Sủng Ái Thiên Kim Giả


Quý Thanh Triển liếc mắt nhìn Thịnh Chính Nguyên , nhàn nhạt nói : " Cậu nếu có một nửa sự an tĩnh của Chính Điều là tốt rồi , miệng không cần thì có thể tặng cho người khác.

"
Thịnh Chính Nguyên mặt trợn trắng.
Bên cạnh , Thịnh Chính Điều ngẩng đầu lên , liếc nhìn Thịnh Chính Nguyên : " Em cũng cảm thấy anh suy nghĩ nhiều.

"
Quý Thanh Triển khen ngợi gật gật đầu.
Quả nhiên so với người anh song sinh của hắn thì đáng tin cậy hơn.
Thịnh Chính Nguyên không phục nói : " Như thế nào là anh suy nghĩ nhiều ? Em chẳng lẽ không cảm thấy , hắn vừa rồi rất không bình thường sao ? "
" Bởi vì , Thanh Triển là không có khả năng yêu đương ...!"
Nghĩ nghĩ , Thịnh Chính Điều lại bổ sung nói : " Hắn quá thẳng , nếu không phải đẹp trai lại có tiền , căn bản con gái sẽ không thích hắn.


"
Quý Thanh Triển : " ......!"
Thịnh Chính Nguyên cười đến chảy nước mắt.
" Quý Thanh Triển , cậu có nghĩ tới chưa ? Tuy rằng em ấy so với tôi an tĩnh hơn , những là , miệng của em ấy lợi hại hơn tôi nhiều ! Ha ha ha ha ..

"
Lúc này , điện thoại trong lòng bàn tay rung lên một cái.Quý Thanh Triển lập tức nhìn lại.
Chỗ liên hệ trống rỗng , một cái tên tới xin , đến từ tài khoản ' Sở Hề '.
Giật giật ngón tay.
[ Đã chấp nhận , hiện tại chúng ta có thể bắt đầu nói chuyện phiếm ]
Nhìn lời trong khung chat , sau thấu kính , hai mắt Quý Thanh Triển khẽ rung , hiện ra vẻ ôn nhu mà đến chính mình cũng không nhận ra , khoé môi cũng không tự chủ mà cong lên
Thịnh Chính Nguyên trông thấy một màn này , khó tin mà nhìn.

Liên tục lui về phía sau vài bước , liều mạng lắc bả vai của Thịnh Chính Điều.
" Anh nói rồi , em thấy chưa ? Quý Thanh Triển hắn cười !!! Còn cười đến vui vẻ như vậy !!! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy , đánh chết anh cũng không tin.

"
Tiến lên hai bước muốn đụng vào vai Quý Thanh Triển.

Bàn tay vươn ra , lại túng quẫn thu về , nhưng là miệng lại lên tiếng nói .
" Quý Thanh Triển , cậu phải trả lời thật lòng cho tôi , có phải cậu yêu đương không ? Chẳng lẽ , là người kia Lê gia , Lê Sở Hề ??? "
Nghe vậy , Thịnh Chính Điều vốn đang cúi đầu uống trà đều nổi lên hứng thú.


" Lê Sở Hề ? Chính là bị đánh tráo với thiên kim Lê gia ? Như thế nào , Thanh Triển cùng nàng có quan hệ sao ? "
" Anh nói cho em biết , không chỉ có quen biết , còn có chút chuyện xưa ! Quý Thanh Triển , cậu quả thực là cầm thú , em gái kia còn chưa có trưởng thành , mới mười sáu tuổi đầu ! Nếu mà em gái chúng ta mà tìm được , anh nhất định bảo em ấy cách xa tên cầm thú này ra.

"
Thịnh Chính Nguyên vô cùng đau lòng mà đấm ngực , lại quay đầu ồn ào với Quý Thanh Triển
" Quý Thanh Triển , hãy nói ra để nhận sự khoan hồng , càng kháng cự sẽ càng nghiêm khắc ! Mau nói cho rõ ràng , chúng ta còn có thể tiếp tục làm anh em ! "
Quý Thanh Triển bị ồn ào đến nỗi đau lỗ tai , liếc mắt một cái " Lại ồn ào , tôi liền kêu Chính Duệ đến đây.

"
Thịnh Chính Nguyễn : " ...!" Lập tức an tĩnh.
Quy Tranh Triển vừa lòng mà thu hồi ánh mắt , cúi đầu nhìn điện thoại.
Vừa rồi , Lê Sở Hề phát tới một cái hình ảnh vẫy tay xin chào .
[ Lê Sở Hề : Đại lão , xin chào.

]

Quý Thanh Triển vốn nghĩ trả lời lại ' Xin chào' , lại cảm thấy quá đơn điệu.

Vì thế , quay đầu nhìn về phía Thịnh Chính Điều.
" Người trẻ tuổi hiện nay nói chuyện phiếm , có phải đều thích dùng mấy cái hình này không ? Cậu có hình nào không ? Cho tôi hai cái ! "
" Cái gì mà người trẻ tuổi hiện nay ? Chúng ta đều đã hai mươi tuổi , làm sao mà lại tùy ý giống như vậy ? "
Thịnh Chính Nguyên kêu lên
" Tôi có mấy cái ! Lấy của tôi , lấy của tôi ? "
Không cho Quý Thanh Triển có cơ hội cự tuyệt , lấy ra điện thoại gửi cho hắn liên tiếp hình ảnh.
Nhìn Thịnh Chính Nguyên tươi cười sau khi gửi xong , Thịnh Chính Điều có chút tò mò mà thò đầu lại nhìn thoáng qua...
Khoé miệng không khống chế được mà cứng ngắc.
Anh trai hắn thật là ngứa da , cư nhiên không trả lời Quý Thanh Triển ? Hắn có thể đoạn tuyệt quan hệ với anh ấy được không , miễn cho về sau lại chịu liên lụy ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận