Sủng Mị

Ma diễm nổi lên bốn phía, bao phủ thiên địa, một mảnh sông núi nơi này cũng không cách Tranh Minh chủ thành quá xa. Những người đứng ở chỗ cao đều có thể nhìn thấy ma diễm hừng hực quay cuồng trên chín tầng mây, kéo dài liên miên bất tuyệt không biết bao nhiêu dặm.

Thời khắc ma diễm màu đen và ma diễm màu bạc đồng thời dâng lên, bên trong khu vực Thần Sơn đã có một đám người trực tiếp biến thành tro bụi.

Sở Mộ không có buông thả kỹ năng, nhưng lĩnh vực ma diễm ẩn chứa uy lực cực mạnh.

Tất cả sinh vật cấp chúa tể trở xuống hầu như không có năng lực chống đỡ.

Nếu như chúng nó có thời gian tập trung lại với nhau tạo thành trận hình có lẽ vẫn thừa nhận được cỗ ma diễm uy áp kia. Nhưng mà lĩnh vực ma diễm xuất hiện quá nhanh, tất cả mọi người và Hồn sủng vốn không có thời gian phản ứng, cứ thế tử vong dưới ma diễm vô tình.

Trong số 50 địch nhân trong khoảnh khắc đã bị giết hơn phân nửa, còn dư lại mười mấy người mặt mày hoảng sợ nhìn chằm chằm Sở Mộ. Nhất là bọn họ thấy được lòng bàn tay hắn đang cầm mảnh vỡ trái tim rỉ máu, ai nấy đều âm thầm sởn tóc gáy.

Ở nơi này, Cổ Tây Sa là người có thực lực tối cường, thế mà đám thủ hạ của hắn lại bị mạt sát đơn giản như thế. Thậm chí bản thân hắn cũng không kịp cho ra bất kỳ hành động cứu viện nào, vì thế trong lòng hắn cực kỳ tức giận đối với tên Ma nhân thần bí kia.

Hắn bất kể trước mắt mình là sinh vật gì, bia khóc có lực hấp dẫn rất lớn đối với hắn, bắt buộc phải thu vào tay bằng bất cứ giá nào. Cho dù chiến đấu tất cả thủ hạ tử vong cũng không sao, chỉ cần hắn có thể đoạt lấy bia khóc xem như đã giành thắng lợi to lớn rồi.

"Giết hắn đi!"

Cổ Tây Sa tức giận ra lệnh một tiếng.

Mười người phía sau Cổ Tây Sa đều có thực lực cấp Bất Hủ, chẳng qua là bọn họ còn đang do dự, không dám mạo muội xuất thủ.

Điều này làm cho Cổ Tây Sa càng thêm tức giận, tự mình niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng. Ngày hôm nay, hắn kiên quyết không để cho bia khóc chạy khỏi tầm tay.


Hậu sơn Thần Tông.

"Phía bắc xảy ra chuyện gì?"

Một gã nam tử trung niên mặc khải giáp màu vàng kim đứng trên Thánh tháp, hắn đang dõi mắt nhìn về phía cỗ khí tức tà ác ở cách đó không xa.

Ma khí không ngừng lan tràn, chốc lát sau lĩnh vực ma diễm đã bao trùm một phần tư Tranh Minh chủ thành. Lực lượng ma diễm càng lúc càng nồng đậm, không khí trầm trọng khiến cho người ta cảm thấy khó thở.

"Đỗ tông chủ, đám người Cổ Tây Sa đang thủ ở nơi đó. Có lẽ bọn họ đã phát sinh tranh đấu với thành viên Ám Tông."

Hàn Nham ở bên cạnh lập tức hồi đáp.

"Ta đương nhiên biết chuyện này, cái ta muốn hỏi chính là cỗ khí tức kia là thứ gì?"

Đỗ tông chủ giơ tay chỉ chỉ luồng ma diễm và oán khí quỷ dị đang bao phủ đường chân trời.

"Đây..."

Hàn Nham không có cách nào trả lời câu hỏi này.

Hắn biết đây là lĩnh vực do sinh vật cực kỳ cường đại phóng thích, nhưng mà luồng năng lượng một nửa màu bạc một nửa màu đen phân hoá rõ ràng như thế đúng là chuyện xưa nay chưa từng thấy. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiện một màn quỷ dị như thế này, căn bản không có cách nào phán đoán ra đó là chủng tộc gì.


"Bên đó không có sai lầm gì chứ?"

Đỗ tông chủ nhìn thoáng qua Hàn Nham, mở miệng hỏi.

"Không, hết thảy mọi thứ đều đã an bài thỏa đáng. Một khi có Hồn sủng hi hữu huyết thống cao chạy ra, chúng ta sẽ giăng thiên la địa võng bắt giữ chúng nó."

Hàn chưởng môn cung kính hồi đáp.

"Ừ, chuyện ở đây giao cho thuộc hạ xử lý. Chúng ta đi qua đó xem sao!"

Đỗ tông chủ chỉ tới phương hướng lĩnh vực ma diễm, mở miệng nói.

Hàn chưởng môn khẽ gật đầu, niệm chú ngữ triệu hồi ra Quang Cự Hổ.

Đỗ tông chủ triệu hoán một đầu Long Thủ ma ưng, nó có đỉnh đầu khí phách uy nghiêm của Long tộc, khí vụ vờn quanh, rồi lại có thân thể Ưng tộc cường tráng mạnh mẽ. Toàn thân tỏa ra quang mang hoàng kim tôn quý.

Hàn chưởng môn thấy Đỗ tông chủ cưỡi Long Thủ ma ưng bay lên trời cao, rồi lại nhìn Quang Cự Hổ của mình khí thế yếu hơn mấy bậc, trong lòng hắn ngập tràn hâm mộ.

Ở trong Thần Tông, địa vị chưởng môn và phó tông chủ chỉ cách nhau một cấp bậc, nhưng mà Hàn chưởng môn biết rõ cả đời này rất khó vượt qua. Trừ phi hắn gặp được cơ duyên tuyệt hảo.

Sau khi suy nghĩ mông lung, hồi lâu sau Hàn chưởng môn mới cưỡi Quang Cự Hổ đạp không đuổi theo Long Thủ ma ưng.


Bên trong Nguyệt cung.

Cao phu nhân vội vàng đi về phía tẩm cung.

"Sự tình không ổn, Thần Tông Đỗ tông chủ và Hàn chưởng môn đều chạy tới khu vực hậu sơn."

Cao phu nhân nói gấp.

Thiện Ác nữ vương nằm trên một cái ghế dài phủ gấm, cặp mắt biếng nhác nửa mơ nửa tỉnh. Thế nhưng, thời điểm Cao phu nhân nhắc tới Đỗ tông chủ và Hàn chưởng môn, ánh mắt của nàng lập tức phát sinh biến hóa.

"Ngươi đích thân thi hành kế hoạch kia."

Thiện Ác nữ vương nói với Cao phu nhân.

"Thánh nữ, vậy ngài muốn đi...?"

Cao phu nhân cảm thấy hơi nghi ngờ.

"Đúng lúc ta cần mượn lực lượng của hắn."

Thiện Ác nữ vương chậm rãi đứng dậy, lớp vải mỏng manh trên người nàng trợt xuống để lộ làn da trắng noãn dụ người.

Cao phu nhân không dám nhìn thẳng. Cho dù là nữ nhân, nàng cũng cho rằng nhìn vào da thịt thánh nữ là hành vi khinh nhờn.

Thiện Ác nữ vương khoác lên một bộ y phục trang nhã, sau đó chậm rãi bước qua mặt Cao phu nhân.

Đỗ tông chủ và Hàn chưởng môn không có mang theo bất kỳ thủ hạ nào đi tới khu vực phía bắc. Bởi vì bọn họ biết đám người Cổ Tây Sa đang ở nơi đó phục kích thành viên Ám Tông.


Thật ra Đỗ tông chủ rất muốn chạy tới hậu sơn Thần Tông để quan sát cảnh tượng đủ loại Hồn sủng huyết thống cao chạy trốn ra khỏi Ấn cốc, rồi chúng nó sẽ lọt vào bẫy rập do hắn bố trí cẩn thận. Nhưng mà khu vực phía bắc đang có một cỗ ma khí nồng đậm làm cho Đỗ tông chủ nghĩ tới một chủng tộc.

Đó là Hắc Yểm Ma.

Đỗ tông chủ đã nhận ra khí tức bên đó rất giống với Hắc Yểm Ma, đây là sinh vật có huyết thống cao nhất trong Yểm Ma nhất tộc. Đồng thời cũng là một chủng tộc tà ác nhất, cuồng bạo nhất trên thế giới này.

Sau khi đạt tới cấp bậc giống như Đỗ tông chủ mới có thể hiểu được tầm quan trọng của huyết thống chủng tộc. Thế giới Ấn cốc có đông đảo chủng tộc huyết thống cường đại, nhưng Đỗ tông chủ không ngờ ngay cả Hắc Yểm Ma cũng xuất hiện.

Bây giờ chỉ cần bắt được một con Hắc Yểm Ma, Đỗ tông chủ đã có cảm giác hoàn toàn đáng giá khi mất nhiều năm bố trí kế hoạch này.

"Kỳ quái, tại sao còn có ma diễm màu bạc?”

Đỗ tông chủ bay lên thật cao, dần dần thấy rõ lĩnh vực ma diễm hiện ra hai màu trắng đen rõ ràng.

Ma diễm chia ra hai phần, rồi lại kết hợp ở chung một chỗ tạo thành hình ảnh cực kỳ bắt mắt. Đây không phải là lực lượng do Bạch Yểm Ma và Hắc Yểm Ma cùng nhau buông thả, mà khí tức dung hợp vô cùng hoàn hảo cho thấy cỗ lực lượng này xuất phát từ một sinh vật duy nhất.

"Ma khí quá mạnh!"

Càng đến gần khu vực kia hơn, trong lòng Hàn chưởng môn càng thêm kinh hãi.

Khi hắn đứng ở đằng xa nhìn tới chỉ cảm thấy ma khí mịt mờ, khí tức tà ác kinh khủng. Nhưng thời điểm bản thân hắn tiến lại gần lĩnh vực ma diễm mới chân chính ý thức được thực lực con ma quỷ kia quá mức cường đại, vì thế hắn mới cảm thấy hoảng hốt.

Bỗng nhiên một Ma ảnh lượn lờ ở giữa không trung, cặp mắt cuồng ngạo nhìn xuống đám người phía dưới.

Thân thể con ma quỷ này thật sự tà dị, một nửa là bạc, một nửa là đen, hai luồng ma diễm luân phiên thay đổi. Lúc này bàn tay ma quỷ đang nắm cổ họng một gã nam tử, chỉ cần Ma nhân nguyện ý, tiện tay khẽ bóp một cái là gã nam tử kia chết chắc rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui