Sủng Mị

Thân hình Khương Ma Đế cao lớn uy vũ, nhìn qua Sở Mộ trước mặt, trừng mắt tức giận, hiển nhiên chuyện vừa rồi làm cho hắn vô cùng tức giận.

- Sở Phương Trần, ngươi muốn chúng ta bởi vì ngươi mà chôn cùng sao?

Khương Ma Đế tức giận nói ra.

- Khương Đế, Sở Phương Trần còn trẻ, chỉ là nhất thời hiếu kỳ...

Trầm Thu cũng vội vàng cho nói chuyện Sở Mộ.

Lão ẩn sĩ cũng dùng ánh mắt quét qua Trầm Thu, lạnh lùng nói:

- Lần sau không nên dẫn người không biết gì tới, hừ, hiếu kỳ thiếu chút nữa làm chúng ta chết cùng với hắn.

Sở Mộ nhìn qua lão ẩn sĩ và Khương Ma Đế nói chuyện, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, lạnh nhạt nói ra:

- Nếu như bởi vì ta nhìn chằm chằm vào nó mà tức giận, như vậy từ khi vừa bắt đầu nó đã gáy lên cảnh cáo ta rồi...

- Sở huynh đệ, lời của ngươi có hàm nghĩa gì?

Trầm Mặc nhìn xem Sở Mộ, trong lòng cũng là thầm nghĩ, thằng này lá gan cũng quá lớn a, đối mặt Yểm Ma lão tổ cấp chúa tể còn dám loạn ngẩng đầu, may mắn Yểm Ma lão tổ không có trách tội.

- Nó chỉ còn lại mấy hơi thở thôi, kỳ thật mặc kệ ta có nhìn nó hay không, nó cũng cố ý phát uy một lần, để cho chúng ta biết rõ nó kỳ thật còn rất mạnh.


Sở Mộ thẳng thắn nói.

Yểm Ma lão tổ thời điểm toàn thịnh Sở Mộ còn không sợ nó, huống chi là hiện giờ đang hấp hối, hơn nữa lão cáo giá này ngụy trang rất khéo, là chạy không khỏi ánh mắt chúa tế của Sở Mộ.

- Ít nói bậy nói bạ đi!

Lão ẩn sĩ nói.

- Có tin hay không là tùy ngươi.

Sở Mộ ngữ khí bình thản nói ra.

Lão ẩn sĩ thấy thanh niên này mục vô tôn trưởng càng thêm tức giận, một bộ dáng muốn giáo huấn Sở Mộ!

- Tưởng lão, tính toán, nên làm chuyện kế tiếp đi.

Trầm Thu lên tiếng khuyên giả.

Lão ẩn sĩ vẫn hừ lạnh một tiếng, xem như có ấn tượng không tốt với người trẻ tuổi Sở Phương Trần này.

- Yểm Ma lão tổ ý định an hưởng lúc tuổi già, sẽ không ra tay giúp Yểm Ma Cung chúng ta lần nữa. Nhưng vì cam đoan Yểm Ma Cung chúng ta có thủ hộ giả mới, nó ý định từ năm người chúng ta tuyển ra người ưu tú nhận truyền thừa của Bạch Yểm Ma.

Khương Ma Đế cũng không nhiều lời, trực tiếp mở miệng nói.

- Phương thức lựa chọn rất đơn giản, chính là năm chúng ta triệu hồi Bạch Yểm Ma của mình ra, chiến đấu với nhau, Bạch Yểm Ma thắng lợi cuối cùng sẽ đạt được truyền thừa của lão tổ tông.

Lão ẩn sĩ bổ sung nói ra.

Trực tiếp truyền thừa!!

Trầm Thu mặt mũi tràn đầy vui vẻ nói.

Trầm Thu vốn cho rằng bọn họ tới đây là tìm phương pháp kéo dài tính mạng cho Yểm Ma lão tổ, lại thật không ngờ Yểm Ma lão tổ ý định trực tiếp trao tặng truyền thừa, đây giải thích vì sao năm đó Bạch Yểm Ma có thể bước vào cấp chúa tể.

Nhiều khi Đế Hoàng cùng chúa tể là một bước không thể bước qua, ý nghĩa chính là không có lĩnh vực chúa tể.

- Như vậy nên kêu gọi Bạch Yểm Ma a.

Lão ẩn sĩ ngữ khí bình thản nói ra. Nhưng mà hào quang trong mắt dưới vành nón hiện hào quang, xem ra lão gia hỏa này cũng phi thường khát vọng đạt được truyền thừa!


Sở Mộ cũng không có lập tức triệu hoán Bạch Yểm Ma, nhưng lại âm thầm kỳ quái, Trầm Thu trước kia không phải nói truyền thừa do Yểm Ma lão tổ tới chọn sao, chẳng lẽ nói bọn họ dùng Bạch Yểm Ma chiến đấu để thể hiện thực lực chân chính? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Thời điểm trong lòng Sở Mộ tràn đầy nghi hoặc thì lão ẩn sĩ cùng Khương Ma Đế đã triệu hồi Bạch Yểm Ma của mình ra!

Hai Bạch Yểm Ma này phân biệt đứng bên người của chủ nhân, hỏa diễm tà dị thiêu đốt trên thân hình phụ trợ thần thái uy nghiêm của chúng!

Ánh mắt Sở Mộ đảo qua hai Bạch Yểm Ma này, nhìn ra được chúng đều đạt tới cảnh giới Đế Hoàng, thực lực chỉ sợ không kém chủ nhân bao nhiêu!

Mà sau đó triệu hoán là Trầm Thu, Trầm Thu có Bạch Yểm Ma là cấp vô địch Đế Hoàng, so với Đế Hoàng đỉnh phong thực lực cao hơn hai cấp bậc, nhưng mà khí thế kém Khương Ma Đế cùng lão ẩn sĩ Bạch Yểm Ma một chút.

Kỳ thật ba con Bạch Yểm Ma này có thực lực là ngang nhau, muốn phân chia mạnh yếu chỉ sợ cũng chỉ có chiến đấu chính thức mới biết rõ, cấp bậc và khí tức cũng không phải cân nhắc năng lực chiên đấu tiêu chuẩn của hồn sủng.

- Bạch Yểm Ma của ta tư lịch còn thấp, vãn bối không tranh đoạt với mấy trưởng lão.

Thời điểm này Trầm Mặc nói một câu làm cho bốn người kinh ngạc.

Ánh mắt bốn người lập tức rơi vào trên người Trầm Mặc, rất khó tưởng tượng hắn lại buông tha cho.

- Trầm Mặc, đừng có không có lòng tin với mình như vậy.

Trầm Thu thấy con mình không có tham gia danh ngạch truyền thừa, lập tức có chút sốt ruột.

Trên thực tế Trầm Thu hy vọng nhất là cho Trầm Mặc đạt được truyền thừa này, dù sao Trầm Mặc còn trẻ, có thêm không gian phát triển, không giống như bọn họ tuổi trên năm mươi, thực lực kém không nhiều lắm và định hình rồi.

Trầm Mặc lắc đầu, thái độ rất kiên quyết.

Trầm Mặc Bạch Yểm Ma chỉ phi thường tiêp cận vô địch Đế Hoàng, cũng không có đạt tới cấp bậc chính thức, cho dù truyền thừa hấp dẫn cũng khiến hắn không đột phá được, nhưng mà Trầm Mặc tự nhiên biết rõ, chính mình không thể nào từ Bạch Yểm Ma của mấy vị trưởng bối đạt được thắng lợi.


Sở Mộ nhìn qua Trầm Mặc, trong nội tâm thầm than: Trầm Mặc thằng này tâm tính không giống bình thường ah, loại tình huống này lại có thể quyết đoán lựa chọn buông tha, thường nhân căn bản không cách nào làm được điểm này.

- Sở Phương Trần, vậy còn ngươi?

Trầm Thu thấy Trầm Mặc tâm ý đã quyết cũng không cách nào khuyên bảo, lập tức hỏi thăm Sở Mộ.

- Ta đương nhiên muốn tranh giành!

Sở Mộ trả lời phi thường quyết đoán!

Vốn Sở Mộ nói được rất khẳng định, mà lão ẩn sĩ lại cho rằng người như Sở Phương Trần không có bao nhiêu hiểu biết, âm thầm đối với hiểu chuyện Trầm Mặc gật đầu, nhưng lại không hài lòng với Sở Mộ không biết trời cao đất rộng, lạnh nhạt nói ra:

- Nếu ngươi muốn tranh giành vậy không nên trách chúng ta khi dễ vãn bối.

Trầm Thu nhìn ra được Sở Phương Trần rất có ý kiến, lập tức cũng xấu hổ giải thích:

- Sở Phương Trần có Bạch Yểm Ma thực lực rất mạnh, Tưởng lão không nên khinh thị hắn còn trẻ tuổi, tiểu tử này xác thực là có vốn liếng cuồng vọng.

Khương Ma Đế đã sớm đem tình huống của Sở Mộ tìm hiểu nhiều lần, cho nên Sở Mộ nói muốn tranh giành thì hắn cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, dù sao nghe Trầm Thu nói đến Sở Phương Trần có Bạch Yểm Ma xác thực là Vô Địch Đế Hoàng, ngay cả mười đoạn Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cũng có thể đánh bại!

Nhưng mà Khương Ma Đế cũng cay độc, Sở Phương Trần tài hoa xuất chúng xác thực đáng giá khẳng định, nhưng mà bảo hắn có thể so được với ba cường giả của Yểm Ma Cung thì còn chênh lệch nhất định, mặc dù cùng là Vô Địch Đế Hoàng...

Cho nên Khương Ma Đế cho dù không có nói thẳng khinh thị Sở Mộ như Tưởng nguyên lão, nhưng cũng không liệt hắn vào đối thủ khó chơi nhất, hắn chính thức muốn lo lắng chính là Tưởng lão cùng Trầm Thu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui