Sủng Thê Vạn Vạn Tuế Yêu Nghiệt Tà Quân Nghịch Thiên Phi
"Ngươi thật ngốc, chúng ta cũng không phải đến đây dạo chơi." Tử Lan nói.
"Ừ, Tử Lan nói rất đúng." Phượng Sở Ca nói xong nhấc chân đi về phía trước.
"Đi thôi, chúng ta đi vào, không có cửa hàng nào là không mở cửa kinh doanh."
Một nhóm bốn người cùng nhau đi về phía trước.
"Ơ, bốn vị cô nương, đây không phải là chỗ các ngươi nên tới." Ngay tại thời điểm các nàng muốn đi vào, một nữ tử trang điểm đậm lên tiếng cười nói.
Phượng Sở Ca không chớp mắt hướng về phía trong mà đi.
"Ai ai, không nghe thấy lời ta nói ư? Có phải các ngươi đến tìm nam nhân của các ngươi hay không?" Nàng ta vừa nói, vừa chắn trước mặt Phượng Sở Ca.
Nàng nhìn Phượng Sở Ca từ trên xuống dưới..
"Cô nương xinh đẹp như vậy còn không lưu được tướng công của mình, xem ra là ngươi hầu hạ người không tốt a!"
"Tử Lan đang rất nôn nóng, vừa nghe nữ nhân này nói lời như vậy nhất thời nóng nảy.
Nàng tiến lên một bước:" Ngươi nói chuyện sạch sẽ một chút.
"
Phượng Sở Ca đưa tay ngăn cản Tử Lan.
Nàng nhìn cô nương này:" Kêu tú bà các ngươi ra đây..
"
" A, ta đã biết, nguyên lai cô nương đến không phải tìm tướng công mà là muốn vào Tuý Mộng Các..
"
" Tranh thủ thời gian gọi tú bà ra đây.
Còn nói thêm câu nào nữa thì coi chừng cái đầu ngươi khó giữ được đấy! "Phượng Sở Ca híp mắt lạnh lùng nói.
Thanh âm nàng vốn đã lạnh, giọng điệu này lạnh lẽo xuống càng làm cho người ta cảm thấy đầy hàn khí.
Nàng ta nhìn thấy mặt Phượng Sở Ca không mang một tia biểu tình lập tức minh bạch đây không phải là người dễ trêu chọc!
Không dám dừng lại lâu hơn nữa.
" Được rồi, ta đi còn không được sao? "
Một lát sau, tú bà được kêu ra.
Nhìn thấy bốn nữ tử tư sắc thượng giai, đáy mắt tú bà dần hiện ra ánh sáng.
" Mấy vị cô nương, các ngươi tìm ta? "
Phượng Sở Ca kéo tú bà qua:" Mượn bước nói chuyện.
"
Bị kéo đến một nơi thanh tĩnh, tú bà lui về sau một bước, nhìn nữ tử tuyệt sắc một thân váy dài lam nhạt từ trên xuống dưới, trong mắt hiện lên kinh diễm mà ngưng trọng." Cô nương, ngươi đây là muốn..
"
Chỉ là còn chưa nói hết đã bị Phượng Sở Ca đánh gãy:" Đưa chúng ta đến cửa hàng ngầm.
"
Nghe được lời này của Phượng Sở Ca, tú bà cả kinh.
Cửa hàng ngầm là nơi các con cháu nhà giàu thích đến chơi.
Bởi vì cửa hàng ở dưới mặt đất, tất cả giao dịch ở đây đều là giao dịch ngầm cho nên dùng thanh lâu làm vỏ bọc, có rất ít người biết rõ.
Đối với việc nữ tử này biết rõ cửa hàng ngầm, tú bà vốn là trong nháy mắt giật mình lập tức cười nói:" Cô nương, cửa hàng ngầm cũng không phải ai muốn đi cũng được đâu.
Muốn đi vào cần giao năm trăm vạn tiền thế chấp.
Cửa hàng ngầm không phải nơi ngươi muốn chơi thì có thể chơi.
"
Giao trước năm trăm vạn tiền thế chấp là quy tắc của cửa hàng ngầm.
Một là hạn chế cấp bậc người đi vào, hai là tận lực phòng ngừa có người muốn đến đây thăm dò tin tức.
" Năm trăm vạn lượng? "Phượng Sở Ca hỏi lại.
" Đúng vậy..
năm trăm vạn lượng, không có thì đừng tới cửa hàng ngầm.
"Tú bà cho là Phượng Sở Ca các nàng không có bạc, không kiên nhẫn nói.
Xoay người sang chỗ khác muốn đi, thân mình Bích La đột nhiên loé lên, xuất hiện trước mặt tú bà.
Cũng cùng lúc đó, Bích La lấy một chồng ngân phiếu từ trong lòng ra.
Nhìn đến những tấm ngân phiếu kia, sắc mặt tú bà nhất thời biến đổi.
Trên tấm ngân phiếu, chữ" Thiên "lấp lánh kim quang lúc này càng lộ ra chói mắt.
Cửa hiệu ngân phiếu chữ" Thiên "tại Vân Thiên đại lục là tồn tại đặc biệt.
Những loại ngân phiếu khác mệnh giá đều không quá lớn, nhưng mệnh giá ngân phiếu chữ" Thiên"tối đa có thể đạt đến một trăm vạn lượng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...