Sủng Mị

"Giết mấy tên phế vật và cặn bã này quả thực là nhục nhã thân phận của ngươi đó!" Thanh niên thần bí kia chậm rãi đi lên chiến trường.

Hắn không có triệu hoán Hồn sủng, cho dù đang đối mặt với Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ đằng đằng sát khí nhưng vẫn giữ vững thái độ trấn định, y như là không hề lo lắng Băng Không Tinh Linh sẽ đột ngột dùng Băng Thứ đâm thủng cơ thể mình vậy.

Thanh niên thần bí vừa đi ra chiến trường, toàn bộ mọi người lập tức an tĩnh lại, bất kỳ ai cũng có thể nhận ra sự tình càng lúc càng hay.

Sở Mộ khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn vào gã đối thủ thờ ơ, lạnh nhạt kia.

Sở Mộ dĩ nhiên đã chủ ý đến nam tử này, lúc trước nghe Hà Lãng đề cập tới chuyện về La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm đang có mặt ở gần Cương La thành, quả nhiên người này đã xuất hiện đúng ngay thời khắc mấu chốt nhất.

"Vốn là nhân vật phong vân như ngươi đã muốn đại khai sát giới, Dương Lạc Sâm ta cũng không muốn làm mất nhã hứng của ngươi. Nhưng mà trong số người mà ngươi muốn giết còn còn một gã đệ đệ của ta." Thanh niên thần bí chậm rãi nói.

La Vực là lãnh thổ tương đối gần Yểm Ma cung, tin tức ở Yểm Ma cung lưu truyền ra sẽ xuất hiện ở La Vực rất nhanh.

Không thể nghi ngờ chút nào, La Vực Yểm thiếu dĩ nhiên là người mạnh nhất của Yểm Ma cung ở lãnh thổ La Vực này. Ngoại trừ những đệ tử cấp cao của La Vực môn ra, sợ rằng rất khó tìm ra một người thanh niên nào đủ sức chống lại La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm.


Danh tiếng La Vực Yểm thiếu ở nơi này so với Thiên Quý càng thêm vang dội, thậm chí ở bên trong Yểm Ma cung cũng có thân phận khá cao. Huống chi La Vực là địa bàn của hắn, vận dụng thế lực sẽ thuận buồm xuôi gió hơn.

Vì những nguyên nhân đó, ngay khi thanh niên thần bí tự xưng mình là Dương Lạc Sâm, những người có mặt ở trong quảng trường liền bị trấn trụ, hoàn toàn không nghĩ tới La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm lại xuất hiện trong đại hội tiến cử.

Mục đích cuối cùng của tiến cử là lựa chọn ra thanh niên có thực lực mạnh nhất rồi đưa đến La Vực thành, tiến hành thi tuyển cao cấp hơn. Đại hội tiến cử ở Cương La thành phát sinh biến hóa về ý nghĩa, đó là vì cao thủ mạnh nhất của Cương La thành đi đến La Vực thành sẽ bị đào thải rất nhanh.

Còn La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm thuộc về đẳng cấp thanh niên đứng đầu của toàn lãnh thổ rồi, hắn tự nhiên xuất hiện trong tiến cử ở Cương La thành quả thực là không thể tin nổi, bởi vì tý thí nơi này không tương xứng với thân phận hắn.

"Lão thành chủ, vị này thật sự là La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm?" Gia chủ Chu gia - Chu Khuê Hiền kinh hãi hỏi. Bạn đang đọc truyện được tại truyenfull.vn

Dương Khoát thấy Dương Lạc Sâm đã xuất thủ, vẻ mặt cũng hơi hòa hoãn lại, gật đầu nói: "Đúng thế!"

Sau khi biết được tuyển thủ thần bí của Dương gia là La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm, toàn bộ khán đài lập tức sôi trào lên ầm ầm.

"Dương Yểm thiếu, đây là cuộc thi tiến cử ở Cương La thành, sợ rằng không xứng với đại nhân vật như ngài, theo ta thấy..." Lão chủ sự ý thức được việc tỷ thí đã hoàn toàn thay đổi lập tức dùng kính ngữ nói với Dương Lạc Sâm.


"Trận tiến cử này từ lúc mới bắt đầu đã không thể dựa theo hình thức bình thường phát triển đi xuống, chẳng lẽ các ngươi còn chưa nhận ra một người vốn không nên có mặt ở nơi này đang tiến hành trò chơi tàn bạo hay sao?" Dương Lạc Sâm nhìn thoáng qua chủ sự, nhàn nhạt nói.

"Xin chỉ giáo, chẳng lẽ là Sở Mộ? Hắn hành động đúng là hơi quá." Ánh mắt chủ sự lập tức quét về phía Sở Mộ.

"Một đám ngu xuẩn." Dương Lạc Sâm nở nụ cười quái dị, cặp mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, căn bản không có để ý tới chủ sự nữa.

"Ngươi không muốn chết thì cút ra xa một chút." Sở Mộ lạnh lùng nói, cho dù là cao thủ đứng đầu La Vực Yểm thiếu thì thế nào? Chỉ cần gây trở ngại là giết không tha.

"Ha ha, quả nhiên rất giống với lời đồn, lạnh y như một tòa băng sơn, động một chút là máu tanh, tàn sát." Dương Lạc Sâm nhếch môi cười, vẫn tiếp tục nói.

"Đường đường là Yểm Ma cung Hằng Hải Yểm thiếu, thế mà hèn mọn đến mức ở chỗ này phát tiết tâm tình với một đám phế vật. Đám người kia nhất định là khiến cho Tù đảo vương giả giết không thoải mái lắm, để Dương Lạc Sâm ta đánh một trận với ngươi thì tốt hơn."

Mọi người đang cảm thấy vô cùng khiếp sợ vì La Vực Yểm thiếu Dương Lạc Sâm xuất hiện, bất chợt nghe thấy một câu này lại càng kinh hãi, thanh âm nghị luận dâng trào một mảnh như sóng to gió lớn.

Tù đảo vương giả, Hằng Hải Yểm thiếu.


Đoạn thời gian gần đây chính là vị tân tinh của Yểm Ma cung nhanh chóng quật khởi, danh tiếng lan xa trong khoảng thời gian rất ngắn, được mọi người gọi là người có sát khí mạnh nhất trong hàng ngũ thanh niên cao thủ.

Trước đó không lâu, rất nhiều người từng gặp nam tử đeo mặt nạ từ trong trụ sở giao dịch đi ra, thần thái coi rẻ thiên hạ và khí tức lạnh lẽo đã chấn nhiếp tinh thần không ít người.

Khi đó mọi người liền khẳng định Hằng Hải Yểm thiếu xuất hiện ở Cương La thành là chuyện thực, thời gian một tháng đã qua, lúc tất cả mọi người nghĩ rằng vị Hằng Hải Yểm thiếu kia đã rời khỏi Cương La thành rồi. Nhưng không nghĩ tới sự tình lại khác hẳn với suy đoán.

Một việc càng thêm kinh dị không ai ngờ nổi, chính là vị Tù đảo vương giả thần bí kia dĩ nhiên là Sở Mộ, một tên phế vật vốn đã chết bốn năm về trước.

Sở Mộ là Tù đảo vương giả?

Sở gia - Sở Mộ nổi danh ở Cương La thành ngay từ khi còn nhỏ, vì hắn bị mất một hồn nên biến thành trò cười cho thiên hạ. Yểm Ma cung Tù đảo vương giả là người danh tiếng hiển hách, thực lực được liệt vào hàng ngũ thanh niên cao thủ đứng đầu. Hai người này đối với mọi người ở Cương La thành không thể nào có quan hệ với nhau được. Nếu như Dương Lạc Sâm không điểm phá tin tức này chắc chắn dù có chết cũng không ai tin tưởng chuyện này.

"Theo tin tức xác thực thì Tù đảo vương giả mặc dù là Hồn Sư nhưng chỉ có hai hồn. Hắn sở dĩ đánh bại Thiên Quý và danh tiếng càng ngày càng lan xa, đó là vì hắn đã dùng hai con Hồn đánh bại ba con Lam Yểm Ma của Thiên Quý."

"Sở gia Sở Mộ không phải là bị mất một hồn sao?"

"Tù đảo vương giả Hằng Hải Yểm thiếu chỉ có hai hồn, ý nghĩa rằng hắn cũng bị mất một hồn. Chẳng lẽ Sở Mộ thật sự là Yểm Ma cung Hằng Hải Yểm thiếu? Tù đảo vương giả sống sót từ trong hung hiểm ba nghìn còn một?"


Thanh âm đám người chung quanh hoảng sợ nghị luận không ngừng quanh quẩn trong tai Sở Minh, đứa cháu mất tích dĩ nhiên là vị thanh niên cường giả đứng đầu Yểm Ma cung - Hằng Hải Yểm thiếu.

Mà điều này cũng có nghĩa là trong thời gian bốn năm Sở Mộ mất tích đã có ba năm tìm cách sinh tồn trên Tù đảo, tàn sát ba nghìn tù nhân để giành cơ hội sống sót.

Trải qua đoạn kinh nghiệm tàn sát kinh khủng đó mới dưỡng thành sát khí nồng đậm kia, cảnh giới giết người cũng đạt tới trình độ cao thâm khó lường. Sở Minh cảm thấy Sở Mộ là Tù đảo vương giả hình như không thật lắm, nhưng mà liên hệ hết thảy những điều đó lại với nhau hoàn toàn vừa khớp.

"Nhắc tới bốn năm này, Sở Mộ chưa từng hé miệng nói lời nào." Nghĩ đến những lúc hỏi thăm kinh nghiệm trong bốn năm mà Sở Mộ từng trải qua, trái tim Sở Minh không ngừng co thắt lại, đau đớn vô cùng.

Mặc dù Sở Minh không biết Tù đảo đến tột cùng hung hiểm như thế nào, nhưng chỉ cần nghe thấy ba nghìn sống một người là biết cạnh tranh tàn khốc, hung hiểm đến mức nào rồi. Sở Minh có thể hiểu Sở Mộ đã dùng nước mắt và máu tẩy lễ linh hồn, giành lại vận mệnh về cho chính mình, từ đó mới có thể rèn luyện nên tính cách lạnh lùng và cao ngạo như hiện tại.

Hằng Hải Yểm thiếu - Tù đảo vương giả - Sở Mộ.

Dương Lạc Sâm nói một câu khiến cho lòng người liên tục sôi trào.

Sở Mộ chính là Hằng Hải Yểm thiếu, khó trách hắn trở nên tàn nhẫn vô tình như thế, cũng khó trách có thể lấy tư thái cuồng vọng coi rẻ toàn bộ Dương gia.

"Sở Mộ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui