Sủng Thê Như Mệnh

Đảo mắt liền đến ngày mười hai tháng hai ngày ngắm hội hoa. . .

Thời tiết rất đẹp, thời tiết trong ngày ngắm hội hoa khác hoàn toàn thời tiết mưa dầm của mấy ngày trước, bầu trời quang đãng, ánh sáng mặt trời ấm áp, mùa xuân đang lặng lẽ tới.

Thời tiết ấm trở lại, bệnh ho khan của A Uyển cũng tốt hơn nhiều, mặc dù do trời mưa nhiều mà bệnh tình của A Uyển tái phát làm nàng gầy một vòng, nhưng tinh thần hiện tại của nàng rất tốt, trong đôi mắt cũng không thấy nét ảm đạm như trước đã có chút tinh thần hơn.

Trưởng công chúa Khang Nghi rất là cao hứng, sáng sớm liền ôm nữ nhi đến chính phòng, đích thân cầm quần áo tinh xảo đã sớm chuẩn bị xong mặc vào chỉnh tề cho nữ nhi còn đang mơ màng ngủ, sau đó lại để cho người đỡ nàng, tự mình chải đầu chỉnh trang trang phục cho nàng. Phò mã La Diệp mỉm cười ngồi ở một bên nhìn thê tử bận bịu, thỉnh thoảng lại đưa bàn tay thon dài như ngọc vào trong hộp trang sức lựa ra từ trong đống châu ngọc một đóa châu hoa, sau đó bàn luận cùng thê tử đóa châu hoa kia có hợp với màu da cùng tướng mạo của nữ nhi không, thảo luận đến khí thế ngất trời.

Hai phu thê bình thường ngoại trừ tình thú trong khuê phòng ra thì còn có một thú vui đó là cùng nhau ăn diện cho nữ nhi.

A Uyển mơ mơ màng màng tỉnh lại, tinh thần không tốt nhấc mi mắt lên liếc nhìn phụ mẫu, trong lòng thật không biết nói gì. Nàng cảm thấy, hai vị phụ mẫu nhà nàng có sở thích rất giống với các bậc cha mẹ ở hiện đại là thích ăn diện cho nữ nhi, công chúa mẫu thân còn dễ nói, còn phò mã phụ thân từ bao giờ lại dưỡng thành có thói quen như vậy, chẳng lẽ là do công chúa mẫu thân của nàng bồi dưỡng thành.

Nghĩ như thế, A Uyển cũng hiểu được.


Chờ dùng đồ ăn sáng xong, thời gian cũng không sai biệt lắm, Trưởng công chúa Khang Nghi dắt theo nữ nhi tạm biệt cùng trượng phu để vào cung .

Ngày ngắm hội hoa, Thái hậu ở ngự hoa viên ngắm nhìn hoa yến, yến tiệc mời rất nhiều gia đình huân quý cùng mệnh phụ vào cung ngắm hoa, các mệnh phụ này lại mang theo các đích nữ cùng vào cung dự yến tiệc, không câu nệ tuổi tác lớn nhỏ.

Người có tâm tư thông minh nhanh nhạy rất nhanh đều lĩnh hội được ẩn ý trong lời nói của Thái hậu, có thể nói khi đoán được ý này rất nhiều nhà vui mừng nhưng cũng rất nhiều nhà buồn rầu.

Các vị phụ mẫu đều rất khổ não về các nữ nhi bảo bối của mình, tất nhiên không ai muốn đem nữ nhi đưa vào thâm cung, hơn nữa lại còn gả cho Thái tử một người có thân thể yếu đuối không biết có thể sống được bao lâu. Nhưng có một số người bất chấp mọi thứ để ngoi lên mà nói thì đây là một cơ hội tốt vô cùng, thậm chí lòng cảm thấy may mắn, không chừng Thái tử lớn tuổi hơn một chút, thân thể sẽ tốt hơn ,đến lúc đó trở thành nếu thành thái tử phi rồi đợi đến ngày Thái tử lên ngôi, thì lúc đó con gái họ sẽ trở thành hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, chỉ suy nghĩ một chút mà trong lòng cũng cảm thấy nóng lên.

Vì vậy, lần yến tiệc ngắm hoa này náo nhiệt chưa từng có.

Sau khi vào cung, A Uyển đi theo mẫu thân đến Nhân Thọ cung bái kiến Thái hậu trước.

Trong Nhân Thọ cung, hoàng hậu, Trịnh quý phi cùng vài vị phi tử ở chức vị tần trở lên đang ngồi trái phải của Thái hậu bầu bạn cùng người. Trừ những người đó ra, ngồi ở cuối dãy của phi tần còn có một người thân như mềm mại như tơ liễu hiền lành nhu mì ngồi, mặt mũi xinh đẹp diễm lệ, mặc một bộ cung trang màu xanh nhạt như nước, càng làm tôn lên vẻ xinh đẹp trẻ trung của nàng, tươi mới quyến rũ, trông hoàn toàn đối lập với mấy vị cung phi ăn mặc hoa lệ ngôi bên cạnh.


Đây chính là Thôi Quý Nhân người năm trước mới được tấn phong, bất kể vị cáo mệnh phu nhân nào vào cung bái kiến Thái hậu nhìn thấy trong lòng cũng không nhịn được mà cảm thán, dựa vào nhan sắc như vậy, hơn nữa lại có thân thể cùng thần vận như thế, không oán được hoàng đế lại sủng ái nàng, đúng thật là rất mới mẻ. Nam nhân mà, có người nào mà không tham cái mới mẻ? Cho dù là đế vương người đứng đầu thiên hạ, cũng chỉ là một người nam nhân mà thôi.

Lúc trưởng công chúa Khang Nghi mang theo A Uyển tiến lên thỉnh an Thái hậu, rất nhiều ánh mắt tập trung ở trên người hai mẫu tử bọn họ, dĩ nhiên phần nhiều là tập trung ở trên người A Uyển.

Vẫn là câu nói kia, mọi người đều muốn nhìn một chút xem vị tiểu cô nương có thể khiến cho cái vị hỗn thế ma vương có thể vì nàng mà ngay cả công chúa cũng đánh kia có bộ dáng gì mà có thể mê hoặc được hắn. Đáng tiếc Thọ An quận chúa từ thuở nhỏ thân thể yếu đuối nhiều bệnh tật, thường không bước chân ra khỏi nhà, Trưởng công chúa Khang Nghi cũng ít giao tiếp với mọi người, có thể nói người có thể chân chính qua lại với bà chỉ có thể đếm trên mười đầu ngón tay cũng chưa hết.

Hiện nay khó có được nhân dịp yến tiệc ngắm hoa, các vị phu nhân huân quý cùng các vị phu nhân của triều thần đều vào cung, khi biết được trưởng công chúa Khang Nghi sẽ dắt nữ nhi vào cung, dĩ nhiên là cảm thấy hết sức hiếu kỳ.

Lúc mới đầu nhìn, mấy vị cáo mệnh phu nhân này cũng chỉ giống như mấy vị phu nhân ở Khô Đàm tự vậy, cảm thấy chẳng qua chỉ là một tiểu cô nương thân thể yếu đuối nhiều bệnh tật, không có gì xuất sắc, không biết Vệ Huyên vì sao lại để ý nàng như vậy, chẳng lẽ chỉ là do đứa trẻ nhất thời ham mới mẻ khi có một người bạn chơi cùng thôi sao?

Đợi Trưởng công chúa Khang Nghi hành lễ thỉnh an xong, thái hậu liền nói: "Khang Nghi và Thọ An tới rồi sao, đã lâu ai gia không nhìn thấy Thọ An , mau tiến lên để cho ai gia nhìn một chút."

Giọng nói hái hậu nghe vô cùng cùng từ ái, nhưng khi mọi người nghe thấy lại vô cùng giật mình, Thái hậu đây là đang có ý khen ngợi Thọ An quận chúa hay sao. Chẳng lẽ Thái hậu cũng tán thành thế tử Thụy Vương cùng Thọ An quận chúa như vậy sao. Bình thường khi hai đứa trẻ có thể vô tư ở chung, đại đa số là do các trưởng bối trong nhà có ý dung túng, hai nhà đã âm thầm trao đổi, chỉ đợi hài tử lớn lên sẽ kết thân, tới lúc đó thân sẽ càng thêm thân.


Chẳng lẽ Thọ An quận chúa sau này sẽ là thế tử phi Thụy Vương phủ.

A Uyển không biết các nữ nhân trong điện này đã suy đoán được phần lớn chân tướng sự việc, lúc Thái hậu nói nàng liền khéo léo tiến lên, tùy ý Thái hậu kéo nàng vào trong ngực, nàng ngửi được mùi đàn hương trên người Thái hậu nên không được tự nhiên, trên người Vệ Huyên cũng có mùi huân hương như vậy, chẳng qua mùi vị đó hơi nhạt, giống như mùi này mà cũng giống như mùi trầm hương, so với mùi vị nồng nặc trên người Thái hậu thì dễ ngửi hơn rất nhiều.

Thái hậu cười nói mấy câu cùng A Uyển vừa âm thầm quan sát nàng, không khỏi âm thầm gật đầu, tiểu cô nương này dường như khỏe mạnh hơn so với năm trước lúc vào cung vấn an, mặc dù bà vẫn có cảm giác nàng không xứng với Vệ Huyên, nhưng Vệ Huyên đã kiên trì như vậy, Thái hậu cũng không cưỡng lại được hắn, nên tạm thời chỉ có thể chấp nhận.

Thái hậu mặc dù có mấy phần tư tâm tính toán đối Vệ Huyên, nhưng lúc này cũng là thật tâm thương yêu hắn, chưa bao giờ bà từ chối bất kỳ yêu cầu gì của hắn.

"Nhìn con có tinh thần hơn nhiều so với năm trước, mẫu thân của con có vẻ chăn sóc con rất tốt." Thái hậu vuốt mặt A Uyển cười nói.

A Uyển cười ngọt ngào với bà, giống hệt như một tiểu la lỵ ngây thơ hồn nhiên, vừa gật đầu nói: "Ngoại tổ mẫu nói đúng, mẫu thân đối với con rất tốt." Thời điểm nàng gật đầu, hai chuỗi ngọc nhỏ bên má rũ xuống cũng đung đưa theo, làm tôn lên màu da tái nhợt, cũng có mấy phần linh động khả ái, quả nhiên phò mã phụ thân chọn lựa đồ trang sức rất phù hợp.

Thái hậu nhìn cũng yêu thích mấy phần, ở trên danh nghĩa A Uyển còn là ngoại tôn nữ của bà.

Nói chuyện một chút, Thái hậu liền để cho cung nữ dẫn A Uyển tới thiền điện đi chơi, ở đó có rất nhiều nữ nhi của các triều thần đi theo mẫu thân vào cung, mà trưởng công chúa Khang Nghi thì ngồi ở trong chánh điện, cùng một đám nữ nhân nói chuyện nói chuyện phiếm nịnh nọt Thái hậu, mỹ danh là: Mọi người cùng nhau bàn luận.


A Uyển theo dẫn đường cung nữ đi tới thiền điện, thấy ở trong thiền điện có một đám cô nương lớn nhỏ không đồng nhất, thiếu chút nữa nhìn đến hoa mắt. Không cần biết hôm nay người đến đây có ý hay không có ý đối với vị trí thái tử phi, đến yến tiệc ngắm hoa của Thái hậu dĩ nhiên là phải để cho Thái hậu lưu lại ấn tượng tốt với mình, thì cho dù vô duyên cùng thái tử phi vị, nhưng trong tôn thất còn có một vài nhi tử của quận vương sắp đến tuổi trưởng thành, đó cũng là một vị trí tốt, cho nên hôm nay người người đều ăn mặc cực kỳ long trọng tinh mỹ.

"A Uyển, mau tới đây ~ "

Mạnh Tự cùng Nhị tỷ tỷ đang ngồi bên cạnh Thanh Ninh công chúa liếc một cái liền nhìn thấy A Uyển , vội vàng vẫy tay với nàng.

Hành động của Mạnh Tự lúc đó làm các tiểu cô nương đang vui vẻ nói chuyện với nhau trong thiên điện đều rối rít quay đầu nhìn lại.

Thọ An quận chúa trong truyền thuyết người đã đánh bại hỗn thế ma vương nổi tiếng kinh thành, người nổi tiếng đã lâu, nên tất nhiên gây tò mò không dứt, ai cũng muốn nhìn một chút rốt cuộc là vị thiên tiên tuyệt sắc như thế nào mà có thể để cho cái tiểu bá vương kiên trì với nàng như vậy.

Kết quả có thể tưởng tượng được, vô cùng thất vọng.

A Uyển rất bình tĩnh đi tới, mặc dù bị những tầm mắt nóng hừng hực nhìn, nhưng đây chỉ là một đám tiểu cô nương, lực sát thương không thể mạnh như những người ở chánh điện, nên tất nhiên A Uyển cũng không quá để ý.

Không chờ nàng đến, Mạnh Tự đã bật dậy khỏi ghế tới kéo nàng .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận