Sủng Thê Vạn Vạn Tuế Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi
Tiểu nhị cùng đám người xung quanh nhìn thấy nhóm Phượng Sở Ca rõ ràng đã ăn hết thức ăn trên bàn nhưng vẫn không ai xảy ra chuyện gì, tất cả đều kinh ngạc nhìn nhau vài lần.
Dược tính của thuốc này rất mạnh, không có lý do gì đến hiện tại họ vẫn không có chuyện gì.
Thức ăn trên bàn đều bị ăn đến thất thất bát bát.
Phượng Sở Ca vẫy tay một cái, giọng nói trong trẻo làm thay đổi toàn bộ đại sảnh: "Tiểu nhị, thêm hai món nữa.
Tiểu nhị cùng đám đại hán tục tằng liếc nhìn nhau một cái, dược vừa hạ không thành công.
Khi các món ăn được bưng lên lần nữa, liều lượng thuốc đã được tăng lên.
Hách Liên Cẩn Du ngồi ở một bàn khác.
Hắn dựa vào một bên híp mắt nhìn Phượng Sở Ca bọn họ.
" Tiểu thư, Tam vương gia kia có phải cũng phát hiện ra cái gì hay không, họ vẫn luôn không động đũa.
"Tử Lan lén lút nói với Phượng Sở Ca.
" Quản hắn làm cái quỷ gì? Chúng ta ăn của chúng ta là được.
"Phượng Sở Ca thuận tay rắc giải dược lên, mở miệng nói.
Không chỉ bên này, bọn người tiểu nhị cũng phát hiện Hách Liên Cẩn Du bất thường.
" Công tử, có phải đồ ăn không hợp khẩu vị của ngài hay không? "
Hách Liên Cẩn Du hừ lạnh một tiếng.
Hắn dựa vào ghế, hai tay ôm ngực:" Nhìn tướng ăn của một số người, ta đã thấy no rồi.
"
" Tiểu thư, hắn đang nói chúng ta kìa! "
Phượng Sở Ca nhíu mày:" Hắn có muốn ăn hay không, có muốn nhìn hay không là chuyện của hắn, ta cũng không yêu cầu hắn nhìn về bên này.
"
" Vâng, tiểu thư nói rất đúng.
"
Nhìn tướng ăn của Phượng Sở Ca các nàng, đáy mắt Hách Liên Cẩn Du càng thêm xem thường.
Sắc mặt tiểu nhị trầm xuống, ý cười chồng chất:" Công tử ngươi hãy nếm thử rượu này đi, đây là nữ nhi hồng thượng đẳng, đảm bảo nơi khác không có được.
"
Lúc này, đáy lòng Hách Liên Cẩn Du đang có một đống lửa.
Hắn phát hiện Phượng Sở Ca đối với hắn đều tràn đầy khinh thường.
Lúc trước, hắn cho rằng sở dĩ Phượng Sở Ca đối với hắn như vậy bất quá là vì muốn chơi lạt mềm buộc chặt thôi.
Nhưng lúc này, hắn rốt cuộc minh bạch sự tình không phải như thế.
Hắn cảm thấy càng lúc càng bực bội.
Hách Liên Cẩn Du tự rót cho mình một chén rượu, muốn uống.
Tiểu nhị đứng bên cạnh nhìn thấy hành động của Hách Liên Cẩn Du, độ cong trên khoé môi càng thêm quỷ dị.
Ngay tại thời điểm Hách Liên Cẩn Du đưa chén rượu đến bên miệng, một viên đá không biết từ chỗ nào bay đến đánh vỡ chén rượu của hắn.
" Phanh "một tiếng, thanh âm thanh thuý vang vọng toàn bộ đại sảnh.
Đồng tử tiểu nhị cùng đám người đàn ông đều co rụt lại..
Hách Liên Cẩn Du tức giận nhìn Phượng Sở Ca.
Hắn đương nhiên biết rõ đây là do Phượng Sở Ca gây nên.
Phượng Sở Ca thì mặc kệ, nàng đứng dậy phủi phủi tay:" Đồ ăn hôm nay không tệ.
Thật không nghĩ tới tại nơi vắng vẻ như vậy cũng có đồ ăn ngon thế này.
"
" Tiểu thư, tại sao ngươi lại cứu hắn? "Người sau lưng tiến lên kinh ngạc hỏi Phượng Sở Ca.
Phượng Sở Ca nhếch miệng:" Nói thế nào hắn cũng đi cùng chúng ta.
Nếu hắn xảy ra chuyện rơi vào trong hắc điếm này để chúng ta phải đi cứu thì thật phiền toái.
"
Ba thị nữ sau lưng liếc nhìn nhau, khoé miệng co quắp.
Các nàng ngược lại ước gì Hách Liên Cẩn Du rơi vào nơi này, hung hăng dạy dỗ hắn một phen.
Hành động Phượng Sở Ca các nàng rơi vào trong mắt Hách Liên Cẩn Du bị hắn suy thành cố ý gây rối.
Hắn nhịn không nổi đứng dậy.
" Phượng Sở Ca, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? "
Phượng Sở Ca nhướng mày:" Nhanh lên! Còn không mau đi, nếu không đi trời tối mất."
Dứt lời, Phượng Sở Ca cùng Tử Lan các nàng đi ra ngoài.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...