Mặc dù chung quanh ngọn đồi phương viên ba dặm đã không còn Hoa Yêu tồn tại, nhưng mà Sở Mộ có thể nhìn thấy quân đoàn Hoa Yêu đông nghịt đang từ từ di chuyển về phía này. Có lẽ chúng nó chờ đợi tập hợp được lực lượng đủ mạnh sẽ phát động tiến công.
Hoa Yêu màu lam đã chiếm cứ toàn bộ tòa thành, chỉ còn lại duy nhất khu mộ lịch sử trơ trọi giống như hòn đảo nhỏ giữa đại dương mênh mông.
Bỗng nhiên Sở Mộ cảm thấy một cỗ linh hồn dao động đang đến gần nơi này.
Đây là linh hồn thiếu nữ phản bội, bây giờ nàng không còn dư lực giữ vững tầng cấm chế mới bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng như vậy.
"Phiền toái!"
Trong lòng Sở Mộ thầm kêu không tốt.
Sở Mộ có thể khẳng định thực lực thiếu nữ phản bội phải là vô địch đế hoàng trở lên, nhất là sinh vật thần bí chiếm đoạt hồn ước thứ hai lại càng khó lường. Một khi hai linh hồn dung hợp với nhau sẽ chuyển thành hình thái nửa người nửa sủng tương tương với Bán Ma.
Sở Mộ cảm giác thực lực sinh vật thần bí kia mạnh hơn Bạch Yểm Ma một chút. Nếu như cảnh giới hồn niệm của nàng quá cao, vậy thì sau khi hóa thân sẽ có được lực lượng cường đại hơn hắn.
Tuy rằng rất khó suy đoán chính xác thực lực của nàng, nhưng mà Hướng Vinh thành còn có quân đoàn con rối hoa yêu cũng là một cỗ lực lượng không thể khinh thường. Thiếu nữ phản bội ra lệnh một tiếng sẽ lập tức kéo tới cả đám, nơi này lại là tòa thành nhân loại. Coi như là Bán Ma cấp chúa tể cũng bị hạn chế không dám sử dụng toàn bộ thực lực.
"Ta đã cảm ứng được rồi, đúng là thứ ta cần!"
Đế Cơ dừng lại tại chỗ, ánh mắt nhìn lên khu mộ kỷ niệm lập lòe hàn quang.
Ở trên đó tồn tại một cỗ lực lượng tự nhiên nồng nặc, nếu nàng chiếm đoạt được sẽ có thể bồi dưỡng quân đoàn con rối càng thêm khổng lồ.
Cứ như thế đừng nói là nuốt trọn cương thổ Hướng Vinh thành, cho dù là nuốt trọn Vạn Tượng Cảnh, Thiên Hạ Cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Ừ? Có người?"
Vẻ mặt Đế Cơ lộ vẻ ngạc nhiên, ánh mắt nhìn vào khu mộ kỷ niệm bay ra mấy đạo thân ảnh.
"Chủ thượng, chúng ta tổn thất không ít Hoa Yêu tại khu mộ kỷ niệm."
Thủ tịch Hoa nữ hành lễ rồi nói.
Đế Cơ không có để ý tới tổn thất bao nhiêu, cái nàng quan tâm chính là kết quả. Bây giờ nghe nói kế hoạch bất lợi lập tức nhắm mắt lại buông thả hồn niệm ra cảm ứng khu vực phía đó.
"Bên đó có cường giả, hẳn là cao nhân lánh đời."
Đế Cơ hơi động dung, ngôn ngữ trở nên lạnh như băng:
"Không ngờ còn có người nhanh chân đến trước."
Mấy vị Hoa nữ đứng sau lưng cũng trợn mắt kinh ngạc, ánh mắt nhìn lướt qua mấy thân ảnh trên ngọn đồi cao:
"Thuộc hạ sẽ phái người đuổi theo."
“Đúng là cuồng đồ to gan lớn mật, dám tranh đoạt đồ vật của Đế Cơ.”
“Mấy người kia quả thực là chán sống rồi, chẳng lẽ không biết Hướng Vinh thành là địa bàn của Đế Cơ hay sao? Ngay cả Vong Mộng cấp chúa tể cũng trốn không thoát, lấy thực lực bọn hắn cũng dám xuất thủ tranh đoạt.”
"Bổn cung cũng muốn nhìn xem là cao nhân phương nào chơi trò bọ ngựa rình ve ở trước mặt ta."
Đế Cơ vừa nói dứt lời, thân thể đã chậm rãi bốc lên, đóa Thánh Lam Hoa khổng lồ dưới chân cũng trôi nổi giữa không trung đón lấy nàng.
Bốn vị Hoa nữ thấy thấy Đế Cơ tự mình đuổi theo cũng không dám chậm trễ, vội vàng khống chế Hồn sủng của mình chạy xuyên qua rừng hoa rậm rạp.
Chỉ tiếc là nhóm Hoa nữ thực lực yếu kém không thể đuổi kịp tốc độ nữ chủ thượng, chỉ có thể thông qua con rối hoa yêu xác định phương hướng từ từ bám theo sua.
"Nữ nhân kia tới!"
Sở Mộ quay đầu lại nhìn lướt qua rừng rậm Hoa Yêu không giấu được vẻ lo lắng trên mặt.
Nếu như ở ngoài thành, Sở Mộ ít nhất còn có sức liều mạng với thiếu nữ phản bội nhưng mà nơi là Hướng Vinh thành cho nên hắn không dám sử dụng quá nhiều lực lượng.
"Vụt vụt vụt!"
Bỗng nhiên mặt đất phía trước mặt hắn xuất hiện một đám con rối hoa yêu, những cành cây và dây leo bắt đầu xen kẽ vào nhau bện thành tấm lưới chằng chịt che kín bầu trời.
"Ca ca!"
Trữ Mạn Nhi sợ hãi hô lớn.
Sở Mộ quay đầu nhìn về phía đó liền phát hiện con rối hoa yêu đã bắt đầu phát động công kích, vô số hoa cành trườn trên mặt đất phá hủy tất cả mọi thứ.
"Bạch Nhị, Bạch Tứ bảo vệ các nàng rời khỏi, Mạn Nhi đưa đồ vật cho ta. Ta sẽ dẫn dụ nàng rời khỏi!"
Sở Mộ mở vội vàng nói.
Nhất định phải tách ra, nơi này khắp nơi đều là con rối hoa yêu của thiếu nữ phản bội, hắn lại bị bó tay bó chân có khi bị một lưới bắt hết. Vì thế Sở Mộ phải tìm một nơi thích hợp Bán Ma hóa chiến đấu.
"Vậy ngươi phải cẩn thận đó!"
Diệp Khuynh Tư lo lắng nói.
Diệp Khuynh Tư vô cùng rõ ràng lần này Sở Mộ đối mặt địch nhân vô cùng mạnh mẽ, không cẩn thận sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.
"Ca ca, ngàn vạn lần đừng bị nữ nhân điên kia bắt giữ."
Trữ Mạn Nhi cũng nói chen vào.
"Lão tiên sinh, hi vọng ngài mang các nàng đến chỗ an toàn!"
Sở Mộ nói với lão già mù.
"Cứ việc yên tâm!"
Có lẽ Manh lão tiên sinh bây giờ thực lực đã suy giảm, nhưng mà dẫn theo hai người chạy trốn hẳn là không thành vấn đề
Sở Mộ khẽ gật đầu, nhận lấy hộp đựng di vật rồi tăng tốc chạy về phía nam thành.
"Vù vù vù vù!"
Quang mang trắng bạc bỗng nhiên xuất hiện trong rừng Hoa Yêu, cho dù là Mân Côi hoa yêu cấp đế hoàng cũng bị thiêu đốt trong nháy mắt. Biển lửa nhanh chóng lan tràn ra bốn phía biến thành đại dương màu trắng quỷ dị.
Đế Cơ cảm nhận được khí tức lạnh lẽo kia lập tức nhíu mày trầm tư.
Mái tóc dài màu tím bay loạn trong gió, ánh mắt nàng lộ vẻ nghi hoặc và trêu đùa.
"Đến tột cùng là ai đây?"
Đế Cơ lầm bầm tự hỏi.
Lúc trước tại lễ hội, Đế Cơ đã cảm giác có một cỗ sát khí như có như không nhằm vào mình, nhưng khi nàng chú ý tới thì lực lượng thần bí kia biến mất không còn tung tích.
“Hẳn là cùng một người, xem ra chuyến đi này lại có thu hoạch bất ngờ!”
Hoa hệ Hồn sủng sợ hãi hỏa diễm, nhất là linh hồn ma diễm lại càng vốn có lực uy hiếp cực lớn đối với loại hình con rối thực vật.
Trong khoảnh khắc đó, quân đoàn con rối hoa yêu đã bị tiêu diệt một mảng lớn, còn vị cường giả khiến cho Đế Cơ kiêng kị cũng từ từ đi xa.
"Không cần biết ngươi là ai! Một khi đã tiến vào Hướng Vinh thành thì đừng mong rời khỏi."
Đế Cơ cười lạnh nói.
Những đóa Thánh Lam Hoa không bị ma diễm ảnh hưởng, mỗi lần di động sẽ xuất hiện thân ảnh của nàng, tốc độ di chuyển không thua gì Sở Mộ sử dụng Thác Vị Ma Ảnh.
Ma diễm màu bạc còn sót lại từ từ dập tắt, nàng đã hoàn toàn khóa định người kia và ra lệnh cho một đám con rối hoa yêu tiến hành ngăn chặn ở phía trước. Cho nên Đế Cơ không cần vội vã đuổi theo, nàng muốn biết hắn có bao nhiêu bản lãnh trước khi thật sự đối địch.
"Đế hoàng đỉnh phong hay là vô địch đế hoàng?"
Đế Cơ nở nụ cười trào phúng.
Nàng đã thấy được thân ảnh màu bạc kia rồi, đó là một con Bạch Yểm Ma nắm giữ lực lượng ma diễm đặc thù, cảm giác rất tượng tự hình thái Bán Ma.
Bản thân Đế Cơ cũng không lưu ý quá nhiều về tồn tại Bán Ma, bởi vì Yểm Ma cung đôi khi cũng xuất hiện Bán Ma trong thời gian ngắn, lý trí đã bị hỗn loạn triệt để vốn không đáng giá một xu. Trên đời này Bán Ma chân chính có giá trị chỉ có duy nhất Bạch Ngữ.
Bây giờ địch nhân thiêu đốt con rối hoa yêu của nàng hình như là một đầu Bán Ma, chỉ tiếc là khí tức của nó không mạnh. Ít nhất nàng cho rằng mình thi triển một cái kỹ năng cũng có thể giết chết nó.
"Bắt lấy hắn!"
Bên kia là một đầu Bán Ma đế hoàng đỉnh phong, nhiều lắm chỉ cung cấp cho nàng thêm chút ít năng lượng mà thôi. Vì thế Đế Cơ không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, mục đích thật sự của nàng đi tới nơi này chính là di vật Thừa Mặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...