Lúc trước bán ma Bạch Ngữ có lẽ xem như tiêp cận cấp chúa tể, dù sao thằng này trước khi bị phong ấn đã đại chiến với Yểm Ma lão tổ và tứ tôn Hồn Điện một lần, sau khi thức tỉnh lại đại chiến với Thiên Thương Thanh Chập Long, thực lực xác thực mạnh phi thường!
Nếu như trạng thái toàn thịnh thì Thiên Thương Thanh Chập Long muốn đánh bại bán ma Bạch Ngữ có độ khó rất lớn.
Nhưng mà thực lực của Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân không kém hơn trạng thái toàn thịnh của bán ma Bạch Ngữ bao nhiêu, cho dù là Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ, Bạch Hổ của Mục Thanh Y, Vạn Triêu Thú của Triêu Lãnh Xuyên liên thủ chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân, dù sao ba con hồn sủng này chưa bước chính thức bước vào chuẩn cấp chúa tể.
Đương nhiên bởi vì thực lực Bạch Ma Quỷ tăng trưởng cho nên Sở Mộ hiện tại trong trạng thái bán ma tiếp cận cấp thấp chúa tể, so với toàn thịnh bán ma Bạch Ngữ sẽ không kém bao nhiêu, đơn đả độc đấu với Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân còn miễn cưỡng có thể, vấn đề ở chỗ Mục Thanh Y và những người khác đang ở bên trong, cho dù Sở Mộ làm rất ẩn nấp, hai đại sinh vật chuẩn cấp chúa tể đại chiến không có khả năng không bị nhìn thấu thân phận.
Năm người này Sở Mộ cảm thấy có thể tin cậy, chuyện bán ma quá mức mẫn cảm, thoáng để lộ một chút, hoặc là bị nữ nhân phản bội tìm được chút ít tin tức nào đó thì không chỉ có chính mình sẽ có phiền toái, rất nhiều người sẽ liên quan vào trong, thậm chí sự kiện kia sẽ xảy ra lần thứ hai.
Cho nên trừ phi là tính mạng bị uy hiếp, Sở Mộ sẽ không ở trước mặt người khác hiển thị thực lực của mình, cái đó và tín nhiệm không quan hệ, chỉ là hậu quả quá lớn mà thôi.
- Nếu hoàng của ta có thể phục sinh, cộng thêm Bạch Yểm Ma của ngươi, Bạch Hổ, Vạn Triêu Thú, có lẽ miễn cưỡng có thể ngăn chặn nó.
Mục Thanh Y nói ra.
- Hoàng của ngươi muốn phục sinh cần thời gian bao lâu?
Sở Mộ hỏi.
- Có lẽ không bao lâu nữa, chỉ cần va chạm với hỏa chi nguyên tinh khiết trong sào huyệt hoàng tộc mà thôi, nó lập tức có thể cải tạo thân thể, hơn nữa khôi phục tới trạng thái mạnh nhất.
- Ta đây sẽ kéo dài thời gian, ngươi máu chóng đi xuống miệng núi lửa phục sinh Quan Hoàng Vương đi.
Sở Mộ nói ra.
Mục Thanh Y sững sờ, nghi ngờ nói:
- Ngươi không nên giao thủ với nó, chỉ dựa vào Bạch Yểm Ma thì có thể nguy hiểm tính mạng. Lôi Quân này phi thường bài xích địch nhân tiến vào lãnh địa của nó.
- Không có việc gì, ta còn có vũ khí bí mật.
Sở Mộ hiện ra nét tươi cười.
Mục Thanh Y nháy động con mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Sở Mộ đầy tự tin, không biết nam tử này rôt cuộc cất dấu bao nhiêu bí mật.
Sở Mộ lấy một cái hộp gỗ trong không gian giới chỉ ra ngoài.
Trong hộp gỗ nhỏ có Vong Mộng màu đen.
- Vong Mộng, lần này cần phải dựa vào ngươi.
Sở Mộ dùng tay chùi chùi cánh hơi mỏng của nó, mở miệng nói ra.
Cánh Vong Mộng khẽ run lên, con ngươi lạnh giá mở ra, thân thể nhẹ nhàng bay ra khỏi hộp, tràn ngập linh tính rơi vào bờ vai của Sở Mộ trên.
- Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân đang ngủ say ở trên cao?
Nghe Sở Mộ cùng Mục Thanh Y miêu tả thì bốn người há to mồm, vẻ mặt ngạc nhiên.
Bọn họ không có bước vào cấp chúa tể, đối với lĩnh vực này không cách nào hiểu được thấu triệt, có thể có chút chuyện đối lập thì biết rõ, nếu Mục Thanh Y tỏ vẻ mình có được Quan Hoàng Vương cùng những hồn sủng khác liên thủ đều phi thường chật vật từ trong tay Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân trốn đi, chuyện này có thể thấy thực lực Xá Tội Chi Hồ khủng khiếp như thế nào.
- Chẳng lẽ chúng ta không thể làm gì sao.
Triêu Lãnh Xuyên lắc đầu thở dài lấy.
- Ta có ý đánh thức nó dậy, cho Mục Thanh Y tranh thủ thời gian phục sinh Quan Hoàng Vương, Quan Hoàng Vương của nàng có thể phục sinh thì chúng ta liên thủ không cần phải sợ hãi Xá Tội Chi Hồ.
Sở Mộ nói ra.
Sở Mộ vừa nói xong tròng mắt bốn người lại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
- Sở Mộ, bình thường thì cho dù ngươi có Bạch Yểm Ma, Mục nữ thần có Bạch Hổ, Triêu Lãnh Xuyên có Vạn Triêu Thú cũng chưa hẳn là đối thủ của con hồ ly kia đâu?
Đằng Lãng phi thường chăm chú nói ra.
Trầm Mặc, Bàng Duyệt, Triêu Lãnh Xuyên cũng gật gật đầu, dùng hiểu biết của bọn họ thì đúng là như thế, trừ phi thằng này còn có át chủ bài chưa xài.
- Yên tâm, ứng phó được, nhưng mà vẫn cần Vạn Triêu Thú của Triêu thái tử hiệp trợ, như vậy sẽ ổn thỏa hơn nhiều, những người khác cũng đừng có tham dự, tính nguy hiểm quá lớn.
Sở Mộ nói ra.
Bốn người đều không rõ Sở Mộ rốt cuộc có đòn sát thủ gì, đang muốn hỏi thăm thì Sở Mộ đã niệm chú ngữ, đem Bạch Yểm Ma triệu hoán tới trước mặt của mình.
Triêu Lãnh Xuyên chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Sở Mộ, lập tức niệm chú ngữ đem Vạn Triêu Thú hình thể khổng lồ gọi ra.
Toàn thân Vạn Triêu Thú có thánh quanh bao phủ, giống như tướng quân khí phách thần vũ uy nghiêm đang đứng.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Vạn Triêu Thú, khí tức cuồng thú mạnh hơn Vô Địch Đế Hoàng nhiều, thực lực chắc có lẽ không kém hơn Bạch Hổ của Mục Thanh Y.
Bạch Hổ, Vạn Triêu Thú, Bạch Ma Quỷ liên thủ thì thực lực mạnh hơn chuẩn cấp chúa tể một ít, hơn nữa cho dù Vong Mộng không địch lại Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân, kéo dài thời gian tuyệt đối không thành vấn đề.
Hồn sủng của mọi người triệu hoán ra, ánh mắt năm người nhìn qua người Sở Mộ, dù sao ba con hồn sủng cuối cùng là hiệp trợ chiến đấu với Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân, nhưng mà hồn sủng đối kháng chính diện chưa xuất hiện.
- Sở lão đệ, chẳng lẽ ngươi sẽ cho tiểu hỏa hồ kia đối kháng chính diện với nó sao, hẳn là tiểu hồ của ngươi giống như Xá Tội Chi Hồ, vì ẩn giấu thực lực nên phong ấn lực lượng?
Đằng Lãng nói ra.
Đằng Lãng vừa nói như vậy những người khác cũng có bộ dáng tính ngộ.
Nhưng mà không đợi mọi người nói gì, thời điểm này Sở Mộ lại vươn tay đặt lên vai của mình, tiểu hoàng tước màu đen trên vai nhảy lên ngón tay của hắn.
Vong Mộng đập cánh một cái, cánh ưu nhã nhấp nhô, đôi mắt sáng bóng của nó nhìn qua chung quanh.
Sở Mộ giơ tay lên, làm cho Vong Mộng huyễn hóa thành hình thái vốn có.
Vong Mộng bay lên và chung quanh cánh của nó lại hiện ra khí tức hắc ám nồng đậm, những năng lượng này nhanh chóng hóa thành tiểu sinh mệnh, đập động cánh lượn lờ quanh Vong Mộng.
Càng ngày càng nhiều tinh linh xuất hiện, chúng giống như lông vũ chậm rãi ngưng tụ chung quanh thân thể Vong Mộng, dần dần miêu tả ra bản thể của Vong Mộng.
- Phốc phốc phốc phốc ~~~~~~~~~~
Thân hình ám dạ trôi chảy, mười sáu cánh chim đong đưa, lại giống như tiên linh sa đọa, toàn thân đều lộ ra linh tính và u mị khiến người ta sợ hãi thán phục!
Vong Mộng bất động thì âm thanh núi lửa gầm thét cũng yên tĩnh như không có gì, giống như thế giới này là sinh vật đặc thù, mỗi một âm thanh vang lên đều phải được nó đồng ý!
Toàn thân Quan Hoàng Vương tràn ngập lửa cháy màu vàng, cho dù xuất hiện ở nơi nào đều phát ra hào quang chói mắt như mặt trời, thần thánh, uy nghiêm, là vương giả hỏa diễm chân chính.
Mà thân thể Vong Mộng do vô số con bướm tạo thành, nó xuất hiện lặng yên không một tiếng động, nó bướng bỉnh, lạnh lùng giống như vương giả đang che mặt ẩn nấp trong bóng tối, trong bóng tối nó đại biểu cho tử thần chưởng quản tử vong, mang theo mạng sống của địch nhân trong mộng mơ.
Vong Mộng xuất hiện giờ khắc này, Mục Thanh Y, Triêu Lãnh Xuyên, Trầm Mặc, Bàng Duyệt, Đằng Lãng cơ hồ lộ ra vẻ không thể tin nổi.
Căn bản không cần đi dùng hồn niệm dò xét cũng có thể biết rõ, đây là sinh vật cấp chúa tể!
Thế nhưng mà bọn họ chưa từng nhìn thấy qua sinh vật thần bí như vậy, đồng thời lại tràn ngập khí tức tử vong và nguy hiểm.
- Cái này •••••• cái này •••••• Đây rốt cuộc là sinh vật gì?
Trên mặt Trầm Mặc tỏa ra vẻ khiếp sợ!
Những người khác biểu hiện trên mặt cũng giống như vậy, ai cũng chưa từng gặp qua chúa tể, nó có bóng dáng thần thánh của hoàng tộc, nó có thể là sứ giả của tử thần, bọn người Trầm Mặc chưa bao giờ nhìn thấy sinh vật cấp chúa tể không rõ lai lịch gần như vậy, trọng yếu nhất là sinh vật cấp chúa tể là do Sở Mộ triệu hoán mà ra!
- Đây là ám hệ hoàng tộc, nhưng lại có huyết thống yêu điệp... Sở Phương Trần, nó rốt cuộc là cái gì?
Con mắt Mục Thanh Y tỏa ra hào quang sống động, đây sinh vật hoàng tộc ngoài Quan Hoàng Vương nàng nhìn thấy, hơn nữa nàng có thể cảm giác được khí tức ám hệ hoàng tộc này so với Quan Hoàng Vương còn mạnh hơn một ít, về phần nó có năng lực đặc thù gì thì không ai biết.
- Nó là Vong Mộng, là vương giả lãnh thổ thành Hướng Vinh, đó là khu vực giáp giới lãnh địa nhân tộc và cấm địa, nhưng không biết bao nhiêu năm qua không ai phát hiện ra nó mà thôi.
Sở Mộ cười giải thích nói.
- Chuyện này không có khả năn, một sinh vật cấp chúa tể nghỉ lại ở nơi cách chúng ta gần như vậy, không có lý do gì không bị các cường giả phát giác.
Mục Thanh Y nói ra.
- Nó có được năng lực hóa bướm, nếu như một năm trước ngươi đến khu vực thành Hướng Vinh thì sẽ trông thấy linh điệp màu đen, như vậy ngươi có thể nhìn thấy một lông vũ của nó...
Sở Mộ nói ra.
- Như vậy, ngươi nói hoàng tộc muốn niết bàn chính là nó sao?
Đằng Lãng hỏi.
Sở Mộ gật gật đầu.
- Trời ơi, thằng này hiện tại đã mạnh không hợp thói thường, nếu niết bàn thành công... Sở Phương Trần, ngươi sắp thiên hạ vô địch rồi.
Đằng Lãng hô to.
Triêu Lãnh Xuyên, Trầm Mặc, Bàng Duyệt khiếp sợ xong thì tràn ngập hâm mộ.
Nếu hắn là hồn sủng sư trong lĩnh vực nhân loại thì phải dùng thần sủng sư để hình dung hắn lúc đó mới được, bọn họ chưa sờ tới cánh cửa cấp chúa tể đấy, Sở Mộ thằng này lại có được hoàn mỹ Đế Hoàng!
Trong lĩnh vực nhân loại, hoàn mỹ Đế Hoàng tuyệt đối là thần sủng trong thần sủng. Nhân loại không cách nào đột phá lĩnh vược Đế Hoàng, vậy ý nghĩa nhân loại không có khả năng cùng chủng tộc cấp bậc này ký kết hồn ước được. Hoàn mỹ Đế Hoàng thực lực tới mười đoạn chính là cấp chúa tể, trọng yếu nhất là Hồn Hoàng cũng có thể tới ký kết hồn ước, hồn sủng như vậy không phải là thần sủng thì là cái gì!
- Sở Phương Trần, nếu đánh thắng được ngươi, ta nhất định phải bóp chết ngươi đấy, sau đó đem nó chiếm thành của mình!
Trầm Mặc hung dữ nói ra. nguồn TruyenFull.vn
Chuyện tốt như vậy rơi vào đầu của thằng này vào nửa năm trước, Trầm Mặc tận mắt nhìn thấy Yểm Ma lão tổ bị nuốt, sau đó Bạch Yểm Ma thực lực lập tức tăng vọt. Mà bây giờ lại xuất hiện một sinh vật hoàn mỹ Đế Hoàng nguyện ý Niết Bàn thì ký kết hồn ước, loại thiên đai hảo sự này liên tục nện xuống đầu của Sở Phương Trần này!
Sở Mộ ngượng ngùng cười cười, Vong Mộng này mình có được khi đối mặt hoa yêu Đế Hoàng, nhân loại bình thường không thể làm được.
- Đừng nhiều lời, các ngươi đi theo Mục Thanh Y trợ giúp nàng phục sinh Quan Hoàng Vương, Triêu thái tử ngươi chỉ huy Vạn Triêu Thú của mình và Bạch Hổ của Mục Thanh Y hiệp trợ ta chiến đấu.
Sở Mộ nói với mọi người.
Nói xong Sở Mộ lại sờ qua Vong Mộng trên người, lại cho Bạch Ma Quỷ đứng bên cạnh mình.
Đôi cánh màu đen của Vong Mộng đôi há thành mị ảnh lập tức chui vào trong tầng mây lửa đỏ rực, cái gọi là tiêu sái làm cho người trên mặt đất ghen ghét không thôi.
- Triêu thái tử khá tốt ngươi khiêm tốn, nêu như ngươi thật sự đi so với thằng này, cần phải tươi sống tức chết mà.
Đằng Lãng vỗ vỗ vai của Triêu Lãnh Xuyên, lắc đầu giận dữ nói.
- Ách... Sở huynh đệ vốn là nhân trung long phượng, Triêu Lãnh Xuyên cảm thấy không bằng..., hiện tại Vong Mộng hiện thân nên ta cảm thấy không bằng... Cũng chưa nói tới.
Triêu Lãnh Xuyên vẫn bộ dáng khiêm tốn như cũ nói ra.
Đằng Lãng nghe được thì trợn tròn mắt, nói:
- Nhanh lên đi, bằng không thì thật vất vả Sở Phương Trần uy phong lẫm lẫm sẽ trốn chết trong tay Xá Tội Chi Hồ đấy.
Triêu Lãnh Xuyên gật gật đầu, nhảy lên người Vạn Triêu Thú và nhìn qua Bạch Hổ bên cạnh, phát lệnh cho Vạn Triêu Thú lao thẳng vào tầng mây.
- Sở huynh đệ đã có Vong Mộng, khiến nó ứng phó tia chớp đanh xuống, không đi kinh động Lôi Quân thì thỏa đáng hơn không?
Triêu Lãnh Xuyên khống chế Vạn Triêu Thú đuổi theo mở miệng nói.
Sở Mộ cười khổ chỉa chỉa vào Lôi Quân đang ngủ say kia, mở miệng nói:
- Tên kia cầm năng lượng núi lửa làm thứ sưởi ấm giường cho nó, đoán chừng nhiệt lượng biến mất thì nó sẽ tỉnh lại xem xét, khi đó chúng ta ở trong miệng núi lửa, nó căn bản không cần phóng thích kỹ năng gì, chỉ cần lại chọc núi lửa phun trào thì chúng ta sẽ nguy hiểm.
Triêu Lãnh Xuyên gật gật đầu, nhìn Sở Mộ nói ra:
- Vậy Sở huynh đệ cẩn thận.
Vong Mộng đã bay lên tầng mây, mười sáu cánh của nó đong đưa, trong khoảnh khắc này đã quỷ dị xuất hiện trên Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân.
Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân đối với thực lực mình cũng phi thường có lòng tin, thời điểm ngủ say cũng không cần thiết trí bảo hộ làm gì, không kiêng nể gì ghé vào trong mây lửa, hoàn toàn không sợ có sinh vật đánh lén.
- Làm nó tỉnh lại.
Sở Mộ nhìn Vong Mộng nói ra.
Vong Mộng vỗ mười sáu cánh, thoáng chốc giống như mười sáu đôi cánh tử thần lao tới, đánh về phía Xá Tội Chi Hồ!
Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân nửa híp mắt, thởi điểm cảm thấy có thứ đánh tới, bỗng nhiên đôi mắt hình tia chớp của nó mở ra, lập tức lôi quang chói mắt hiện ra ngoài!
- Xoẹt!!!! Xoẹt!!!!!!!
Bầy lôi cuồng loạn nhảy múa, Xá Tội Chi Hồ đứng lên, từng đạo lôi điện kinh người đan xen vào người của nó, dễ dàng đánh tan công kích thăm dò của Vong Mộng!
- Ô ô ô ô!!!!!!!
Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân đứng lên, ngẩng đầu lượn lờ lôi đình nhìn chằm chằm vào Vong Mộng, phát ra âm thanh uy hiếp.
Nguyên bản Xá Tội Chi Hồ Lôi Quân sinh tồn trong nơi này không biết bao nhiêu năm tháng, lúc ban đầu từ một đầu tội hồ cho tới bây giờ là Lôi Quân, trong tu hành dài dằng dặc, cơ hồ sinh vật cường đại trong cả Yêu Cảnh này đã lĩnh giáo qua cuồng dã của nó.
Mà từ khi Xá Tội Hồ tìm được lôi đình chi địa, cuối cùng nhất hóa thành một đầu Xá Tội Chi Hồ chân chính, cả Yêu Cảnh cơ hồ không có sinh vât nào dám chọc vào nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...