Theo lý chuyện quan trọng vậy, công ty nhất định thông báo trước nửa tháng, để nhân viên có thể chuẩn bị trước.
Nhưng cô không biết, dù cho bản kế hoạch bị thay đổi, thời gian của cô cũng rất gấp.
Cảnh Thần Hạo nhẹ nhíu mày, mắt âm u, “Nửa tháng trước tôi đã thông báo cho cấp quản trị của cá phòng ban, phòng kế hoạch không nói cô nghe?”
Lời anh vừa dứt, Bùi Nhiễm Nhiễm tức giận cắn chặt răng, thông báo đến các cấp quản trị? Khâu Tịch vốn dĩ không nói chuyện này cho cô nghe!
Nhất thời, Bùi Nhiễm Nhiễm đã hiểu, tất cả đều là Khâu Tịch làm loạn, còn về bản kế hoạch, chắc cũng là cô ta thay đổi tồi.
“Chân cô thế nào rồi?” Sắc mặt Cảnh Thần Hạo ôn hòa lại, thấy cô như vậy còn đi làm, mày vô thức nhíu lại.
“Không gây trở ngại.” Bùi Nhiễm Nhiễm lắc đầu, lòng cô bây giờ chỉ còn bản kế hoạch, lùi 2 bước, sắc mặt ngày càng nghiêm túc: “Cảnh tổng, chuyện đã báo cáo xong, tôi đi ra ngoài làm việc trước, họp báo ngày mai tôi nhất định không để xảy ra chuyện gì.”
Lời này, coi như là 1 lời hứa.
Nói xong, cô bước đi, cà nhắc đi về phía cửa, trực tiếp mở cửa ra ngoài.
Về đến phòng kế hoạch, Bùi Nhiễm Nhiễm không đi tìm Khâu Tịch hỏi rõ, mà mở máy tính trước, xem lại văn kiện trong máy tính, văn kiện vẫn lưu ở ổ đĩa cũ, không có ghi nhớ có người chạm qua bản kế hoạch.
Nhưng mở văn kiện ra, bên trong hoàn toàn khác, đây không phải chỉ sửa 1 2 chữ, mà thay đổi hoàn toàn, trình độ quả thật không thể chấp nhận được.
“Mang vết thương đến làm? Bùi DĨ Hàn, cô thật là siêng năng!” Khâu Tịch đi vài bước về trước, ngữ khí châm biếm, 1 tay đặt lên bàn cô, nhìn máy tình của Bùi Nhiễm Nhiễm, đắc ý nhếch mày: “Cố gắng vậy, họp báo ngày mai, cô là người lên kế hoạch cho đại diện quảng cáo lần này, nhất định đã chuẩn bị tốt tất cả rồi?”
Bùi Nhiễm Nhiễm cắn răng, quay đầu nhìn cô, sắc mặt bình thản như thường, “Chuyện họp báo, tại sao không nói với tôi? Cô như vậy không phải đối phó tôi, mà là tổn hại lợi ích của công ty.”
Khâu Tịch đứng thẳng người, cố tỏ ra vô tội chớp mắt: “Tôi không nói cô nghe sao? Bùi Dĩ Hàn, tôi nhớ đã nói rồi, hay là cô quên?”
- ----------- --------------
Ngữ khí cô vô tội,nhưng trong mắt là niềm vui khi thấy người khác gặp nạn, chỉ cần không mù thì cũng có thể thấy rõ.
Hai tay để trên bàn phím của Bùi Nhiễm Nhiễm nắm chặt, Khâu Tịch này không có năng lực, chuyên ở phía sau ám hại người khác.
“ Không có khả năng, thì đừng nhận trách nhiệm, họp báo ngày mai, tôi chờ coi bị đuổi khỏi Cảnh thị như thế nào.” Khâu Tịch cười nhếch miệng, mặt đầy đắc ý.
“Khâu Tịch, cô tưởng làm hỏng bản kế hoạch của tôi, không nói cho tôi nghe chuyện họp báo, có thể đuổi tôi không Cảnh thị?” Bùi Nhiễm Nhiễm lạnh giọng nói, chống tay lên bàn đứng dậy, không chút yếu thế nói: “Ngày mai, mở to mắt của cô mà nhìn cho kỹ.”
Khâu Tịch không cao bằng Bùi Nhiễm Nhiễm, khí thế lập tức bị yếu đi, vô thức nuốt nước miếng, hừ lạnh 1 tiếng, đạp cao gót 8 phân, cao ngạo rời khỏi.
Nếu đã nói rồi, thì nhất định cố gắng hết sức làm. Thời gian rất gấp, cô cần phải tranh thủ từng giây.
Quảng cáo này là quảng cáo chính của Cảnh thị nửa năm sau, nếu làm hỏng, nhất định gói đồ biến đi.
Nghĩ qua nghĩ lại, cô vẫn quyết định mời Hòa Thảo ra trước, dù sao cô cũng là người đại diện lần này.
Từ trong hộc bàn lấy danh sách nghệ sĩ, lật đến trang Hòa Thảo, liên hệ trên đó.
Bùi Nhiễm Nhiễm ấn số trên đó gọi, điện thoại vang rất lâu, bên đó mới nhận, giọng ôn hòa, “Alo, xin chào, tôi là Hòa Thảo.”
“Chào tiểu thư Hòa Thảo, tôi là Bùi Dĩ Hàn bộ phận kế hoạch của Cảnh thị…” Bùi Nhiễm Nhiễm trôi chảy nói lý do, tay gõ trên bàn, trực tiếp vào ý chính, “Cho nên Hòa tiểu thư, cô bây giờ rảnh không, có thể đến Cảnh thị 1 chuyến?”
Lời của Bùi Nhiễm Nhiễm, tí nữa khiến Hòa Thảo thét lên, cô bịt chặt miệng, hai mắt sáng lấp lánh.
- ----------- --------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...