"Nhận Dực Yêu, Nhận Trận."
Dương Kính Ly cao giọng hô lên, trực tiếp ra lệnh cho Nhận Dực Yêu triển khai công kích đối với Băng Không Tinh Linh.
Nhận Dực Yêu bay ở trên cao phát ra một tiếng kêu bén nhọn, nhất thời hàng loạt hàn quang hiện ra trên không trung, hung mãnh phóng xuống vị trí Băng Không Tinh Linh, mặt đất lập tức bị đục ra vô số lỗ thủng.
"Đinh đinh đinh ~!"
Nhận Trận đánh lên trên người Băng Không Tinh Linh phát ra một trận thanh âm vang dội, Băng Không Tinh Linh phòng thủ rất mạnh cũng bắt đầu bị thương.
Nhận Dực Yêu công kích vẫn không có cách nào phá hủy đạo phòng ngự trên người Băng Không Tinh Linh, nhưng Dương Kính Ly hiển nhiên cũng không hy vọng Nhận Dực Yêu có thể tạo ra tác dụng quá lớn. Hắn vốn có ý định Băng Không Tinh Linh bị Nhận Trận vây khốn không thể di động né tránh mà thôi.
"Hừ hừ, Sở Mộ, trơ mắt nhìn Hồn sủng của ngươi bị giết đi." Trong mắt Dương Kính Ly hiện lên một tia âm tàn.
Hồn niệm phát ra, Thôn Tinh Lang đột ngột nhảy lên, từng điểm sáng trên người y như vô số hàn tinh lóe lên quỷ dị.
"Thôn Tinh."
Thôn Tinh Lang mở cái miệng to như chậu máu ra, một cỗ tà khí ập tới tạo thành cuồng phong chấn động khắp bốn phía.
Hàm răng sáng loáng tựa hồ có thể cắn nuốt hết thảy, con mắt thâm thúy như đêm ba mươi, khí thế cường hãn vẫn không ngừng trào ra.
Sở Mộ chưa từng được chứng kiến kỹ năng nào kỳ lạ thế này, đành phải bảo Băng Không Tinh Linh chọn lựa phương pháp phòng ngự xem xét tình hình, còn chính hắn thì niệm chú ngữ gia trì Băng Khải lên người.
"Ngao ô..."
Một tiếng sói tru vang lên, Băng Không Tinh Linh rên rỉ thống khổ. Kỹ năng Thôn Tinh vừa lướt qua, Thôn Tinh Lang đã hiện ra ở bên cạnh Băng Không Tinh Linh, hết thảy tà khí quỷ dị biến mất trong nháy mắt, trong miệng Thôn Tinh Lang đang ngậm một cánh tay lạnh lẽo trong suốt.
"Đinh! "
Băng Không Tinh Linh lập tức kêu lên đau đớn, thân thể co rúc lăn lộn trên mặt đất. Hiển nhiên cảm giác thống khổ khi bị cắn đứt tay khiến cho Băng Không Tinh Linh không thể nào chịu đựng nổi.
"Ha ha, không ngờ còn biết làm nũng nữa, Sở Mộ ơi là Sở Mộ, ngươi và Hồn sủng quả nhiên đều là cực phẩm, ha ha, cười chết ta rồi." Dương Kính Ly lập tức cười phá lên.
Nguyên Tố giới Hồn sủng không có máu và kinh mạch, thông thường bị thương cho dù là gãy chi đoạn thể cũng ít đau đớn hơn những Hồn sủng khác rất nhiều. Bây giờ nhìn thấy Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ vừa bị thương đã lăn lộn trên mặt đất ăn vạ, Dương Kính Ly tự nhiên cảm thấy hoang đường và vô cùng buồn cười.
Vẻ mặt Sở Mộ không hề biến hóa, chậm rãi niệm chú ngữ thu hồi Băng Không Tinh Linh, nó trước kia vốn được nuông chiều từ bé, thiên phú cực cao nhưng rất ít khi chiến đấu. Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái khi xuất hiện tình huống như thế, sau này chỉ cần cho nó thường xuyên chiến đấu, kinh nghiệm tăng cao sẽ không biểu hiện yếu ớt như vậy nữa.
"Để ta nhìn xem ngươi còn có Hồn sủng cặn bã gì đây?" Dương Kính Ly nói đầy tính châm biếm, khinh thường không thèm ra lệnh cho Nhận Dực Yêu công kích Sở Mộ.
Trên thực tế Sở Mộ đã dùng hồn kỹ Sủng Mị thi triển Băng Khải phòng ngự, cho dù Nhận Dực Yêu công kích cũng không có cách nào ngăn cản Sở Mộ triệu hoán.
"Ngao ô ô ~!"
Thanh âm hồ ly mị hoặc vang lên ngay khi Sở Mộ hoàn thành triệu hoán, tiếng thét này chính là Mạc Tà an ủi Băng Không Tinh Linh vừa bị thương tổn.
"Đinh!" Băng Không Tinh Linh phát ra thanh âm u oán.
"Yên tâm, Ngưng, hắn và Hồn sủng sẽ phải chết." Sở Mộ nói.
Đồ án màu lam từ từ lóe lên quang mang trắng bạc chói mắt, từ khi Mạc Tà phát sinh chủng tộc dị biến đã có biến hóa rõ ràng. Hơn nữa, Sở Mộ và Mạc Tà vốn tâm linh tương thống, cùng nhau chiến đấu không ít lần, giữa bọn họ đã hình thành hợp tác rất ăn ý.
"Nguyệt... Nguyệt Quang Hồ? Ha ha ha ha, ha ha ha, Sở Mộ ơi Sở Mộ, ngươi không hổ là đệ nhất hài hước của Cương La thành nha! Trên thế giới này sợ rằng không có ai vừa dại dột vừa bất trị hơn ngươi rồi." Dương Kính Ly trong giây lát nhìn thấy Mạc Tà, bất chợt cười lên ầm ĩ.
Sáu đoạn Nguyệt Quang Hồ, bất kể là Hồn sủng sư nào nhìn thấy một con Hồn sủng như vậy đứng ở trước mặt ba đoạn Thôn Tinh Lang cũng rất khó khống chế tâm ý khinh thường.
Khinh thường lộ liễu, thường thường mỗi Hồn sủng sư luôn coi trọng những Hồn sủng mà mình thu nhận. Trên thế gian này Hồn sủng vô số, chủng tộc thiên kỳ bách quái, có rất nhiều Hồn sủng bề ngoài khả ái nhưng khi chân chính đối mặt mới biết được cơn ác mộng ập đến, lúc đó thì đã quá muộn màng rồi.
Dương Kính Ly lịch duyệt rõ ràng là không đủ, trong nhận thức vẫn luôn xem thường Sở Mộ. Cho nên hắn bị bề ngoài Mạc Tà lừa gạt quá dễ dàng.
"Nuốt gọn con sủng vật kia cho ta." Đối mặt địch nhân yếu ớt như thế, Dương Kính Ly thật sự cảm thấy không cần thiết ra lệnh cho Thôn Tinh Lang thi triển kỹ năng làm gì.
Nhìn thấy bộ dạng Dương Kính Ly rất khinh thường mình, trong lòng Sở Mộ lại vô cùng vui vẻ, bình thản nói: "Để ta cho ngươi biết, Hồn sủng nào mới là cặn bã."
"Mạc Tà, Tà Diễm Trảo."
"Ô ô ô ~~~!"
Mạc Tà ngẩng đầu lên tru lớn một tràng thật dài.
Trong khi Thôn Tinh Lang tiến đến phạm vi gần năm thước, bộ lông màu trắng bạc trên người Mạc Tà không gió mà bay, nhất thời một luồng yêu khí khổng lồ tràn ngập không gian.
Cái đuôi nho nhỏ nhanh chóng phân hoá biến thành sáu sợi roi đỏ rực tùy ý tung bay. Tại
Sáu đoàn Yêu Hỏa Tà Diễm nhẹ nhàng trôi nổi, nhanh chóng đáp xuống tứ chi Mạc Tà làm cho nó càng thêm uy vũ.
Nhìn thấy một màn này Dương Kính Ly cũng bị trấn trụ, vô cùng kinh hãi nhìn vào con Lục Vĩ Yêu Hồ đột ngột xuất hiện. Hắn muốn ra lệnh cho Thôn Tinh Lang tạm ngừng công kích, lại phát hiện Lục Vĩ Yêu Hồ đang dùng tốc độ khủng khiếp đánh tới Thôn Tinh Lang.
"Viêm Phụ."
Trong lúc Dương Kính Ly cười to khinh thường, Sở Mộ đã hoàn thành chú ngữ, Mạc Tà vừa lao tới thì một luồng lực lượng Hỏa Diễm cũng nhanh chóng bám vào trên người Mạc Tà.
Mạc Tà thi triển Tà Diễm Trảo dư sức phá vỡ hàng phòng ngự cấp bốn trở xuống, cộng thêm Viêm Phụ thì lực công kích được tăng cường lên đến cực hạn.
"Xẹt!"
Hết thảy mọi thứ diễn ra vô cùng đột ngột, Yêu Hỏa Tà Diễm hoa lệ vừa sắc bén xẹt qua đỉnh đầu Thôn Tinh Lang.
Con Thôn Tinh Lang này vốn đang khinh thường đối thủ căn bản không kịp cho ra bất kỳ phản ứng nào, trên trán của nó đã xuất hiện một lỗ thủng đỏ lòm.
"Phụt!"
Yêu Hỏa Tà Diễm nhanh chóng lan tràn, máu tươi trong giây lát phun trào, Tà Diễm nhanh chóng lan tràn. Lực lượng Tà Diễm trực tiếp xâm nhập vào não Thôn Tinh Lang, thiêu đốt tất cả mọi thứ thành tro tàn.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có, cái đầu của ba đoạn Thôn Tinh Lang bốc cháy hừng hực, chốc lát sau đã hóa thành một cỗ thi thể không đầu nằm gục dưới chân Mạc Tà.
"Làm sao... làm sao có thể..." Cặp mắt Dương Kính Ly lồi ra thật to, gia tộc hao tốn ba vạn kim tệ mua cho hắn yêu thú Thôn Tinh Lang lại bị Lục Vĩ Yêu Hồ đánh một kích trí mạng.
Đồng dạng là ba đoạn, đồng dạng là cao đẳng cấp chiến tướng, coi như là khinh địch nhưng tại sao thực lực cách xa như thế?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...