Hàn Chấn Phong càng ép sát vào Triệu Vy, đầu anh cứ thay phiên phả hơi vào hai bên cần cổ thanh mảnh trắng nõn.
Triệu Vy hoa mắt chóng mặt loạn theo anh, cô cố gắng dùng sức chống tay lên ngực Hàn Chấn Phong đẩy anh ra.
Dù đã dùng hết sức bình sinh nhưng vẫn không lôi được người đàn ông đang làm càn này, Triệu Vy đành vận dụng tuyệt chiêu làm nũng bách phát bách trúng siêu cấp lợi hại của mình.
Cô vờ nức nở đôi mắt to thầm ngáp nhẹ một cái rất nhanh ở bên trong hai mắt đã lấp lánh nước…
“Hức…Chấn Phong…anh bắt nạt người ta…hức luôn tự làm theo ý mình….”
Hàn Chấn Phong ban đầu chỉ muốn trêu chọc bảo bối nhỏ một chút nhưng có ngờ bản thân lại phát dục.
Nghe thấy ấm ức của cô gái nhỏ lập tức dừng lại, đôi mắt hối lỗi nhìn cô.
Anh chính là sợ nhất Triệu Vy khóc, một giọt nước mắt khẽ rơi xuống thôi cũng đủ để tim gan anh như bị ai xé nát.
Vội hôn tán loạn lên khuôn mặt xinh đẹp, môi mỏng dỗ dành:
“Anh xin lỗi bảo bối, anh chỉ muốn trêu em một chút thôi…Ngoan nào đừng khóc, em khóc anh sẽ đau lòng…!”
Triệu Vy nghe vậy càng ấm ức hơn, cô vung tay đấm lên lồng ngực cường tráng kia không ngừng trách mắng:
“Anh xấu xa, đáng ghét, đáng ghét chỉ biết làm theo ý mình không nghĩ đến cảm xúc của em…Hức…hức…”
Hàn Chấn Phong vội chụp lấy nấm đấm nhỏ đang không ngừng đấm vào ngực mình.
Bàn tay nhỏ bé thoáng chốc đỏ lên vì dùng lực quá nhiều, anh đau lòng xoa xoa mu bàn tay cô, ôn nhu nói:
“Được được anh đáng ghét cũng xấu xa nhưng dù thế em vẫn không thể để bản thân bị thương.
Da thịt anh rất dày còn em lại mỏng manh như vậy, em xem đỏ hết cả rồi, có biết như thế ông xã đau lòng hay không?”
“Ông xã cái gì, anh chưa hỏi ý kiến em đã bảo mọi người gọi em cái gì mà “thiếu phu nhân” này “thiếu phu nhân” nọ.
Ba chữ này đối với em không quan trọng ở bên cạnh anh là tốt rồi dù gì vẫn ở quan hệ yêu đương, anh xem nếu người ngoài biết có phải sẽ nghĩ anh quá phô trương hay không!.
Em không sợ gì cả chỉ sợ anh vì em yêu thương chiều chuộng sẽ làm ảnh hưởng đến Hàn gia, mà bác trai bác gái đã ra đi em không muốn tại nơi này người ta chỉ trích anh rồi nói lan sang hai người họ….”
Hàn Chấn Phong nhìn cô nghe cô trải lòng.
Bảo bối của anh quả thật quá hiểu chuyện rồi chấp nhận không cần danh phận gì khi ở bên anh là muốn giữ thể diện cho anh, cho ba mẹ anh và cho cả Hàn gia.
Dù cả hai công khai nhưng anh biết ngoài kia miệng đời vẫn còn lời ra tiếng vào nhưng anh và cô để ngoài tai không quan tâm đến.
Triệu Vy đã trao cho anh tất cả những gì đẹp nhất của cô, quý nhất của cô vậy Hàn Chấn Phong anh vẫn nên làm gì đó để đáp lại tình cảm chân thành ấy.
Anh yêu cô,rất yêu cô anh đã xác nhận rất rõ ràng vậy thì chỉ cần….
Khoé môi cong lên nụ cười dịu dàng như sao trời, giọng nói trầm ấm nhưng đầy thâm tình của Hàn Chấn Phong vang lên:
“Anh biết em lo nghĩ nhưng bảo bối của anh anh muốn người ta gọi em thế nào thì phải gọi thế đó.
Đây là nhà mình không phải sợ, ngoài kia biết thì sao chứ anh không quan tâm.
Cuộc đời thiếu gia Hàn gia Hàn Chấn Phong anh chỉ có duy nhất một người và yêu duy nhất một người đó là em Triệu Vy, thiếu phu nhân của anh, bà chủ tương lai của cả Hàn gia.
Không phải anh không hỏi ý kiến em vì anh nghĩ không cần thiết, tập gọi như thế trước cho quen đi dù gì cũng chỉ có mình em là nữ nhân được anh đưa về dinh thự.
Anh nói như thế là bảo bối có thể hiểu mà đúng không nên là em đừng tức giận nữa….”
Triệu Vy cắn cắn môi dưới, anh nói như thế giống như một loại đường mật dỗ ngọt tràn vào tim cô.
Cô biết anh yêu cô rất nhiều, việc chiều chuộng sủng ái cô có thể xem là nghiện rồi.
Nhưng khi nghe chính miệng Hàn Chấn Phong nói về mối quan hệ của hai người như thế Triệu Vy trong lòng vô cùng xúc động.
Người đàn ông này nói được làm được anh đã nói yêu cô cả cuộc đời thì chắc chắn sẽ như thế vì ngoài mọi người ở cô nhi viện, bạn bè, mẹ nuôi thì Hàn Chấn Phong là người cô trao trọn niềm tin triệt để.
Cái đầu nhỏ khẽ tựa vào lồng ngực rắn chắc dưới lớp áo sơ mi, nhỏ giọng:
“Nói được thì làm được nhưng thật sự em không cần gì cả, điều em muốn là chúng ta sẽ mãi bên nhau và thấu hiểu như thế là đủ rồi.
Anh đó sau này không được tuỳ tiện chiếm tiện nghi của người ta như thế nha….rất nhột á…!”
Nói là nói như vậy nhưng Triệu Vy biết Hàn Chấn Phong chẳng nghe theo lời của cô đâu, cô chỉ nói vậy để giải toả ấm ức thôi.
Hàn Chấn Phong buông cô ra, hai tay ôm lấy hai bên hông Triệu Vy, đôi môi áp đến hai cánh môi chúm chím trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào.
Anh hôn rất nhẹ như dỗ dành cô cũng như là thể hiện sự sủng nịnh của mình.
Hai đôi môi tình tứ quấn lấy nhau đến lúc hơi thở của Triệu Vy có chút khó khăn thì Hàn Chấn Phong mới tha cho.
Ánh mắt thâm tình nhìn nữ nhân nhỏ của mình rồi nói:
“Anh xin lỗi bảo bối là do anh không biết tự kiềm chế bản thân.
Chỉ trách rằng anh có được một bảo bối quá xinh đẹp…em nói xem liệu anh có bị liệt nếu kiềm chế quá nhiều không?”
Lời nói thâm tình chưa bao nhiêu đã biến thành trêu chọc, Triệu Vy trừng mắt với anh, đôi môi vừa được hôn có chút sưng chu lên oán trách:
“Em…em chỉ là nói anh đừng có đôi lúc tuỳ tiện thôi…ai bảo anh kiềm chế chứ….Người ta không có ý xấu với anh nha…”
“Vậy chúng ta hoạt động chút đi…”
Lưu manh kề sát vành tai của cô nói ra mấy lời xấu hổ.
Triệu Vy mặt đỏ bừng đẩy anh ra, cánh tay trắng nõn chỉ tay về phía cửa, giọng nói ra lệnh với Hàn Chấn Phong:
“Anh mau đi tắm nhanh lên đi…hoạt động cái gì….nghe lời thì bổn cô nương còn nghĩ ngợi ban thưởng còn không thì ra sofa ngủ.
Mau lựa chọn đi!”
Hàn Chấn Phong nghe thế bật cười, xem xem có giống cô vợ nhỏ đưa mệnh lệnh cho chồng hay không.
Ngón tay anh véo yêu một bên gò má của cô rồi nói:
“Tuân lệnh tuân lệnh thiếu phu nhân, phu quân không dám cãi lời em nha.
Anh sẽ đi tắm liền nhớ là phải ban thưởng cho sự ngoan ngoãn này của anh đó nhé.
Bảo bối giúp anh chọn quần áo luôn nha!”
“Được rồi, anh mau đi đi, mọi người sắp đến rồi đó!”
Hàn Chấn Phong vỗ nhẹ đỉnh đầu của Triệu Vy một cái, tâm tình rất tốt mà đi tắm.
Triệu Vy nhìn theo anh cảm thấy lời nói khi nãy của mình đúng thật là….đưa đầu vào rọ rồi…Người đàn ông kia trông sung sướng khi nghe cô nói như vậy mà….Haizzz lắm lúc như trẻ con…rất đáng yêu..!
Triệu Vy mặc đồ vào rồi chọn quần áo cho Hàn Chấn Phong.
Cô chọn sơmi trắng với quần kaki màu đen và thắt lưng.
Sau khi xong thì Triệu Vy bắt đầu trang điểm, hôm nay cô chọn makeup nhẹ nhưng vẫn rất nổi bật sau đó lấy xịt dưỡng tóc thoa lên tóc để giữ nếp sau khi thả kẹp càng cua ra.Lúc Hàn Chấn Phong trở lại thì Triệu Vy đã chỉnh chu rồi, anh nhìn cô say đắm không rời mắt khiến cô ngại ngùng.
Thu ánh nhìn khi thấy bảo bối ngại, Hàn Chấn Phong mặc đồ đã được “thiếu phu nhân” chuẩn bị cho, đầu tóc chải chuốt vuốt keo gọn gàng.
Ngắm nhau trong gương thấy đã ưng mắt diện mạo đối phương rồi Hàn Chấn Phong nắm tay Triệu Vy đi xuống nhà..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...