Quân đoàn lại bắt đầu chạy băng băng qua sóng biển, xông thẳng tới thế giới băng nguyên sừng sững.
Lần này băng nguyên không thể ngăn cản bước tiến của bọn họ, lực lượng hải quân cường hành lướt tới thế như chẻ tre.
"Rào rào rào!"
"Ầm ầm ầm ầm ầm ~!"
Từng mảng tường băng nứt vỡ rơi xuống đại dương, nước biển lại bắt đầu dâng trào kèm theo vô số bọt sóng quỷ dị.
Bọt sóng nổi lên càng lúc càng nhiều, trộn lẫn với hàn tinh hóa thành sương mù nồng đậm. Từ ngoài nhìn vào có thể thấy được ánh sáng phản chiếu của những mảnh lân giáp trơn bóng.
"Ào ào ào!"
Từ dưới nước xuất hiện rất nhiều bóng đen nhanh chóng lao về phía hải quân Ô Bàn.
Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện những địa phương chúng nó lướt qua đều bị lực lượng băng hàn đông cứng.
"Đám Băng Ma Sa kia cuối cùng đã muốn nổi lên mặt nước rồi?"
Phó thủ Thiết Quân cười lạnh nói.
Quân sư nhìn xuống những thân ảnh bơi lội dưới nước, bộ dạng đăm chiêu giống như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
"Không đúng, hình như là chúng nó rút lui!"
Một lát sau, Trí Nang quân sư mới lẩm bẩm một câu.
Đám Băng Ma Sa kia bị hải quân công kích nhưng không có phản công, chúng nó từ trong thế giới băng nguyên lặn xuống nước sâu, phương hướng ngược lại với bọn họ. Rõ ràng là chúng nó không muốn va chạm chính diện với hải quân Ô Bàn.
"Tại sao phải rút lui?"
Quân sư lại phát hiện ra một vấn đề mới.
Quân đoàn Băng Ma Sa rút lui tập thể hẳn là phải có kế hoạch từ trước, chẳng lẽ chúng nó chỉ muốn tập kích hậu phương của hải quân Ô Bàn? Nhưng mà hải quân Ô Bàn lúc này đã dàn trận hình vuông, không thể nào tái diễn tình cảnh bị cô lập như trước đó.
"Quân sư, hay là chúng ta xuống nước săn giết chúng nó?"
Một gã tướng lĩnh hỏi.
Quân sư lắc đầu, Băng Ma Sa ở dưới nước có lực chiến đấu cực kỳ khủng bố. Một khi hải quân Ô Bàn xuống nước chẳng khác nào cấp lợi thế cho chúng nó, tổn thất căn bản không thể đo lường.
"Kỳ quái, tại sao nước biển xuôi dòng rồi?"
Ngay lúc này, Trí Nang quân sư đột nhiên nhận ra một sự tình quái dị.
Dòng chảy đại dương là do sóng triều và mạch nước ngầm tạo thành, rất ít khi xuất hiện tình huống xuôi dòng giống như sông suối.
Thế mà cả đại dương lại chảy xuôi theo cùng một hướng, chuyện này ý nghĩa rằng phương hướng bên kia đang xảy ra chuyện gì đó.
"Nước biển xuôi dòng theo hướng này bao lâu rồi?"
Quân sư hỏi gã thủ hạ ở sau lưng mình.
"Thời điểm chúng ta tiến vào Ám Thiên hải, nước biển đã chảy theo hướng này rồi."
"Ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi không có thăm dò thời gian diễn ra sóng triều của Ám Thiên hải?"
Quân sư lập tức mở miệng chửi ầm lên.
Gã trưởng đội tự nhiên bị chửi cũng muốn ngu người, vẻ mặt không hiểu được đứng yên tại chỗ. Sóng triều chảy theo một hướng có ảnh hưởng gì chứ?
Lúc này sắc mặt Trí Nang quân sư tương đối trầm trọng, hắn đột nhiên ném một lá quân kỳ lên trên không trung.
Đây là lá cờ hiệu lệnh toàn quân phòng ngự. Ngay khi đồ án hỏa diễm nở rộ trên không trung, tất cả tướng lĩnh hải quân đều lộ vẻ nghi ngờ, rõ ràng lúc nãy mới truyền lệnh tiến công kỳ, tại sao trong lúc bất chợt lại biến thành phòng ngự?
"Quân sư, chuyện gì xảy ra?"
Phó thủ Thiết Quân nghi ngờ hỏi.
"Chẳng lẽ ngươi không cảm giác chuyện gì sao?"
Ánh mắt Trí Nang quân sư lạnh lùng nhìn lướt qua màn sương mù phía trước mặt.
Phó thủ Thiết Quân vội vàng dùng hồn niệm kiểm tra tình huống ở phương xa, hắn thăm dò chung quanh thế giới băng nguyên bể tan tành, rồi vượt qua tới tận đường ven biển Tân Nguyệt Địa.
Ngay lúc này, ánh mắt hắn trợn trừng khiếp sợ, bởi vì không biết từ lúc nào hải vực ở gần Tân Nguyệt Địa xuất hiện một bức tường sóng khổng lồ.
"Ùng ùng ùng ~~~!"
Bức tường màu xanh thẫm này là do sóng biển tạo thành, độ cao vượt quá mây mù trên bầu trời. Hiện tại cơn sóng thần khủng khiếp đó đang chầm chậm tràn về phía hải quân Ô Bàn.
"Hải Khiếu Bất Hủ cấp bảy?!?"
Thiết Quân sợ hãi trợn trắng mắt, nhìn về phía cơn sóng khổng lồ kia không biết nên nói gì cho tốt.
(Hải khiếu: sóng thần.)
Sóng thần Bất Hủ cấp bảy chính là tai nạn hủy diệt đối với bất kỳ lực lượng hải quân nào. Cho dù là hải quân Ô Bàn cũng gặp tai họa ngập đầu nếu như va chạm chính diện với nó.
Từ bên trong màn sương mù xuất hiện một đường viền màu trắng, cơn sóng thần cao vượt qua mây mang đến áp lực cực lớn đối với hải quân Ô Bàn.
Cảm giác này giống như trời sập đất sụp, hoàn toàn không có đường nào thối lui. Cho dù chạy đi đâu cũng không thoát khỏi tai nạn đổ ập xuống đầu.
Hải quân Ô Bàn hoành hành trên đại dương không biết bao nhiêu năm, nhưng bọn họ chưa từng đối mặt với cơn sóng thần kinh khủng cỡ này.
Hải Khiếu Bất Hủ cấp bảy, đây chính là lực lượng có thể hủy diệt cường giả Bất Hủ. Quân đoàn cấp chúa tể và đế hoàng chỉ là cặn bã, quét cái là bay.
Trí Nang quân sư đứng trên bong thuyền bây giờ đã hiểu được tại sao đám Băng Ma Sa phải di động ngược sang hướng khác, tại sao nước biển luôn chảy về phía bắc, tại sao trên bầu trời tụ tập vân khí quái dị như thế.
Tất cả những điều đó là điềm báo trước tai nạn sóng thần sắp sửa bộc phát, đáng tiếc là hắn cũng không có nhận ra từ sớm.
"Tất cả thuyền trưởng nghe lệnh, tiến hành Tỏa liên trận."
"Tất cả Hải chủ nghe lệnh, trì hoãn tốc độ sóng thần tiến tới."
"Tất cả quân đoàn nghe lệnh, tiến hành trận hình phòng ngự, thiết lập kết giới trên biển."
Trí Nang quân sư truyền đạt một hơi ba mệnh lệnh, ba cái cờ hiệu lập tức bốc cháy ở giữa không trung.
Sóng thần chưa tới nhưng áp lực đè nặng tinh thần từng người một, cuồng phong lạnh giá thổi quét khiến cho hải quân Ô Bàn run rẩy kịch liệt.
Đối mặt với sóng thần ngập trời, một người, một chiếc thuyền, một chi quân đoàn quả thật là nhỏ bé tới cực điểm.
"Phó thủ!"
Trí Nang quân sư nhìn thoáng qua phó thủ Thiết Quân ở bên cạnh.
Thiết Quân ngó chừng cơn sóng thần đang tràn tới, ánh mắt dần dần trở nên lạnh như băng.
Hắn chậm rãi niệm chú ngữ, phía trước thuyền lớn bỗng nhiên xuất hiện một dòng nước xoáy mạnh mẽ.
"Vụt!"
Đồ án triệu hoán nằm ngay trên mặt nước, sau đó một cột nước to lớn đột nhiên bắn thẳng lên trời.
Nước biển quay cuồng càng lúc càng nhanh, từ bên trong đồ án chậm rãi trồi lên một con quái thú đầu rắn thân rùa.
Ngay sau đó, nước biển bắt đầu lan tràn ra bốn phương tám hướng, tốc độ lưu động cực nhanh đẩy dạt tất cả băng trôi trên mặt biển.
Đây là một con Hồn sủng khổng lồ, trên lưng có cái mai rùa thật lớn. Nó trôi nổi trên mặt biển chẳng khác gì một hòn đảo nhỏ.
Nhưng đây không phải là Quy tộc Hồn sủng, tứ chi nó vô cùng cường tráng còn mạnh mẽ hơn cả Thú hệ.
Sóng biển dâng trào cuồn cuộn, đầu Quy Xà Hồn sủng xuất hiện ở phía trước hải quân Ô Bàn, không một ai nghi ngờ lực lượng bá đạo của nó.
Tất cả thủy thủ Ô Bàn đều nhận ra sinh vật này, chính là chủ sủng của phó thủ Thiết Quân - Bá Hạ.
Bá Hạ là một chủng tộc đặc thù, sinh ra đã có huyết thống cấp Bất Hủ, đầu rắn mai rùa, thân thể tứ chi giống như cuồng thú. Nó là một trong số ít Thủy hệ Hồn sủng huyết thống đỉnh cấp từng xuất hiện trong thế giới nhân loại.
Thiết Quân có thể ngồi yên ổn tại vị trí phó thủ hải quân Ô Bàn chính là dựa vào Hồn sủng Bá Hạ. Toàn bộ hải quân Ô Bàn và những thế lực trên biển khác không có người nào dám ngỗ nghịch hắn.
Giờ phút này, Thiết Quân quyết định triệu hoán Hồn sủng mạnh nhất ra, hiển nhiên là muốn đối kháng với Hải Khiếu Bất Hủ cấp bảy.
"Giao cho ngươi!"
Trí Nang quân sư nói với phó thủ Thiết Quân.
Thiết Quân không giống với một kẻ thống trị, mà tác phong của hắn giống với một vị đại nguyên soái hơn. Từ trước tới giờ hắn vẫn luôn hành động quả quyết, xuất thủ đánh sụp hết thảy mọi thứ cản trở bước tiến của hải quân Ô Bàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...