Sủng Mị

Tịch Dương Hoàng Bằng mở ra đôi cánh, kim hoàng sắc lông vũ run lên, cho dù còn chưa vỗ cánh nhưng vẫn vững vàng phiêu phù trên không trung, không có một tia chao đảo.

Quan Chương Minh nhìn thoáng qua Thiện Ác Yêu Cơ, ánh mắt dừng trên người Sở Mộ.

Hắn nhìn thấy bộ dạng thong dong bình tĩnh của Sở Mộ, không tự giác híp mắt, khóe môi hiện lên tia cười quái dị, nói:

- Ngươi cho rằng Tịch Dương Hoàng Bằng là hồn sủng cực mạnh nhất của ta sao? Vậy thì ngươi sai mười phần!

Sở Mộ nghe được có chút khó hiểu, thực lực của Tịch Dương Hoàng Bằng hẳn tương đương với Thạch Dực Long của Ngô Trấn, theo Sở Mộ xem ra tên đối diện thần tình đều viết chữ “ta rất mạnh” nếu đã được an bài sau Ngô Trấn, thực lực nhất định phải mạnh hơn Ngô Trấn, như thế nào lại cho rằng mình nghĩ hắn khống chế Tịch Dương Hoàng Bằng là hồn sủng mạnh nhất của hắn đây?

Trong lòng Sở Mộ còn đang tự nhủ người này có bệnh, Quan Chương Minh đã niệm chú ngữ.

Sở Mộ cũng không nóng nảy công kích, nhìn bộ dáng của Quan Chương Minh hẳn là có được một hồn sủng cường đại đáng giá cho hắn cao ngạo, ngay lập tức hắn cũng tập trung hơn vài phần.

Chú ngữ quấn quanh, bên cạnh Quan Chương Minh xuất hiện từng đạo phong phù xoay tròn.

Phong ấn phù dưới hào quang của hồn ước dần dần biến thành mảnh nhỏ của phong phiến, những mảnh nhỏ kia đuôi giống bò cạp, thân là hùng sư, đầu là ác dương!

Thân hình màu chàm sắc, làn da hiện ra đủ loại phù hào phong hệ thật kỳ dị, hoặc hiêu trương hoặc hung hoành, hoặc quỷ bí kỳ dị, vô hình trung luôn có từng đợt gió lốc xoáy chung quanh thân thể nó, lúc ẩn lúc hiện!

Đầu phong hệ sinh vật hoàn toàn đắp nặn thân thể, khí lưu kéo dài cả sơn mạch kể cả Thiên Sơn chủ mạch đột nhiên biến mất, toàn bộ thế giới đã không còn chút khí tức của gió!

Ngay khi mọi người còn chưa kịp cảm thụ biến đổi, bỗng nhiên phù hào trên người sinh vật phong hệ lóe ra, chung quanh thân thể xuất hiện từng cơn lốc xoáy.

Những cơn lốc xoáy kia tuy nhỏ, nhưng kéo dài toàn bộ khí lưu của thế giới băng tuyết!

Thoáng chốc cuồng phong lạnh thấu xương, bạo tuyết đầy trời!

Thế giới từ yên tĩnh nháy mắt biến thành xao động bất an, vạn lý trời quang biến thành tối sầm một mảnh!

- Hô hô hô hô…

Cơn gió cấp chín rít gào bên tai, thổi lên ngân sắc ma diễm bao phủ trên người Sở Mộ, loại sức gió này nếu thổi lên trên người sinh vật cấp chủ tể đẳng cấp khá thấp chỉ sợ cũng bị xé thành mảnh nhỏ.


- Đây chính là Tam Tượng Phong Sử?

Sở Mộ nhìn thấy sinh vật hồn sủng nguyên tố do ba loại chủng tộc bất đồng tạo thành nhủ thầm.

Loại Tam Tượng Phong Sử này chưa từng được gặp qua tại Tân Nguyệt Địa, khi Sở Mộ đi tới Vân Cảnh mới biết được có loại sinh vật nguyên tố đặc thù như thế tồn tại.

Tam Tượng Phong Sử điều khiển gió có ba loại màu sắc, một là màu đen hôn thiên ám địa, loại gió này xuyên qua làn da thẳng vào xương tủy, có thể đem khung xương cùng nội tạng một người toàn bộ ăn mòn, dù phòng ngự cường thịnh bao nhiêu cũng không có được tác dụng chống cự.

Một loại là màu vàng tràn ngập bầu trời, loại gió này xen lẫn theo lực giam cầm cùng trói buộc, khi cuồng phòng màu vàng phủ thiên không, liền ý nghĩa cả phiến mặt đất thiên địa đã bị Tam Tượng Phong Sử khống chế, cho dù là sinh vật thực lực cao hơn một chút cũng không thể đào thoát ra lĩnh vực tuyệt đối như thế.

Cuối cùng là một loại gió màu đỏ, trực tiếp tàn phá thân thể sinh vật, đem sinh mệnh dập nát, sau đó làm màu sắc của gió càng thêm đỏ hồng, thật sự là gió tanh mưa máu chân chính!

- Tiểu tử, đến thử đánh với ta một trận, nếu đánh thật thống khoái có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng!

Quan Chương Minh phá lên cười.

Một tiếng cười làm cả phiến thiên không càng thêm tối tăm, bầu trời màu lam vừa mới khôi phục lại bình tĩnh lại bị mây đen dày đặc che phủ, đem không ít những ngọn núi cao ngất nuốt chửng.

Làn gió ăn mòn thổi quét, thanh âm nức nở giống như hàng ngàn lệ quỷ đang gào khóc, nghe được khiến người dựng đứng tóc gáy.

Sở Mộ đã cảm giác được làn gió ăn mòn đánh úp tới, hắn nhìn thoáng qua Thiện Ác Yêu Cơ, cũng không có ý tứ để nàng tiếp tục chiến đấu.

Hắn niệm chú ngữ, đem Thiện Ác Yêu Cơ cùng Vũ Sa che giấu bên trong hoa tọa cùng nhau thu hồi vào trong hồn sủng không gian, sau đó lại niệm thêm một đoạn chú ngữ triệu hoán.

Bên trong hồn sủng không gian, Tiểu Chập Long đã sớm không kềm nén được dục vọng chiến đấu trong nội tâm, không đợi câu chú ngữ của Sở Mộ hoàn thành, nó đã mượn dùng U Linh kỹ năng bay ra.

Làn gió ăn mòn thổi lên thân thể cường tráng của Tiểu Chập Long, thật giống như cuồng phong thổi lên vách đá, hoàn toàn không tạo được bất kỳ hiệu quả nào.

Sở Mộ biết Tiểu Chập Long nôn nóng chiến đấu, nhắc nhở nó một câu:

- Đây là loại gió ăn mòn, đừng cho nó thổi vào trong da của ngươi!


Tiểu Chập Long gật gật đầu, lân giáp trên người nổi lên long quang xanh biếc, long quang kia giống như cô đọng lại, hình thành áo giáp màu xanh, bao trùm khắp thân thể Tiểu Chập Long.

Phòng ngự long quang khải giáp bao trùm toàn thân nó, làn gió ăn mòn thổi tới không còn chút tác dụng.

- Vì sao không phải là hồn sủng tử sắc hỏa diễm kia?

Quan Chương Minh cau mày nhìn Tiểu Chập Long.

Không chỉ có Quan Chương Minh cảm thấy có chút ngoài ý muốn, đám người Lý Húc cùng Ngô Trấn cũng giật mình không thôi!

Đối mặt một con cao cấp chủ tể Tam Tượng Phong Sử cùng Tịch Dương Hoàng Bằng thực lực không kém Thạch Dực Long, thế nhưng Sở Mộ lại triệu hồi ra một con trung đẳng chủ tể Thiên Thương Thanh Chập Long?

Huyết thống của chủng tộc Thiên Thương Thanh Chập Long tuy thật bá đạo, nhưng cấp bậc chủng tộc Tam Tượng Phong Sử cũng không thấp, trên thực lực còn kém một cấp bậc, trận chiến đấu này còn cần đánh tiếp?

- Đoán chừng là hắn muốn gọi về một ít trung đẳng chủ tể sinh vật tiêu hao Quan Chương Minh một phen đi!

Vạn Mạnh nói.

- Ân, rất có thể, nhưng hồn sủng đẳng cấp cao của tiểu tử kia thật sự không ít!

Ngô Trấn nói.

Trung đẳng chủ tể ở tại Vân Cảnh cũng không phải tùy tùy tiện tiện người nào cũng có, hiện tại Sở Mộ biểu hiện ra thực lực đã đủ dòm ngó ngôi vị tối cường rồi.

- Kỳ quái, Sở Mộ vì sao cho Tiểu Chập Long xuất chiến?

Mục Thanh Y nhận định dưới tình huống như vậy Sở Mộ khẳng định phải để cho Mạc Tà xuất chiến, thực lực của Mạc Tà vẫn luôn chưa thể xác định, nói vậy đến lúc này để Mạc Tà đối phó hai người còn lại thì còn có khả năng chiến thắng.

Nhưng bất ngờ chính là Sở Mộ gọi về Tiểu Chập Long!

- Ách…Sở Mộ đang làm gì vậy, trêu đùa đối thủ sao?


Triêu Thái Tử nở nụ cười khổ.

Vừa rồi Mục tướng quân suy nghĩ Sở Mộ có hồn sủng càng mạnh hơn cần gọi về, ai biết hắn chỉ triệu hồi ra một con trung đẳng chủ tể, ai yếu ai mạnh vừa nhìn liền có thể phán đoán.



Trong lòng Quan Chương Minh cũng suy nghĩ như Vạn Mạnh, hắn cảm thấy được Sở Mộ nhất định là muốn dùng hồn sủng khác tiêu hao với mình, kéo dài tới cuộc chiến đấu cuối cùng nhất.

Quan Chương Minh âm thầm cười lạnh, tiểu tử kia khẳng định đã đánh giá thấp khả năng của Tam Tượng Phong Sử.

Quan Chương Minh chắc chắn sẽ không cấp cho đối phương cơ hội dây dưa tiêu hao, hắn sẽ trực tiếp miểu sát đầu Thiên Thương Thanh Chập Long kia.

- Huyết Phong! Xé nát nó!

Quan Chương Minh phát ra mệnh lệnh.

Cuồng phong tối tăm trời đất bỗng nhiên xuất hiện, làn gió tinh hồng tàn sát bừa bãi, mỗi một cơn gió giống như một thanh trường đao dính đầy máu tươi của đao phủ, mỗi một thanh dao dài tới mấy công lý.

Vô số phong đao tinh hồng vũ động trong tầm nhìn của mọi người, những người vây xem theo bản năng hướng địa phương an toàn ẩn tránh, giống như còn cách mấy chục công lý đều cũng bị làn gió khủng bố kia thổi đến.

Huyết đao dày đặc đột kích, kỹ năng như vậy đủ trực tiếp miểu sát trung đẳng chủ tể, Quan Chương Minh căn bản không hề có ý tứ muốn lưu tình.

Mà Tiểu Chập Long đứng nguyên tại chỗ bất động, ngay khi ba bốn thanh đao cuồng phong huyết tinh bổ tới, nó bỗng dưng há to miệng, một ngụm liền cắn lấy huyết phong đao vô hình kia!

- Hô…

Ba bốn thanh huyết phong đao bị Tiểu Chập Long cắn tán!

Ngay sau đó nó trảo tới, long trảo ngưng tụ thanh sắc quang mang cùng u lam sắc quang mang va chạm cùng huyết phong đao, thoáng chốc một mảng lớn huyết phong đao lại biến thành cơn gió tinh hồng yếu ớt, xẹt qua từ kẽ móng vuốt của Tiểu Chập Long.

Theo sau, càng nhiều huyết phong đao dày đặc đánh úp tới, Tiểu Chập Long mở miệng lần nữa, từ trong cổ họng rống lên một thanh long ngâm tử hồn!

- Ngao hống…

Trong long ngâm tử hồn, vô số vong hồn biến thành thiên quân vạn mã, chạy chồm lao qua!

Tử hồn triều dâng tràn ra, huyết phong đao đỏ như máu toàn bộ tiêu tán!


Nguyên bản cơn gió tinh hồng bao phủ không trung trong khoảnh khắc biến thành âm phong san sát, bị xé nát không phải thân hình của Tiểu Chập Long, mà là kỹ năng huyết hồng phong của Tam Tượng Phong Sử.

Một tiếng rít gào của Tiểu Chập Long ẩn chứa ba loại thuộc tính lực lượng, đem khí tức cùng thực lực của nó triển lộ hoàn toàn, khí thế rung trời làm những người vây xem ngã xuống một mảnh, toàn bộ bị chấn động bất tỉnh!

- Đầu long kia…đầu long kia cũng là cao cấp chủ tể!

Lý Tự Nhiễm thất thanh kêu lên!

Lý Húc, Ngô Trấn, Vạn Mạnh cùng một đám cảnh chủ đều trợn mắt há hốc mồm, lỗ tai còn vang rền chấn âm tiếng rít gào của Tiểu Chập Long!

Một đầu cao cấp chủ tể Long tộc!

Phía trước suy đoán dây dưa tiêu hao hoàn toàn bị lật ngược trở lại, nhưng điều này làm cho những cao thủ Vân Cảnh làm sao có thể tin tưởng, từ trên người nam tử từ Tân Nguyệt Địa đi ra tại sao có được hồn sủng cường đại đến như thế!

Phải biết rằng cả Vân Cảnh người có được sinh vật cao cấp chủ tể cũng chỉ có Ngô Trấn, Mục Tả Ly, Lý Húc cùng Quan Chương Minh bọn hắn mà thôi!

Đánh bại Ngô Trấn, đồng thời lại tiếp tục triệu hồi ra một con cao cấp chủ tể, trọng yếu hơn chính là hắn còn có một con hồn sủng tử sắc hỏa diễm càng thêm thần bí, nói như vậy tứ đại cao thủ Vân Cảnh ít nhất phải xuất động hai gã mới có thể tương đương với hắn, thực lực người này hoàn toàn vượt trên toàn bộ cao thủ Vân Cảnh!

Tam cấp địa cảnh, Tân Nguyệt Địa thật sự có hồn sủng sư từ trong tam cấp địa cảnh đi ra mạnh mẽ như vậy sao?

- Ngao hống…

Tiếng long ngâm thứ hai của Tiểu Chập Long chấn tỉnh mọi người!

Vào lúc này đám người Lý Húc vừa lấy lại tinh thần liền nhìn thấy Tam Tượng Phong Sử bị đầu Long tộc kia dùng thân pháp quỷ dị áp sát tới bên cạnh, sau đó một móng vuốt đã bị chụp bay vào sâu trong một mảnh núi tuyết mịt mờ!

Vừa nhìn thấy mặt lập tức rơi vào hạ phong, làm mấy vị cao thủ Vân Cảnh mặt như màu đất, đã không còn biết nên dùng ngôn ngữ gì mà hình dung tâm tình của bọn hắn lúc này!

- Thần ah, tên Sở Mộ này lại nghịch thiên! Sáu tháng trước Tiểu Chập Long mới tiếp cận trung đẳng chủ tể, như thế nào chỉ chớp mắt đã biến thành cao cấp chủ tể!

Diệp Hoàn Sinh cũng không nhịn được kêu lớn lên.

Mục Thanh Y, Triêu Thái Tử, Từ Đạo Phong, ngay cả Diệp Khuynh Tư cũng ngây dại!

Sáu tháng, từ đê đẳng chủ tể đến cao cấp chủ tể, còn có tốc độ tăng lên nào nhanh hơn như vậy không?

Hơn nữa đây cũng không phải chiến tướng cấp, thống lĩnh cấp, đây là chủ tể cấp ah!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui