Dịch: Acchan Watanabe
Sưu tầm: Tinna My
Nguồn: thientucac.wordpress.com
Hiến tế.........
Ai Cập cổ đại là một "Thần chi Vương quốc" Cả nước dù cao thấp từ hoàng thất đến bình dân, toàn bộ đều thờ phụng phần đông là thần.
Nhưng đối với người sở hữu mà nói, Pharaong là một cái đặc biệt tồn tại. Hắn không chỉ có ý nghĩa bình thường thượng quân chủ hay giỏi hơn thần dân mà hắn sở hữu, nhưng cũng đồng thời làm vua của một nước, Pharaong vẫn là chư thần cùng nhân dân bên hai bờ sông Nile trung gian. Theo sự khởi đầu xa nhất của người hiện đại, Pharaong liền vẫn thực hiện chức trách này đó là bảo trì Ai Cập ổn định, bảo vệ công chính, trật tự, chính nghĩa cùng công lí.
Cho nên khi Pharaong ra đi tức biến thành thần tiếp tục bảo hộ quốc gia thần thánh này.
Pharaong vẫn là sở hữu nhiều chùa miếu hiến tế cao nhất của Ai Cập. Hắn xây dựng rầm rộ, hay dựng các loại bia tưởng niệm, thần miếu để thấy chính mình đối với thần miếu vô cùng tôn kính, đồng thời cũng muốn nhân dân tôn thờ thánh thần từ lúc mới khởi đầu. Về phần hiến tế, đó là trọng yếu cần quan tâm nhất.
Sông Nile thân là mẹ của Ai Cập, hàng năm hội gây cho Ai Cập phong ốc bùn đất. Nông nghiệp là ngành trụ cột nhất của Ai Cập cổ, bởi vậy họ đối với Nữ thần sông Nile vô cùng tôn kính. Khi tế điển, Pharaong, hoàng tử, ti tế cùng các khách mời của các quốc gia khác đều trình diện. Cho nên, hiến tế lần này cũng là hiến tế lớn nhất, quan trọng nhất của Ai Cập.
Bỉ Phi Đồ hiến tế lần này quyết định hướng dân chúng tuyên bố nạp phi tử, cũng chính là phi tử đầu tiên của hắn.
Quyết định được đưa ra ở Nghị sự viện, thật giống như ném một cái bom vậy, các đại thần đang ngồi cơ hồ muốn nổ tung. Lúc này Pharaong đang chỉ huy chiến dịch đánh vương quốc Hittite nên Bỉ Phi Đồ làm nhiếp chính vương tử sẽ có toàn bộ quyền quyết định, hắn thừa dịp này hướng mọi người mà quyết định nạp phi tử. Nhưng là vẫn sóng to gió lớn như cũ, cả sảnh đường bắt đầu huyên náo, không có nửa ý kiến đồng ý, thậm chí có người còn muốn lấy cái chết để phản đối.
"Điện hạ! Vạn vạn lần không thể! Vương Phi thứ nhất không thể tùy tiện nạp, ngài hiện giờ đã 20 tuổi nên hiện tại cưới phi tử về sau này có thể sẽ trở thành Quốc mẫu của Ai Cập vĩ đại! Nefertari này không rõ là người nước nào, Vương Phi thứ nhất của điện hạ phải môn đăng hộ đối như công chúa mới được ạ!
Bỉ Phi Đồ không chút để ý vẫy vẫy tay " Ngươi nghe rõ lời nói của ta không, chỉ là phi tử thôi cùng Vương Phi thứ nhất có cái quan hệ gì, lui ra!
"Điện hạ, điện hạ, điện hạ.........Ngài là con của Pharaong a! Ngài sinh ra đã có quyền lực dưới một người trên vạn người, cho dù nạp phi tử cũng phải cưới một vị danh môn thế gia, mà thận phận tiểu thư kia lại chính là không rõ ràng! Ngài không thể vì vị tiểu thư kia mà gặp bất hạnh a~!
"Làm càn!" Bỉ Phi Đồ bày ra một bộ dáng nổi giận đùng đùng "Ta chính là con của Pharaong, có chư thần phỉ hữu, lời này của ngươi là có ý tứ gì? Đi xuống!" Đại thần sợ tới mức té thồi lui sang một bên
"Điện hạ, cho dù ngài không vì chúng thần tử suy nghĩ nhưng cũng phải vì quốc gia mà suy nghĩ! Phía Tây có Bỉ Á như hổ rình mồi, Nam có nỗ Bỉ Á không ngừng nhiễu cảnh, mà phương Bắc lại cùng vương quốc Hittite chiến hỏa không phân thắng bại! Việc cấp bách là ngài phải cưới công chúa của một quốc gia có thực lực để củng cố thế lực của quốc gia chúng ta, nếu không thì đến lúc đó tiền sói sau hổ, hậu họa vô cùng! Bệ hạ nên lưu ý điều này a!"
Bỉ Phi Đồ rốt cuộc giương mắt nhìn một chút. Đúng vậy, lời người này nói cũng không sai, thân là nhiếp chính vương tử những điều Tây Mạn nói hắn đều hiểu! Hôn nhân từ xưa đến nay chính là thủ đoạn để củng cố thực lực cùng địa vị của mình. Thân là vương tử thứ nhất mà đến bây giờ vẫn chưa có lập phi, quả thật là không ổn.......Thời điểm hắn mười lăm tuổi, Phụ vương quả thuật quyết định gả một công chúa nước ngoài cho hắn nhưng mà công chúa đáng thương đó còn chưa nhập cảnh đã bị quân đội quốc gia khác ám sát.
Điều này xảy ra khiến hôn sự của Bỉ Phi Đồ bị hủy bỏ.
Bây giờ chỉ là xúc động muốn cưới phi tử, có lẽ thật không ổn. Hơn nữa, sau này khẳng định Phụ vương chắc cũng phản đối mãnh liệt, thậm chí là ám sát Nefertari............Bỉ Phi Đồ không khỏi trầm tư một chút. Nhưng mà, không biết vì sao hắn cảm thấy, nếu hắn không cưới Nefertari sau tế điển thì nàng sẽ biến mất, thậm chí sẽ không còn khả năng gặp lại nàng nữa. Không hiểu vì sao nhưng hắn vẫn tin tưởng chắc chắn là thế.
Hắn hít một hơi thật sâu, hướng Tây Mạn khoát tay "Cám ơn chúng thần lực gián, lòng ta đã quyết......Tất muốn cưới Nefertari làm phi" Chúng thần một mảnh nghị luận "Nhưng mà ta cũng sẽ theo ý kiến của Tây Mạn, sau một thời gian nữa sẽ cưới nàng, cùng phương thức".
Thân là con của Pharaong, lần này lại nhượng bộ. Chúng thần không khỏi càng thêm sùng kính đức cao vọng trọng của Tây Mạn. Nhưng mà một loại không khí bất an lại tràn ra ức chế các thần tử. Đúng vậy, chưa bao giờ điện hạ lại kiên trì nhất định thỏa hiệp một chuyện như vậy. Cái Nefertari kia thật sự khó giải quyết a~!
*
"Hắt xì......" Tựa vào bên cửa sổ, nhìn ra xa sông Nile, Ngải Vi vô duyên hắt xì một các "Ai mắng ta!"
Ngày mai tế điển sông Nile bắt đầu, nói cách khác sau đêm này cô có thể có khả năng trở thành một trong ba nghìn tiểu lão bà của một người cổ đại. Lúc này cô không thể hoàn toàn chấp nhận sự thật này. Trở thành Phi tử của tên Bỉ Phi Đồ kia thì khả năng vĩnh viễn thoát li khỏi thế giới này là rất khó a~, không thể quay về bên cạnh anh Ngải Huyền được nữa. Nhưng cô cũng phải hỏi chính mình một vấn đề.........
Vì sao đến bây giờ vẫn không có chạy trốn?
Là sợ? Sợ không trốn thoát khỏi cung điện? Vẫn là sợ rời khỏi nơi này sẽ không có nhà, sợ mất sự bảo hộ của tên Bỉ Phi Đồ thì cô không có khả năng sống sót nơi Ai Cập cổ này? Quả thật sợ, nhưng mà lý do này không đầy đủ. Nghĩ đến cặp mắt màu hổ phách của tên Bỉ Phi Đồ thật khiến cô động tâm, Ngải Vi không thể không thừa nhận, không có lý do chạy trốn nào hợp lý cả.
Hình ảnh của anh trai ở trong trí nhớ cô cũng dần mơ hồ, còn lại chỉ có dục yêu không thể đau đớn, mà chính là đối với Bỉ Phi Đồ tiếp xúc ngày càng nhiều... Lòng của cô đã bắt đầu không muốn nghe theo sự khống chế của cô! Cô là e ngại, e ngại chính mình một lần nữa đáp ứng tình cảm, lại một lần nữa bị tổn thương.
Không những thế, ba ngàn năm là khoảng cách quá xa, cô cùng hắn sẽ không có khả năng phát sinh chuyện gì, cô cũng không có khả năng đối với cuộc sống của hắn mà ảnh hưởng. Hắn chính là nhiếp chính vương tử, tương lai sẽ là Pharaong, là người thừa kế của Tắc Đề đệ Nhất. Như vậy hắn có thể cưới vô số thê, nạp vô số thiệp, sinh vô số con để củng cỗ vương triều của mình. Hắn khi còn sống chắc sẽ có vô số chiến sự, lại còn có các loại pháp luật hay chính sách vì bia tưởng niệm mà tạo thành. Qua ba nghìn năm, hắn sẽ trở thành các kí hiệu để khắc trên những hầm mộ ở các Kim Tự Tháp.
Ở thời điểm kia, cô đánh bậy đánh bạ lấy tên của người cổ đại, gọi là "Nefertari". Nếu đúng là như vậy, thật đúng là vinh hạnh!
"Nefertari" Thanh âm quen thuộc đánh vỡ sự mơ màng của cô, Ngải Vi vội bỏ do dự của mình sang một bên, xoay người quay lại.
Bỉ Phi Đồ sải bước đi tới, rất tự nhiên mà đem cô ôm vào lòng mình. Sự nhiệt tình kia lại một lần làm cho Ngải Vi nhè nhẹ đau lòng. Cô...Thực sự bắt đầu quen sự ôm ấp của hắn sao?
"Nefertari..." Bỉ Phi Đồ chuyên chú nhìn cô, con ngươi màu hổ phách chiếu lên hình dáng Ngải Vi "Nefertari của ta..."
Ngải Vi chợt thấy chính tâm tình của mình khó có thể duy trì bình tĩnh, cô khó khăn hô hấp, ra vẻ trấn tĩnh nhìn hắn "Lại làm sao vậy?"
Ngữ điệu đi ra ngoài ý muốn lạnh như băng nhưng mà âm cuối hơi run rẩy ám chỉ trong lòng cô có chút sóng ngầm. Bỉ Phi Đồ không chú ý tới sự thay đổi rất nhỏ kia, hắn đã quen sự lạnh nhạt của cô dành cho hắn. Bởi vậy hắn càng thêm nóng bỏng ôm chặt cô, nhẹ vỗ về khuôn mặt cô "Neferrtari, ta thật hy vọng hiện tại có thể có được ngươi!" Hô hấp trở nên trầm trọng, lại thêm một chút lực vào cánh tay, tâm Ngải Vi không khỏi nhanh chóng nhảy lên "Nhưng là ta...nhất định phải đợi lúc chính thức cưới được ngươi, cho ngươi chân chính thuộc về ta"
"Ngày mai sau tế điển...Ta sẽ mau chóng an bài nghi thức cưới ngươi" Bỉ Phi Đồ kiên định nói xong, trong ánh mắt mang theo một tia do dự. Tuy rằng là một người trên vạn người, hắn dù sao cũng là con của Pharaong....Hắn không thể tùy hứng ở lễ tế điển ngày mai lập nàng làm Phi tử, hắn không thể làm như vậy. Lại cảm thấy sự thất bại thật sâu ở hắn. Nhiều hi vọng rằng ngày mai nàng sẽ trở thành Phi tử của hắn a~!
Có lẽ, thời điểm hắn nhìn thấy nàng, hắn cứ như vậy mà suy nghĩ.
Cặp mắt màu xanh như trời kia giống như nhìn thấu được mọi thứ, màu vàng của tóc lại giống như ánh mặt trời làm chói mắt mọi người. Tướng mạo như vậy lập tức liền hấp dẫn hắn.
Vào thời điểm xử tử Cork, nàng tuy rằng rất sợ, nhưng là vẫn ra tiếng ngăn cản hắn tra tấn tên kia, hắn nhìn ra được sự lương thiện của nàng. Tuy rằng bộ dáng giống như tiểu hài tử nhưng mà nàng lại phi thường hiểu rõ ràng sự ảnh hưởng của sông Nile đối với nông nghiệp, cũng nghĩ ra đối sách thích hợp, hắn chính là kính nể trí tuệ của nàng. Tuy rằng chính mình rất đố kị khi thời điểm nàng khóc vì nói yêu anh trai mình nhưng hắn thực không thể không thương tiếc nàng, hắn rất hi vọng bản thân trở thành người trong lời nói của nàng "Yêu nhất ngươi"
Bất tri bất giác, bất tri bất giác, hắn đã thực sự yêu thương nàng....
Hắn cho tay vào túi lấy ra một cái vòng tay rất đẹp, kéo đầu Ngải Vi lại đối với nàng nhẹ nhàng mà nói "Nefertari, quyền lực của ta còn chưa đủ lớn, ta không thể hoàn toàn quyết định hết thảy mọi hành động...Chờ ta có một ngày trở thành Pharaong, ta nhất định ngày càng sủng ái ngươi, thỏa mãn nguyện vọng của ngươi"
Hắn ngày mai không thể cưới cô? Ngải Vi trong lòng một tia thả lỏng, lại cảm thấy có một chút trống rỗng, đó chính là một chút. Ngải Vi lắc đầu, đem lực chú ý vào cái vòng trên tay Bỉ Phi Đồ.
Đó là một vái vòng tay vô cùng tinh mỹ màu hoàng kim, hình dạng giống như một con rắn vô cùng xinh đẹp, mà mắt rắn lại làm bằng đá Ruby vô cùng dị thường. Nó giống như đang nhìn Ngải Vi, phát ra quang mang vô cùng đặc biệt.
"A....Cái vòng tay kia" Ngải Vi không khỏi nhẹ nhàng mà kêu lên. Vòng tay kia! Chính là cái vòng tay mà anh Ngải Huyền đưa cho cô, chính là nó! Nó đưa cô về cái nơi Ai Cập cổ đại cách ba ngàn năm này!
"Ngươi thích vòng tay này?" Bỉ Phi Đồ nhìn biểu tình kinh ngạc của nàng, trên khuôn mặt đạm bạc không khỏi lộ ra một tia cười vô cùng đắc ý "Đây là quà tặng cho ngươi, đặc biệt tìm người chế tác, một cái vòng tay độc nhất vô nhị. Ở Ai Cập, rắn là tượng trưng cao nhất, ngươi đeo vòng tay này, có thể thuyết minh đủ ngươi là người của ta, mà ngươi....cũng sẽ trở thành người của ta." Hắn kéo tay nàng qua, đeo nó vào.
Ngải Vi cuống quýt muốn từ chối, hành động của nàng vô tình chọc giận Bỉ Phi Đồ "Nefertari! Ngươi không muốn nhận quà của ta hay sao!"
Đúng vậy, tuy rằng so với lúc anh Ngải Huyền đưa cái vòng tay ấy thì giờ nó mới hơn rất nhiều. Nhưng là cô tin tưởng rằng lúc đi đên thời đại này liền mất đi cái vòng tay đó. Rất rõ cái vòng tay này nhất định có liên hệ.
Lúc cô đeo cái vòng kia, nó liền đem cô về cổ đại. Nếu lần này lại đeo vào, có lẽ cô có thể, cô có thể...
Ngải Vi cảm thấy chính trái tim mình ở lồng ngực đang đập rất nhanh.
Nguyên lai phương pháp trở về lại ngay trước mắt!
Cô thật là có thể trở lại tương lai!
Ánh mắt Ngải Vi gắt gao nhìn cái vòng hoàng kim trên tay hắn, toàn thân giống như bất động.
"Nefertari!" Bỉ Phi Đồ dùng sức lay người cô, không hiểu tột cùng đang nghĩ cái gì?
Ngải Vi bị hành động thô bạo này mà cũng dần bừng tỉnh như thường, tiếp nhận cái vòng trên tay Bỉ Phi Đồ, không, phải nói là đoạt lấy. Hành động này khiến bản thân Bỉ Phi Đồ có vài phần kinh ngạc. Nàng đối với vòng tay hắn tặng không có hứng thú, vậy tịa sao........
Nhưng mà Ngải Vi cũng không suy nghĩ, lập tức đeo vòng tay vào. Cô chính là nhìn vòng tay này, nhẹ nhàng mà nói "Ách....ta chưa từng gặp qua trang sức nào đẹp như vậy, kỳ thật có điểm luyến tiếc........Ta thật sự rất thích, cám ơn ngươi đã tặng cho ta, ta rất vui vẻ mà nhận!"
Có cái vòng tay này! Như vậy cô rất có thể được......Trở về?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...