nghe nói thế Tiểu Bảo mặt dày lên, cũng không biết xấu hổ bò lên trên gối Hoằng Cảnh Đế.
Gần đây quả thực nó đã quen.
Ngồi ở trong lòng Hoằng Cảnh Đế nó liền đem chuyện Diễm Ca Nhi nói một lần, tận lực phụ họa chuyện còn nhỏ này nọ, mới lại nói: "Thất thúc không có ở nhà, thất thẩm mang Diễm ca ca cùng Châu Châu tỷ đến nội vụ phủ, những nô tài kia bắt nạt thất thẩm.
Thất thẩm là nữ tắc, người ta da mặt mỏng, Diễm ca ca còn nhỏ không dùng được, tôn nhi muốn đến thỉnh cầu hoàng gia gia, lại không biết nên nói như thế nào."
"Cho nên ngươi liền kéo rách áo Diễm Ca Nhi ?"
"Chuyện này là ngoài ý muốn mà tôn nhi cũng không nghĩ tới áo Diễm ca ca không bền.
Bất quá càng không phải là chứng minh nội vụ phủ bắt nạt thất thẩm sao." Tiểu Bảo cũng không để ý lộ ra mình có tâm cơ.
Hoằng Cảnh Đế điểm điểm mũi nó: "Ngươi là tiểu nhân tinh, đạo lý hiểu không ít."
Tiểu Bảo lúc này mới ưỡn cao bộ ngực nhỏ, đắc ý gật đầu: "Đó là đương nhiên, tôn nhi đi học liền không còn là tiểu hài tử , đọc sách hiểu lẽ, hiện tại con đã biết rất nhiều đạo lý mà ."
Hoằng Cảnh Đế bật cười: "Vậy ngươi nói trẫm nghe một chút, ngươi hiểu được đạo lý gì?" ( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
"Tôn nhi hiểu được làm người phải thương cảm kẻ yếu, không bắt nạt cô nhi quả mẫu."
Hoằng Cảnh Đế sững sờ, rồi liếc Lý Đức Toàn một cái: "Nhìn một chút, tiểu oa nhi còn hiểu được đạo lý này, Lô Hải lại không hiểu, đi nói với hắn, về sau nội vụ phủ lại làm ra loại chuyện này, trẫm cho hắn thôi việc."
"Lão nô đi ngay."
Lô Hải Phó tổng quản, tổng quản là Lý Đức Toàn, bất quá Lý Đức Toàn là người hầu của Hoằng Cảnh Đế nên cũng chỉ treo cái tên mà thôi.
Lô Hải trước kia cũng giống Lý Đức Toàn là người hầu ở cạnh Hoằng Cảnh Đế , bởi vì tranh thua Lý Đức Toàn, nên trao quyền cho ở nội vụ phủ.
Bất quá đây cũng là địa phương màu mỡ, không phải là tâm phúc của hoàng đế thì không thể làm.
"Về sau bớt can thiệp vào những việc này đừng học cha ngươi." Đợi Lý Đức Toàn đi xuống Hoằng Cảnh Đế mới nói với Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo chuyển tròng mắt một cái, tại sao lại nói đến cha nó , chợt hắn nhớ tới Khánh Vương cùng Tấn Vương có quan hệ, nên nó cũng minh bạch ý Hoằng Cảnh Đế .
Xem ra hoàng tổ phụ không phải chán ghét Thất thúc so sơ đâu, cũng không biết đến cùng thất thúc đã làm gì mà làm hoàng tổ phụ chán ghét thế.
Không trách được nội vụ phủ dám hiển nhiên gây loạn, xem ra cũng không phải là không có nguyên nhân .
Bất quá việc này cùng Tiểu Bảo không có quan hệ gì, hiện tại tâm thần nó đều dùng để ứng phó Hoằng Cảnh Đế.
"Vì sao mặc kệ? Huynh đệ phải giúp đỡ lẫn nhau, trong sách đều nói như thế , cha con cũng nói như thế ." ( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Hoằng Cảnh Đế bật cười: "Không nhìn ra, cha ngươi còn có thể dạy ngươi đạo lý."
Nhưng ngẫm lại, lão Ngũ nhìn như mặt lạnh, kì thực tâm nóng.
Từ nhỏ đến lớn, nó thay lão Lục, lão Thất làm ra bao nhiêu, nhưng bởi vì không nói, nên lão Lục mới có ngăn cách với hắn.
Người dẫn Diễm Ca Nhi đến , Hoằng Cảnh Đế vỗ vỗ vai Tiểu Bảo: " Thôi , ngươi đừng phiền hoàng gia gia , về nhà đi, đỡ phải làm nương ngươi lo lắng.
Hoàng gia gia còn tấu chương chưa xem hết ."
" Vậy Tiểu Bảo đi về, hoàng gia gia không cần xem quá lâu, nương nói chuyện gì cũng từng cái từng cái xử lý, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, không gấp được, nóng nảy cũng vô dụng." ( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
"Nương ngươi đạo lý lớn thật nhiều." Dù sao Hoằng Cảnh Đế từ nghe Tiểu Bảo nói qua không ít.
Thông qua miệng Tiểu Bảo, ông biết Ngọc Nương là người ôn nhu, thiện tâm, phẩm đức cao thượng, nên Hoằng Cảnh Đế lần đó sảng khoái đáp ứng Tấn Vương nâng vị cho nàng, nói trắng ra ấn tượng rất tốt là nhờ mưa dầm thấm đất.
" Nương con là người mẹ tốt."
Tiểu Bảo hành lễ, mang Diễm Ca Nhi đi xuống .
Lý Đức Toàn từ bên ngoài đi tới, đứng cạnh Hoằng Cảnh Đế.
Hoằng Cảnh Đế xem sổ con, sổ con này không phải là sổ con bình thường, mà chính là tấu chương từ Quảng Tây dùng tám trăm dặm khẩn cấp đưa đến kinh thành, do khâm sai Quách Hải đi Quảng Tây đệ trình, bên trong là chuyện Quách Hải đi thăm dò được.
" Con Trẫm bàn tay thật dài."
Lý Đức Toàn không dám lên tiếng.
Từ ngoài cửa một tiểu thái giám, thấp giọng bẩm: "Hoàng hậu nương nương sai người dâng súp cho bệ hạ." ( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Hoằng Cảnh Đế nhìn Lý Đức Toàn một cái.
Lý Đức Toàn vội nói: " Sai người dâng đến."
Rất nhanh bát súp được bưng lên , Lý Đức Toàn cẩn thận tiếp nhận đặt ở trên long án.
Nhưng Hoằng Cảnh Đế nào có tâm tư uống súp, nhìn cũng chưa từng nhìn, sở dĩ phải khiến cho người mang vào, bất quá là cho Ngụy hoàng hậu mặt mũi thôi.
Ngụy hoàng hậu xưa nay là người hiền lành hiểu chuyện, biết Hoằng Cảnh Đế gần đây long thể không thoải mái, mỗi ngày đều có các loại canh bổ đưa tới, Hoằng Cảnh Đế có đôi khi uống, có đôi khi không uống.
Theo thời gian trôi qua, bát súp nguội lạnh, nguội lạnh sẽ ăn không được , liền bị thái giám bưng đi xuống.
*
Khi Tiếu Kế Nhu đến cửa nói lời cảm tạ, Ngọc Nương mới biết Tiểu Bảo đã làm gì.
Hiện thời bên ngoài cũng đồn Tiểu Bảo đứng đầu hoàng tôn so với năm đó hoàng thái tôn đều kém hơn.
Nói nội vụ phủ có nô tài không có mắt, chọc ai không chọc, nhất định đi chọc Khánh Vương gia.
( Soái- Đào Quân Trang 04/08/2018)
Khánh Vương cùng Tấn Vương quan hệ tốt, Khánh Vương phủ đại công tử lại cùng đại công tử Tấn Vương phủ cũng tốt.
Hiện thời Tấn Vương phủ đại công tử ngày ngày ở cạnh Thánh thượng phụng dưỡng ông, này không phải là tìm rận trên đầu hòa thượng trọc đầu à.
Nội vụ phủ chưa tới ba ngày liền đem đồ khất nợ của Khánh Vương phủ bổ sung đầy đủ , Phó tổng quản Lô Hải tự mình đưa tới cửa.
Những lời đồn đãi ở bên ngoài sôi sục, tất cả mọi người đều sợ hãi, kinh ngạc, hâm mộ, ngầm vụng trộm nói những thái giám kia cũng làm lừa Tấn Vương phủ đại công tử.
Nâng quá mức, chính là phủng sát.
Chẳng ai biết là thế nào lại đem Tiểu Bảo đẩy lên trên đầu sóng.
Cho nên vừa nghe nói việc này, Tiếu Kế Nhu liền vội vàng đến Tấn Vương phủ, nói lời cảm tạ và sự áy náy.
Nàng rất rõ ràng thái độ của Tấn Vương phủ, bên ngoài lưu truyền như vậy không thể nghi ngờ là hại Tấn Vương phủ, cũng hại Tiểu Bảo.
"Vốn là ta muốn dẫn Diễm Ca Nhi đến xin lỗi Ngũ ca Ngũ nó mặc dù nhỏ nhưng cũng hiểu chuyện , cha hiện thời không ở đây, ta cũng không tiện trách móc nặng nề.
Ngũ tẩu ngàn sai vạn sai đều là chúng ta sai, nếu hại Ngũ ca, hại Tiểu Bảo, ngươi nói ta phải làm sao.
"Cũng là do ta làm mẹ mà không có bản lĩnh, chuyện này cũng xử lý không được, lại làm bọn nhỏ lo lắng, để hai đứa nhỏ xử lý việc này , cũng không thương lượng với người lớn một chút..."
Ngọc Nương thật vất vả nghe Tiếu Kế Nhu nói nội dung, ngẩng đầu thấy nàng ta khóc thành dạng này.
Thường ngày Tiếu Kế Nhu tính tình cứng rắn, rất ít khi ở trước mặt người khác yếu thế, có thể giải thích rõ là trong lòng nàng ta đặc biệt bất an.
"Ngươi mau đừng khóc , thật sự ta không oán Diễm Ca Nhi, cũng không giận ngươi.
Ta mặc dù ít ra cửa, nhưng cũng biết việc này khẳng định là có người cố ý làm ầm ĩ.
Ngươi đừng nghĩ nhiều, sự tình cũng đã phát sinh , chúng ta cũng chỉ có thể chính diện đối mặt, đợi lát nữa Ngũ ca ngươi trở lại.
Có hắn ở đây, nhấc định không hội có chuyện gì .".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...