Thậm chí ngay cả người đại diện của Diệp Vũ cũng đứng ở một bên, sắc mặt có chút tái nhợt, môi mỏng tái xanh.
Dù là Diệp Vũ đối mặt tình hình như vậy, đồng dạng cũng có chút không biết làm sao.
Ánh mắt Diệp Tiêu nghiêm nghị, xoay người bước đi, phía sau, liền truyền đến một thanh âm bén nhọn chói tai,
-“Diệp Tiêu, mày đứng lại đó cho tao!”
Diệp Tiêu lạnh lùng quay lại, nhìn Diệp Vũ, trên mặt mang theo vài phần trào phúng,
-“Hả? Diệp tiểu thư cháo của chính mình còn chưa có thổi lạnh, lại nhàn sự đi quản tôi?”
Cô nhợt nhạt híp mắt, nhợt nhạt tươi cười.
Mới vừa rồi phóng viên vây chật Diệp Vũ như nêm cối có thế này mới phát hiện phía sau nhiều thêm một người.
Diệp Tiêu vân đạm phong khinh đứng ở chỗ cũ, hai tay khoanh ở trước ngực, trên cao nhìn xuống mấy người trước mặt, trên người có loại khí chất nói không nên lời.
Như là cao ngạo bễ nghễ thiên hạ, thế nhưng lại nhiều thêm vài phần gần gũi bình dị.
Dù là phóng viên duyệt người vô số đều không biết, khí độ này kết quả là thế nào?
-“Nói đi, mày bán mấy tấm ảnh đó, bán được bao nhiêu?”
Diệp Vũ lạnh lùng nhìn người trước mặt, cơ hồ là gắt gao cắn răng.
Tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt thành nắm đấm, phát ra thanh âm ‘rắc rắc’.
Cô không nghĩ tới, Diệp Tiêu thế nhưng thật sự có bản lĩnh chống đối mình, Diệp Tiêu làm như vậy, không thể nghi ngờ là làm cho Diệp Tường mất hết mặt, nay ở Diệp gia khẳng định không có chỗ cho Diệp Tiêu dung thân.
Thế nhưng, Diệp Vũ có chết cũng không nghĩ ra, hiện tại Diệp Tiêu đã không lại là một cô gái nhỏ không hiểu chuyện năm đó, trở về Diệp gia loại sự tình này đối với cô mà nói, đã không hề có ý nghĩa nữa.
-“Nói như vậy, Diệp tiểu thư thừa nhận người trong ảnh chụp cùng video clip là cô?”
Diệp Tiêu sóng động cười, bàn tay nắm di động trông vô cùng xinh đẹp.
Lời của cô, lạnh bạc.
Nhưng lại giống như có ý nhắc nhở phóng viên che mặt phía trước.
Rất nhanh liền có người phản ứng lại, đưa phone tới trước mặt Diệp Vũ.
-“Diệp tiểu thư, xin hỏi vị tiểu thư này nói là thật sao?”
Diệp Tiêu ở trong vòng giải trí không có danh tiếng gì, người biết cô ít lại càng ít.
Thế nhưng, bọn họ lại không thể không thừa nhận người đứng ở trước mặt này, trên người tựa như có một đạo ánh sáng chói mắt, không thể bỏ qua.
Thậm chí, có phóng viên loáng thoáng từ trên người cô thấy được bóng dáng thiên hậu.
-“Diệp Tiêu, nói đi, kết quả mày bán được bao nhiêu tiền?”
Diệp Vũ giống như không có nghe được lời nói của phóng viên ở chung quanh.
Diệp Tiêu cười cười, tựa hồ đã sớm biết, chỉ cần chính mình xuất hiện, sẽ đưa tới ánh mắt Diệp Vũ.
-“A......” Diệp Tiêu cười khẽ.
Sau đó, bước về trước một bước, lẳng lặng nhìn người trước mặt,
-“Diệp Vũ, cô vẫn là quản tốt chính mình đi, tôi đã sớm nhắc nhở cô, làm ra chuyện dơ bẩn luôn sẽ được hoàn lại, khi cô phái người đánh coco nên biết, chính mình sẽ vì chuyện này mà trả giá đại giới!”
Một câu này của Diệp Tiêu, giống như không coi ai ra gì.
Lạnh lùng nhìn người trước mặt.
Lời này vừa ra, phóng viên bốn phía chính là một mảnh sôi trào.
Danh vọng Diệp Vũ so với Diệp Tiêu lớn hơn, thêm nữa lại sinh ra ở Diệp gia, người trong vòng giải trí phần lớn cũng đều biết chuyện của cô.
Bất quá, cô thế nhưng công khai khó xử một người mới vừa mới vào nghề, việc này không thể nghi ngờ là tất cả mọi người không nghĩ tới.
-“Diệp Vũ tiểu thư, xin hỏi vị Diệp Tiêu tiểu thư này nói là thật sao?”
Lập tức liền có phóng viên mở miệng, giọng nói nhấn mạnh lại nhấn mạnh, Diệp Vũ nhíu mi, cô thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Tiêu sẽ nhắc tới sự tình ngày hôm qua.
Nay, Diệp Vũ xem như đâm lao phải theo lao.
Chau mày lại, vẻ mặt ngưng trọng nhìn người trước mặt.
Người đại diện của Diệp Vũ rốt cục không thể nhịn được nữa, một phen túm lấy cô ra phía sau chính mình, lạnh lùng mở miệng,
-“Cô câm miệng cho tôi!”
Một tiếng lạnh lùng khiển trách này, làm cho Diệp Vũ có chút kinh ngạc, càng nhiều hơn là bất mãn, cô yên lặng quay sang nhìn Émi bên cạnh, chung quy là không dám nói một câu.
Diệp Tiêu, lại là Diệp Tiêu.
Nếu không phải Diệp Tiêu cùng Trần Hải toàn gia kia trong nhà cũng chỉ có bốn bức tường, Diệp Vũ thậm chí đều đã hoài nghi đám phóng viên này chính là Diệp Tiêu ra giá cao tìm đến.
-“Thật có lỗi… các vị, về sự tình hôm nay, buổi chiều sẽ có tin tức tuyên bố hướng mọi người giải thích rõ ràng!”
Émi vẻ mặt ngưng trọng giải thích, sau đó xoay người kêu hai cái bảo tiêu.
Diệp Tiêu thấy đã không có trò hay, có thế này xoay người đi đến bên người Vương Lực Bằng,
-“Vương đạo diễn, hôm nay còn quay không?”
Vừa bị truyền thông ‘Huyết tẩy’, lúc này đoàn phim có vẻ phá lệ hỗn loạn.
Vương Lực Bằng cầm trong tay kịch bản, bất đắc dĩ thở dài một hơi,
-“Này......!phải làm sao mới tốt bây giờ? Thật vất vả mới quay xong phần Diệp Vũ cùng nam chủ, chẳng lẽ phải quay lại toàn bộ sao?”
Ông gắt gao nhăn mày.
-“Ha ha......”
Diệp Tiêu vân đạm phong khinh phát ra một tiếng cười khẽ,
-“Vương đạo, chú có thể thêm cho cô ta hai tràng diễn chừng mực, Tái ông thất mã, yên tri phi phúc thôi!”
(Chú thích: Tái ông thất mã, yên tri phi phúc (Nghĩa bóng) Họa phúc ở đời khó mà lường trước)
Cô tươi cười không quá rõ ràng.
Thế nhưng, trong lòng Diệp Tiêu lại rất rõ ràng, Tôn Hạo người này, kỳ thật là có tinh thần khiết phích, hắn có thể đồng thời ở cùng rất nhiều phụ nữ, nhưng những phụ nữ của hắn phải sạch sẽ!
(Chú thích: khiết phích là bệnh thích sạch sẽ)
Nay, ảnh chụp bị cho ra ngoài sáng, không thể nghi ngờ cây đại thụ sau lưng Diệp Vũ này, sẽ không lại che chở cho cô.
Cho dù Diệp Vũ thật sự dưới sự bức bách của cha mẹ Tôn gia cùng Tôn Hạo thành hôn, cũng không thành vấn đề!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...