Mục Thanh Y là nữ nhân xinh đẹp, tính cách ngay thẳng, ân oán phân minh tạo ra mị lực đặc biệt. Nhưng hình dáng nàng lúc này làm cho hắn tan nát cõi lòng.
Đôi mắt Mục Thanh Y thể hiện rõ cảm xúc bị đè nén, bây giờ thấy Sở Mộ xuất hiện rốt cuộc không nhịn được nữa, nước mắt tuôn ra như suối.
Nàng dùng phương thức điên cuồng tàn sát để phát tiết tâm tình của mình, dùng thù hận để che giấu bi thống trong lòng mình. Nhưng thời điểm buông xuống hết thảy mọi thứ, tựa vào lồng ngực vững chắc của một nam nhân tin cậy, cảm xúc bộc phát sẽ đánh sụp tinh thần nàng trong nháy mắt. Vào lúc này, nàng không còn cao ngạo, kiên cường, bất khuất, mà chỉ còn là một nữ nhân mất đi người thân, chỉ biết úp mặt khóc rồng, yếu ớt như một đứa bé.
Nàng khóc khiến cho Sở Mộ vô cùng thương tâm.
"Không được coi thường tính mạng của mình như vậy, nó không chỉ thuộc về một mình ngươi. Nếu như ngươi chết đi, tất cả những người quan tâm ngươi sẽ rất đau lòng. Bọn họ sẽ bi thương, thống khổ hơn cả thời điểm ngươi bị giết. Hơn nữa, mọi người sẽ phải lưu giữ cảm xúc đó rất lâu."
Sở Mộ cúi đầu nói với Mục Thanh Y.
Người chết chỉ chịu đựng thống khổ một khắc trước khi tử vong, sau đó triệt để an nghỉ. Còn những người khác sẽ bắt đầu nghe tin dữ, trải qua hàng loạt cảm xúc bi thương, mỗi lần nhớ tới sẽ cảm thấy thương tâm não nề. Trạng thái đó sẽ kéo dài rất lâu, có thể là vô hạn, là cả đời.
Bất cứ người nào, cho dù nhỏ bé, yếu ớt tới cỡ nào cũng không nên khinh thường tính mạng của mình. Bởi vì làm như vậy sẽ thành toàn cho địch nhân, chỉ có những người quan tâm chân chính mới đau khổ vì cái chết của bọn họ.
Sở Mộ không nói đạo lý cao siêu, hắn chỉ muốn nói cho Mục Thanh Y biết nàng có thể bi thương vì mất đi một người ông. Nhưng nàng chết đi rồi sẽ có nhiều người hơn nữa đau xót vì nàng, ít nhất Sở Mộ chính là một trong số đó.
"Thật xin lỗi!"
Mục Thanh Y ôm thật chặt bả vai Sở Mộ, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhìn thấy bộ dáng Mục Thanh Y mềm yếu như thế, Sở Mộ là người hiểu được sâu sắc nhất. Bởi vì trước đó không lâu, chính hắn cũng đã trải qua cảm giác này.
"Không sao, ngươi cần thì cứ việc phát tiết. Thế nhưng, lần sau bốc đồng tốt nhất gọi ta một tiếng!"
Sở Mộ vỗ vỗ lưng của nàng, nhỏ giọng nói.
"Ta muốn làm phiền ngươi!"
Mục Thanh Y nói.
Sở Mộ suy nghĩ một chút, sau đó khe khẽ gật đầu.
Mục Thanh Y quả thật không phải là một người phiền phức. Nàng độc lập, chấp nhất, kiên cường, có thể làm cho bằng hữu, thân nhân vô cùng yên tâm. Từ trước tới giờ, đây chính là lần đầu tiên nàng phóng túng, điên cuồng như thế.
"Không phiền phức sao? Vấn đề là bây giờ chúng ta đã gặp phiền toái rất lớn rồi. Hình như cả liên quân chinh phạt đều biết ta chạy vào doanh địch cứu ngươi!"
Sở Mộ cười cười nói.
"A? Vậy làm sao bây giờ?"
Mục Thanh Y hơi bối rối, vội vàng dõi mắt nhìn quanh.
Tuy rằng lúc nãy nàng đã giết hơn trăm Cự thú ở chung quanh, nhưng hiện tại vẫn có biển thú rừng người tràn về phía nàng.
Không chỉ có như thế, bầu trời vốn là địa bàn của quân đoàn quái điểu. Thế nhưng, vào lúc này cũng có rất nhiều đội quân từ nơi khác tràn tới.
Lúc trước Mục Thanh Y tiến vào trong quân doanh đã bị quân đoàn Mục Toản vây công.
Bây giờ trong mắt Mục Thanh Y là đại đa số lực lượng liên minh chinh phạt, bất kể thế lực nào cũng đang nhắm tới vị trí Sở Mộ.
Bởi vì Sở Mộ là vương giả Tân Nguyệt Địa, chính là tín ngưỡng toàn dân, là điểm mấu chốt trong trận chiến này. Hắn có thể ảnh hưởng đến cả chiến cuộc, chỉ cần hắn chết, vậy thì cuộc chiến xem như kết thúc.
Tướng lãnh và chủ soái liên minh chinh phạt thấy Sở Mộ đơn độc tiến vào trận doanh của mình lập tức mừng rỡ như điên, nói gì cũng không thể để cho hắn chạy thoát ra ngoài.
Nhìn thấy từng đoàn từng đoàn quái thú tràn về phía mình, trong lòng Mục Thanh Y nhất thời cảm thấy tự trách.
Nàng không nên xúc động như vậy, lại càng không nên liên lụy đến Sở Mộ cũng sa vào khốn cảnh thế này.
Tất cả Hồn sủng của hắn đang chiến đấu với các cường giả chưởng môn, hiện tại chỉ có thể dựa vào lực lượng ma hóa, sớm muộn gì cũng bị đại quân tiêu hao sạch sẽ.
"Ta sẽ phát tín hiệu cho Triêu Lãnh Xuyên, để hắn phái quân tới cứu viện. Ngươi mở ra một con đường máu đi về phía đó, đám người kia hẳn là không cản được ngươi."
Mục Thanh Y nói.
Vừa mới dứt lời, Mục Thanh Y cố gắng đè nén cảm giác vô lực, lẩm bẩm niệm chú ngữ.
Sở Mộ đưa tay che kín miệng nàng, cười nói:
"Đừng có tàn phá tinh thần lực của mình."
"Nhưng… nhưng không làm thế ngươi cũng sẽ chết. Ta nhất định phải gọi cứu viện tới đây."
Mục Thanh Y đẩy tay Sở Mộ ra.
"Cứu viện sao? Chúng ta có rồi, không cần thiết làm phiền Triêu Lãnh Xuyên."
Sở Mộ mỉm cười gian tà.
Ánh mắt Mục Thanh Y lộ vẻ u mê nhìn chăm chú Sở Mộ, hoàn toàn không hiểu hắn đang nói cái gì.
Sở Mộ chỉ mỉm cười nhàn nhạt, chậm rãi giơ tay trái của mình lên.
Một đoàn ma diễm màu đen nhẹ nhàng bốc cháy, sau đó ngưng tụ thành một đạo Hỏa cầu to lớn. Sở Mộ dứt khoát ném thẳng Hỏa cầu lên trời.
“Ầm ~!”
Hỏa cầu ma diễm gào thét bay đi, trong quá trình đó giết chết không ít địch nhân cản đường. Cuối cùng trực tiếp nở rộ thành một đóa Hỏa liên (sen lửa) trên độ cao mấy vạn thước.
Hỏa diễm bốc cháy hừng hực giống như tín hiệu báo tin, Mục Thanh Y bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó...
Sở Mộ đang muốn gọi tới đại quân Yểm Ma?
Khu vực phía bắc liên minh chinh phạt, quân đoàn nơi này đang cố gắng công phá Đông Cuồng Lâm quan ải từ cánh hông.
Người chỉ huy quân đoàn này là thủ tịch đệ tử Huyền Môn tiên tông -Lữ Phong Nam.
Lữ Phong Nam hẳn là người có tâm tư đả kích Tân Nguyệt Địa sớm nhất, nhưng hắn dần dần phát hiện những người có dã tâm nhiều ngoài dự liệu. Đồng thời hắn lại còn phát hiện một nhân vật thần bí dùng ảnh hưởng làm cho tám thế lực lớn tạo thành liên minh, cùng nhau chinh phạt Tân Nguyệt Địa.
Những năm này Lữ Phong Nam trải qua không tốt lắm, Tân Nguyệt Địa không ngừng phát triển cũng có nghĩa là hắn bị áp lực càng nặng. Bản thân hắn suýt chút nữa đã bị thành viên Huyền Môn tiên tông cấu kết với Tân Nguyệt Địa giết rớt trong mấy lần ám sát.
Bây giờ thì khỏe rồi, Tân Nguyệt Địa đang đối mặt tai hoạ ngập đầu. Lữ Phong Nam trải qua mấy năm chèn ép hiện tại tâm tình rất tốt, trong lòng hắn rất khẩn cấp muốn phá hủy Tân Nguyệt Địa thành bình địa.
"Chui qua lòng đất!"
Lữ Phong Nam hạ lệnh.
Hắn chỉ huy đội quân Độc Thảo phái của Huyền Môn tiên tông, đây là một loại Thảo hệ Hồn sủng có năng lực di chuyển dưới lòng đất như trên đất bằng. Hiện tại hắn dựa vào năng lực đặc thù này tiến nhập Đông Cuồng Lâm quan ải mà không cần đi qua cổng thành.
Độc thảo thả ra độc tính không mạnh, nhưng được cái phạm vi ảnh hưởng rất lớn. Chỉ cần để cho đội quân Độc Thảo phái xông vào Đông Cuồng Lâm quan ải, hậu phương quân đoàn Tân Nguyệt sẽ bị suy sụp nhanh chóng.
Mệnh lệnh đã được truyền đạt, tất cả Thảo hệ Hồn sủng lập tức đâm rễ cây xuống đất, thân ảnh nhanh chóng biến mất. Thậm chí phía trên không hề lưu lại một chút dấu vết.
"Ầm!"
Ngay lúc này, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang, Hỏa quang đen nhánh từ nơi xa lan tràn tới. Sóng lửa cuồn cuộn mang theo tà khí làm cho người ta cảm giác rét lạnh tới tận linh hồn.
Lữ Phong Nam ngẩng đầu nhìn về phương hướng quân đoàn chinh phạt, trong tầm mắt của hắn xuất hiện một đóa Hỏa liên bốc cháy rực rỡ. Rất nhiều nhân loại và Hồn sủng liên minh hóa thành tro bụi khi tiếp xúc với làn sóng lửa kinh khủng kia.
"Đó là thứ gì?"
Một vị tướng lĩnh ngạc nhiên chỉ về hướng đó, mở miệng hỏi.
"Đừng lắm chuyện, chúng ta giết qua!"
Lữ Phong Nam hừ lạnh một tiếng, không cho tên kia nhiều lời.
Lữ Phong Nam đã biết Sở Mộ trực tiếp bay vào trung tâm quân doanh, hành vi này không khác gì tự sát. Cho nên Lữ Phong Nam tin rằng Sở Mộ chết chắc rồi, bây giờ nhiệm vụ của hắn là công phá Đông Cuồng Lâm quan ải càng sớm càng tốt. Chốc lát nữa, quân đoàn Tân Nguyệt sụp đổ, hắn sẽ có cơ hội tranh đoạt tài nguyên nhiều hơn.
"Thủ lĩnh, ta nói là phía bên kia."
Vị tướng lãnh chỉ tới vị trí quân đoàn Độc Thảo phái, sắc mặt quái dị nhắc lại lần nữa.
Lữ Phong Nam quay đầu nhìn lại liền phát hiện một vết nứt không gian đột ngột xuất hiện cách đó không xa.
Từ dấu hiệu cho thấy đó là không gian nứt vỡ do bị lực lượng cường đại công kích, một thông đạo không gian chậm chạp mở ra. Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy từng đoàn từng đoàn hỏa diễm tràn ra, số lượng đông vô số kể.
Luồng khí tức quỷ dị càng lúc càng đậm, vết nứt không gian càng lúc càng lớn.
Bỗng nhiên, một đạo Ma ảnh màu bạc bay ra khỏi thông đạo không gian.
Ma ảnh lơ lửng ở phía trước ranh giới vết nứt không gian, hai bàn tay nắm lấy khe hở, lấy tư thái cuồng bạo cực điểm tiếp tục xé rách không gian.
"Ầm ầm ầm!”
“Ùng ùng ~~~!”
Vết nứt càng lúc càng lớn, hóa thành một cánh cửa nối liền với không gian thứ nguyên.
Lữ Phong Nam và mấy vị tướng lĩnh thấy vậy cũng ngây dại toàn thân.
Trên đời này có người dựa vào lực lượng thân thể phá vỡ không gian, lại còn tạo thành cánh cửa nối liền thứ nguyên vị diện? Phải tu luyện đạt tới cảnh giới nào mới có thể làm được điều đó?
“Ào ào ào!”
Ngọn lửa màu trắng, ngọn lửa màu trắng, ngọn lửa màu lam từ trong thông đạo bay ra lũ lượt, đủ loại ma diễm xen kẽ dày đặc như đom đóm.
"Vù vù vù vù vù vù vù vù!"
Mỗi một đốm lửa mang theo cỗ tà khí cực mạnh, sau khi đi tới không gian này lập tức nhấc lên một trận lốc xoáy ma diễm cường liệt.
Liệt diễm thiêu đốt đại địa, vô số Ma ảnh tràn ra bốn phía, khí tức tà ác, hung tàn không gì sánh nổi.
"Trời đất, Yểm... Yểm Ma..."
Hồi lâu sau, một gã tướng lĩnh rốt cuộc nhận ra lai lịch sinh vật kia.
"Nơi này... nơi này làm sao xuất hiện Yểm Ma, số lượng còn nhiều quá vậy?"
Lữ Phong Nam thấy vậy cũng sợ hết hồn.
Số lượng Yểm Ma càng lúc càng nhiều, hợp thành biển lửa chiếu sáng chói mắt. Khí tức ma diễm cuồng bạo thổi tới khiến cho đội quân Độc Thảo phái sợ hãi cùng cực, có cảm giác hít thở không thông.
Tại sao nơi này xuất hiện Yểm Ma?!?
Cái vấn đề này không ai giải thích được, nhưng mà ma diễm giống như lửa cháy đồng cỏ vô cùng chân thật. Đám người Độc Thảo phái vội vàng lùi lại, nếu như bọn họ bị biển lửa ma diễm thôn phệ thì chết chắc rồi.
"Ngân... Ngân Yểm Ma… mấy… tới mấy ngàn con …?”
Ngân Yểm Ma cũng có nghĩa là thực lực đạt tới cấp chúa tể, khí tức vài ngàn đầu Yểm Ma màu bạc tụ chung một chỗ biến thành một đám Tà vân khổng lồ che kín bầu trời.
Đội quân Ngân Yểm Ma bay ở phía trước quân đoàn Yểm Ma phía trước, ma diễm tung hoành bốn phương. Cả đám ma quỷ trực tiếp bay ngang qua đội quân Độc Thảo phái không hề cố kỵ.
Ma diễm có thể xuyên thấu mặt đất, những con Thảo hệ Hồn sủng ẩn núp phía dưới vốn bị Hỏa hệ khắc chế. Chúng nó vội vàng chui xuống thật sâu tránh né ma diễm thiêu đốt.
Đám Ngân Yểm Ma đã có trí tuệ khá cao, sau khi cảm giác địch nhân trốn dưới đất. Chúng nó lập tức định trụ thân hình ở giữa không trung, đồng thời niệm chú ngữ.
Kỹ năng Dịch chuyển không gian.
Tất cả Ngân Yểm Ma đều nắm giữ lực lượng không gian, muốn lật ngược đại địa không phải là chuyện khó khăn.
Theo quá trình thanh âm chú ngữ vang lên, đám Hồn sủng sư Độc Thảo phái thấy được một màn cực kỳ kinh khủng.
Cả vùng đất rộng lớn bắt đầu trồi lên, hoàn toàn tách ra khỏi đại địa.
“Ùng ùng ùng!”
Không gian rung động kịch liệt, ma diễm cuồn cuộn, mặt đất lập tức điên đảo.
Cây cối, đồi núi, sông suối … toàn bộ mọi thứ đều bị đảo ngược, chôn vùi dưới đất. Về phần lòng đất lại quay ngược lên trên, để lộ ra tầng nham thạch cứng rắn, nham nhở.
Không bao lâu sau, quân đoàn Thảo hệ cũng bị lạc mất phương hướng, vốn là chui xuống phía dưới ẩn núp lại biến thành trồi lên mặt đất.
"Vù vù vù vù vù vù!"
Nghênh đón đám Thảo hệ Hồn sủng lộ diện ra ngoài không khí chính là làn sóng ma diễm cuồng bạo.
Tất cả Thảo hệ Hồn sủng bị ma diễm thiêu đốt, thân thể nhanh chóng khô héo giống như cỏ hoang.
Lữ Phong Nam suất lĩnh đội quân Thảo hệ Hồn sủng có khoảng một ngàn đầu cấp chúa tể, cấp đế hoàng trên dưới hai vạn.
Nhưng mà toàn bộ Thảo hệ Hồn sủng đối mặt với quân đoàn Yểm Ma lại yếu ớt vô lực, để mặc cho đối phương tùy ý giày xéo không thể phản kháng chút nào.
“Vù vù vù!”
Từng đợt ma diễm thổi qua lại mang đi rất nhiều tính mạng Thảo hệ Hồn sủng, cành lá khô héo, thân thể rũ rượi nằm rạp dưới đất.
Lữ Phong Nam và các tướng lĩnh ngơ ngác, chỉ biết trơ mắt nhìn hơn hai vạn con Thảo hệ Hồn sủng bị ma diễm đốt thành tro bụi.
Yểm Ma bá đạo khiến cho bọn họ mất đi dũng khí chiến đấu, huống chi lực lượng song phương lại chênh lệch quá lớn. Cho dù có liều mạng xông lên cũng chỉ góp thêm vài con số mà thôi.
Đây chính là một đám ma quỷ điên cuồng.
Những nơi chúng nó đi qua, hết thảy mọi thứ bị đốt thành tro bụi, không lưu lại một người sống.
Chúng nó giết sạch quân đoàn Thảo hệ, ngay cả linh hồn cũng không chừa lại. Có lẽ địch nhân còn chưa đủ để chúng chém giết thỏa mãn, chỉ lát sau trên bầu trời lại vang lên một tràng ma gào kinh khủng. Quân đoàn Yểm Ma bắt đầu xông tới liên quân chinh phạt.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Tiếng ma tru quỷ khóc văng vẳng trong thiên địa, mấy chục vạn người thuộc liên minh chinh phạt đồng thời rùng mình một cái. Bọn họ vừa mới quay đầu nhìn lại đã thấy một đám Tà vân khổng lồ, bốc cháy đủ loại ma diễm cuốn về phía mình.
Đại quân Yểm Ma đông nghịt không biết từ đâu đến, giống như một đám ác ma đói bụng xông vào trong quân đoàn chinh phạt tận lực phóng hỏa.
Đột nhiên xuất hiện quân đoàn Yểm Ma từ phía bắc đánh tới, tiêu diệt xong đại quân Độc Thảo phái lại bắt đầu tiến công ào ạt khiến cho liên minh chinh phạt lâm vào hoảng loạn. Yểm Ma nhất tộc vốn là Hồn sủng đa thuộc tính, lực chiến đấu cường đại dị thường. Cho dù là quân đoàn được huấn luyện nghiêm chủng cũng khó lòng ngăn cản bước tiến của chúng nó.
Tiếng kêu thê thảm không ngừng truyền ra, vô số người thống khổ ôm đầu rơi thẳng xuống đất, rồi bị ngọn lửa nuốt sống. Quân đoàn Mục Toản cách đó không xa nghe thấy đồng đội kêu gào cũng sợ hãi sởn tóc gáy, trận hình đại loạn.
"Đừng quản bên kia, trước tiên mau giết bọn họ."
Mục Toản trôi nổi ở trong quân đoàn của mình, giận dữ hét lớn.
Sở Mộ và Mục Thanh Y đã hãm sâu vào trong quân đoàn, giết chết bọn họ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Mục Toản nói gì cũng không thể để cho hai người này chạy trốn.
Mục Toản hạ lệnh truyền vào tai các tướng lĩnh, ánh mắt mọi người lại quay sang ngó chừng Sở Mộ và Mục Thanh Y, bắt đầu ra lệnh cho đám thủ hạ phát động tiến công.
"Khặc khặc khặc!"
“Kiệt kiệt!”
Tiếng cười quỷ dị từ phương xa truyền đến, hiển nhiên là quân đoàn Yểm Ma đang dốc toàn lực đánh về phía Sở Mộ.
"Quân đoàn của ta tới rồi!"
Ánh mắt Sở Mộ nhìn xuyên qua quân đoàn Dực hệ thấy được vô số ma diễm bay múa, trên mặt hắn lập tức nở nụ cười vui vẻ.
Đây là một nụ cười bình thản, nhưng khi nụ cười đó chia ra làm hai. Một bên là ma diễm màu đen, bên kia là ma diễm màu bạc đã hoàn toàn thay đổi khí chất của hắn, thoáng cái đã biến thành Ma nhân cuồng ngạo chí cực.
Mục Thanh Y thấy vậy cũng ngây dại cả người.
"Vù vù vù vù!"
Lực lượng ma diễm lan tràn ra toàn thân Sở Mộ, hai phần đen trắng rõ ràng.
Cho dù hắn đang bị liên minh chinh phạt bao vây, nhưng khí thế phát ra vẫn kiêu ngạo tột đỉnh. Bởi vì ngay thời khắc hóa thân Bán Ma, hắn chính là vương giả Yểm Ma tộc, là cường giả Chí Tôn.
Trong chớp mắt, toàn bộ địch nhân rơi vào lĩnh vực Song Tà ma diễm, một nửa biến thành tro bụi xám đen, nửa kia dần dần tan rã thành sương màu trắng xóa.
Khối đại địa phía dưới cũng biến thành mảnh đất khô cằn, đó sẽ là võ đài thích hợp nhất để cho quân đoàn Yểm Ma biểu diễn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...