Sáng sớm hai ngày sau, Cố Trì liền xuất phát cùng huynh đệ Triệu gia đi vào rừng rậm Kinh Giao.
Vì bảo đảm hôm nay không có sự cố gì, Cố Vân Yên ngầm sai Trương Tố đi ra
ngoài thám thính tin tức, ước chừng qua một cái canh giờ, Trương Tố quay lại, mang về tin tức nói là tối hôm qua biểu ca Mạnh Nguyệt ăn hỏng rồi bụng, thỉnh đại phu đến phủ, đại phu khai phương thuốc sau còn cố ý dặn dò hai ngày này cần nằm trên giường tĩnh dưỡng. Được tin tức xác thực
Cố Vân Yên rốt cục an tâm lại, nay chỉ cần đợi nhóm huynh trưởng trở về.
Đợi đến lúc cơm chiều Cố Trì mới trở về, như trong dự liệu của Cố Vân Yên,
Cố Trì không săn được linh hồ, vốn chuyện trong rừng rậm Kinh Giao có
linh hồ cũng chỉ là truyền thuyết thôi, vẫn chưa chân chính có người bắt được linh hồ. Nhưng lần này Cố Vân Yên là ý không ở trong lời, cho nên ở lúc Cố Trì tiếc nuối nói cho muội muội vẫn chưa săn được linh hồ, nàng
vẫn tươi cười nói một câu “ Vậy về sau ca ca nhớ rõ còn thiếu ta một con linh hồ ~”
Tiếp theo Cố Trì liền cùng nàng nói ở trong rừng rậm
gặp tam hoàng tử gặp chuyện. Theo nàng biết Tiêu Dục võ công cao cường,
bên người còn có hộ vệ, lần này bị thích khách vây khốn trong rừng rậm
chỉ sợ là vì đối phương xuất động tử sĩ nhân sổ không ít, xem ra đối
phương vì muốn tánh mạng Tiêu Dục đã hạ vốn gốc, về phần người có gan
ám sát hoàng tử, ắt hẳn cũng chỉ có mấy huynh đệ đang cùng hắn tranh
ngôi báu.
Đối với thân thủ của huynh trưởng cùng đại biểu ca, Cố
Vân Yên vẫn tương đối yên tâm, về phần nhị biểu ca có thể tự bảo vệ
mình. Tiêu Dục từ trước đến nay đa nghi, huynh trưởng cùng biểu ca vừa
vặn xuất hiện khi hắn gặp chuyện ở trong rừng rậm, chắc chắn Tiêu Dục
cảm thấy hoài nghi, nhưng khi hắn phát hiện trong ba người tương trợ hắn lần này có một thiếu niên choai choai tính cách tùy tiện, sẽ giảm bớt
vài phần lòng nghi ngờ, đợi sau khi trở về lại phái người tìm hiểu rõ
ràng bối cảnh nhóm huynh trưởng, tự nhiên sẽ tin tưởng lần này cứu giúp
đúng là trùng hợp.
Hai tháng sau huynh trưởng cùng đại biểu ca sẽ tham gia luận võ, cuối cùng hai người có thể tiến vào Ngự Lâm quân cùng Kim Ngô vệ hay không liền xem ý tứ của Tiêu Dục. Đối với điểm này Cố
Vân Yên cũng không lo lắng, bởi vì kiếp trước biểu ca Mạnh Nguyệt chính
là nhờ tương trợ Tiêu Dục thoát khỏi nguy hiểm, mới được Tiêu Dục coi
trọng tiến vào Ngự Lâm quân, sau lên làm phó thống lĩnh Ngự Lâm quân.
Quả nhiên trung tuần tháng chín qua đi, trong cung liền truyền đến tin tức, Cố Trì vào Ngự Lâm quân, chức vị là từ lục phẩm Thiếu Vệ. Mà Triệu Lạc
vào Kim Ngô vệ, nhậm chức chính lục phẩm tòng quân. Đối với kết quả này
Cố Trì cùng Triệu Lạc đều cảm thấy so với trong dự đoán tốt hơn rất
nhiều.
( lời editer: ta giải
thích chút, theo các truyện cổ đại ta đọc, Ngự Lâm quân là quân bảo vệ
hoàng cung nói chung, Kim Ngô vệ là quân riêng của hoàng đế)
Đông đi xuân tới, trong nháy mắt lại là 1 năm trôi qua. Tháng trước Cố Vân
Yên thu được thư của Thị Họa báo ngày về, ấn cước trình tính ra chỉ
khoảng hai ba ngày này Thị Họa tới kinh thành.
“Tiểu thư, hôm nay nô tỳ sơ cho ngài cái lưu vân kế đi?” Thị Thư nhìn cô gái ôn nhu ngồi ngay ngắn ở trước bàn trang điểm hỏi.
“Ân, cài trâm gài tóc đơn giản chút” Một lát nữa Cố Vân Yên bồi Triệu thị đi Từ phủ Từ đại nhân làm khách.
Từ đại nhân cùng cố lão gia là đồng nghiệp ở Hàn Lâm viện, giao tình không phải là ít, trong ngày thường cũng hay lui tới, hai nhà Từ Cố có ý định kết thông gia, cho nên mấy ngày trước Triệu thị liền nhận được thiệp
mời của Từ phu nhân, Triệu thị liền chọn ngày Cố Trì hưu mộc mang theo
nữ nhi đến Từ phủ.
Tiểu thư Từ gia cùng nữ nhi nhà mình đều là nữ tử khuê các, có rất nhiều đề tài trò chuyện, cũng tốt nhìn xem phẩm
tính tiểu thư Từ gia làm người. Cho dù hai nhà không thể kết thành thông gia, ngày sau người ngoài nhắc đến chuyện hôm nay, bất quá chính là nữ
nhi hai nhà khuê các đi lại thôi, mà Cố Trì chỉ đóng vai trò hộ tống mẫu thân cùng muội muội tiến đến tham gia bái phỏng, nói như thế nào cũng
không làm hỏng thanh danh hai nhà.
Ăn diện xong Cố Vân Yên mang
theo Thị Thư đi Phù Cúc viện cùng Triệu thị hội hợp, Cố Vân Yên thấy
Triệu thị liền tiến lên hành lễ vấn an, mẹ con hai người nói chút chuyện chừng một ly trà mới đứng dậy xuất môn.
Khi mẹ con Triệu thị tới đại môn Cố phủ liền thấy Cố Trì đang đứng trước xe ngựa, Cố Trì hoàn lễ cùng mẫu thân xong, mới đi nhanh tiến lên giúp đỡ Triệu thị đi lên xe
ngựa. Mà Cố Vân Yên được Thị Thư nâng lên xe ngựa phía sau, Cố Trì lại
dặn phu xe cẩn thận đánh xe ngựa, đợi đến an bài hết thảy thỏa đáng,
đoàn người mới hướng Từ phủ đi.
Hai nhà Từ cố cách cũng không xa, xe ngựa đại khái đi hai nén hương liền đứng ở trước cửa Từ phủ, xuống
xe ngựa liền nhìn thấy Từ phu nhân mang theo nữ nhi ở cửa Từ phủ đón
chào, người hai nhà lần lượt hành lễ.
Từ phu nhân cùng Triệu thị
hướng phòng khách cùng đi, sau khi ngồi xuống một ly trà nhỏ, Cố Trì
liền đứng dậy cùng Từ đại thiếu gia đi tiền viện, dù sao ngoại nam không nên cùng nữ quyến ở chung một chỗ, Từ phu nhân đối dáng vẻ đường hoàng, hành vi cử chỉ hào phóng khéo léo của Cố Trì rất là vừa lòng.
Một bên khuôn mặt xinh đẹp của tiểu thư Từ gia nổi lên đỏ ửng, đợi Cố Trì
rời đi, phu nhân hai nhà hàn huyên một hồi đề tài liền chuyển tới trên
người Cố Trì cùng tiểu thư Từ gia, tiểu thư Từ gia nghe xong hai câu lúc này đỏ bừng mặt, vội vàng lôi kéo Cố Vân Yên đến hậu viện.
“Đình tỷ tỷ nhưng là có lời muốn nói với muội?” Cố Vân Yên nhìn Từ Đình trước mặt muốn nói lại thôi cười hỏi.
Từ Đình kinh ngạc, không nghĩ Cố Vân Yên sẽ trực tiếp mở miệng hỏi, hơi
hơi sửng sốt một chút, Cố Vân Yên buồn cười nói “Ca ca ta chưa trả lại
cho Đình tỷ tỷ con diều lúc trước đâu, Đình tỷ tỷ không định đòi thêm ca ca ta thứ gì sao?”
Từ Đình bị Cố Vân Yên trêu ghẹo, không khỏi
xấu hổ đến hai tai đều đỏ lên, chỉ cúi đầu giận một câu “Nha đầu ngươi
da mặt ngày càng dày.”
Hai người cười đùa một hồi, Từ Đình mới không còn căng thẳng.
Lúc này tiểu nha đầu tiến vào thông truyền thỉnh hai vị tiểu thư dời bước
phòng khách. Dùng xong cơm trưa, Triệu thị mang theo nữ nhi cáo từ Từ
phu nhân hồi phủ.
Chạng vạng Cố lão gia từ Hàn Lâm viện trở về,
Cố phu nhân cùng hắn nhắc đến chuyện tình hôm nay, Cố lão gia vừa thấy ý cười trên mặt thê tử liền biết nàng đối cọc nhân duyên này cũng rất vừa lòng.
Cố lão gia vốn cũng muốn tác thành hai người Cố Trì cùng
Từ Đình, hai nhà đều hiểu rõ, đối với người con dâu tương lai này ông
cũng tương đối vừa ý, vì thế vợ chồng hai người ăn nhịp với nhau. Chỉ
chờ Cố Trì tỏ thái độ, tuy nói hôn nhân là lệnh cha mẹ lời mai mối,
nhưng dù sao muốn cưới vợ là con trai, hai người họ cũng không muốn bắt
buộc con trai.
Cố lão gia công đạo thê tử việc này còn phải trưng cầu ý nguyện con trai xong liền đi làm chuyện khác, Triệu thị gật đầu ứng hạ.
Triệu thị nhìn con trai trước mặt ngọc thụ lâm phong, trong lòng rất có cảm
khái, gương mặt con trai khi còn bé hãy còn mới mẻ, trong chớp mắt con
trai liền mười bảy, cũng đến tuổi cưới vợ sinh con, thời gian trôi qua
thực mau nha!
“Con ta cũng đến tuổi đàm hôn luận gả rồi, có nghĩ tới muốn cưới dạng cô nương gì không?” Triệu thị mang cười nói.
Cố Trì ở Ngự Lâm quân làm việc 1 năm, dĩ nhiên bớt vài phần thiếu niên
ngây ngô, cả người thoạt nhìn càng phát ra khôn khéo giỏi giang, nghe
Triệu thị vừa hỏi như vậy liền đoán được ý tưởng của cha mẹ.
“Hôn nhân đại sự, con trai toàn nhờ cha mẹ làm chủ.” Cố Trì trầm ổn nói.
“Hành Chi cảm thấy đại cô nương nhà Từ bá phụ như thế nào?” Triệu thị đạm cười nói.
“Con trai cảm thấy Từ gia cô nương rất tốt.” Cố Trì nhớ tới gương mặt tươi
tắn như hoa đào kia, khóe môi không khỏi hơi hơi giơ lên.
“Con ta nói như thế, vì nương trong lòng liền yên tâm, nương liền cùng cha ngươi thương lượng hôn sự của ngươi”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...