Sủng Ái Thiên Kim Giả


Vào lúc này , bên kia sân trường , hai người nam khí chất xuất chúng nhàn nhã đi vào.
Trong đó , một người vai rộng mông hẹp , hai chân thon dài , mặc quần tây càng thêm vẻ thẳng tắp.

Dáng người hoàng kim cùng tỉ lệ tiêu chuẩn , có thể sánh bằng người mẫu trên các tạp chí nổi tiếng.
Người kia đôi mắt lạnh lùng đang quan sát xung quanh , quanh người tỏ ra vẻ lãnh đạm.

Tóc có chút cẩu thả , đeo một chiếc kính tinh xảo trên mặt .
Nắng sớm xuyên thấu qua các tán lá , các tia nắng dừng hẳn trên người.

Hiện lên hình dáng rung động lòng người .
Những người thấy hình dáng này đều không khỏi động lòng , bên môi hiện lên vẻ cười ngại ngùng .
" Thanh Triển , tôi nghe nói cậu chuẩn bị tiếp quản Quý gia ?"

" Cậu nắm bắt tin tức thật nhanh "
Quý Thanh Triển dừng một chút .
Ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh thẫm, con ngươi xinh đẹp điểm ánh sáng .
" Hiện tại chỉ là tạm thời tiếp quản mà thôi.

Nếu mà làm không tốt , ba còn có thể thu hồi lại quyền lực "
" Cậu còn có thể làm không tốt sao ? Cậu quá khiên tốn rồi !"
Thịnh Chính Nguyên khoa trương kêu to.

Sau đó trước mắt Quý Thanh Triển giơ ngón tay cái .
" Người anh em à , cậu thật là lợi hại ! Cậu năm nay cũng chỉ mới hai mươi tuổi , cũng đã là thạc sĩ của học viện thương nghiệp đứng đầu thế giới.

Hiện tại , lại chuẩn bị tiếp quản siêu cấp hào môn ở đế đô là Quý gia.

Không hổ là danh xưng con nhà người ta từ nhỏ của cậu.

Bởi vì cậu , tôi lại bị ba mẹ giáo huấn rất nhiều a !"
Quý Thanh Triển nhăn mặt nhìn hắn.
" Thương nghiệp nhà các cậu đều là anh cả cậu kế thừa , cậu cùng tôi so cái này làm gì ? Gần đây , giải thưởng ảnh đế ở Kim Hoa không phải là cậu nhận một cách vinh dự hay sao ? Ảnh đế trẻ tuổi nhất lịch sử , chúc mừng "
Nhắc tới được nhận giải thưởng lớn , Thịnh Chính Nguyên đắc ý cong môi cười .
" Nhưng mà nếu là thời điểm anh cả tiếp quản Thịnh gia , cùng cậu lớn hơn một tuổi.


Anh ấy cũng rất lợi hại , không thể so với cậu là kém được "
Bọn họ ngoại hình xuất chúng , đặc biệt là Thịnh Chính Nguyên vẫn là gương mặt nổi tiếng trong giới giải trí , không ít nữ sinh đã phải ngắm nhìn.
Quý Thanh Triển trước sau như một , một ánh mắt lãnh đạm cũng không cho các nàng.
Thịnh Chính Nguyên vẫy vẫy tay , vứt cái kính mắt , một cái hôn gió làm cho các nữ sinh đỏ bừng mặt.
Quý Thanh Triển khinh thường mà nhìn hắn .
" Nơi này là trường học , cậu tưởng là buổi họp mặt fan sao ? Này đều là các nữ sinh cao trung chưa thành niên , cậu nếu là còn làm những việc không đúng đắn như vậy nữa , tôi liền nói cho anh cả cậu biết , để anh ấy quản giáo cậu lại "
Thịnh Chính Nguyên lập tức xụ mặt.
" Đừng đừng đừng , cậu ngàn vạn lần đừng nói cho anh ấy biết ! Cậu cũng không phải không biết tính tình của anh ấy , trong nhà ngoại trừ ông nội ra , anh ấy là người đáng sợ nhất đó "
Đi một hồi , phía trước bỗng nghe tiếng xì xào , thấp thoáng lại nghe cái gì ' Lê gia thiên kim' cùng với ' Hàng giả ' .
Thịnh Chính Nguyên nheo mắt lại hứng thú.
" Phía trước xảy ra chuyện gì thế ? Không biết là chuyện thú vị gì đây ? Thanh Triển , chúng ta qua xem không ?"
Tuy nói như vậy nhưng hắn đến một cái nhấc chân cũng không có .
Quen nhau lâu như vậy , hắn cũng hiểu rõ Quý Thanh Triển.
Quý Thanh Triển chính là một tảng núi băng ngàn năm , chỉ có ở cùng bọn họ hoặc người quen thì cậu ấy mới nói nhiều một chút.


Ngày thường cũng không thích náo nhiệt.

Dù trời có sập , chưa chắc gì hắn liếc mắt nhìn tới một cái.
" Nếu cậu không có hứng thú , chúng ta liền đi..."
Thịnh Chính Nguyên quay đầu lại , lại phát hiện Quý Thanh Triển đã không còn bóng dáng.
Nghi hoặc nhìn xung quanh , mới phát hiện người thế mà đi đến hướng náo nhiệt kia.
Thịnh Chính Nguyên: ???
Thịnh Chính Nguyên phát ngốc luôn rồi.

Này vẫn là Quý Thanh Triển mà hắn quen biết sao ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận