Sủng Thê Chi Đạo

Sau ngày đó, Bạch Lâm liền chơi xấu ở mãi trong biệt thự không chịu đi.

Bây giờ trong người cậu ta không có đồng nào, mượn tiền bạn bè thì cậu ta lại sợ mất mặt, cho nên đành tạm thời ở lại biệt thự của Cốc Tu Cẩn, phòng cậu ta ở không phải là phòng Đường Hiểu ở lúc trước, mà là do Cốc Tu Cẩn sắp xếp đến một nơi cách xa phòng ngủ của anh.

Bạch Lâm không dám mạo hiểm kháng nghị để tránh bị đuổi ra khỏi cửa, cho nên vẫn tiếp tục ở.

Bất quá, cậu ta lại bị Trương quản gia ghi hận.

Hôm sau, Bạch Lâm mặt dày mày dạn muốn cùng bọn họ đến công ty, bất quá không đợi Cốc Tu Cẩn nói gì, cậu ta đã bị Trương quản gia phái người khiêng trở về.

“Không thể quấy rầy đại thiếu gia bọn họ làm việc nha.” Quản gia đại nhân cười tủm tỉm nói với người hầu đang xách cổ Bạch Lâm, bộ dáng nếu không giống sói bà ngoại, thì cũng rất giống phù thủy.

Bạch Lâm bày ra bộ dạng tử thi, cho tới bây giờ cậu ta chưa từng thấy Trương quản gia đáng sợ như vậy, còn trợ từ ngữ khí ‘nha’ đáng sợ phía sau là cái gì chứ?

Sau khi đến công ty, Đường Hiểu và Cốc Tu Cẩn tạm biệt nhau ở gara dưới tầng hầm.

Mãi khi đến văn phòng, Tống Nhất Quân đã trở về, lần đầu tiên đến nước Đức, sau khi trở về có vẻ rất hưng phấn, còn mua một ít ‘Đặc sản’ cho bọn họ.

Đường Hiểu cầm đặc sản Tống Nhất Quân cho cậu, cũng chính là nhãn hiệu Cologne nổi tiếng được sản xuất ở Cologne, không biết nên dùng vẻ mặt gì, chẳng lẽ bình thường cậu hay trưng ra vẻ mặt rất cần nước hoa sao?

Tống Nhất Quân tựa hồ biết cậu đang suy nghĩ gì, gãi đầu ha ha cười nói, “Thật có lỗi thật có lỗi, kỳ thật thứ này là do khách hàng tặng Lai tổng, bất quá hình như Lai tổng không thích, liền cho tôi, tôi lại không dùng, cho nên liền tặng cậu.”

Khóe miệng Đường Hiểu giật giật, thì ra là hàng qua tay, cậu còn tưởng rằng Tống Nhất Quân thật sự tốt như vậy, xuất ngoại về còn mua đặc sản nước Đức cho cậu, “Cậu thấy tôi có dùng nước hoa sao?”

“Không phải cậu cũng có thể tặng người khác sao, tôi còn phải đi tìm Lai tổng, đi trước nha.” Tống Nhất Quân có chút chột dạ, nói xong liền bỏ chạy.

Cất nước hoa vào, Đường Hiểu mở máy tính ra, chuẩn bị chỉnh lý báo cáo tháng này.

Trải qua một đoạn thời gian bận rộn, công ty cao thấp đã không còn căng thẳng như trước, ngành bọn họ cũng vậy, toàn bộ nhàn nhã hơn rất nhiều, công lao chủ yếu thuộc về Rycen và Mục Triêu Kha, ngay ngày hôm qua, bọn họ vừa giải quyết xong xuôi một hạng mục lớn.


Đường Hiểu là ma mới, loại chuyện báo cáo này liền đổ lên người cậu.

Đang lúc cậu vùi đầu bàn phím, trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện xuống một cái bóng.

Đường Hiểu ngẩng đầu, vừa thấy người tới, lập tức đứng lên khỏi chỗ ngồi, “Anh Kỳ.”

Kỳ Văn lãnh đạm lên tiếng, khí thế thập phần nữ vương vứt lại một câu, “Đi theo tôi.” Nói xong cũng mặc kệ Đường Hiểu có đuổi kịp hay không, trực tiếp đi ra ngoài.

Đường Hiểu sửng sốt một giây, bật người kêu Tống Nhất Quân giúp cậu lưu file trên máy tính, sau đó mới đuổi theo, toàn bộ quá trình không đến năm giây, lúc đuổi kịp, Kỳ Văn cũng vừa đi ra khỏi cửa.

Theo Kỳ Văn đi vào thang máy, Đường Hiểu nhịn không được hỏi, “Anh Kỳ, chúng ta định đi đâu?”

Kỳ Văn nhìn chằm chằm cửa thang máy, tích chữ như vàng nói, “Đi gặp khách hàng.”

Đường Hiểu không ngừng cố gắng, “Khách hàng gì vậy?”

Kỳ Văn nói, “Trong khoảng thời gian này, nghiệp vụ công ty sẽ mở rộng sang lĩnh vực khác, tuy rằng đã tuyển thêm không ít nhân viên mới, nhưng phần lớn vẫn chưa quen thuộc với nghiệp vụ, vừa đúng lúc hạng mục bên chỗ chúng ta đã hoàn thành, cho nên cấp trên đã sắp xếp hạng mục khác cho chúng ta, có liên quan đến phòng bất động sản.”

Đường Hiểu trầm mặc, hình như bọn họ là bộ phận kỹ thuật, bất động sản và kỹ thuật có quan hệ mấy phân tiền?

“Bất động sản và kỹ thuật đúng là không có liên quan gì, bất quá lúc trước tôi đã từng làm ở phòng bất động sản của công ty, đối với những thứ này tương đối quen thuộc, cho nên từ bây giờ hạng mục này là do tôi phụ trách… Miễn cưỡng tính luôn cả cậu.” Kỳ Văn thật sâu nhìn cậu một cái, nói thật đến mức giống hệt như đang rất miễn cưỡng.

Đường Hiểu định nói không cần miễn cưỡng, bởi vì cậu đối với bất động sản không có chút hiểu biết gì, tùy tiện tính cả cậu vào như vậy, cậu sẽ cảm thấy áp lực lớn như núi a.

“Anh Kỳ, khách hàng hiện tại chúng ta định đi gặp là vị nào?”

“Thấy cậu sẽ biết.”


Đúng là chỉ thấy mới biết, bởi vì không lâu trước đó, Đường Hiểu đã từng hiểu lầm cô là bạn gái Cốc Tu Cẩn linh tinh gì đó, thật không ngờ, đối tượng hợp tác lần này cư nhiên chính là tập đoàn Bạch Vân.

Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng nghĩ đến tập đoàn Bạch Vân cũng không có gì bất ngờ.

Tập đoàn Bạch Vân vốn là công ty lớn nhất, chủ yếu chú trọng đến lĩnh vực khai thác năng lượng, khai thác bất động sản và khu du lịch nghĩ dưỡng cao cấp, nếu sau này Thịnh Đằng muốn tham gia vào lĩnh vực bất động sản, hợp tác với tập đoàn Bạch Vân là tốt nhất.

Kỳ Văn đi đến trước mặt Cố Kỳ, vươn tay nói, “Chào cô, tôi là Kỳ Văn.”

Cố Kỳ là một đại mỹ nữ, lần thứ hai nhìn thấy cô, suy nghĩ đầu tiên của Đường Hiểu vẫn là lời này, Cố Kỳ mặc trang phục công sở, toàn thân đều lộ ra một cỗ hương vị nữ cường nhân nồng đậm, còn phong thái thành thục, nhìn qua rất khó quên.

Bất quá, vị đại mỹ nữ này sau khi nhìn thấy bọn họ, trong mắt nhanh chóng xẹt qua một tia kinh ngạc, dường như không đoán được sẽ là bọn họ, nhưng loại kinh ngạc này nhanh chóng bị cô che lấp, thay bằng một nụ cười lịch sự không có gì mới lạ, cô đứng lên nắm chặt tay Kỳ Văn, cười nói, “Nghe danh Kỳ tiên sinh đã lâu, tôi là Cố Kỳ, rất hân hạnh được biết anh.”

Nói xong, cô lại nhếch môi nói với Đường Hiểu ở phía sau, “Đường tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.”

Đường Hiểu không ngờ cô sẽ chủ động chào hỏi mình.

Kỳ Văn nhướn nhướn mày, “Cố tổng quen biết Đường Hiểu sao?”

Đường Hiểu vội nói, “Từng gặp mặt một lần mà thôi.”

Cố Kỳ cười cười, không phản bác.

Kỳ Văn không hỏi tới, bắt đầu đi vào vấn đề chính, Thịnh Đằng muốn tham gia vào lĩnh vực bất động sản, quả pháo khai hỏa là rất quan trọng, mà tư liệu liên quan từ vài ngày trước đã được phê duyệt, hẹn Cố Kỳ đến đây là để xác định công việc hợp tác tiếp theo.

Đường Hiểu tạm thời không thể động tay vào, cho nên chỉ có thể ở một bên đứng nhìn.


Sau khoảng nửa giờ đồng hồ, Kỳ Văn tài khép tài liệu trong tay lại giao cho cậu, Đường Hiểu vội vàng nhận lấy.

Kỳ Văn nói, “Cố tổng, chờ khi kế hoạch sơ lược hoàn thành, tôi sẽ gởi qua một phần.”

Cố Kỳ cười nói, “Vậy phiền Kỳ tiên sinh.”

Kỳ Văn đáp lại một câu không cần khách khí.

Cố Kỳ làm như vô ý, thản nhiên nói, “Kỳ tiên sinh, về sau hạng mục này đều do anh phụ trách sao? Nếu như vậy, xem ra chúng ta sẽ có một khoảng thời gian rất dài hợp tác với nhau.”

Kỳ Văn mặt không đổi sắc nói, “Không, tôi chỉ tạm thời phụ trách hạng mục này mà thôi.”

Cố Kỳ đi rồi, Đường Hiểu liền cùng Kỳ Văn trở lại phòng làm việc ở tầng mười của cậu, khi đi hai tay trống trơn, khi về hai tay lại chất đầy một chồng tư liệu lớn.

Kỳ Văn từ trong chồng tư liệu rút ra vài phần văn kiện quan trọng, giao cho cậu nói, “Đem số văn kiện này lên đưa cho Cốc tổng.”

Đường Hiểu theo bản năng lên tiếng, khi phục hồi tinh thần mới phát hiện, đây là lần đầu tiên cậu có thể quang minh chính đại đi lên tầng mười sáu, thật là không dễ dàng a, bất quá cuối cùng cậu hiểu được, người vốn dĩ phụ trách hạng mục này rất có thể là Cốc Tu Cẩn.

“Có vấn đề gì sao?” Kỳ Văn thấy cậu đứng ngốc lăng, cau mày hỏi.

“Không có gì, bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Đường Hiểu lập tức cầm tư liệu đi lên tìm Cốc Tu Cẩn.

Đến tầng mười sáu, không thể tránh khỏi gặp được Elma, vị nữ thư ký xinh đẹp này sau khi nhìn thấy cậu liền trêu chọc nói, “Em trai Đường à, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía tây sao, dám công khai chạy tới tìm Cốc tổng nhà cậu như vậy, không sợ bị người khác nhìn thấy sao?”

Đường Hiểu sợ nhất chính là vị nữ thư ký xinh đẹp này, mỗi lần gặp cô chung quy sẽ bị trêu chọc vài câu, cậu thật sự có chút không chống đỡ nỗi sự ‘nhiệt tình’ của cô.

“Elma, tôi có chút tư liệu cần đưa cho Cốc tổng, cô…” Đường Hiểu quẫn bách nói.

Elma cười khúc khích, “Em trai Đường, cậu thật đáng ghét mà, nơi này rõ ràng chỉ có hai người chúng ta, cậu còn giả vờ cái gì, trực tiếp đi vào là được rồi, chẳng lẽ còn muốn tôi giúp cậu thông báo luôn sao?”

Đường Hiểu chạy trối chết.

Elma nhìn bóng lưng của cậu mà cười đến vui vẻ, kỳ thật cô cũng không muốn khi dễ Đường Hiểu, nhưng mà ai bảo cậu ấy dễ chọc như vậy, đùa nhẹ một chút liền đỏ mặt, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một người đàn ông ngây thơ như vậy.


Đường Hiểu đi đến cửa văn phòng, đưa tay gõ cửa.

“Mời vào.” Giọng nói ổn trọng của Cốc Tu Cẩn từ bên trong truyền đến.

Đường Hiểu đẩy cửa ra bước vào, mở miệng kêu lên, “Học… Cốc tổng!” Khi cậu nhìn thấy trong văn phòng ngoại trừ Cốc Tu Cẩn còn có người ngoài, chữ ‘trưởng’ kia dường như nghẹn lại trong cổ họng, nghẹn đến mức nửa ngày cậu mới có thể đổi thành hai chữ Cốc tổng.

Tại bàn làm việc, Elma đột nhiên vỗ đầu, cong môi lẩm bẩm. “Không xong rồi, quên nói cho cậu ấy biết trong phòng làm việc còn có những người khác đang ở đó… Quên đi, chúc cậu may mắn.”

Trong phòng làm việc, ngoại trừ Cốc Tu Cẩn, còn có hai người.

Một người là Cao Minh, một người khác là Hạ Vân lần trước đã từng gặp mặt trong thang máy một lần.

Hai đạo tầm mắt đồng loạt dừng trên người cậu, Đường Hiểu nhất thời cảm thấy áp lực gấp bội.

Cốc Tu Cẩn hợp thời giúp cậu giải vây, “Có chuyện gì sao?”

Đường Hiểu lập tức đưa tư liệu cho anh, “Đây là tư liệu giám đốc Kỳ bảo tôi đưa cho ngài.”

Cốc Tu Cẩn lật xem một chút mới khép lại, nói “Được rồi, cậu đi xuống báo cáo với giám đốc Kỳ đi.”

Đường Hiểu khẩn trương cúi đầu, “Vậy tôi đi xuống trước.”

Trong mắt Cốc Tu Cẩn nhanh chóng hiện lên ý cười.

Ra khỏi văn phòng, Đường Hiểu thở phào một hơi, không khí rất áp lực, không ngờ bên trong còn có những người khác, Đường Hiểu nhịn không được oán giận Elma một chút, cư nhiên không nói cho cậu biết.

Đúng lúc này, phía sau truyền đến tiếng gọi.

“Đường Hiểu, xin chờ một chút!”

Đường Hiểu quay đầu lại, thiếu chút nữa kinh sợ đến mức ra một thân mồ hôi lạnh, cư nhiên là vị chủ quản gặp được trong thang máy kia, nhưng ông ta gọi mình lại làm gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui